strong xiàn hóng luán lín guì fēi yīng kè jiē huáng bǎng táng yì shì zhì hé strong
现红鸾林贵妃应课 揭黄榜唐义士治河
huà shuō táng áo bǎ qiān dì gěi qǐ kè de kàn le, suí jí qǐ le yī kè dào:" cǐ kè' hóng luán' fā xiàn, gāi yǒu hūn yīn zhī xǐ. kě xī yù le' kōng wáng', wèi miǎn xū ér bù shí, jiāng lái réng shì gè qī yī jì, bù néng luán fèng hè míng. bù zhī zūn sǎo suǒ wèn hé shì?" táng áo dào:" wǒ wèn zhè duàn hūn yīn, kě néng bù chéng? cǐ rén xiàn zài nán zhōng, kě táo dé chū me?" qǐ kè de dào:" gāng cái wǒ yǐ shuō guò: hūn yīn xū ér bù shí, duàn nán chéng jiù. cǐ rén zāi nàn yǐ mǎn, zhǐ rì jí yǒu jiù xīng jiù zhǐ yào tuō huǒ kēng, hái xū dān gē shí rì." táng áo fù le kè zī, qǐ kè de qù le. duō jiǔ gōng dào:" lín xiōng zāi nàn jì mǎn, wèi hé hái xū shí rì fāng lí huǒ kēng?" táng áo dào:
话说唐敖把签递给起课的看了,随即起了一课道:“此课‘红鸾’发现,该有婚姻之喜。可惜遇了‘空亡’,未免虚而不实,将来仍是各栖一技,不能鸾凤和鸣。不知尊嫂所问何事?”唐敖道:“我问这段婚姻,可能不成?此人现在难中,可逃得出么?”起课的道:“刚才我已说过:婚姻虚而不实,断难成就。此人灾难已满,指日即有救星;就只要脱火坑,还须耽搁十日。”唐敖付了课资,起课的去了。多九公道:“林兄灾难既满,为何还须十日方离火坑?”唐敖道:
" cǐ huà lí lí qí qí, lìng rén bù jiě." chī guò diǎn xīn, fù le chá zī, xìn bù zǒu chū.
“此话离离奇奇,令人不解。”吃过点心,付了茶资,信步走出。
yuǎn yuǎn yǒu xǔ duō rén cù yōng zhe zǒu lái, èr rén yíng shàng guān kàn, yuán lái shì xiē rén fū dān zhe jǐ shí dān lǐ wù guò qù. duō jiǔ gōng dào:" hòu miàn nà gè yā lǐ de, jiù shì guó jiù nèi shǐ, bù zhī dào hé chǔ sòng lǐ qù?" táng áo dào:" shàng miàn jù yòng jǐn fú gài zhe, zì rán shì sòng guó wáng de le." duō jiǔ gōng máng qù dǎ tīng, huí lái mǎn miàn chóu róng dào:" táng xiōng: nǐ dào guó jiù zhè lǐ sòng gěi nà gè de? yuán lái què shì sòng gěi lín xiōng de." táng áo dào:" cǐ huà zěn jiǎng?" duō jiǔ gōng dào:" nà sòng lǐ rén shuō: guó jiù yīn jīn rì wáng fēi jìn gōng, sòng zhè lǐ wù, yù bèi wáng fēi shǎng cì gōng rén. qǐ fēi sòng gěi lín xiōng me?" táng áo tīng le, zhǐ jí de zhuā ěr sāo sāi. zài wàng wàng, tài yáng yè yǐ xī zhuì, gè chù guān yuán, dōu chéng jiào mǎ kòu hè huí lái nèi xiē zuì qiú, yí gè gè yě dōu xǐ xiào ér guī. bù duō shí, guó jiù sòng lǐ rén fū, yě dōu tiāo zhe kōng dān huí qù.
远远有许多人簇拥著走来,二人迎上观看,原来是些人夫担著几十担礼物过去。多九公道:“后面那个押礼的,就是国舅内使,不知到何处送礼去?”唐敖道:“上面俱用锦袱盖著,自然是送国王的了。”多九公忙去打听,回来满面愁容道:“唐兄:你道国舅这礼送给那个的?原来却是送给林兄的。”唐敖道:“此话怎讲?”多九公道:“那送礼人说:国舅因今日王妃进宫,送这礼物,预备王妃赏赐宫人。岂非送给林兄么?”唐敖听了,只急的抓耳搔腮。再望望,太阳业已西坠,各处官员,都乘轿马叩贺回来;那些罪囚,一个个也都喜笑而归。不多时,国舅送礼人夫,也都挑著空担回去。
èr rén jiàn tiān sè jǐ wǎn, wú kě nài hé, zhǐ de chuí tóu sàng qì, huí guī jiù lù. táng áo dào:" gāng cái nà qǐ kè de shuō: zhǐ rì jiù yǒu jiù xīng. ruò guò le jīn rì tā hái jiù dé chū me?" duō jiǔ gōng yáo tóu dào:" jīn rì rú guǒ jìn gōng, shēng mǐ zuò chéng shú fàn, qǐ yǒu wǎn huí zhī lǐ." táng áo dào:" wǒ gāng cái yě shì zhè yàng xiǎng. ruò jù qǐ kè suǒ yán, sì hū jīn rì yòu yǒu jiù xīng, jiū jìng bù zhī zěn yàng wǎn huí? zài sì sī xiǎng, cè duó bù chū. dà yuē nà qǐ kè de bù guò xìn kǒu hú tán, piān yù wǒ men zhǐ xiǎng wǎn huí, yě bù guǎn shì yǐ bā jiǔ, hái yào hú sī luàn xiǎng, kě wèi' chī rén shuō mèng' le. dàn jiù xiōng rú cǐ hǎo rén, jiāng lái jìng zuò yì xiāng zhī guǐ, zhè yàng jié jú, néng bù lìng rén shāng gǎn!" duō jiǔ gōng tīng le, yě shì tàn xī bù zhǐ.
二人见天色己晚,无可奈何,只得垂头丧气,回归旧路。唐敖道:“刚才那起课的说:指日就有救星。若过了今日他还救得出么?”多九公摇头道:“今日如果进宫,生米做成熟饭,岂有挽回之理。”唐敖道:“我刚才也是这样想。若据起课所言,似乎今日又有救星,究竟不知怎样挽回?再四思想,测度不出。大约那起课的不过信口胡谈,偏遇我们只想挽回,也不管事已八九,还要胡思乱想,可谓‘痴人说梦’了。但舅兄如此好人,将来竟作异乡之鬼,这样结局,能不令人伤感!”多九公听了,也是叹息不止。
xìn bù xíng lái, yòu dào zhāng guà bǎng wén chù. táng áo dào:" wǒ men chū dào cǐ dì, jiù xiōng shǎng qù mài huò, xiǎo dì tóng jiǔ gōng shàng lái, céng jiàn cǐ bǎng. nǎ zhī zài cǐ dān gē duō rì, zāo cǐ fēi zāi. zhèi xiē shí, bù zhī jiù xiōng zěn yàng shòu zuì, rú hé pàn wàng!" yī miàn shuō zhe, bù jué dī xià lèi lái. měng rán xīn nèi yī jí, dī tóu xiǎng le yī xiǎng, zǒu shàng qián qù, bǎ bǎng jiē le xià lái, duō jiǔ gōng mō bù zhe táng áo shì hé zhǔ jiàn, dāng zhe zhòng rén, lán yòu lán bù dé, wèn yòu wèn bù dé, wéi yǒu wàng zhe fā lèng. nèi xiē kān shǒu rén yì, shàng qián wèn dào:" nǐ shì hé chǔ fù rén, shàn jiē cǐ bǎng? nà bǎng shàng de huà, nǐ kě kàn míng?" cǐ shí zhòng bǎi xìng wén de yǒu rén jiē bǎng, dēng shí sì fāng hōng dòng, lǎo lǎo shào shào, wú shù bǎi xìng, dōu wéi zhe guān kàn. táng áo kàn jiàn rén zhòng, yīn lǎng shēng fā huà dào:" wǒ xìng táng, nǎi tiān cháo rén shì, cóng wài yáng zhì cǐ. zhì hé yī dào. wǒ men tiān cháo wú rén bù xiǎo. jīn lù guò guì bāng, yīn jiàn guó wáng zhè bǎng, bèi yán lián nián shuǐ huàn, rén mín bèi hài, rú lín bāng jūn wáng zhì dé hé dào, xiǎo mín dé miǎn shuǐ huàn, qíng yuàn nà gòng chén fú ruò lín bāng chén mín yǒu néng zhì dé hé dào, cái bǎo lù wèi, xī tīng zé qǔ: shuō de shén jué chéng kěn. yīn cǐ bù cí láo cuì, tè lái zhì hé, yǔ nǐ men chú huàn," huà wèi shuō wán, zǎo yǒu xǔ duō bǎi xìng, āi ái jǐ jǐ, dōu guì zài dì xià, kǒu kǒu shēng shēng, zhǐ qiú tiān cháo guì rén dà fā cí xīn, zǎo cì jiù bá. táng áo dào:" nǐ men zhū wèi qǐng qǐ. wǒ suī néng zhì hé, dàn cái bǎo lù wèi, wǒ men tiān cháo nà yàng bù yǒu? zhèi xiē wǒ dōu bú yào. zhǐ yào nǐ men yī wǒ yī shì, wǒ jiù jí rì xīng gōng." zhòng bǎi xìng dōu qǐ lái dào:" bù zhī guì rén suǒ shuō hé shì?" táng áo dào:" xiǎo kě yǒu gè qī jiù, qián yīn mài huò jìn guān, xiàn bèi guó wáng lì wèi wáng fēi. wén de jí qī dìng yú jīn rì.
信步行来,又到张挂榜文处。唐敖道:“我们初到此地,舅兄上去卖货,小弟同九公上来,曾见此榜。那知在此耽搁多日,遭此飞灾。这些时,不知舅兄怎样受罪,如何盼望!”一面说著,不觉滴下泪来。猛然心内一急,低头想了一想,走上前去,把榜揭了下来,多九公摸不著唐敖是何主见,当著众人,拦又拦不得,问又问不得,惟有望着发愣。那些看守人役,上前问道:“你是何处妇人,擅揭此榜?那榜上的话,你可看明?”此时众百姓闻得有人揭榜,登时四方轰动,老老少少,无数百姓,都围著观看。唐敖看见人众,因朗声发话道:“我姓唐,乃天朝人氏,从外洋至此。治河一道。我们天朝无人不晓。今路过贵邦,因见国王这榜,备言连年水患,人民被害,如邻邦君王治得河道,小民得免水患,情愿纳贡臣服;若邻邦臣民有能治得河道,财宝禄位,悉听择取:说的甚觉诚恳。因此不辞劳瘁,特来治河,与你们除患,……”话未说完,早有许多百姓,挨挨挤挤,都跪在地下,口口声声,只求天朝贵人大发慈心,早赐救拔。唐敖道:“你们诸位请起。我虽能治河,但财宝禄位,我们天朝那样不有?这些我都不要。只要你们依我一事,我就即日兴工。”众百姓都起来道:“不知贵人所说何事?”唐敖道:“小可有个妻舅,前因卖货进官,现被国王立为王妃。闻得吉期定于今日。
nǐ men rú yào zhì hé, dà jiā jí dào cháo qián kū sù, fàng le cǐ rén, wǒ jí xīng gōng. rú guó wáng bù yǐ mín mìng wéi zhòng, bù kěn fàng tā, zòng ràng cái bǎo rú shān, wǒ yì bù yuàn, zhǐ hǎo huí xiāng qù le." shuō huà jiān, nà wéi zhe kàn de rén, mì mì céng céng, jiù rú rén shān rén hǎi yì bān. yī wén cǐ yán, zhǐ tīng dé fā le yī shēng hǎn, bù yuē ér tóng, qí xiàng cháo mén ér qù. nèi xiē rén yì, yě dōu qù huí běn guān.
你们如要治河,大家即到朝前哭诉,放了此人,我即兴工。如国王不以民命为重,不肯放他,纵让财宝如山,我亦不愿,只好回乡去了。”说话间,那围著看的人,密密层层,就如人山人海一般。一闻此言,只听得发了一声喊,不约而同,齐向朝门而去。那些人役,也都去回本官。
duō jiǔ gōng dé kōng dào táng áo ěr biān wèn dào:" táng xiōng guǒ rán xiǎo de zhì hé me?" táng áo dào:" xiǎo dì bìng wèi zuò guò wài gōng péng yǒu, nǎ zhī zhì hé!" duō jiǔ gōng dào:" nǐ jì bù ān, wèi hé bǎ bǎng jiē le? shè huò xiū zhì bù tuǒ, xū fèi tā de tǎng xiàng, qǐ bù lián wǒ men yě nòng chū wèi wán me?" táng áo dào:" xiǎo dì cǐ fān jiē bǎng suī jué mèng làng, dàn yīn yào jiù jiù xiōng, bù dé yǐ zuò le yí gè' huǒ shāo méi máo, qiě gù yǎn qián' zhī jì, shí shì wú kě nài hé. cǐ shí zhòng bǎi xìng qián qù, dà yuē guó wáng nán wéi zhòng qíng, bì shì zàn huǎn jí qī. míng rì xiǎo dì kàn guò hé dào, zhǐ hǎo shè fǎ zhuó liàng. tǎng jiù xiōng wǔ xíng yǒu jiù, zì rán jī yuán còu qiǎo, hé dào chéng gōng rú guāng jǐng bù jiā, bù néng jié jú, jí fán jiǔ gōng jiāng chuán shàng huò wù kuì sòng lín bāng, qiú qí zhěng jiù: zhī cǐ biàn shì liáng cè." duō jiǔ gōng tīng zhe, zhǐ shì zhòu méi yáo tóu. dēng shí yǒu kàn bǎng rén yì, bèi le jiào mǎ, bǎ táng áo sòng dào yíng bīn guǎn. duō jiǔ gōng zhǐ de chōng zuò pú rén, gēn zài hòu miàn. zǎo yǒu guǎn shì rén yù bèi jiǔ fàn, duō jiǔ gōng lìng yǒu xià xí yī zhuō. èr rén zhèng zài jī è, qiě bǎo cān yī dùn. fàn hòu, duō jiǔ gōng shàng chuán sòng xìn, zàn ān lǚ shì zhī xīn. huí dào bīn guǎn, réng tóng táng áo jìng hòu jiā yīn.
多九公得空到唐敖耳边问道:“唐兄果然晓得治河么?”唐敖道:“小弟并未做过外工朋友,那知治河!”多九公道:“你既不谙,为何把榜揭了?设或修治不妥,虚费他的帑项,岂不连我们也弄出未完么?”唐敖道:“小弟此番揭榜虽觉孟浪,但因要救舅兄,不得已做了一个‘火烧眉毛,且顾眼前’之计,实是无可奈何。此时众百姓前去,大约国王难违众情,必是暂缓吉期。明日小弟看过河道,只好设法酌量。倘舅兄五行有救,自然机缘凑巧,河道成功;如光景不佳,不能结局,即烦九公将船上货物馈送邻邦,求其拯救:只此便是良策。”多九公听著,只是皱眉摇头。登时有看榜人役,备了轿马,把唐敖送到迎宾馆。多九公只得充作仆人,跟在后面。早有管事人预备酒饭,多九公另有下席一桌。二人正在饥饿,且饱餐一顿。饭后,多九公上船送信,暂安吕氏之心。回到宾馆,仍同唐敖静候佳音。
nèi xiē bǎi xìng tīng le táng áo zhī yán, yī shí jù le shù wàn rén, qí zhì cháo mén, qī yán bā zuǐ, hǎn shēng zhèn ěr.
那些百姓听了唐敖之言,一时聚了数万人,齐至朝门,七言八嘴,喊声震耳。
guó wáng zhèng shòu pín fēi cháo hè, hū wén cǐ shēng, jīng yí bù zhǐ, zhī jiàn gōng rén jìn lái zòu dào:" guó jiù yǒu yào shì miàn zòu." guó wáng jí mìng zhòng rén zàn bì, bǎ guó jiù chuán jìn. guó jiù xíng lǐ bì, jiù bǎ" tiān cháo fù rén jiē bǎng, néng xiū hé dào, yīn zhǔ shàng bǎ tā qīn qī lì wèi wáng fēi, yì yù kěn qiú shì fàng, cái néng xīng gōng. zhòng bǎi xìng xiàn zài jù le shù wàn rén, qí jí cháo mén, yù qiú zhǔ shàng fǔ niàn shù shí wàn shēng líng wéi zhòng, shì fàng cǐ rén, yǐ biàn jí rì xīng gōng, jiù bá shēng mín, yǐ miǎn tú tàn" děng huà, zòu le yī biàn. guó wáng dào:" wǒ guó xiàng lì: fán shù mín rén jiā, cóng wú zài jiào zhī fù, hé yǐ gū jiā shēn wéi rén jūn, fǎn lìng wáng fēi wéi cǐ dìng lì ne?" guó jiù dào:" gāng cái chén yǐ kǎi qiē xiǎo yù:' xiàng lái guó zhōng shù mín, jì hūn hòu shàng qiě bù zhǔn gǎi jié, hé kuàng jūn shàng nǎi yī guó zhī zhǔ, qǐ yǒu fàng huí wáng fēi zhī lǐ?' shuō zhī zhì zài. nài zhòng bǎi xìng yīn jí qī suī shì jīn rì, dàn wáng fēi shàng wèi jìn guān, yǔ yè yǐ jìn guān bù tóng, suǒ yǐ cái gǎn xū kěn shī ēn." guó wáng tīng le, wú yán kě dá. cǔn le duō shí dào:" jì rú cǐ, qīng jiù chū qù huí fù zhòng mín, jiù guǎ rén yè yǐ jìn guān, jīn rì bù néng qǐ zòu, dào le míng rì, mù yǐ chéng zhōu, zhòng bǎi xìng yě bù néng qiú wǒ shì fàng, wǒ yě yǒu cí kě tuō le." guó jiù zài sān kěn qiú, wú nài guó wáng zhí yì bù kěn, zhǐ de tuì chū, huí fù zhòng rén. zhòng bǎi xìng tīng le, wéi kǒng dào le míng rì, jiù nán wǎn huí, dēng shí gǔ zào, luàn luàn hōng hōng, hǎn chéng yī piàn. guó wáng tīng jiàn wài miàn rú cǐ, xīn zhōng zhuó shí hài pà, míng zhī zì jǐ lǐ kuī, yì yù shì fàng, yòu nán gē shè. xiǎng le duō shí, hū tīng wài miàn rén shēng jiàn jiàn nào jìn guān lái, bù jué fā hèn dào:" suǒ xìng gěi tā' yī bù zuò èr bù xiū' bà!" yīn mìng zhí diàn wèi guān, shuài lǐng jūn bīng shí wàn, lì shí zhēng jiǎo. wèi guān fèng mìng, lì kè diǎn bīng, zhǐ tīng sì miàn qiāng pào shēng zhèn de shān yáo dì dòng. zhòng bǎi xìng nà lǐ kěn tuì, dōu shuō: yǔ qí rì hòu sàng zài yú biē zhī kǒu, bù rú jīn rì bèi guó zhǔ shā le, dào yě gān jìng. kū kū tí tí, gèng jué hǎn shēng zhèn tiān. guó jiù jiàn bǎi xìng shì tóu yǐ jí, wéi kǒng rén duō jī biàn, fēn fù zhòng bīng wú xǔ dòng shǒu shāng rén, suí yòu zài sān quàn zhòng bǎi xìng dào:" ěr děng zhǐ guǎn sàn qù. lǎo fū zì rán tì nǐ men zhuǎn zòu, wù jiāng jiē bǎng rén liú xià xiū zhì hé dào. míng rì fǔ zhōng hòu xìn, lǎo fū zì yǒu dào li." bǎi xìng tīng le, zhè cái màn màn sàn qù. wèi guān bǎ bīng shōu le.
国王正受嫔妃朝贺,忽闻此声,惊疑不止,只见宫人进来奏道:“国舅有要事面奏。”国王即命众人暂避,把国舅传进。国舅行礼毕,就把“天朝妇人揭榜,能修河道,因主上把他亲戚立为王妃,意欲恳求释放,才能兴工。众百姓现在聚了数万人,齐集朝门,吁求主上俯念数十万生灵为重,释放此人,以便即日兴工,救拔生民,以免涂炭”等话,奏了一遍。国王道:“我国向例:凡庶民人家,从无再醮之妇,何以孤家身为人君,反令王妃违此定例呢?”国舅道:“刚才臣已剀切晓谕:‘向来国中庶民,既婚后尚且不准改节,何况君上乃一国之主,岂有放回王妃之理?’说之至再。奈众百姓因吉期虽是今日,但王妃尚未进官,与业已进官不同,所以才敢吁恳施恩。”国王听了,无言可答。忖了多时道:“既如此,卿就出去回覆众民,就寡人业已进官,今日不能启奏,到了明日,木已成舟,众百姓也不能求我释放,我也有词可托了。”国舅再三恳求,无奈国王执意不肯,只得退出,回覆众人。众百姓听了,惟恐到了明日,就难挽回,登时鼓噪,乱乱轰轰,喊成一片。国王听见外面如此,心中著实害怕,明知自己理亏,意欲释放,又难割舍。想了多时,忽听外面人声渐渐闹进官来,不觉发恨道:“索性给他‘一不做二不休’罢!”因命值殿尉官,率领军兵十万,立时征剿。尉官奉命,立刻点兵,只听四面枪炮声震的山摇地动。众百姓那里肯退,都说:与其日后丧在鱼鳖之口,不如今日被国主杀了,倒也干净。哭哭啼啼,更觉喊声震天。国舅见百姓势头已急,惟恐人多激变,分付众兵无许动手伤人,随又再三劝众百姓道:“尔等只管散去。老夫自然替你们转奏,务将揭榜人留下修治河道。明日府中候信,老夫自有道理。”百姓听了,这才慢慢散去。尉官把兵收了。
guó wáng jiàn zhòng bǎi xìng yǐ sàn, suí jí jìn gōng, mìng lín zhī yáng bìng jiān zuò le. yìng zhe dēng guāng, fù yòu màn shǎn jùn mù, xì xì guān kàn, zhī jiàn lín zhī yáng tǐ tài qīng yíng, jiāo xiū mǎn miàn, chóu suǒ é méi, shí fēn měi mào. kàn bà, xīn zhōng dà xǐ. máng bǎ zì míng zhōng wàng le yī wàng, yīn jiāo shēng shuō dào:" nǐ tóng wǒ yǐ dìng' bǎi nián zhī hǎo', nǐ rú cǐ xǐ shì, nǐ wèi hé miàn dài chóu róng? nǐ jīn dé liǎo rú cǐ zāo jì, nǐ yě bù wǎng tuō shēng nǚ shēn yī chǎng. nǐ jīn zuò le wǒ guó dì yī děng fù rén, nǐ xīn zhōng hái yǒu shèn me bù zú chù? nǐ rì hòu tǎng néng shēng de ér nǚ, nǐ xiǎng fú rì zi zhèng cháng. nǐ yǔ qí jiǎo róu zào zuò, zhuāng zuò nán rén nǐ dào bù rú hái le nǚ zhuāng, tóng wǒ xiǎng shòu róng huá. wǒ men qiě yǐn liǎng bēi." fēn fù bǎi yàn. yòu xiàng gōng rén cì le xǔ duō zhū bǎo jīn yín zhī lèi. bù duō shí, jiǔ xí qí bèi.
国王见众百姓已散,随即进宫,命林之洋并肩坐了。映著灯光,复又慢闪俊目,细细观看,只见林之洋体态轻盈,娇羞满面,愁锁蛾眉,十分美貌。看罢,心中大喜。忙把自鸣钟望了一望,因娇声说道:“你同我已订‘百年之好’,你如此喜事,你为何面带愁容?你今得了如此遭际,你也不枉托生女身一场。你今做了我国第一等妇人,你心中还有甚么不足处?你日后倘能生得儿女,你享福日子正长。你与其矫揉造作,装作男人;你倒不如还了女装,同我享受荣华。我们且饮两杯。”分付摆宴。又向宫人赐了许多珠宝金银之类。不多时,酒席齐备。
zhòng gōng é zhēn le yī bēi xǐ jiǔ, jiào tā fèng jìng guó wáng. lín zhī yáng cǐ shí xīn rú sǐ huī, yī shí xiǎng qǐ qī nǚ, jiù rú wàn jiàn cuán xīn jiān zhī yī lián shù rì, chá fàn bù chī, jīng shén huǎng hū, sì zhī wú lì, bǎ bēi jiē zài shǒu zhōng, zhǐ jué zhàn zhàn jīng jīng, hún shēn fā dǒu, nà gè jiǔ bēi dào xiàng qiān jīn zhī zhòng, nà lǐ dì dé guò qù. zhèng zài miǎn qiǎng, zhǐ jué sì zhī fā suān, bǎ shǒu yī sōng, dāng láng láng jiǔ bēi luò zài zhuō shàng. gōng é shí guò, yòu zhēn yī bēi, lín zhī yáng jiē zhe, xīn zhōng gèng jué fā huāng, dēng shí yòu bǎ jiǔ sǎ le. zhòng gōng é zhǐ de tì tā dài jìng guó wáng. guó wáng mìng rén yě yǔ lín zhī yáng zhēn le yī bēi, fàng zài chún biān, zhǐ de miǎn qiǎng yǐn le, suí hòu yòu shì yī bēi, yǐ wéi chéng shuāng zhī yì.
众宫娥斟了一杯喜酒,教他奉敬国王。林之洋此时心如死灰,一时想起妻女,就如万箭攒心;兼之一连数日,茶饭不吃,精神恍惚,四肢无力,把杯接在手中,只觉战战兢兢,浑身发抖,那个酒杯倒象千斤之重,那里递得过去。正在勉强,只觉四肢发酸,把手一松,当郎郎酒杯落在桌上。宫娥拾过,又斟一杯,林之洋接著,心中更觉发慌,登时又把酒洒了。众宫娥只得替他代敬国王。国王命人也与林之洋斟了一杯,放在唇边,只得勉强饮了,随后又是一杯,以为成双之意。
lín zhī yáng sù rì jiǔ liàng suī dà, wú rú jìn lái fù zhōng kōng xū, bǎ jiǔ yǐn guò, zhǐ jué tiān xuán dì zhuàn, xìng ér hái wèi zuì dào. guó wáng yòu yǐn shù bēi, mìng rén bǎ biǎo qǔ guò kàn le yī kàn, fēn fù chè qù yán xí. shà shí táo sāi dài xiào, zuì yǎn méng lóng, xī xī xiào dào:" tiān bù zǎo le, wǒ tóng nǐ shuì bà." zhòng gōng rén shàng qián bǎ lín zhī yáng wài miàn yī qún kuān le, yòu bǎ shǒu shì chú qù. guó wáng yě kuān le wài miàn yī fú, shēn chū yī shuāng yù shǒu, shí zhǐ jiān jiān, bǎ lín zhī yáng shǒu wàn xié zhù, shàng le yá chuáng, fàng xià jiāo xiāo zhàng, jìng zì shuì le.
林之洋素日酒量虽大,无如近来腹中空虚,把酒饮过,只觉天旋地转,幸而还未醉倒。国王又饮数杯,命人把表取过看了一看,分付撤去筵席。霎时桃腮带笑,醉眼朦胧,嘻嘻笑道:“天不早了,我同你睡罢。”众宫人上前把林之洋外面衣裙宽了,又把首饰除去。国王也宽了外面衣服,伸出一双玉手,十指尖尖,把林之洋手腕携住,上了牙床,放下鲛绡帐,竟自睡了。
zhè lǐ guó wáng yè yǐ chéng qīn.
这里国王业已成亲。
táng áo hái zài yíng bīn guǎn, chī xīn wàng xiǎng, lìng gǎi jí qī. děng lái děng qù, chī le wǎn fàn, hái wú xìn xī.
唐敖还在迎宾馆,痴心妄想,另改吉期。等来等去,吃了晚饭,还无信息。
zhèng zài pàn wàng, qià hǎo yǒu jǐ gè lǎo nián bǎi xìng cóng cháo zhōng huí lái, bǎ wèi guān diǎn bīng zhēng jiǎo gè huà shuō le. táng áo zhè cái zhī qí xiáng xì, zhǐ xià de jīng huāng shī sè. duō jiǔ gōng dào:" gāng cái táng xiōng shuō guó wáng bì shì zàn huǎn jí qī, nǎ zhī quán chū yì liào zhī wài, bìng qiě dà dòng gān gē, yòng bīng zhēng jiǎo. kàn zhè guāng jǐng, guó wáng zhǐ zhī hào sè, bù yǐ mín mìng wéi zhòng. guò le jīn rì, wǒ men zhǐ hǎo qiě chōng wài gōng péng yǒu, tì tā xiū lǐ hé dào, nòng diǎn xiū jīn. ruò xiǎng lín xiōng huí lái, zhǐ pà nán le." táng áo zhǐ jí de zhuā ěr náo sāi. zhī jiàn guó jiù nà biān chà le nèi shǐ, yā sòng pū gài guò lái yòu bō xǔ duō rén yì cì hou. nèi shǐ dào:" wǒ jiā guó jiù mìng wǒ duō duō zhì yì guì rén: lěng rì tiān wǎn, bù néng guò lái míng rì shàng cháo jiàn guò guó zhǔ, jiù lái miàn shāng xiū zhì hé dào. guì rén zài cǐ, zhū duō jiǎn màn, zhǐ hǎo dāng miàn zài lái qǐng zuì." shuō bà, tóng jǐ gè shù mín dōu qù le.
正在盼望,恰好有几个老年百姓从朝中回来,把尉官点兵征剿各话说了。唐敖这才知其详细,只吓的惊慌失色。多九公道:“刚才唐兄说国王必是暂缓吉期,那知全出意料之外,并且大动干戈,用兵征剿。看这光景,国王只知好色,不以民命为重。过了今日,我们只好且充外工朋友,替他修理河道,弄点修金。若想林兄回来,只怕难了。”唐敖只急的抓耳挠腮。只见国舅那边差了内使,押送铺盖过来;又拨许多人役伺候。内使道:“我家国舅命我多多致意贵人:冷日天晚,不能过来;明日上朝见过国主,就来面商修治河道。贵人在此,诸多简慢,只好当面再来请罪。”说罢,同几个庶民都去了。
cì rì, shǒu hòu guó jiù, yī zhí děng dào yè shēn, yě bú jiàn lái. duō jiǔ gōng yòu qù dǎ tīng, yuán lái zhòng bǎi xìng yǐ jiāng guó jiù fǔ wéi de shuǐ xiè bù tōng, zài nà li hòu xìn. táng áo zhè yī yè gèng bù céng hé yǎn. cì rì qīng chén qǐ lái, duō jiǔ gōng dào:" táng xiōng, nǐ kàn: bù zhī bù jué yòu shì yì tiān le. jù lǎo fū kàn lái: ruò xiàng zhè yàng, zhǐ pà wǒ men chī le xǐ dàn cái néng huí qù lī." táng áo dào:" cǐ huà zěn jiǎng?" duō jiǔ gōng dào:" lín xiōng tóng guó wáng chéng qīn, jīn yǐ liǎng rì. zài guò jǐ rì, tǎng gōng xǐ huái le shēn yùn, nǐ shì guó wáng de qī mèi xù, zhè yàng hǎo qīn qī, qǐ bú yào sòng xǐ dàn me?" táng áo jí de wú jì kě shī, wéi yǒu zhuān hòu guó jiù zhī xìn.
次日,守候国舅,一直等到夜深,也不见来。多九公又去打听,原来众百姓已将国舅府围的水泄不通,在那里候信。唐敖这一夜更不曾合眼。次日清晨起来,多九公道:“唐兄,你看:不知不觉又是一天了。据老夫看来:若象这样,只怕我们吃了喜蛋才能回去哩。”唐敖道:“此话怎讲?”多九公道:“林兄同国王成亲,今已两日。再过几日,倘恭喜怀了身孕,你是国王的妻妹婿,这样好亲戚,岂不要送喜蛋么?”唐敖急的无计可施,惟有专候国舅之信。
shéi zhī guó jiù zì cóng nà rì ān dùn zhòng bǎi xìng, cì rì shàng cháo, guó wáng zhǐ tuī yǒu bìng, zǒng bú jiàn miàn. bǎ gè guó jiù jí de zǒu chū zǒu jìn, háo wú zhǔ yì. bìng wén fǔ zhōng yǐ bèi zhòng bǎi xìng tuán tuán wéi zhù, zhuān děng zhì hé huí yīn, gèng jué zhe jí, yòu bù gǎn huí fǔ. yòu kǒng táng áo zǒu tuō, yīn pài xǔ duō bīng yì zài chéng mén bà shǒu. yòu chāi rén shí kè sòng jiǔ sòng cài dào yíng bīn guǎn qù, yòu tiāo le jǐ dān yú ròu jī yā zhī lèi sòng dào táng áo chuán shàng, wú fēi zhē rén ěr mù, kǒng pà lěng luò zhī yì. dāng rì jiù zài cháo táng zhù le.
谁知国舅自从那日安顿众百姓,次日上朝,国王只推有病,总不见面。把个国舅急的走出走进,毫无主意。并闻府中已被众百姓团团围住,专等治河回音,更觉著急,又不敢回府。又恐唐敖走脱,因派许多兵役在城门把守。又差人时刻送酒送菜到迎宾馆去,又挑了几担鱼肉鸡鸭之类送到唐敖船上,无非遮人耳目,恐怕冷落之意。当日就在朝堂住了。
dì èr rì, tiān jiàng fā xiǎo, guó wáng qǐ lái, dà wéi bù lè, jiāng guó jiù xuān lái wèn dào:" nà jiē bǎng fù rén kě zài me?" guó jiù zòu dào:" cǐ rén xiàn zài bīn guǎn, yīn guó zhǔ méi yǒu shì xià, dà yuē jīn rì jiù yào huí qù."
第二日,天将发晓,国王起来,大为不乐,将国舅宣来问道:“那揭榜妇人可在么?”国舅奏道:“此人现在宾馆,因国主没有示下,大约今日就要回去。”
guó wáng dào:" tā guǒ néng zhì hé. wǒ niàn shēng líng wéi zhòng, yuán kě shī ēn bǎ wáng fēi shì fàng. bù zhī tā zhì de jiū jìng rú hé. mò ruò shǒu tā hé lù zhì hǎo, zài fàng wáng fēi huí qù. tǎng xiū zhì bù shàn, bù néng wán gōng, xū fèi yín liǎng, jí jiāng wáng fēi liú zài cǐ chù, rì hòu zhào shù ná yín lái shú. guó jiù yǐ wéi hé rú?" guó jiù tīng le, mǎn xīn huān xǐ dào:" zhǔ shàng rú cǐ bàn lǐ, jì bù xū mí tǎng xiàng, yòu ān zhòng mín zhī xīn tǎng hé dào chéng gōng, yě chú tōng guó dà huàn: zhēn shì yī jǔ liǎng biàn." guó wáng dào:" nǐ jiù zhào cǐ bàn qù."
国王道:“他果能治河。我念生灵为重,原可施恩把王妃释放。不知他治的究竟如何。莫若守他河路治好,再放王妃回去。倘修治不善,不能完功,虚费银两,即将王妃留在此处,日后照数拿银来赎。国舅以为何如?”国舅听了,满心欢喜道:“主上如此办理,既不虚糜帑项,又安众民之心;倘河道成功,也除通国大患:真是一举两便。”国王道:“你就照此办去。”
guó jiù lái zhì yíng bīn guǎn, jiàn le táng áo, bǐ cǐ xù le hán wēn. yuán lái zhè wèi guó jiù xìng kūn, nián jì bù mǎn wǔ xún, shēng yīn miàn mào, wǎn rú tài jiàn. èr rén chá bà. guó jiù dào:" zuó rì zhòng bǎi xìng qí jí cháo mén, bèi yán guì rén yīn niàn bì bāng shuǐ huàn, tè lái jiù yuán. lǎo fū shì zhí cháo zhōng yǒu shì, bù néng qū péi, duō yǒu de zuì, shàng wàng hǎi hán! zhì lìng qīn yīn zài wáng fǔ mài huò, hū rǎn zhòng yàng, xiàn zài réng lái huò quán, qí lüè jiāng yǎng, zì rán jí sòng guī zhōu. zhì lì wáng fēi zhī shuō, xì xiǎo mín é chuán, duàn duàn bù kě qīng xìn. dàn dàn hé yī shì, bù zhī guì rén yǒu hé gāo jiàn?" táng áo dào:" guì bāng hé dào shòu bìng zhī yóu, xiǎo zi shàng wèi mù dǔ, bù gǎn miù zhí yì jiàn. ruò lùn dà gài qíng xíng, dāng nián zhì hé de, mò shàn yú yǔ. wú wén yǔ shū jiǔ hé, zhè gè' shū' zì, què shì zhì hé zhǔ nǎo:
国舅来至迎宾馆,见了唐敖,彼此叙了寒温。原来这位国舅姓坤,年纪不满五旬,声音面貌,宛如太监。二人茶罢。国舅道:“昨日众百姓齐集朝门,备言贵人因念敝邦水患,特来救援。老夫适值朝中有事,不能趋陪,多有得罪,尚望海涵!至令亲因在王府卖货,忽染重恙,现在仍来获痊,俟略将养,自然即送归舟。至立王妃之说,系小民讹传,断断不可轻信。但但河一事,不知贵人有何高见?”唐敖道:“贵邦河道受病之由,小子尚未目睹,不敢谬执臆见。若论大概情形,当年治河的,莫善于禹。吾闻禹疏九河,这个‘疏’字,却是治河主脑:
shū tōng zhòng shuǐ, shǐ zhī gè yǒu suǒ guī, suǒ wèi' lái yǒu lái yuán, qù yǒu qù lù'. gēn yuán jì qīng, zhōng wú yōng zhì, zì rán bù zhì wéi huàn le. cǐ xiǎo zi yú mèi zhī jiàn, jiāng lái kàn guò hé dào, shàng wàng guó jiù dà rén zhǐ jiào." guó jiù tīng le, lián lián diǎn tóu.
疏通众水,使之各有所归,所谓‘来有来源,去有去路’。根源既清,中无壅滞,自然不至为患了。此小子愚昧之见,将来看过河道,尚望国舅大人指教。”国舅听了,连连点头。
wèi zhī rú hé, xià huí fēn jiě.
未知如何,下回分解。