wāng yàn zhāng yuē: zuǒ shì qū yuán, shǐ yǐ wén zhāng zì wèi yī jiā, ér shāo yǔ jīng fēn.
汪彥章曰:「左氏、屈原,始以文章自為一家,而稍與經分。」
lí sāo yuē: guī zhōng jì yǐ suì yuǎn xī, zhé wáng yòu bù wù. yǐ chǔ jūn zhī àn, ér yóu yuē zhé wáng, gài qū zǐ yǐ yáo shùn zhī gěng jiè tāng yǔ zhī zhī jìng wàng qí jūn, bù gǎn wèi zhī bù míng yě. tài shǐ gōng liè chuán yuē: wáng zhī bù míng, qǐ zú fú zāi? cǐ fēi qū zǐ zhī yì.
《離騷》曰:「閨中既以邃遠兮,哲王又不寤。」以楚君之暗,而猶曰哲王,蓋屈子以堯、舜之耿介、湯、禹之祗敬望其君,不敢謂之不明也。太史公《列傳》曰:「王之不明,豈足福哉?」此非屈子之意。
jiā jì cǎo mù lüè, yǐ lán huì wèi yī wù, jiē jīn zhī líng líng xiāng yě. rán lí sāo zī lán shù huì, zhāo hún zhuǎn huì sì lán, shì wèi èr cǎo, bù kě hé wèi yī.
夾漈《草木略》,以蘭蕙為一物,皆今之零陵香也。然《離騷》滋蘭樹蕙,《招魂》轉蕙汜蘭,是為二草,不可合為一。
jiāng lí, shǐ jì suǒ yǐn yǐn wú lù yuē: lín hǎi hǎi shuǐ zhōng shēng, zhèng qīng shì luàn fā. guǎng zhì wèi chì yè hóng huá. jīn qiōng qióng miáo yuē jiāng lí, lǜ yè bái huá, yòu bù tóng. yào duì yǐ wèi mí wú, yī míng jiāng lí. qiōng qióng gǎo běn jiāng lí mí wú bìng xiāng sì, fēi shì yī wù yě. huái nán zǐ yún: luàn rén zhě, ruò qiōng qióng yǔ gǎo běn. yán shī gǔ yuē: guō pú yún: jiāng lí shì shuǐ jì, jīn wú shí zhī zhě, rán fēi mí wú yě, yào duì wù ěr. chǔ cí bǔ zhù jí zhù jiē quē. dú shī jì dǒng shì yuē: gǔ jīn zhù wèi sháo yào, kě lí. táng běn cǎo kě lí, jiāng lí. rán zé sháo yào, jiāng lí yě.
江離,《史記索隱》引《吳錄》曰:「臨海海水中生,正青似亂發。《廣志》為赤葉紅華。今芎藭苗曰江離,綠葉白華,又不同。《藥對》以為麋蕪,一名江離。」芎藭、藁本、江離、麋蕪並相似,非是一物也。《淮南子》云:「亂人者,若芎藭與藁本。」顏師古曰:「郭璞云:『江離似水薺,今無識之者,然非麋蕪也,《藥對》誤耳。』」《楚辭補註》、《集注》皆缺。《讀詩記》董氏曰:「《古今注》謂勺藥,可離。《唐本草》可離,江離。然則勺藥,江離也。」
qū yuán, chǔ rén, ér shè jiāng yuē: āi nán yí zhī mò wú zhī. shì yǐ chǔ sú wèi yí yě, yīn xié zhī lèi, chán hài jūn zǐ, biàn yú yí yǐ.
屈原,楚人,而《涉江》曰:「哀南夷之莫吾知。」是以楚俗為夷也,陰邪之類,讒害君子,變於夷矣。「
zhōng zhàn zhàn ér yuàn jìn xī, dù pī lí ér zhāng zhī, yōng bì zhī huàn yě. yuán dì shì zhī, gù zhōu kān liú gēng shēng bù néng jué yī shí xiǎn. shēng yǒu yǐn ér xiāng gǎn xī, wù yǒu chún ér bù kě wèi, piān tīng zhī hài yě. dé zōng shì zhī, gù lù zhì yáng chéng bù néng gōng yī yán líng.
「忠湛湛而願進兮,妒披離而鄣之」,壅蔽之患也。元帝似之,故周堪、劉更生不能決一石顯。「聲有隱而相感兮,物有純而不可為」,偏聽之害也。德宗似之,故陸贄、陽城不能攻一延齡。
sòng yù diào fù: sòng yù yǔ dēng tú zǐ xié shòu diào yú xuán yuān. huái nán zǐ zuò yuān xuān, qī lüè: yuān zi míng yuān, chǔ rén. táng rén bì huì gǎi yuān wèi quán, gǔ wén yuàn yòu wù wèi zhōu. sòng yù duì wèn yáng chūn bái xuě, jí yún: líng yáng bái xuě. jiàn wén xuǎn qín fù zhù.
宋玉《釣賦》:宋玉與登徒子偕受釣於玄淵。《淮南子》作蜎蠉,《七略》:蜎子名淵,楚人。唐人避諱改「淵」為「泉」,《古文苑》又誤為「洲」。宋玉《對問》「陽春白雪」,《集》云:「陵陽白雪」。見《文選·琴賦注》。
liú xié biàn sāo: bān gù yǐ wèi yì jiāo èr yáo, yǔ zuǒ shì bù hé. hóng qìng shàn yuē: lí sāo yòng yì jiāo děng shì, zhèng yǔ zuǒ shì hé. mèng jiān suǒ yún, wèi liú ān shuō ěr.
劉勰《辨騷》:班固以為羿、澆、二姚,與《左氏》不合。洪慶善曰:「《離騷》用羿、澆等事,正與《左氏》合。孟堅所云,謂劉安說耳。」
yì wén lèi jù jiàn jiè lèi, duō gé yán fǎ yǔ, rú cáo zhí jiǎo zhì shī yuē: dào yuǎn zhī jì, shì wěi zhī xián. xún shuǎng nǚ jiè yuē: qī suì zhī nán, wáng mǔ bù bào. qī suì zhī nǚ, wáng fù bù chí. qīn fēi fù mǔ, bù yǔ tóng chē. qīn fēi xiōng dì, bù yǔ tóng yán. fēi lǐ bù dòng, fēi yì bù xíng. chéng xiǎo nǚ diǎn yuē: lì sè yāo róng, gāo cái měi cí, cǐ nǎi lán xíng jí xīn, yù yào wǎ zhì. yáo xìn jiè zǐ yuē: gǔ rén xíng shàn zhě, fēi míng zhī wù, fēi rén zhī wèi, xiǎn yì bù kuī, zhōng shǐ rú yī. zhū gé wǔ hòu jiè zǐ yuē: fēi xué wú yǐ guǎng cái, fēi zhì wú yǐ chéng xué. yán yán zhī tíng gào yuē: xìng míng zhě yù jiǎn, shì fán zhě qì hūn. biàn lán zuò yòu míng yuē: qiú gāo fǎn zhuì, wù hòu gèng pín. bì qíng sāi yù, lǎo shì suǒ zhēn. zhōu miào zhī míng: zhòng ní shì zūn. wú wèi yōu míng, chù dú ruò qún. bù wèi fú xiān, bù yǔ huò lín. sī mǎ dé cāo jiè zǐ yuē: lùn dé zé wú báo, shuō jū zé wú pín. wù yǐ báo ér zhì bù zhuàng, pín ér xíng bù gāo. wáng xiū jiè zǐ yuē: shí guò bù kě hái, ruò nián dà bù kě shǎo yě. yán sī nǎi chū, xíng xiáng nǎi dòng. yáng hù jiè zǐ yuē: gōng wèi dé shǒu, jǐn wèi xíng jī. wú chuán bù jīng zhī tán, wú tīng huǐ yù zhī yǔ. xú miǎn yǔ zi shū yuē: jiàn xián sī qí, bù yí hū lüè yǐ qì rì. fēi tú qì rì, nǎi shì qì shēn. wáng càn ān shēn lùn yuē: jūn zǐ bù wàng dòng yě, bì shì yú dào bù tú yǔ yě, bì jīng yú lǐ bù gǒu qiú yě, bì zào yú yì bù xū xíng yě, bì yóu yú zhèng. yōu huàn zhī jiē, bì shēng yú zì sī, ér xìng yú yǒu yù. zì sī zhě bù néng chéng qí sī, yǒu yù zhě bù néng jì qí yù. fán cǐ, jiē kě wèi zhì xīn qí jiā zhī fǎ. ruò mǎ yuán wáng chǎng zhī jiè, zhāng mào xiān zhī shī, cuī zi yù zhī míng, jiàn yú shǐ chuán wén xuǎn zhě, bù fù jì.
《藝文類聚》鑒誡類,多格言法語,如曹植《矯志詩》曰:「道遠知驥,世偽知賢。」荀爽《女誡》曰:「七歲之男,王母不抱。七歲之女,王父不持。親非父母,不與同車。親非兄弟,不與同筵。非禮不動,非義不行。」程曉《女典》曰:「麗色妖容,高才美辭,此乃蘭形棘心,玉曜瓦質。」姚信《誡子》曰:「古人行善者,非名之務,非人之為,險易不虧,終始如一。」諸葛武侯《誡子》曰:「非學無以廣才,非志無以成學。」顏延之《庭誥》曰:「性明者欲簡,嗜繁者氣昏。」卞蘭《座右銘》曰:「求高反墜,務厚更貧。閉情塞欲,老氏所珍。」周廟之銘:「仲尼是遵。無謂幽冥,處獨若群。不為福先,不與禍鄰。」司馬德操《誡子》曰:「論德則吾薄,說居則吾貧。勿以薄而志不壯,貧而行不高。」王修《誡子》曰:「時過不可還,若年大不可少也。言思乃出,行詳乃動。」羊祜《誡子》曰:「恭為德首,謹為行基。無傳不經之談,無聽毀譽之語。」徐勉《與子書》曰:「見賢思齊,不宜忽略以棄日。非徒棄日,乃是棄身。」王粲《安身論》曰:「君子不妄動也,必適於道;不徒語也,必經於理;不苟求也,必造於義;不虛行也,必由於正。憂患之接,必生於自私,而興於有欲。自私者不能成其私,有欲者不能濟其欲。」凡此,皆可為治心齊家之法。若馬援、王昶之誡,張茂先之詩,崔子玉之銘,見於史傳、《文選》者,不復紀。
wén xīn diāo lóng wèi: yīng huá chū yú qíng xìng. jiǎ shēng jùn fā, zé wén jié ér tǐ qīng zi zhèng jiǎn yì, zé qù zhāo ér shì bó zi yún chén jì, zé zhì yǐn ér wèi shēn píng zi yān tōng, zé lǜ zhōu ér zǎo mì.
《文心雕龍》謂:英華出於情性。賈生俊發,則文潔而體清;子政簡易,則趣昭而事博;子云沉寂,則志隱而味深;平子淹通,則慮周而藻密。
lǐ shàn zhù wén xuǎn, xiáng qiě bó yǐ, rán yóu yǒu yí quē. cháng guān yáng jīng zhōu lěi wèi dū xūn láo, bù yǐn zuǒ shì wèi dū bù wàng zhí yǒu zhī xīn, bù yǐn qū lǐ zhí yǒu chēng qí rén. wèi dū bù wàng, jí wēi zǐ zhī mìng yuē: dǔ bù wàng yě. gǔ zì dū yǔ dǔ tōng yòng. yǐ dū wèi chá, fēi yě.
李善注《文選》,詳且博矣,然猶有遺缺。嘗觀《楊荊州誄》「謂督勳勞」,不引《左氏》「謂督不忘」;「執友之心」,不引《曲禮》「執友稱其仁」。「謂督不忘」,即《微子之命》曰:「篤不忘也。」古字「督」與「篤」通用。以「督」為「察」,非也。
qióng, chì yù yě. xuě fù: lín tǐng qióng shù. zhù yǐ wèi wù.
瓊,赤玉也。《雪賦》:林挺瓊樹。注以為誤。
hán wén gōng cáo wáng gāo bēi yún: wáng qīn jiào zhī tuán lì gōu zú yíng yuè zhī fǎ. kǎo yì wèi: qín jì yuè yǔ shì jiā jiē wú tuán lì gōu zú zhī wén. yú àn: zuǒ chuán āi shí qī nián sān yuè, yuè zi wèi zuǒ yòu jù zú. zhù yún: gōu, wǔ xiāng zhe, bié wèi zuǒ yòu tún. cǐ jí wèi gōu zú yě. tuán lì, bì qín fǎ, wèi jiàn suǒ chū, xīn táng shū zuò tuán.
韓文公《曹王皋碑》云:「王親教之摶力勾卒嬴越之法。」《考異》謂:《秦紀》、《越語》、《世家》皆無「摶力勾卒」之文。愚按:《左傳》哀十七年三月,越子為左右句卒。注云:「鈎,伍相著,別為左右屯。」此即謂勾卒也。摶力,必秦法,未見所出,《新唐書》作「團」。
shí chōu yī tuī, huò wèi tuī dāng wèi chuí, wèi guān zhī chēng. àn shǐ jì qín shǐ huáng jì: wáng jiǎn shén tuī èr rén cóng jūn. suǒ yǐn yún: shén zhōng wéi zé èr rén. wén gōng yǔ chū yú cǐ, bù bì gǎi wèi chuí.
十抽一推,或謂「推」當為「椎」,未冠之稱。按《史記·秦始皇紀》:王翦什推二人從軍。《索隱》云:「什中唯擇二人。」文公語出於此,不必改為椎。
yuán dào fú zhě yuē: kǒng zǐ wú shī zhī dì zǐ yě. gài yòng fú shū sān shèng dì zǐ zhī shuō, wèi lǎo zi zhòng ní yán zi yě. wěi wén suǒ yǔ yún.
《原道》佛者曰:「孔子吾師之弟子也。」蓋用佛書「三聖弟子」之說,謂老子、仲尼、顏子也。《緯文瑣語》雲。
cáo zi jiàn jié jiù wén: jiǎ tiān dì zhī mìng, yǐ jié fēng bó yǔ shī. hán wén gōng sòng fēng bó, gài běn yú cǐ.
曹子建《詰咎文》:假天帝之命,以詰風伯雨師。韓文公訟風伯,蓋本於此。
sòng qióng wén xiǎo xiá dà chī, àn zhāng mǐn jí qí shì liú pī fù: gǔ yǔ yǒu zhī, xiǎo chī wèi dà xiá, xiǎo xiá wèi dà chī.
《送窮文》小黠大痴,按《張敏集·奇士劉披賦》:古語有之,小痴為大黠,小黠為大痴。
ōu yáng shēng āi cí: mǐn rén jǔ jìn shì yóu zhān shǐ, shǐ yīn zhī. huáng pú mǐn chuān míng shì chuán: qí qián yǒu xuē lìng zhī lín zǎo. kǎo zhī dēng kē jì, xìn rán. ōu yáng zhān zhī xíng, huò chēng yú chāng lí, ér jiàn huǐ yú huáng pú jì tài yuán jì. huáng jiè yù liáng néng wèi wén yǐ biàn.
歐陽生《哀辭》:閩人舉進士由詹始,史因之。黃璞《閩川名士傳》:其前有薛令之、林藻。考之《登科記》,信然。歐陽詹之行,獲稱於昌黎,而見毀於黃璞記太原伎。黃介、喻良能為文以辨。
tài xíng zhī yáng yǒu pán gǔ, zài mèng zhōu jì yuán xiàn.
太行之陽有盤谷,在孟州濟源縣。
hán liǔ bìng chēng ér dào bù tóng. hán zuò shī shuō, ér liǔ bù kěn wèi shī hán pì fú, ér liǔ wèi fú yǔ shèng rén hé hán wèi shǐ yǒu rén huò tiān xíng, ér liǔ wèi xíng huò fēi suǒ kǒng. liǔ yǐ fēng chán wèi fēi, ér hán yǐ fēng tài shān lòu yù dié quàn xiàn zōng.
韓、柳並稱而道不同。韓作《師說》,而柳不肯為師;韓闢佛,而柳謂佛與聖人合;韓謂史有人禍天刑,而柳謂刑禍非所恐。柳以封禪為非,而韓以封泰山、鏤玉牒勸憲宗。
liǔ wén duō yǒu fēi zi hòu zhī wén zhě, mǎ tuì shān máo tíng jì, jiàn yú dú gū jí jí bǎi guān qǐng fù zūn hào biǎo liù shǒu, jiē cuī yuán hàn zuò zhēn yuán wǔ nián, zi hòu fāng shí qī suì. wèi péi lìng gōng jǔ péi miǎn biǎo, shào shuō zuò miǎn, dà lì sì nián hōng. bā nián, zi hòu shǐ shēng. qǐng tīng zhèng dì sān biǎo, wén yuàn yīng huá nǎi lín féng dì sì biǎo yún: liǎng hé zhī kòu dào suī chú, bǎi xìng zhī chuāng yí wèi hé. nǎi mù zōng jìng zōng shí shì dài péi xíng lì xiè yí zhèn biǎo, xíng lì yí zhèn zài hòu, yì tā rén zhī wén liǔ zhōu xiè shàng biǎo, qí yī nǎi lǐ jí fǔ chēn zhōu xiè shàng biǎo yě. shùn yǔ zhī shì bàng yù xián yí sān piān, yàn yuán xiàn yún: kǒng shì bó shì wéi chóu zuò. yù gāo huāng jí fù, yàn gōng yì yún: fū qiǎn bù lèi liǔ wén. sòng jǐng wén gōng wèi: jí wài wén yī juàn, qí zhōng duō hòu rén wàng qǔ tā rén zhī wén, mào liǔ zhōu zhī míng zhě. rán fēi tè wài jí yě, liú mèng dé dá zi hòu shū yuē: huò xīn wén èr piān, qiě xì yú yuē: jiāng zi wèi jù héng, yǐ chuāi qí jūn shí zhū shǔ. cǐ shū bù jiàn yú jí. shí xiā má shī, hán wén gōng yǒu dá, jīn yì bù chuán, zé yí wén sàn yì duō yǐ.
柳文多有非子厚之文者,《馬退山茅亭記》,見於《獨孤及集》;《百官請復尊號表》六首,皆崔元翰作;貞元五年,子厚方十七歲。《為裴令公舉裴冕表》,邵說作;冕,大曆四年薨。八年,子厚始生。《請聽政第三表》,《文苑英華》乃林逢;《第四表》云:「兩河之寇盜雖除,百姓之瘡痍未合。」乃穆宗、敬宗時事;《代裴行立謝移鎮表》,行立移鎮在後,亦他人之文;《柳州謝上表》,其一乃李吉甫《郴州謝上表》也。《舜禹之事》、《謗譽》、《咸宜》三篇,晏元獻云:「恐是博士韋籌作。」《愈膏肓疾賦》,晏公亦云:「膚淺不類柳文。」宋景文公謂:《集外文》一卷,其中多後人妄取他人之文,冒柳州之名者。然非特《外集》也,劉夢得《答子厚書》曰:「獲新文二篇,且戲余曰:『將子為巨衡,以揣其鈞石銖黍。』」此書不見於《集》。《食蝦蟆詩》,韓文公有答,今亦不傳,則遺文散軼多矣。
dá yuán ráo zhōu lùn chūn qiū, yòu lùn zhèng lǐ. àn pó yáng zhì: yuán xù yě. ài xuān cè wèn yǐ wèi yuán cì shān. cì shān bù yǔ zi hòu tóng shí, yì wèi cháng wèi ráo zhōu.
《答元饒州論春秋》,又《論政理》。按《鄱陽志》:元藇也。艾軒《策問》以為元次山。次山不與子厚同時,亦未嘗為饒州。
píng huái yí yǎ qí zuǒ duō xián, chū shuō yuàn: huàn qí qún yuán jí zhě, qí zuǒ duō xián yǐ.
《平淮夷雅》其佐多賢,出《說苑》:渙其群元吉者,其佐多賢矣。
ráo é bēi, àn wèi zhòng sì dà lì jiān lè píng lìng. zuò ráo xiào nǚ jié, jīng qí lǐ lǘ, bù yán é sǐ. zi hòu shī yú chuán wén, ér shǐ chéng qí wù.
《饒娥碑》,按魏仲兕大曆間樂平令。作《饒孝女碣》,旌其里閭,不言娥死。子厚失於傳聞,而史承其誤。
yóu huáng xī jì fǎng tài shǐ gōng xī nán yí chuán, huáng fǔ shí bēi rǔ nán zǐ sāng fǎng zhuāng zi tiān yùn, jiē qí zuò yě.
《游黃溪記》仿太史公《西南夷傳》,皇甫湜《悲汝南子桑》仿《莊子·天運》,皆奇作也。
wáng cān yuán shū yún: jiā yǒu jī huò, shì zhī hǎo lián míng zhě, jiē wèi jì, bù gǎn dào zú xià zhī shàn. cháng kǎo lǐ shāng yǐn fán nán sì liù, yǒu dài wáng mào yuán yí biǎo yún: yǔ dì jì cān yuán, jù yǐ cí chǎng jiù gòng, jiǔ ér bù diào. mào yuán, qī yào zhī zǐ yě. shāng yǐn zhì wáng zhòng yuán yún: dì wǔ xiōng cān yuán jiào zhī xué.
《王參元書》云:「家有積貨,士之好廉名者,皆畏忌,不敢道足下之善。」嘗考李商隱《樊南四六》,有《代王茂元遺表》云:「與弟季參元,俱以詞場就貢,久而不調。」茂元,棲曜之子也。商隱《志王仲元》云:「第五兄參元教之學。」
shěn yà zhī sòng hán jìng lüè xù yuē: wén zhī bìng fán jiǔ yǐ, wén zhī hán jì jiǔ zhī yán yuē: shàn yì shù zhě, bì yōng yǐ měi rǎng, yǐ shí wò guàn. jì jiǔ jí wén gōng yě. bái lè tiān lǎo jiè shī: wǒ yǒu bái tóu jiè, wén yú hán shì láng. jiē wén gōng xù yán yě.
沈亞之《送韓靜略序》曰:「文之病煩久矣,聞之韓祭酒之言曰:『善藝樹者,必壅以美壤,以時沃灌。』」祭酒即文公也。白樂天《老戒詩》:我有白頭戒,聞於韓侍郎。皆文公緒言也。
lǘ jiǔ xī fēng lú shān gōng, jī jiǔ xī fēng jùn jī shān zǐ. máo yǐng chuán běn yú cǐ.
驢九錫封廬山公,雞九錫封浚雞山子。《毛穎傳》本於此。
liú mèng dé wén bù jí shī, jì hán tuì zhī wén nǎi wèi: zi zhǎng zài bǐ, yǔ zhǎng zài lùn chí máo jǔ dùn, zú mò néng kùn. kě xiào bù zì liàng yě.
劉夢得文不及詩,《祭韓退之文》乃謂:子長在筆,予長在論;持矛舉楯,卒莫能困。可笑不自量也。
zhèng yà huì chāng yī pǐn jí xù yún: zhōu bó huò guāng, suī yǒu xūn fá, ér bù zhī rú shù méi gāo yán jì, shàn wèi wén zhāng, ér bù zhì yán láng. ōu yáng gōng yuē: liú liǔ wú chēng yú shì yè, yáo sòng bù jiàn yú wén zhāng. qí yán jiǎn ér míng, fēi táng rén suǒ jí yě.
鄭亞《會昌一品集序》云:「周勃、霍光,雖有勛伐,而不知儒術;枚皋、嚴忌,善為文章,而不至岩廊。」歐陽公曰:「劉、柳無稱於事業,姚、宋不見於文章。」其言簡而明,非唐人所及也。
wèi zhèng gōng dǐ zhù míng: guà guān mò gù, guò mén bù xī. huái nán zǐ yún: yǔ zhī qū shí, guān guà ér bù gù, lǚ yí ér bù qǔ. yán tiě lùn yún: zān duò bù duō, guān guà bù gù.
魏鄭公《砥柱銘》:掛冠莫顧,過門不息。《淮南子》云:「禹之趨時,冠掛而不顧,履遺而不取。」《鹽鐵論》云:「簪墮不掇,冠掛不顧。」
liáng jiǎn wén jiè zi dāng yáng gōng shū yuē: lì shēn zhī dào, yǔ wén zhāng yì. lì shēn xiān xū jǐn zhòng, wén zhāng qiě xū fàng dàng. sī yán fēi yě. wén zhōng zǐ wèi: wén shì zhī xíng kě jiàn, fàng dàng qí wén, qǐ néng jǐn zhòng qí xíng hū?
梁簡文《誡子當陽公書》曰:「立身之道,與文章異。立身先須謹重,文章且須放蕩。」斯言非也。文中子謂:文士之行可見,放蕩其文,豈能謹重其行乎?
yòu dà tóng āi cí yuē: chén fān suǒ qì zhī jiā, jiǔ jì xuán lù zhī suì. huá xīn suǒ wén zhī yǔ, yǐ dìng běi líng zhī qī. àn sōu shén jì chén zhòng jǔ sù huáng shēn jiā, liè yì chuán huá zi yú sù rén mén wài, jiē yīn suǒ sù zhī jiā shēng zǐ, ér yè yǒu kòu mén zhě yán suǒ yǔ suì shù.
又《大同哀辭》曰:「陳蕃所憩之家,久記玄錄之歲。華歆所聞之語,已定北陵之期。」按《搜神記》陳仲舉宿黃申家,《列異傳》華子魚宿人門外,皆因所宿之家生子,而夜有扣門者言所與歲數。
yǔ xìn mǎ shè fù yún: luò xiá yǔ zhī gài qí fēi, yáng liǔ gòng chūn qí yī sè. wáng bó xiào qí yǔ, jiāng zuǒ bēi ruò zhī fēng yě.
庾信《馬射賦》云:「落霞與芝蓋齊飛,楊柳共春旗一色。」王勃效其語,江左卑弱之風也。
cén wén běn nǐ jù qín měi xīn, suī bù zuò kě yě. bān mèng jiān diǎn yǐn shī qí yì, nán fēng shuō fēi yì shī qí cí.
岑文本《擬劇秦美新》,雖不作可也。班孟堅《典引》師其意,南豐說非異師其辭。
lǐ shàn jīng yú wén xuǎn, wèi zhù jiě, yīn yǐ jiǎng shòu, wèi zhī wén xuǎn xué. shǎo líng yǒu shī yún: xù ér sòng wén xuǎn. yòu xùn qí zi shú jīng wén xuǎn lǐ, gài xuǎn xué zì chéng yī jiā. jiāng nán jìn shì shì tiān jī nòng hé fēng shī, yǐ ěr yǎ tiān jī yǒu èr, wèn zhī zhǔ sī. qí jīng rú cǐ, gù yuē: wén xuǎn làn, xiù cái bàn. xī fēng zhī hòu, shì yǐ chuān záo tán jīng, ér xuǎn xué fèi yǐ.
李善精於《文選》,為註解,因以講授,謂之文選學。少陵有詩云:「續兒誦《文選》。」又訓其子熟精《文選》理,蓋選學自成一家。江南進士試《天雞弄和風詩》,以《爾雅》天雞有二,問之主司。其精如此,故曰:「《文選》爛,秀才半。」熙、豐之後,士以穿鑿談經,而選學廢矣。
yuán cì shān è yuán yuē: níng fāng wèi zào, bù yuán wèi qīng. fàn wén zhèng líng wū fù yuē: níng míng ér sǐ, bù mò ér shēng. qí yán kě yǐ lì nuò.
元次山惡圓曰:「寧方為皁,不圓為卿。」範文正《靈烏賦》曰:「寧鳴而死,不默而生。」其言可以立懦。
lǐ yì shān fù guài wù, yán nìng xū chán líng guǐ tān bá, qū jǐn xiǎo rén zhī qíng zhuàng, chī mèi zhī xià dǐng yě.
李義山賦怪物,言佞魖、讒[霝鬼]、貪魃,曲盡小人之情狀,螭魅之夏鼎也。
bái lè tiān yún: shòu yú yán huí, bǎo yú bó yí, lè yú róng qǐ qī, jiàn yú wèi shū bǎo. dá rén zhī yán yě.
白樂天云:「壽於顏回,飽於伯夷,樂於榮啟期,健於衛叔寶。」達人之言也。
liú mèng dé kǒu bīng jiè: kě yǐ duō shí, wù yǐ duō yán. běn guǐ gǔ zi: kǒu kě yǐ shí, bù kě yǐ yán.
劉夢得《口兵戒》:可以多食,勿以多言。本《鬼谷子》:口可以食,不可以言。
wén xuǎn ān lù wáng bēi yún: yì sī zhī wēi, qiū chǔ wú yǐ jìng qiǎo. yì qiū, jiàn mèng zǐ. chǔ zì wèi xiáng, gài yì shàn yì zhī rén, zhù wèi chǔ xù jīng sī, fēi yě.
《文選·安陸王碑》云:「弈思之微,秋儲無以競巧。」弈秋,見《孟子》。儲字未詳,蓋亦善弈之人,注謂「儲蓄精思」,非也。
qín shǎo yóu zhāng wén qián xué yú dōng pō, dōng pō yǐ wèi qín dé wú gōng, zhāng dé wú yì.
秦少游、張文潛學於東坡,東坡以為「秦得吾工,張得吾易」。
jīng gōng tán zhōu xīn xué shī zhòng shù shì wú, běn shī zhì zhòng shì rèn. lǚ tài shǐ diào tái jì xìng shì zhōu yuē yán, běn liǔ zi hòu yú xī shī xù xìng shì xī yuē rǎn xī. zi hòu zhī yǔ, yòu chū yú shuǐ jīng zhù yù zhāng yǐ mù shì jùn. sī mǎ gōng bǎo yè yún huái xǐ wèi nuǎn, běn yuán cì shān chū guī qǐ wú yìn shòu, huái zhī wèi nuǎn.
荊公《潭州新學詩》「仲庶氏吳」,本《詩》「摯仲氏任」。呂太史《釣台記》「姓是州曰嚴」,本柳子厚《愚溪詩序》「姓是溪曰冉溪」。子厚之語,又出於《水經注》「豫章以木氏郡」。司馬公「保業」雲「懷璽未煖」,本元次山《出規》「豈無印綬,懷之未煖」。
zhāng wén qián sòng lǐ duān shū xù: xiāo chī bù míng, yào fēi xiáng yě chái láng bù shì, yào fēi rén yě. běn yú táng lǚ xiàng shàng shū: chī xiāo bù míng, wèi wèi ruì niǎo měng hǔ suī fú, qǐ qí rén shòu?
張文潛《送李端叔序》:梟鴟不鳴,要非祥也;豺狼不噬,要非仁也。本於唐呂向上疏:鴟梟不鳴,未為瑞鳥;猛虎雖伏,豈齊仁獸?
cháo wú jiù qiú zhì fù: xùn huáng shí yǐ jí xiōng xī, qí shí èr ér xīng luó yuē yóu xiǎo jī dà xī, hé yǒu diān pèi? wèi líng qí jīng yě. yì yuàn yún: shí èr qí bo, chū zì zhāng wén chéng, shòu fǎ yú huáng shí gōng, xíng shī yòng bīng, wàn bù shī yī, dōng fāng shuò mì yǐ zhàn zhòng shì.
晁無咎《求志賦》:訊黃石以吉凶兮,棋十二而星羅;曰由小基大兮,何有顛沛?謂《靈棋經》也。《異苑》云:「十二棋卜,出自張文成,受法於黃石公,行師用兵,萬不失一,東方朔密以占眾事。」
jīng gōng wèi wài zǔ mǔ mù biǎo yún: nǚ fù jū bù shí tīng píng, xiào yán bù wén lín lǐ, shì zhí rán yě. táng qí yáng gōng zhǔ bù shí cì shǐ tīng píng, jiàn dù mù zhī wén. xuē xùn qī cuī shì yán xiào bù wén yú lín, jiàn liǔ zi hòu wén. jīng gōng wèi wén, zì zì bù gǒu rú cǐ, dú zhě bù zhī qí yòng shì.
荊公為《外祖母墓表》云:「女婦居不識廳屏,笑言不聞鄰里,是職然也。」唐岐陽公主不識刺史廳屏,見杜牧之文。薛巽妻崔氏言笑不聞於鄰,見柳子厚文。荊公為文,字字不苟如此,讀者不知其用事。
dà lè shí èr jūn tú, yáng cì gōng zuò yě, biān yú lǎo sū jí cán duì zhī fù wén, sòng yuán xiàn zuò yě, biān yú mǐ yuán zhāng jí sān xiān shēng lùn shì lù xù, chén tóng fǔ zuò yě, biān yú zhū wén gōng jí, jiē wù.
《大樂十二均圖》,楊次公作也,編於《老蘇集》;《蠶對織婦文》,宋元憲作也,編於《米元章集》;《三先生論事錄序》,陳同甫作也,編於《朱文公集》,皆誤。
qiū zōng qīng wèi: chǎng wū zhī wén, rú xiào rén zhī yú, yǔ háo shàng zhī dé yì yì yǐ. cí hú wèi: wén shì zhī wén, zhǐ kě wèi zhī qiǎo yán.
丘宗卿謂:場屋之文,如校人之魚,與濠上之得意異矣。慈湖謂:文士之文,止可謂之巧言。
jǐng dé èr nián, mìng wáng qīn ruò yáng yì xiū lì dài jūn chén shì jī. liù nián shàng zhī, fán qiān juǎn, zhào tí yuē cè fǔ yuán guī. zhōu yì gōng jì wén yuàn yīng huá yún tài zōng zhào xiū sān dà shū: yuē tài píng yù lǎn, yuē cè fǔ yuán guī, yuē wén yuàn yīng huá, gè yī qiān juǎn. jīn àn yù lǎn xiū yú tài píng xìng guó èr nián, yīng huá xiū yú qī nián, jiē tài zōng shí. ruò yuán guī nǎi zhēn zōng shí xiū, yì gōng kǎo zhī wèi xiáng yě. tài zōng shí lù: yōng xī sān nián shí èr yuè, sòng bái děng jìn wén yuàn yīng huá, yǒu biǎo, yǒu dá zhào, dāng zài yú shǒu juǎn. zhēn zōng jǐng dé sì nián bā yuè, zhào guǎn gé fēn xiào. yòu yǐ qián biān cì wèi yǔn, lìng zé gǔ xián wén zhāng, zhòng jiā biān lù. shān fán bǔ què, huàn yì zhī, juǎn shù rú jiù. xiáng fú èr nián, mìng fù xiào. jiē dāng bèi zài yú zuǎn xiū shì shǐ zhī hòu. tài zōng xiū sān dà shū, qí yī nǎi tài píng guǎng jì wǔ bǎi juǎn.
景德二年,命王欽若、楊億修歷代君臣事跡。六年上之,凡千卷,詔題曰《冊府元龜》。周益公記《文苑英華》雲;「太宗詔修三大書:曰《太平御覽》,曰《冊府元龜》,曰《文苑英華》,各一千卷。」今按《御覽》修於太平興國二年,《英華》修於七年,皆太宗時。若《元龜》乃真宗時修,益公考之未詳也。《太宗實錄》:雍熙三年十二月,宋白等進《文苑英華》,有表,有答詔,當載於首卷。真宗景德四年八月,詔館閣分校。又以前編次未允,令擇古賢文章,重加編錄。芟繁補闕,換易之,卷數如舊。祥符二年,命覆校。皆當備載於纂修事始之後。太宗修三大書,其一乃《太平廣記》五百卷。
bān mèng jiān liǎng dōu fù xù, yū zhāi wèi: táng shuō zhāi zhōng xìng fù xù dé cǐ yì. àn zhōng xìng fù xù yún: suī cí yǒu gōng zhuō, xué yǒu bó lòu, qì yǒu qiáng ruò, sī yǒu qiǎn shēn, yào jiē biàn huà chí wù, bù shī gǔ rén zhī fǎ dù. gài yòng dào yǒu yí lóng, xué yǒu cū mì zhī yì, rán suǒ qǔ nǎi lǜ fù, fēi liǎng dōu bǐ yě.
班孟堅《兩都賦序》,迂齋謂:唐說齋《中興賦序》得此意。按《中興賦序》云:「雖詞有工拙,學有博陋,氣有強弱,思有淺深,要皆變化馳騖,不失古人之法度。」蓋用「道有夷隆,學有粗密」之意,然所取乃律賦,非《兩都》比也。
dàn ān yún: hán ān guó bù néng jǐ fù, fá jiǔ sān shēng wáng zǐ jìng shī bù chéng, yì yǐn sān gōng. yī shī yī fù, qǐ zú yǐ jǐn háo jié zhī shì?
澹庵云:「韓安國不能《幾賦》,罰酒三升;王子敬詩不成,亦飲三觥。一詩一賦,豈足以盡豪傑之士?」
tiān xià bù kě yǐ wú cǐ rén, yì bù kě yǐ wú cǐ shū, ér hòu zú yǐ dāng jūn zǐ zhī lùn. yòu yuē: tiān xià dà shì zhī suǒ qū, tiān dì guǐ shén bù néng yì, ér yì zhī zhě rén yě. cǐ lóng chuān kē jǔ zhī wén, liè yú gǔ zhī zuò zhě ér wú kuì.
天下不可以無此人,亦不可以無此書,而後足以當君子之論。又曰:「天下大勢之所趨,天地鬼神不能易,而易之者人也。」此龍川科舉之文,列於古之作者而無愧。
jí gǔ lù bá wèi: lè yì lùn yǔ wén xuǎn suǒ zài, shí shí bù tóng. wén zhāng zhèng zōng wèi: cuī shí zhèng lùn liè yú xuǎn. jīn kǎo wén xuǎn wú cǐ èr piān, jiē bǐ wù yě.
《集古錄跋》謂:《樂毅論》與《文選》所載,時時不同。《文章正宗》謂:崔寔《政論》列於《選》。今考《文選》無此二篇,皆筆誤也。
chéng zhāi wèi zhāng dào mù míng yún: jīn rì shì shī, fēi hé juàn shì shī yě. sòng míng dì jì: hú mǔ hào zhuān quán, zòu wú bù kě. shí rén yǔ yuē: hé juàn bì yǎn nuò, hú mǔ dà zhāng tuó. hé juàn, wèi shàng yě. gài wèi qín guì zhuān zhèng, shì shī fēi zhǔ shàng zhī shì shī yě.
誠齋為《章燾墓銘》云:「今日士師,非禾絹士師也。」《宋明帝紀》:胡母顥專權,奏無不可。時人語曰:「禾絹閉眼諾,胡母大張橐。」禾絹,謂上也。蓋謂秦檜顓政,士師非主上之士師也。
nán fēng xù lǐ gé xīn yí, zé zhǐ xīn fǎ jì xiāng zhōu zhǎng qú, zé zhǐ shuǐ lì bīng jiān shī, zé zhǐ xú dé zhàn lùn jiāo shī, zé zhǐ lǚ jí fǔ. cǐ sūn zhòng yì zhī yán yě.
南豐序《禮閣新儀》,則指新法;記襄州長渠,則指水利;《兵間詩》,則指徐德占;《論交詩》,則指呂吉甫。此孫仲益之言也。
sòng jǐng wén yún: jiǎ shēng sī zhōu guǐ shén, bù néng jiù dèng tōng zhī zèn. kǎo zhī hàn shǐ, wú dèng tōng zèn jiǎ shēng zhī shì, gài wù. jǐng wén wèi: yīn zhuàn táng shū, jǐn jiàn qián shì lùn zhe, nǎi wù wén zhāng zhī nán.
宋景文云:「賈生思周鬼神,不能救鄧通之譖。」考之《漢史》,無鄧通譖賈生之事,蓋誤。景文謂:因撰《唐書》,盡見前世論著,乃悟文章之難。
zhāng shuō wèi guǎng zhōu sòng jǐng sòng yuē: bó niú shēng xī jūn jī bo, shén jiàng fú xī gōng shòu kǎo. dōng pō hán wén gōng bēi yòng cǐ sì zì.
張說為《廣州宋璟頌》曰:「犦牛牲兮菌雞卜,神降福兮公壽考。」東坡《韓文公碑》用此四字。
zhōu yì gōng zá zhì biàn chǔ bì, wèi sú rén chuàng èr zì, tōng shàng xià jiē yòng, yóu zhǐ qián yě. àn fàn chún fù wèi guō zi gāo zhì, yán jiāo zǐ yún: zhǐ bì zhī shè, běn yǔ qián xiāng quán. yuán yòu jiān yǐ yǒu cǐ yǔ yǐ.
周益公《雜誌》辨楮幣,謂俗人創二字,通上下皆用,猶紙錢也。按范淳父為《郭子皋志》,言交子云:「紙幣之設,本與錢相權。」元祐間已有此語矣。
dōng pō dé wén fǎ yú tán gōng, hòu shān dé wén fǎ yú bó yí chuán.
東坡得文法於《檀弓》,後山得文法於《伯夷傳》。
yáng zhí xǔ yóu miào jié yún: yáo ér xǔ zhī, rì ér yuè zhī. dú gū jí xiān zhǎng míng yún: yuè ér rì zhī, xīng ér chén zhī. tóng yī jù fǎ.
楊植《許由廟碣》云:「堯而許之,日而月之。」獨孤及《仙掌銘》云:「月而日之,星而辰之。」同一句法。
wén xīn diāo lóng yún: lùn yǔ yǐ qián, jīng wú lùn zì. cháo zi zhǐ yún: bù zhī shū yǒu lùn dào jīng bāng.
《文心雕龍》云:「《論語》已前,經無『論』字。」晁子止云:不知《書》有「論道經邦」。
hé níng wèi wén, yǐ duō wèi fù, yǒu jí bǎi yú juǎn, zì lòu bǎn xíng yú shì. shí zhě duō fēi zhī, cǐ yán zhī tuī suǒ wèi líng chī fú yě. líng, lì zhèng fǎn. yáng wǎn yǒu lùn zhe, wèi shǐ shì rén, kě yǐ wèi fǎ. yì yuē: bái bì wú jiù.
和凝為文,以多為富,有集百餘卷,自鏤板行於世。識者多非之,此顏之推所謂齢痴符也。齢,力正反。楊綰有論著,未始示人,可以為法。《易》曰:「白賁無咎。」
cuī yīn xī xún sòng biǎo yuē: táng yú zhī shì, qiáo fū mù shù, jī yuán zhōng sháo, gǎn yú hé yě. bān gù jí: jī yuán xiāng chǔ, yì zú lè yě. cáo zi jiàn shū jī yuán zhī gē, yǒu yīng fēng yǎ, liǔ zi hòu yún jī yuán fǔ fǒu, sòng jǐng wén yún rǎng wēng yuán tóng, jiē běn yú cuī bān.
崔駰《西巡頌表》曰:「唐、虞之世,樵夫牧豎,擊轅中韶,感於和也。」《班固集》:「擊轅相杵,亦足樂也。」曹子建書「擊轅之歌,有應風雅」,柳子厚雲「擊轅拊缶」,宋景文雲「壤翁轅童」,皆本於崔、班。
liú mèng dé tàn niú yún: yuán néng bà wú shǔ lòu cì, sī jì dì qín wǔ xíng jù. zhǎng píng wēi zhèn dù yóu sǐ, gāi xià dí qín zhōng shì zhū. jǐng zhōu yún: yuè zi xī xíng wú jūn hū, jìn xuān shī jū wèi chén dài. bái gōng lì jiàn zi xī shěn, lǐ yuán yǎng shì chūn shēn yì. wén fǎ xiào hàn shū kuǎi tōng děng chuán zàn. táng shū jiān chén chuán zàn yì rán.
劉夢得《嘆牛》云:「員能霸吳屬鏤賜,斯既帝秦五刑具。長平威振杜郵死,垓下敵禽鍾室誅。」《儆舟》云:「越子膝行吳君忽,晉宣屍居魏臣怠。白公厲劍子西哂,李園養士春申易。」文法效《漢書》蒯通等《傳贊》。《唐書·奸臣傳贊》亦然。
zhāng wén qián lùn wén shī yuē: wén yǐ yì wèi chē, yì yǐ wén wèi mǎ. lǐ qiáng yì nǎi shèng, qì shèng wén rú jià. lǐ wéi dāng jí zhǐ, wàng shuō jí xū jiǎ. qì rú jué jiāng hé, shì shùn nǎi qīng xiě.
張文潛《論文詩》曰:「文以意為車,意以文為馬。理強意乃勝,氣盛文如駕。理維當即止,妄說即虛假。氣如決江河,勢順乃傾寫。」
shān gǔ yǔ wáng guān fù shū yuē: liú xié cháng lùn wén zhāng zhī nán yún: yì fān kōng ér yì qí, wén zhēng shí ér nán gōng. cǐ yǔ yì shì shěn xiè bèi wèi rú lín zōng zhǔ shí, hǎo zuò qí yǔ, gù hòu shēng lì lùn rú cǐ. hǎo zuò qí yǔ, zì shì wén zhāng bìng. dàn dāng yǐ lǐ wèi zhǔ, lǐ dé ér cí shùn, wén zhāng zì rán chū qún bá cuì. zhāng wén qián dá lǐ tuī guān shū kě yǐ cān guān. wén jiàn qǔ cǐ èr shū.
山谷《與王觀復書》曰:「劉勰嘗論文章之難云:『意翻空而易奇,文徵實而難工。』此語亦是沈、謝輩為儒林宗主時,好作奇語,故後生立論如此。好作奇語,自是文章病。但當以理為主,理得而辭順,文章自然出群拔萃。」張文潛《答李推官書》可以參觀。《文鑒》取此二書。
yū zhāi tài xué cè wèn yán xuān hé shì yún: yí mén zhī zhí, zhí yú yàn yún. yí mén zài dà liáng. yòng lè yì shū wén fǎ.
迂齋《太學策問》言宣和事云:「夷門之植,植於燕雲。」夷門在大梁。用《樂毅書》文法。
liǔ xià huì jiàn yí yuē: kě yǐ yǎng lǎo. dào zhí jiàn yí yuē: kě yǐ nián mǔ. jiàn wù tóng ér yòng zhī yì. chū huái nán zǐ. mǔ, mén hù yuè mǔ. zuǒ shì bó yì yòng cǐ. lǚ shì chūn qiū: rén rén dé yí, yǐ yǎng jí shì lǎo yě zhí juē dé yí, yǐ kāi bì qǔ jiàn yě.
柳下惠見飴曰:「可以養老。」盜跖見飴曰:「可以黏牡。」見物同而用之異。出《淮南子》。牡,門戶籥牡。《左氏博議》用此。《呂氏春秋》:仁人得飴,以養疾侍老也;跖、蹻得飴,以開閉取楗也。
sī mǎ gōng xù yán tài chū chún zhī wén yuē: guān qí hòu chē shī, zé bù wàng jiàn jiè yǐ. guān qí yì dǎng shī, zé lǐ yì bù huài yǐ. guān qí kū yǒu rén shī, zé kù lì kuì xīn yǐ. guān qí tóng zhōu tí míng jì, zé shǒu zhǎng zhī bì zhèng yǐ. guān qí wàng xiān yì jì, zé shǒu zhǎng bù shì chú chuán yǐ. wén jiàn wéi zài yì dǎng xǔ xī èr shī.
司馬公序顏太初醇之文曰:「觀其《後車詩》,則不忘鑑戒矣。觀其《逸黨詩》,則禮義不壞矣。觀其《哭友人詩》,則酷吏愧心矣。觀其《同州題名記》,則守長知弊政矣。觀其《望仙驛記》,則守長不事廚傳矣。」《文鑒》唯載《逸黨》、《許希》二詩。
jié zhāi xiān shēng wèi lóu, míng yǐ shì yì. yuē: zhí bù gāo dà ěr, shì yì lóu yě. yǐ zhì shān shí huā mù yī fú yǐn shí huò cái lì yì, yì mò bù rán. zhì yú huàn qíng yì báo, yuē: zhí bù gāo xiǎn ěr, shì yì shì yě. fán shēn wài zhī wù, jiē kě yǐ guǎ qiú ér yì zú, wéi cǐ shēn yǔ tiān dì bìng guǎng dà gāo míng, wǒ gù yǒu zhī, zhāo xī mó lì, bì yù zhuī gǔ rén ér yǔ jù. ruò tú chái yú fán yōng, ér yuē shì yì rén ěr, zé wú suǒ bù gǎn yě.
絜齋先生為樓,名以「是亦」。曰:「直不高大爾,是亦樓也。」以至山石花木、衣服飲食、貨財隸役,亦莫不然。至於宦情亦薄,曰:「直不高顯爾,是亦仕也。」凡身外之物,皆可以寡求而易足,惟此身與天地並廣大高明,我固有之,朝夕磨厲,必欲追古人而與俱。若徒儕於凡庸,而曰「是亦人爾」,則吾所不敢也。
dèng zhì hóng yǔ hú chéng gōng shū yuē: xī fēng jiān, rú sī mǎ wēn gōng yǔ wáng jīng gōng zhī suǒ zhēng zhě, yuē shì yǔ fēi. chóng níng jiān, chén le wēng yǔ cài zhǎng shā zhī suǒ zhēng zhě, yuē zhì yǔ luàn. jìng kāng jiān, lǐ chéng xiàng yǔ gěng mén xià zhī suǒ zhēng zhě, yòu bù tè shì fēi zhì luàn ān wēi ér yǐ, qí cún wáng suǒ xì hū?
鄧志宏《與胡丞公書》曰:「熙、豐間,如司馬溫公與王荊公之所爭者,曰是與非。崇寧間,陳了翁與蔡長沙之所爭者,曰治與亂。靖康間,李丞相與耿門下之所爭者,又不特是非、治亂、安危而已,其存亡所系乎?」
táng wǔ dài zhī jì, yǐ wén jì shì zhě duō yòng gù shì, ér zuò shǐ zhě yīn ér chuǎn wù. huí gú wū jiè kè hán zǒu bǎo hēi chē zi zú, lǐ dé yù jì shèng gōng bēi yún: wū jiè bìng dīng lìng yǐ tú ān, yī kāng jū ér qiú huó. suǒ wèi kāng jū, yòng hàn shū zhì zhī shì yě. ér jiù shǐ yún: wū jiè yī kāng jū qiú huó. běi hàn zhèng gǒng zú yú qì dān, wáng bǎo héng jìn yáng jiàn wén lù: lǔ sú suī bù yǐn jiǔ, rú wéi yào zhě, yì jiā guàn zhù. wéi yào, jí wú sūn hào shí wéi zhāo yě. ér lù zhèn jiǔ guó zhì yún: gāo zǔ zhèn hé dōng, mìng wéi yào běi shǐ. yào bù néng yǐn jiǔ, lǔ rén qiáng zhī. cǐ dài lèi chī rén shuō mèng yě.
唐五代之際,以文紀事者多用故事,而作史者因而舛誤。回鶻烏介可汗走保黑車子族,李德裕《紀聖功碑》云:「烏介並丁令以圖安,依康居而求活。」所謂康居,用《漢書》郅支事也。而《舊史》云:「烏介依康居求活。」北漢鄭珙卒於契丹,王保衡《晉陽見聞錄》:虜俗雖不飲酒,如韋曜者,亦加灌注。韋曜,即吳孫皓時韋昭也。而路振《九國志》云:「高祖鎮河東,命韋曜北使。曜不能飲酒,虜人強之。」此殆類痴人說夢也。