strong fǎng chóu suàn chàng yóu zhì jiā guó guān yàn zhuāng xián bù nǚ ér xiāng strong
访筹算畅游智佳国 观艳妆闲步女儿乡
huà shuō lǎo zhě zhèng tóng lín zhī yáng jiǎng huà, hū tīng nà biān yǒu rén wèn dào:" qǐng jiào zhǔ rén:' bǐ jiān mín' dǎ mèng zǐ wǔ zì, kě shì' bù néng yǐ zì xíng'?" zhǔ rén dào:" shì de." táng áo dào:" jiǔ gōng, nǐ kàn: nà liǎng jù téng wáng gé xù dǎ gè yào míng, zhǐ pà xiǎo dì cāi zhe le." yīn wèn dào:" qǐng jiào zhǔ rén:
话说老者正同林之洋讲话,忽听那边有人问道:“请教主人:‘比肩民’打《孟子》五字,可是‘不能以自行’?”主人道:“是的。”唐敖道:“九公,你看:那两句《滕王阁序》打个药名,只怕小弟猜著了。”因问道:“请教主人:
' guān shān nán yuè, shuí bēi shī lù zhī rén', kě shì' shēng dì'?" zhǔ rén dào:" zhèng shì." lín zhī yáng dào:
‘关山难越,谁悲失路之人’,可是‘生地’?”主人道:“正是。”林之洋道:
" ǎn yòu cāi zhe jǐ gè guó míng. qǐng wèn lǎo xiōng:' tuǐ ér xiāng yā' kě shì' jiāo jìng guó'?' liǎn ér xiāng wēi' kě shì' liǎng miàn guó'?' hái tí zhī tóng' kě shì' xiǎo rén guó'?' gāo yóu rén' kě shì' yuán gǔ guó'?"
“俺又猜著几个国名。请问老兄:‘腿儿相压’可是‘交胫国’?‘脸儿相偎’可是‘两面国’?‘孩提之童’可是‘小人国’?‘高邮人’可是‘元股国’?”
zhǔ rén yīng dào:" shì de." yú shì bǎ cì wù dōu sòng lái. táng áo àn àn wèn dào:" qǐng jiào jiù xiōng:' gāo yóu rén' zěn me què shì' yuán gǔ guó'?" lín zhī yáng dào:" gāo yóu rén chuò háo jiào zuò' hēi kāo', mèi fū xì xì mó nǐ hēi kāo xíng zhuàng, jiù zhī ǎn cāi de bù cuò le." duō jiǔ gōng chà yì dào:" zěn me gāo yóu rén de' hēi kāo', tā men wài guó yě dōu xiǎo de? què yě qí guài." lín zhī yáng dào:" yǒu le ruò gān zèng wù, ǎn gèng gāo xìng yào dǎ le.
主人应道:“是的。”于是把赐物都送来。唐敖暗暗问道:“请教舅兄:‘高邮人’怎么却是‘元股国’?”林之洋道:“高邮人绰号叫作‘黑尻’,妹夫细细摹拟黑尻形状,就知俺猜的不错了。”多九公诧异道:“怎么高邮人的‘黑尻’,他们外国也都晓得?却也奇怪。”林之洋道:“有了若干赠物,俺更高兴要打了。
qǐng wèn zhǔ rén:' yóu fāng sēng' dǎ mèng zǐ sì zì, kě shì' dào chù huà yuán'?" zhòng rén tīng le, hōng táng dà xiào. táng áo xiū de mǎn miàn tòng hóng dào:" zhè shì bì yǒu gù yì qǔ xiào. qǐng wèn zhǔ rén, kě shì' suǒ guò zhě huà'?"
请问主人:‘游方僧’打《孟子》四字,可是‘到处化缘’?”众人听了,哄堂大笑。唐敖羞的满面通红道:“这是敝友故意取笑。请问主人,可是‘所过者化’?”
zhǔ rén dào:" zhèng shì." suí jiāng zèng wù sòng guò. duō jiǔ gōng àn àn mán yuàn dào:" lín xiōng shū jì bù shú, hé fáng wèn wèn wǒ men, wèi hé zhè yàng xìng jí?" yán hái wèi liǎo, lín zhī yáng yòu shuō dào:" qǐng wèn zhǔ rén:' shǒu suì' èr zì dǎ mèng zǐ yī jù, kě shì' yào děng xīn nián'?" zhòng rén fù yòu dà xiào. duō jiǔ gōng máng shuō dào:" bì yǒu guàn huì dòu qù, zhū wèi xiū de jiàn xiào. qǐng jiào zhǔ rén: kě shì' yǐ dài lái nián'?" zhǔ rén yīng dào:" zhèng shì." duō jiǔ gōng xiàng táng áo dì gè yǎn sè, yī qí qǐ shēn dào:" duō chéng zhǔ rén hòu cì. wǒ mén hái yào zǎn lù, zàn qiě shī péi, zhǐ hǎo' yǐ dài lái nián' tǎng dào guì bāng, zài lái qǐng jiào le." zhǔ rén sòng chū mén wài. sān rén lái dào nào shì. duō jiǔ gōng dào:" lǎo fū jiàn tā wú shù dēng mí, zhèng xiǎng duō dǎ jǐ tiáo, xiǎn xiǎn wǒ men běn lǐng lín xiōng wù bì liǎng cì sān fān cuī wǒ men chū lái, zhè shì hé kǔ!" lín zhī yáng dào:" jiǔ gōng zhè shì shèn huà! ǎn hǎo hǎo zài nà li cāi mí, hé céng cuī nǐ chū lái? ǎn zhèng guài nǐ dǎ duàn ǎn de gāo xìng, jiǔ gōng dào lài qǐ ǎn lái." táng áo dào:
主人道:“正是。”随将赠物送过。多九公暗暗埋怨道:“林兄书既不熟,何妨问问我们,为何这样性急?”言还未了,林之洋又说道:“请问主人:‘守岁’二字打《孟子》一句,可是‘要等新年’?”众人复又大笑。多九公忙说道:“敝友惯会斗趣,诸位休得见笑。请教主人:可是‘以待来年’?”主人应道:“正是。”多九公向唐敖递个眼色,一齐起身道:“多承主人厚赐。我门还要趱路,暂且失陪,只好‘以待来年’倘到贵邦,再来请教了。”主人送出门外。三人来到闹市。多九公道:“老夫见他无数灯谜,正想多打几条,显显我们本领;林兄务必两次三番催我们出来,这是何苦!”林之洋道:“九公这是甚话!俺好好在那里猜谜,何曾催你出来?俺正怪你打断俺的高兴,九公倒赖起俺来。”唐敖道:
" nà bù mèng zǐ nǎi rén suǒ gòng zhī de, jiù xiōng jì bù jì de, hé fáng wèn wèn wǒ men. nǐ zhǐ gù suí kǒu luàn zhōu, tā men tīng le, dōu rěn bú zhù xiào, xiǎo dì tóng jiǔ gōng zài páng, rú hé zhàn dé zhù? qǐ fēi jiù xiōng cuī wǒ men zǒu me!"
“那部《孟子》乃人所共知的,舅兄既不记得,何妨问问我们。你只顾随口乱诌,他们听了,都忍不住笑,小弟同九公在旁,如何站得住?岂非舅兄催我们走么!”
lín zhī yáng dào:" ǎn zhǐ tú duō dǎ jǐ gè zhuāng xiē tǐ miàn, nǎ zhī fǎn bèi chǐ xiào. tā men yě bù zhī ǎn míng xìng, yóu tā xiào qù. jīn rì zhōng qiū jiā jié, xìng kuī zǎo zǎo huí lái, ruò zhǐ gù cāi mí, hái wù ǎn men yǐn jiǔ shǎng yuè lī."
林之洋道:“俺只图多打几个装些体面,那知反被耻笑。他们也不知俺名姓,由他笑去。今日中秋佳节,幸亏早早回来,若只顾猜谜,还误俺们饮酒赏月哩。”
táng áo dào:" qián zài láo mín guó, jiǔ gōng céng shuō:' láo mín yǒng shòu, zhì jiā duǎn nián.' jì shì duǎn nián, wèi hé dōu shì lǎo wēng ne?" duō jiǔ gōng dào:" táng xiōng zhī jiàn tā men xū fà jiē bái, nǎ zhī nèi xiē lǎo wēng cái zhǐ sān sì shí suì, tā men hú xū zǒng shì wèi chū tǔ xiān jiù bái le." táng áo dào:" zhè què wèi hé?" duō jiǔ gōng dào:
唐敖道:“前在劳民国,九公曾说:‘劳民永寿,智佳短年。’既是短年,为何都是老翁呢?”多九公道:“唐兄只见他们须发皆白,那知那些老翁才只三四十岁,他们胡须总是未出土先就白了。”唐敖道:“这却为何?”多九公道:
" cǐ chù zuì hǎo tiān wén bǔ shì gōu gǔ suàn fǎ, zhū yàng qí qiǎo, bǎi bān jì yì, wú yī bù jīng. bìng qiě bǐ cǐ zhēng qiáng dǔ shèng, yòng jìn xīn jī, kǔ sī è xiǎng, yù chū yù qí, bì yào chū rén tóu dì, suǒ yǐ lín guó jù yǐ' zhì jiā' hū zhī. tā men zhǐ gù zhōng rì gòu sī, jiǔ ér jiǔ zhī, xīn xuè hào jìn, bú dào sān shí suì, bìn yǐ rú shuāng, dào le sì shí suì, jiù rú wǒ men gǔ xī zhī wài yīn cǐ cóng wú cháng shòu zhī rén. huà suī rú cǐ, ruò tóng bó lǜ bǐ jiào, cǐ chù yòu suàn gāo shòu le." lín zhī yáng dào:" tā men jiàn ǎn shēng de shào zhuàng, bǎ ǎn chēng zuò xiǎo gē, nǎ zhī ǎn hái shì tā lǎo xiōng lī."
“此处最好天文、卜筮、勾股算法,诸样奇巧,百般技艺,无一不精。并且彼此争强赌胜,用尽心机,苦思恶想,愈出愈奇,必要出人头地,所以邻国俱以‘智佳’呼之。他们只顾终日构思,久而久之,心血耗尽,不到三十岁,鬓已如霜,到了四十岁,就如我们古稀之外;因此从无长寿之人。话虽如此,若同伯虑比较,此处又算高寿了。”林之洋道:“他们见俺生的少壮,把俺称作小哥,那知俺还是他老兄哩。”
táng áo dào:" wǒ men suī shǎo cāi jǐ gè dēng mí, qià hǎo tiān sè shàng zǎo, hái kě jìn xìng chàng yóu." sān rén yòu dào gè chù guān kàn huā dēng, fǎng wèn chóu suàn. hǎo zài cǐ dì shì jīn wú bù jìn, huā dēng chè yè bù jué, zú zú yóu le yī yè. jí zhì huí chuán, yǐn le jǐ bēi, tiān yǐ fā xiǎo. lín zhī yáng dào:" rú jīn yuè hái wèi shǎng, dào yào shǎng rì le."
唐敖道:“我们虽少猜几个灯谜,恰好天色尚早,还可尽兴畅游。”三人又到各处观看花灯,访问筹算。好在此地是金吾不禁,花灯彻夜不绝,足足游了一夜。及至回船,饮了几杯,天已发晓。林之洋道:“如今月还未赏,倒要赏日了。”
shuǐ shǒu shōu shí kāi chuán. zhī lán yīn yīn bìng yǐ hǎo, jí xiě yī fēng jiā xìn, fán jiǔ gōng zhuàn tuō biàn chuán jì qù zài chuán wú shì, wéi yǒu dú shū xiāo qiǎn, huò tóng wǎn rú zuò xiē shī fù, qǐng táng áo zhǐ diǎn.
水手收拾开船。枝兰音因病已好,即写一封家信,烦九公转托便船寄去;在船无事,惟有读书消遣,或同婉如作些诗赋,请唐敖指点。
xíng le jǐ rì, dào le nǚ ér guó, chuán zhī pō àn. duō jiǔ gōng lái yuē táng áo shǎng qù yóu wán. táng áo yīn wén de tài zōng mìng táng sān zàng xī tiān qǔ jīng, lù guò nǚ ér guó, jī hū bèi guó wáng liú zhù, bù dé chū lái, suǒ yǐ bù gǎn dēng àn. duō jiǔ gōng xiào dào:" táng xiōng lǜ de gù shì. dàn zhè nǚ ér guó fēi nà nǚ ér guó kě bǐ. ruò shì táng sān zàng suǒ guò nǚ ér guó, bù dú táng xiōng bù yīng shǎng qù, jiù shì lín xiōng míng zhī huò wù dé lì, yě bù gǎn mào mèi shǎng qù. cǐ dì nǚ ér guó què lìng yǒu bù tóng, lì lái běn yǒu nán zǐ, yě shì nán nǚ pèi hé, yǔ wǒ men yí yàng. qí suǒ yì yú rén de, nán zǐ fǎn chuān yī qún, zuò wéi fù rén, yǐ zhì nèi shì nǚ zǐ fǎn chuān xuē mào, zuò wéi nán rén, yǐ zhì wài shì. nán nǚ suī yì pèi ǒu, nèi wài zhī fēn, què yǔ bié chù bù tóng." táng áo dào:" nán wèi fù rén, yǐ zhì nèi shì, miàn shàng kě zhī fěn? liǎng zú kě xū chán guǒ?" lín zhī yáng dào:" wén de tā men zuì xǐ chán zú, wú lùn dà jiā xiǎo hù, dōu yǐ xiǎo jiǎo wèi guì ruò jiǎng zhī fěn, gèng shì bù néng quē de. xìng kuī ǎn shēng tiān cháo, ruò shēng zhè lǐ, yě jiào ǎn guǒ jiǎo, nà cái kēng sǐ rén lī!" yīn cóng huái zhōng qǔ chū yī zhāng huò dān dào:" mèi fū, nǐ kàn: shàng miàn huò wù jiù shì zhè lǐ mài de." táng áo jiē guò, zhī jiàn shàng miàn suǒ kāi zhī fěn shū bì děng lèi, jìn shì fù nǚ suǒ yòng zhī wù. kàn bà, jiāng dān dì hái dào:" dāng rì wǒ men lǐng nán qǐ shēn, chá diǎn huò wù, xiǎo dì jiàn zhè wù jiàn dài de guò duō, shén jué bù jiě, jīn rì cái zhī què shì wèi cǐ. dān nèi jì jiāng huò wù kāi míng, wèi hé bù jiāng jià qián xiě shàng?" lín zhī yáng dào:" hǎi wài mài huò, zěn kěn yù xiān kāi jià, xū kàn tā quē le nà yàng, ǎn jiù nà yàng guì. lín shí jiàn jǐng shēng qíng, què shì ǎn men piāo yáng tǎo qiǎo chù." táng áo dào:" cǐ chù suī yǒu nǚ ér guó zhī míng, bìng fēi chún shì fù rén, wèi hé yào mǎi zhèi xiē wù jiàn?" duō jiǔ gōng dào:" cǐ dì xiàng lái fēng sú, zì guó wáng yǐ zhì shù mín, zhū shì jiǎn pǔ jiù zhǐ yǒu gè máo bìng, zuì xǐ dǎ bàn fù rén. wú lùn pín fù, yī jīng jiǎng dào fù rén chuān dài, mò bù xīng zhì bó bó, nà pà shǒu tóu jié jū, yě yào shè fǎ gòu qiú. lín xiōng sù zhī cǐ chù fēng qì, tè dài zhèi xiē huò wù lái mài. zhè gè huò dān ná dào dà hù rén jiā, bù guò sān liǎng rì jiù kě pī wán, lín qī duì yín fā huò. suī bù néng rú zhǎng rén guó xiǎo rén guó dà huò qí lì, kàn lái yě bù zhǐ liǎng sān bèi lì xī." táng áo dào:" xiǎo dì dāng rì jiàn gǔ rén shū shàng yǒu' nǚ zhì wài shì, nán zhì nèi shì' yī shuō, yǐ wéi bì wú qí shì nǎ zhī jīn rì jìng dé qīn dào qí dì. zhè yàng yì xiāng, dìng yào shǎng qù lǐng lüè lǐng lüè fēng jǐng. jiù xiōng jīn rì mǎn miàn hóng guāng, bì yǒu fēi cháng xǐ shì, dà yuē huò wù dìng shì shí fēn de cǎi, wǒ men yòu yào chàng yǐn xǐ jiǔ le." lín zhī yáng dào:" jīn rì yǒu liǎng zhǐ xǐ què, zhǐ guǎn cháo ǎn luàn zào yòu yǒu yī duì xǐ zhū, qiǎo qiǎo luò ǎn jiǎo shàng, zhǐ pà yòu xiàng yàn wō nà yàng cái qì, yě bù kě zhī." ná le huò dān, mǎn miàn xiào róng qù le.
行了几日,到了女儿国,船只泊岸。多九公来约唐敖上去游玩。唐敖因闻得太宗命唐三藏西天取经,路过女儿国,几乎被国王留住,不得出来,所以不敢登岸。多九公笑道:“唐兄虑的固是。但这女儿国非那女儿国可比。若是唐三藏所过女儿国,不独唐兄不应上去,就是林兄明知货物得利,也不敢冒昧上去。此地女儿国却另有不同,历来本有男子,也是男女配合,与我们一样。其所异于人的,男子反穿衣裙,作为妇人,以治内事;女子反穿靴帽,作为男人,以治外事。男女虽亦配偶,内外之分,却与别处不同。”唐敖道:“男为妇人,以治内事,面上可脂粉?两足可须缠裹?”林之洋道:“闻得他们最喜缠足,无论大家小户,都以小脚为贵;若讲脂粉,更是不能缺的。幸亏俺生天朝,若生这里,也教俺裹脚,那才坑死人哩!”因从怀中取出一张货单道:“妹夫,你看:上面货物就是这里卖的。”唐敖接过,只见上面所开脂粉、梳篦等类,尽是妇女所用之物。看罢,将单递还道:“当日我们岭南起身,查点货物,小弟见这物件带的过多,甚觉不解,今日才知却是为此。单内既将货物开明,为何不将价钱写上?”林之洋道:“海外卖货,怎肯预先开价,须看他缺了那样,俺就那样贵。临时见景生情,却是俺们飘洋讨巧处。”唐敖道:“此处虽有女儿国之名,并非纯是妇人,为何要买这些物件?”多九公道:“此地向来风俗,自国王以至庶民,诸事俭朴;就只有个毛病,最喜打扮妇人。无论贫富,一经讲到妇人穿戴,莫不兴致勃勃,那怕手头拮据,也要设法购求。林兄素知此处风气,特带这些货物来卖。这个货单拿到大户人家,不过三两日就可批完,临期兑银发货。虽不能如长人国、小人国大获其利,看来也不止两三倍利息。”唐敖道:“小弟当日见古人书上有‘女治外事,男治内事’一说,以为必无其事;那知今日竟得亲到其地。这样异乡,定要上去领略领略风景。舅兄今日满面红光,必有非常喜事,大约货物定是十分得彩,我们又要畅饮喜酒了。”林之洋道:“今日有两只喜鹊,只管朝俺乱噪;又有一对喜蛛,巧巧落俺脚上,只怕又象燕窝那样财气,也不可知。”拿了货单,满面笑容去了。
táng áo tóng duō jiǔ gōng dēng àn jìn chéng, xì kàn nèi xiē rén, wú lǎo wú shǎo, bìng wú hú xū suī shì nán zhuāng, què shì nǚ yīn jiān zhī shēn duàn shòu xiǎo, niǎo niǎo tíng tíng. táng áo dào:" jiǔ gōng, nǐ kàn: tā men yuán shì hǎo hǎo fù rén, què yào zhuāng zuò nán rén, kě wèi jiǎo róu zào zuò le." duō jiǔ gōng xiào dào:" táng xiōng: nǐ shì zhè děng shuō zhǐ pà tā men kàn jiàn wǒ men, yě shuō wǒ men fàng zhe hǎo hǎo fù rén bù zuò, què jiǎo róu zào zuò, chōng zuò nán rén lī." táng áo diǎn tóu dào:" jiǔ gōng cǐ huà bù cuò. sú huà shuō de:' xí guàn chéng zì rán.' wǒ men kàn tā suī jué yì yàng, wú rú tā men zì gǔ rú cǐ tā men kàn jiàn wǒ men, zì rán yě yǐ wǒ men wèi fēi. cǐ dì nán zǐ rú cǐ, bù zhī fù rén yòu shì zěn yàng?" duō jiǔ gōng àn xiàng páng biān zhǐ dào:" táng xiōng: nǐ kàn nà gè zhōng nián lǎo yù, ná zhe zhēn xiàn zuò xié, qǐ fēi fù rén me?" táng áo kàn shí, nà biān yǒu gè xiǎo hù rén jiā, mén nèi zuò zhe yí gè zhōng nián fù rén: yī tóu qīng sī hēi fā, yóu chá de xuě liàng, zhēn kě huá dǎo cāng yíng, tóu shàng shū yī pán lóng jiū ér, bìn páng xǔ duō zhū cuì, zhēn shì yào huā rén yǎn jīng ěr zhuì bā bǎo jīn huán shēn chuān méi guī zǐ de cháng shān, xià chuān cōng lǜ qún ér qún xià lù zhe xiǎo xiǎo jīn lián. chuān yī shuāng dà hóng xiù xié, gāng gāng zhǐ de sān cùn shēn zhe yī shuāng yù shǒu, shí zhǐ jiān jiān, zài nà li xiù huā
唐敖同多九公登岸进城,细看那些人,无老无少,并无胡须;虽是男装,却是女音;兼之身段瘦小,袅袅婷婷。唐敖道:“九公,你看:他们原是好好妇人,却要装作男人,可谓矫揉造作了。”多九公笑道:“唐兄:你是这等说;只怕他们看见我们,也说我们放著好好妇人不做,却矫揉造作,充作男人哩。”唐敖点头道:“九公此话不错。俗话说的:‘习惯成自然。’我们看她虽觉异样,无如她们自古如此;他们看见我们,自然也以我们为非。此地男子如此,不知妇人又是怎样?”多九公暗向旁边指道:“唐兄:你看那个中年老妪,拿著针线做鞋,岂非妇人么?”唐敖看时,那边有个小户人家,门内坐著一个中年妇人:一头青丝黑发,油搽的雪亮,真可滑倒苍蝇,头上梳一盘龙鬏儿,鬓旁许多珠翠,真是耀花人眼睛;耳坠八宝金环;身穿玫瑰紫的长衫,下穿葱绿裙儿;裙下露著小小金莲。穿一双大红绣鞋,刚刚只得三寸;伸著一双玉手,十指尖尖,在那里绣花;
yī shuāng yíng yíng xiù mù, liǎng dào gāo gāo é méi, miàn shàng xǔ duō zhī fěn zài cháo zuǐ shàng yī kàn, yuán lái yī bù hú xū, shì gè luò sāi hú zǐ! kàn bà, rěn bú zhù pū chī xiào le yī shēng. nà fù rén tíng le zhēn xiàn, wàng zhe táng áo hǎn dào:
一双盈盈秀目,两道高高蛾眉,面上许多脂粉;再朝嘴上一看,原来一部胡须,是个络腮胡子!看罢,忍不住扑嗤笑了一声。那妇人停了针线,望著唐敖喊道:
" nǐ zhè fù rén, gǎn shì xiào wǒ me?" zhè gè shēng yīn, lǎo shēng lǎo qì, dào xiàng pò luó yì bān, bǎ táng áo xià de lā zhe duō jiǔ gōng cháo qián fēi pǎo. nà fù rén hái zài nà li dà shēng shuō dào:" nǐ miàn shàng yǒu xū, míng míng shì gè fù rén
“你这妇人,敢是笑我么?”这个声音,老声老气,倒象破锣一般,把唐敖吓的拉著多九公朝前飞跑。那妇人还在那里大声说道:“你面上有须,明明是个妇人;
nǐ què chuān yī dài mào, hùn chōng nán rén! nǐ yě bù guǎn nán nǚ hùn zá! nǐ míng suī tōu kàn fù nǚ, nǐ qí shí yào tōu kàn nán rén. nǐ zhè sāo huò! nǐ qù zhào zhào jìng zi, nǐ bǎ běn lái miàn mù dōu wàng le! nǐ zhè tí zi, yě bù pà xiū!
你却穿衣戴帽,混充男人!你也不管男女混杂!你明虽偷看妇女,你其实要偷看男人。你这臊货!你去照照镜子,你把本来面目都忘了!你这蹄子,也不怕羞!
nǐ jīn rì xìng kuī yù jiàn lǎo niáng nǐ ruò yù jiàn bié rén, bǎ nǐ dàng zuò nán rén tōu kàn fù nǚ, zhǐ pà dǎ gè bàn sǐ lī!"
你今日幸亏遇见老娘;你若遇见别人,把你当作男人偷看妇女,只怕打个半死哩!”
táng áo tīng le, jiàn lí fù rén yǐ yuǎn, yīn xiàng jiǔ gōng dào:" yuán lái cǐ chù yǔ yīn què hái yì dǒng. tīng tā suǒ yán, guǒ rán jìng bǎ wǒ men dàng zuò fù rén, tā cái mà wǒ' tí zi': dà yuē zì yǒu nán zǐ yǐ lái, wèi yǒu rú cǐ qí mà, zhè kě suàn de' qiān gǔ dì yī mà'. wǒ nà jiù xiōng shǎng qù, dàn yuàn tā men bǎ tā dàng zuò nán rén cái hǎo." duō jiǔ gōng dào:" cǐ huà zěn jiǎng?" táng áo dào:" jiù xiōng běn lái shēng de miàn rú fù fěn qián zài yàn huǒ guó, yòu jiāng hú xū shāo qù, gèng xiǎn shào zhuàng, tā men yào bǎ tā dàng zuò fù rén, qǐ bù dān xīn me?" duō jiǔ gōng dào:" cǐ dì guó rén xiàng dài lín bāng zuì shì hé mù, hé kuàng wǒ men yòu cóng tiān zhāo lái de, gèng yào gé wài zūn jìng. táng xiōng zhǐ guǎn fàng xīn."
唐敖听了,见离妇人已远,因向九公道:“原来此处语音却还易懂。听他所言,果然竟把我们当作妇人,他才骂我‘蹄子’:大约自有男子以来,未有如此奇骂,这可算得‘千古第一骂’。我那舅兄上去,但愿他们把他当作男人才好。”多九公道:“此话怎讲?”唐敖道:“舅兄本来生的面如傅粉;前在厌火国,又将胡须烧去,更显少壮,他们要把他当作妇人,岂不耽心么?”多九公道:“此地国人向待邻邦最是和睦,何况我们又从天朝来的,更要格外尊敬。唐兄只管放心。”
táng áo dào:" nǐ kàn lù páng guà zhe yī dào bǎng wén, wéi zhe xǔ duō rén zài nà li gāo shēng lǎng sòng, wǒ men hé bù qián qù kàn kàn?" zǒu jìn tīng shí, yuán lái shì wèi hé dào yōng sāi zhī shì. táng áo yì yù jǐ jìn guān kàn. duō jiǔ gōng dào:
唐敖道:“你看路旁挂著一道榜文,围著许多人在那里高声朗诵,我们何不前去看看?”走进听时,原来是为河道雍塞之事。唐敖意欲挤进观看。多九公道:
" cǐ chù hé dào yǔ wǒ men hé gān, táng xiōng kàn tā zěn me? mò fēi yào tì tā tiāo hé, xiǎng chóu láo me?" táng áo dào:
“此处河道与我们何干,唐兄看他怎么?莫非要替他挑河,想酬劳么?”唐敖道:
" jiǔ gōng xiū de qǔ xiào. xiǎo dì sù yú hé dào sī háo bù ān. shì yīn cǐ bǎng, ǒu rán xiǎng qǐ guì hǎi dì fāng měi měi xiě zì dōu xiě běn chǔ sú zì, jí rú' wéi shàng dà xià zuò' zì jiù shì wǒ men suǒ dú' wěn' zì,' wéi shàng bù xià shēng' zì jiù shì' zhōng' zì, zhū rú cǐ lèi, qǔ yì yě hái yǒu xiē yì sī, suǒ yǐ xiǎo dì yào qù kàn kàn, bù zhī cǐ chù wén zì zěn yàng. kàn zài yǎn nèi, suī suàn bù dé xué wèn, guǎng guǎng jiàn shí, yě shì hǎo de." fēn kāi zhòng rén jìn qù, kàn bì, chū lái dào:" shàng miàn wén lǐ dào yě tōng shùn, shū fǎ yě hǎo jiù zhǐ yǒu gè' wéi shàng bù xià zhǎng' zì, bù zhī zěn jiǎng." duō jiǔ gōng dào:" lǎo fū jì de guì hǎi děng chù dōu yǐ cǐ zì dú zuò' ǎi' zì, xiǎng lái bì shì gāo ǎi zhī yì." táng áo dào:" tā nà bǎng shàng jiǎng de guǒ shì' dī àn gāo wéi shàng bù xià zhǎng' zhī huà, dà yuē bì shì' ǎi' zì wú yí. jīn rì yòu shí yī zì, què shì nǚ ér guó zhǎng de xué wèn, yě bù xū cǐ yī xíng le."
“九公休得取笑。小弟素于河道丝毫不谙。适因此榜,偶然想起桂海地方每每写字都写本处俗字,即如‘囗[上大下坐]’字就是我们所读‘稳’字,‘囗[上不下生]’字就是‘终’字,诸如此类,取义也还有些意思,所以小弟要去看看,不知此处文字怎样。看在眼内,虽算不得学问,广广见识,也是好的。”分开众人进去,看毕,出来道:“上面文理倒也通顺,书法也好;就只有个‘囗[上不下长]’字,不知怎讲。”多九公道:“老夫记得桂海等处都以此字读作‘矮’字,想来必是高矮之义。”唐敖道:“他那榜上讲的果是‘堤岸高囗[上不下长]’之话,大约必是‘矮’字无疑。今日又识一字,却是女儿国长的学问,也不虚此一行了。”
yòu cháo qián zǒu, jiē shàng yě yǒu fù rén zài nèi, jǔ zhǐ guāng jǐng, tóng bié chù yí yàng, qún xià dū lù xiǎo xiǎo jīn lián, xíng dòng shí yāo zhī chàn chàn wēi wēi yī shí zǒu dào rén yān cóng zá chǔ, yě shì duǒ duǒ shǎn shǎn, zhē zhē yǎn yǎn, nà zhǒng jiāo xiū yàng zi, lìng rén kàn zhe yě jué shēng lián, yě yǒu huái bào xiǎo ér de, yě yǒu lǐng zhe xiǎo ér tóng háng de. nèi zhōng xǔ duō zhōng nián fù rén, yě yǒu hú xū duō de, yě yǒu hú xū shǎo de, hái yǒu méi xū de, jí zhì xì kàn, nà zhōng nián xū de, yīn wèi yào chōng shào fù, wéi kǒng yǒu xū xiǎn lǎo, suǒ yǐ bō de yī máo bù cún. táng áo dào:" jiǔ gōng, nǐ kàn, zhèi xiē bá xū fù rén, miàn shàng xū kǒng yóu cún, dào yě hǎo kàn. dàn zhè rén zhōng xià bā, bèi tā bá de yī gān èr jìng, kě wèi cùn cǎo bù liú, wèi miǎn shī le běn lái miàn mù, bì xū lìng qǐ yí gè xīn qí míng zì cái hǎo." duō jiǔ gōng dào:" lǎo fū jì de lún yǔ yǒu jù' hǔ bào zhī kuò'. tā zhè rén zhōng xià bā, dōu bá de guāng guāng, mò ruò jiù jiào' rén kuò' bà." táng áo xiào dào:"' kuò' shì' pí qù máo zhě yě'.
又朝前走,街上也有妇人在内,举止光景,同别处一样,裙下都露小小金莲,行动时腰肢颤颤巍巍;一时走到人烟丛杂处,也是躲躲闪闪,遮遮掩掩,那种娇羞样子,令人看著也觉生怜,也有怀抱小儿的,也有领著小儿同行的。内中许多中年妇人,也有胡须多的,也有胡须少的,还有没须的,及至细看,那中年须的,因为要充少妇,惟恐有须显老,所以拨的一毛不存。唐敖道:“九公,你看,这些拔须妇人,面上须孔犹存,倒也好看。但这人中下巴,被他拔的一干二净,可谓寸草不留,未免失了本来面目,必须另起一个新奇名字才好。”多九公道:“老夫记得《论语》有句‘虎豹之鞟’。他这人中下巴,都拔的光光,莫若就叫‘人鞟’罢。”唐敖笑道:“‘鞟’是‘皮去毛者也’。
zhè' rén kuò' èr zì, dào yě què qiè." duō jiǔ gōng dào:" lǎo fū cái jiàn jǐ gè yǒu xū fù rén, nà bù hú xū dōu shì yín zhēn yì bān, tā què yòng yào rǎn hēi, miàn shàng wēi wēi hái yǒu mò hén, zhè rén zhōng xià bā, bèi tā tú de shī le běn lái miàn mù. táng xiōng hé bù yě qǐ yí gè xīn qí míng zì ne?" táng áo dào:" xiǎo dì jì de wèi fū rén jiǎng jiū shū fǎ, céng yǒu' mò zhū' zhī shuō. tā men jì shì yòng mò tú de, mò ruò jiù jiào' mò zhū' bà."
这‘人鞟’二字,倒也确切。”多九公道:“老夫才见几个有须妇人,那部胡须都似银针一般,他却用药染黑,面上微微还有墨痕,这人中下巴,被他涂的失了本来面目。唐兄何不也起一个新奇名字呢?”唐敖道:“小弟记得卫夫人讲究书法,曾有‘墨猪’之说。他们既是用墨涂的,莫若就叫‘墨猪’罢。”
duō jiǔ gōng xiào dào:" táng xiōng zhè gè míng zì bù dú bié zhì, bìng qiě hěn dé' mò' zì' zhū' zì zhī shén." èr rén shuō xiào, yòu dào gè chù yóu le duō shí.
多九公笑道:“唐兄这个名字不独别致,并且狠得‘墨’字‘猪’字之神。”二人说笑,又到各处游了多时。
huí dào chuán shàng, lín zhī yáng shàng wèi huí lái yòng guò wǎn fàn, děng dào èr gǔ, réng wú xiāo xī. lǚ shì shén jué zhe huāng. táng áo tóng duō jiǔ gōng tí zhe dēng lóng, shàng àn zhǎo xún. zǒu dào chéng biān, chéng mén yǐ bì, zhǐ de huí chuán, cì rì yòu qù xún fǎng. réng wú zōng yǐng. zhì dì sān rì, yòu dài jiàn gè shuǐ shǒu, fēn tóu xún zhǎo, yě shì wǎng rán. yī lián zhǎo le shù rì, jìng shì shí chén dà hǎi. lǚ shì tóng wǎn rú zhǐ kū de sǐ qù huó lái, táng duō èr rén réng shì rì rì zhǎo xún, gè chù tàn xìn.
回到船上,林之洋尚未回来;用过晚饭,等到二鼓,仍无消息。吕氏甚觉著慌。唐敖同多九公提著灯笼,上岸找寻。走到城边,城门已闭,只得回船,次日又去寻访。仍无踪影。至第三日,又带见个水手,分头寻找,也是枉然。一连找了数日,竟似石沉大海。吕氏同婉如只哭的死去活来,唐、多二人仍是日日找寻,各处探信。
shéi zhī nà rì lín zhī yáng dài zhe huò dān, zǒu jìn chéng qù, dào le jǐ gè xíng diàn, qià hǎo cǐ dì zhèng zài quē huò.
谁知那日林之洋带著货单,走进城去,到了几个行店,恰好此地正在缺货。
jí zhì pī huò, yīn jià qián guò shǎo, yòu jiāng huò dān ná dào dà hù rén jiā. nà dà hù pī le huò wù, yīn zhǐ yǐn dào:
及至批货,因价钱过少,又将货单拿到大户人家。那大户批了货物,因指引道:
" wǒ men zhè lǐ yǒu gè guó jiù fǔ, tā jiā rén zhòng, xū yòng huò wù bì duō, nǐ dào nà lǐ mài qù, bì dìng dé lì."
“我们这里有个国舅府,他家人众,须用货物必多,你到那里卖去,必定得利。”
suí jí wèn míng lù jìng, lái dào guó jiù fǔ, guǒ rán gāo dà mén dì, jǐng xiàng fēi fán.
随即问明路径,来到国舅府,果然高大门第,景象非凡。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。