strong zài fā nàn wáng gōng shòu lù hǎo huò rén sūn tài fú zhū strong
再发难王恭受戮 好惑人孙泰伏诛
què shuō wèi zhǔ tuò bá guī, zì zhōng shān hái jūn yǐ hòu, fù xǐ dōu píng chéng. yíng gōng shì, jiàn zōng miào, lì shè jì, zhèng fēng jī, zhì jiāo diān, qiǎn shǐ xún xíng jùn guó, kǎo hé shǒu zǎi, míng zhèng chù zhì. yòu mìng shàng shū lì bù láng liú yuān, lì guān zhì, xié yīn lǜ, yí cáo láng dǒng mì zhì lǐ yí, sān gōng láng wáng dé dìng lǜ lìng, tài shǐ lìng cháo chóng kǎo tiān xiàng. jìn huáng mén shì láng cuī hóng wèi lì bù shàng shū, zǒng sī diǎn yào, zuǎn dìng gè zhì, chuí wèi yǒng shì. jiù yú wèi huáng shǐ sān nián shí èr yuè, jí jìn ān dì lóng ān èr nián. jí huáng dì wèi, gǎi yuán tiān xìng, mìng cháo yě jiē shù fà jiā mào, zhuī chóng yuǎn zǔ máo yǐ xià èr shí qī rén, jiē chēng huáng dì. zūn liù shì zǔ lì wēi wèi shén yuán huáng dì, miào hào shǐ zǔ, zǔ shén yì qián wéi zhāo chéng huáng dì, miào hào gāo zǔ, fù shí wèi xiàn míng huáng dì, fǎng xíng gǔ zhì, dìng jiāo miào cháo xiǎng lǐ yuè. yòu yòng cuī hóng tiáo yì, zì wèi huáng dì hòu yì, yǐ tǔ dé wáng, xǐ liù zhōu èr shí èr jùn shǒu zǎi, jí tǔ háo èr qiān jiā zhì dài jùn. fán zì dài jùn yǐ xī, shàn wú yǐ dōng, yīn guǎn yǐ běi, cān hé yǐ nán, jù wèi jī nèi. cǐ wài sì fāng sì wéi, fēn zhì bā bù shuài jiān shǒu, jū rán yǒu tǐ guó jīng yě de yí guī. wèi zì tuò bá guī chēng dì, wèi běi fāng qiáng guó, gù xù shù cóng xiáng. píng chéng fù jìn yǒu xiù róng chuān, jiù yǒu qiú zhǎng ěr zhū yǔ jiàn fú shǔ wèi zhǔ, qiě suí gōng jìn yáng zhōng shān, lì yǒu zhàn gōng. wèi zhǔ guī tè bié jiā shǎng, jí jiù xiù róng chuān sì wéi sān bǎi lǐ, gěi wèi fēng tǔ, yú shì ěr zhū shì yì fān shèng qǐ lái. dú zhì huò běn shì, jiàn nán běi shǐ yǎn yì.
却说魏主拓跋珪,自中山还军以后,复徙都平城。营宫室,建宗庙,立社稷,正封畿,制郊甸,遣使循行郡国,考核守宰,明正黜陟。又命尚书吏部郎刘渊,立官制,协音律,仪曹郎董谧制礼仪,三公郎王德定律令,太史令晁崇考天象。进黄门侍郎崔宏为吏部尚书,总司典要,纂定各制,垂为永式。就于魏皇始三年十二月,即晋安帝隆安二年。即皇帝位,改元天兴,命朝野皆束发加帽,追崇远祖毛以下二十七人,皆称皇帝。尊六世祖力微为神元皇帝,庙号始祖,祖什翼犍为昭成皇帝,庙号高祖,父寔为献明皇帝,仿行古制,定郊庙朝飨礼乐。又用崔宏条议,自谓黄帝后裔,以土德王,徙六州二十二郡守宰,及土豪二千家至代郡。凡自代郡以西,善无以东,阴馆以北,参合以南,俱为畿内。此外四方四维,分置八部帅监守,居然有体国经野的遗规。魏自拓跋珪称帝,为北方强国,故叙述从详。平城附近有秀容川,旧有酋长尔朱羽健服属魏主,且随攻晋阳中山,立有战功。魏主珪特别加赏,即就秀容川四围三百里,给为封土,于是尔朱氏亦蕃盛起来。独志祸本事,见《南北史演义》。
huì yīn yàn lǐ lǎng qiǎn shǐ jiè bīng, nǎi mìng cái guān jiāng jūn hé bá, rù xí yōu zhōu. yōu zhōu cì shǐ lú pǔ, jiù wèi wèi mín, qiāng lì jù zhōu, pàn wèi jiàng yàn, zhì shì bèi hé bá tū rù, qín pǔ jí zi huàn, yā sòng píng chéng, chē liè yǐ xùn. yàn zhǔ shèng wén yōu zhōu bèi bīng, jí qiǎn guǎng wēi jiāng jūn mèng guǎng píng wǎng jiù, yǐ shì bù jí, dàn zhǎn wèi shù lì shù rén, yǐn shī tuì huán. shèng fù qù huáng dì hào, biǎn chēng shù rén tiān wáng, fēng dì yuān wèi zhāng wǔ gōng, qián wèi bó líng gōng, zi dìng wèi liáo xī gōng. shì tài hòu duàn shì bìng mò, shì wèi huì dé huáng hòu. xiāng píng lìng duàn dēng, yǔ duàn tài hòu tóng zōng, hū rán móu biàn, yóu shèng qiǎn jiàng bǔ zhū. qián jiāng jūn duàn jī, xì duàn tài hòu xiōng zi, jī shè xián yí, kǒng zhì lián zuò, jí táo wǎng liáo xī, sì fù huán dōu guī zuì, dé yāo shè miǎn, cì hào sī huǐ hóu, shǐ shàng gōng zhǔ, rù zhí diàn tíng. yǎng hǔ yí huàn. yī miàn zūn xiàn zhuāng huáng hòu dīng shì wèi huáng tài hòu, lì zi liáo xī gōng dìng wèi huáng tài zǐ, bān zhì dà shè, mìng bǎi liáo huì jí dōng táng, qīn kǎo qì yì, chāo bá shí yǒu èr rén. bìng zài xīn chāng diàn biàn yàn qún chén, lìng gè yán zhì qù. qī bīng shàng shū dīng xìn, nián fāng shí wǔ, yīn wèi dīng tài hòu xiōng zi, zhuó jū xiǎn yào, tā dú qǐ zuò miàn chén dào:" zài shàng bù jiāo, jū gāo bù wēi, zhè shì xiǎo chén de zhì yuàn ne." zhè shù yǔ shì yīn shèng hǎo shā, àn jiā fěng jiàn, shèng yì zhī tā yán zhōng yù yì, biàn wēi xiào xiāng dá dào:" dīng shàng shū nián shào, zěn de cǐ lǎo chéng lùn diào ne?" huà suī rú cǐ, dàn shèng zhōng bù kěn fǎn xǐng, réng rán kē kè guǎ ēn, miǎn bù dé jī chéng zhòng nù, zhōng lí dà huò. shì qiě màn biǎo.
会因燕李朗遣使借兵,乃命材官将军和拔,入袭幽州。幽州刺史卢溥,旧为魏民,戕吏据州,叛魏降燕,至是被和拔突入,擒溥及子涣,押送平城,车裂以徇。燕主盛闻幽州被兵,亟遣广威将军孟广平往救,已是不及,但斩魏戍吏数人,引师退还。盛复去皇帝号,贬称庶人天王,封弟渊为章武公,虔为博陵公,子定为辽西公。适太后段氏病殁,谥为惠德皇后。襄平令段登,与段太后同宗,忽然谋变,由盛遣将捕诛。前将军段玑,系段太后兄子,迹涉嫌疑,恐致连坐,即逃往辽西,嗣复还都归罪,得邀赦免,赐号思悔侯,使尚公主,入直殿庭。养虎贻患。一面尊献庄皇后丁氏为皇太后,立子辽西公定为皇太子,颁制大赦,命百僚会集东堂,亲考器艺,超拔十有二人。并在新昌殿遍宴群臣,令各言志趣。七兵尚书丁信,年方十五,因为丁太后兄子,擢居显要,他独起座面陈道:“在上不骄,居高不危,这是小臣的志愿呢。”这数语是因盛好杀,暗加讽谏,盛亦知他言中寓意,便微笑相答道:“丁尚书年少,怎得此老成论调呢?”话虽如此,但盛终不肯反省,仍然苛刻寡恩,免不得激成众怒,终罹大祸。事且慢表。
qiě shuō jìn qīng yǎn cì shǐ wáng gōng, jí jīng zhōu cì shǐ yīn zhòng kān, fēn zhèn cháng jiāng, shì qīng cháo yòu. kuài jī wáng dào zǐ, jù tā qīn bī, jì lìng shì zǐ yuán xiǎn wèi zhēng lǔ jiāng jūn, pèi jǐ zhòng bīng, shǐ wèi nèi bèi, shì jiàn qī shí bā huí. fù yīn qiáo wáng shàng zhī, jí shàng zhī dì xiū zhī, sù yǒu cái lüè, yǐn wèi móu shì. shàng zhī xiū zhī xì qiáo wáng chéng zi, wú jì sūn. shàng zhī xiàng dào zǐ jìn yì dào:" jīn fāng zhèn qiáng shèng, zǎi xiàng quán qīng, dài wáng hé bù wài shù fù xīn, zì zēng fān wèi?" dào zǐ tīng zhe, jí lìng sī mǎ wáng yú wèi jiāng zhōu cì shǐ, dū du jiāng zhōu jí yù zhōu sì jùn jūn shì. piān yù zhōu cì shǐ yǔ kǎi, bù yuàn fēn quán, kàng shū biàn bó, lüè yán:" jiāng zhōu xì shì nèi dì, yǔ yù zhōu sì jùn, sù bù xiāng lián, bù yīng shǐ wáng yú fēn dū." shū rù bù bào. kǎi yīn qiǎn zi hóng wǎng shuō wáng gōng dào:" shàng zhī xiōng dì, wèi kuài jī yǔ yì, quán guò guó bǎo, yù jiè cháo wēi, xuē ruò fāng zhèn, wáng yú yòu shì guó bǎo xiōng dì, qián lái dū yù, gōng děng ruò bù zǎo tú, kǒng bì lái bào fù qián xián, huò qiě bù cè le." wáng guó bǎo shì, yì jiàn qī shí bā huí. wáng gōng běn lǜ dào zǐ bào yuàn, yī wén cǐ yán, dāng rán zháo jí, máng qiǎn rén bào gào yīn zhòng kān. zhòng kān jí yǔ huán xuán shāng yì, xuán běn shì gè chuǎng huò de tóu mù, nà yǒu bù quàn lìng wèi luàn, kuàng dāng shí yòu yǒu yī zhǒng cì jī, gèng zēng xuán fèn, yóu jué de yuè yuè yù dòng, chéng xì xún chóu. yuán lái xuán zài jīng zhōu, liào wèi dào zǐ suǒ jì, tè gù yì shàng shū, qiú wèi guǎng zhōu cì shǐ, guǒ dé cháo tíng yǔn zhǔn, qiě chì lìng jiān dū jiāo guǎng èr zhōu. dāng xià yáng wèi shòu mìng, àn zhōng shí wú yì qǐ xíng. còu qiǎo yù zhe wáng gōng lái shǐ, yīn yuē zhòng kān, cǐ shí bù sǒng yǒng qǐ shì, gèng dài hé shí? nǎi yǔ zhòng kān nǐ jiù fù shū, yuàn tuī gōng wèi méng zhǔ, yuē qī tóng qū jiàn kāng. gōng dé shū hòu, biàn yù fā bīng, sī mǎ liú láo zhī jìn jiàn dào:" jiāng jūn wèi guó jiā yuán jiù, yì tóng xiū qī, gōng wèi xiào wǔ hòu wáng shì zhī xiōng. kuài jī wáng nǎi tiān zǐ shū fù, yòu dāng guó bǐng zhèng, qián yīn jiāng jūn zé bèi, zhū jí wáng guó bǎo wáng xù, zì gē suǒ ài, wèi jiāng jūn xiè guò, jiāng jūn yì yǐ kě wèi dé zhì le. xiàn zài wáng yú chū zhèn jiāng zhōu, suī wèi qiè rén yì, yì bù wéi dà shī, jiù shì yù zhōu sì jùn, gē pèi wáng yú, yǔ jiāng jūn hé sǔn? jìn yáng bīng jiǎ, kě yī bù kě zài ne." láo zhī jiàn gōng zhī yán, bù wéi bù zhōng, kě xī hòu lái biàn guà. gōng bù kěn cóng, jí shàng biǎo qǐng tǎo wáng yú, jí shàng zhī xiōng dì.
且说晋青兖刺史王恭,及荆州刺史殷仲堪,分镇长江,势倾朝右。会稽王道子,惧他侵逼,既令世子元显为征虏将军,配给重兵,使为内备,事见七十八回。复因谯王尚之,及尚之弟休之,素有才略,引为谋士。尚之休之系谯王承子,无忌孙。尚之向道子进议道:“今方镇强盛,宰相权轻,大王何不外树腹心,自增藩位?”道子听着,即令司马王愉为江州刺史,都督江州及豫州四郡军事。偏豫州刺史庾楷,不愿分权,抗疏辩驳,略言:“江州系是内地,与豫州四郡,素不相连,不应使王愉分督。”疏入不报。楷因遣子鸿往说王恭道:“尚之兄弟,为会稽羽翼,权过国宝,欲借朝威,削弱方镇,王愉又是国宝兄弟,前来督豫,公等若不早图,恐必来报复前嫌,祸且不测了。”王国宝事,亦见七十八回。王恭本虑道子报怨,一闻此言,当然着急,忙遣人报告殷仲堪。仲堪即与桓玄商议,玄本是个闯祸的头目,那有不劝令为乱,况当时又有一种刺激,更增玄忿,尤觉得跃跃欲动,乘隙寻仇。原来玄在荆州,料为道子所忌,特故意上书,求为广州刺史,果得朝廷允准,且敕令兼督交广二州。当下佯为受命,暗中实无意启行。凑巧遇着王恭来使,阴约仲堪,此时不怂恿起事,更待何时?乃与仲堪拟就复书,愿推恭为盟主,约期同趋建康。恭得书后,便欲发兵,司马刘牢之进谏道:“将军为国家元舅,义同休戚,恭为孝武后王氏之兄。会稽王乃天子叔父,又当国秉政,前因将军责备,诛及王国宝王绪,自割所爱,为将军谢过,将军亦已可谓得志了。现在王愉出镇江州,虽未惬人意,亦不为大失,就是豫州四郡,割配王愉,与将军何损?晋阳兵甲,可一不可再呢。”牢之谏恭之言,不为不忠,可惜后来变卦。恭不肯从,即上表请讨王愉,及尚之兄弟。
dào zǐ wén yǔ kǎi cóng gōng, jí shǐ rén shuō kǎi dào:" gū qián yǔ qīng ēn rú gǔ ròu, zhàng zhōng gòng yǐn, jié dài yǔ yán, yě hǎo suàn shì qīn mì le. qīng jīn qì jiù jiāo, jié xīn yuán, nán dào jìng wàng wáng gōng qián rì de qī wǔ me? ruò yù wěi shēn shì gōng, shǐ gōng dé zhì, gōng yě bì yí qīng fǎn fù xiǎo rén, zěn kěn chéng xīn qīn xìn? shēn shǒu qiě bù kě bǎo, hái wàng shèn me fù guì ne!" kǎi běn wèi wáng guó bǎo sī dǎng, shì jiàn qián wén, gù dào zǐ yòu yǒu cǐ yán. kǎi wén yán dà nù, jí lìng shǐ rén hái bào dào:" wáng gōng qián fù shān líng, xiāng wáng yōu jù wú jì, wǒ zhī shì jí, fā bīng rù wèi, gōng nǎi bù gǎn cù fā. qù nián gōng lēi zhòng nèi xiàng, wǒ yì gāo jiān dài mìng, wǒ shì xiāng wáng, wèi cháng yǒu fù, xiāng wáng bù néng jù gōng, fǎn shā guó bǎo xiōng dì, guó bǎo qiě sǐ, hé rén zài wèi xiāng wáng jìn lì? yǔ kǎi shēn jiā bǎi kǒu, zěn néng zài bú jiàn jǐ, zì qǔ tú miè ne? xiāng wáng jīn qiě zé jǐ, wú tú zé rén." zhè yī piān huà bào zhī dào zǐ, dào zǐ sù lái dǎn xiǎo, jí dé bù zhī suǒ wéi. dú shì zǐ yuán xiǎn fèn rán dào:" qián bù tǎo gōng, zhì yǒu jīn rì, jīn ruò zài gū xī, nán dào hái yǒu zhāo tíng me? wǒ suī nián shào, yuàn chū dāng nì zéi." dào zǐ tīng le, shāo shāo fàng huái, nǎi jiāng bīng mǎ dà quán, xī fù yuán xiǎn, zì zài fǔ dì zhōng rì yǐn chún jiǔ, zuò wéi pái qiǎn bà le. yīn zhòng kān wén gōng yǐ jǔ bīng, yě jí lè bīng chū fā, dàn píng shí sù wú jiāng lüè, suǒ yǒu jūn shì, jǐn wěi nán jùn xiāng yáng quán qī xiōng dì, shǐ quán qī lǜ zhōu shī wǔ qiān, chōng zuò qián fēng. huán xuán jì jìn, zì dū bīng èr wàn wèi hòu yīng. quán qī dào le pén kǒu, wáng yú shàng quán rán wú bèi, huáng jù bēn lín chuān. huán xuán qiǎn piān jiàng zhuī yú, yú bù jí táo bì, jìng bèi qín qù. jiàn kāng wén bào, hěn shì zhèn dòng, nèi wài jiè yán, dāng jí jiā kuài jī wáng dào zǐ huáng yuè, mìng yuán xiǎn wèi zhēng tǎo dū du, qiǎn wèi jiāng jūn wáng xún, yòu jiāng jūn xiè yǎn, lǜ bīng tǎo wáng gōng. qiáo wáng shàng zhī lǜ bīng tǎo yǔ kǎi. kǎi fāng chū bīng zhì niú zhǔ, tū yù shàng zhī tǒng zhòng shā lái, yī shí jīng huáng shī cuò, lì zhì kuì sàn, kǎi dān qí bēn tóu huán xuán. kuài jī wáng dào zǐ, suì shòu shàng zhī wèi yù zhōu cì shǐ. shàng zhī yǒu dì sān rén, chú shàng wén suǒ xù de xiū zhī wài, shàng yǒu huī zhī yǔn zhī, cǐ shí jūn shòu yào zhí. xiū zhī wèi xiāng chéng tài shǒu, huī zhī wèi piào qí sī mǎ dān yáng yǐn, yǔn zhī wèi wú guó nèi shǐ, gè yōng bīng mǎ, wèi dào zǐ shēng yuán. bù yì huán xuán chéng ruì shā rù, suǒ xiàng wú qián, lián pò jiāng dōng gè shù, yóu bái shí zhí jìn héng jiāng. shàng zhī qū jūn yǔ zhàn, jìng wèi suǒ bài, cāng huáng dùn zǒu. huī zhī suǒ lǐng gè zhōu jūn, yòu bèi xuán dǎo pò, xī shǔ fù mò, yú shì dū chéng dà zhèn. dào zǐ zì tún zhōng táng, lìng wáng xún shǒu běi jiāo, xiè yǎn tún xuān yáng mén, yán bīng shǒu bèi. yuán xiǎn dú chū shǒu shí tou chéng, yīng qì zhí dá, háo bù wèi suō. dāng shí kuài jī fǔ zhōng, duō bàn yú mèi yuán xiǎn, shuō tā cōng míng yīng yì, yǒu míng dì fēng. tā yì zì mìng bù fán, jū rán yǐ ān wēi wèi jǐ rèn, yīn jiàn dí shì shén ruì, suì duō fāng tàn cì dí qíng, guǒ bèi chá chū pò zhàn, xiǎng jiù yī tiáo fǎn jiàn jì lái.
道子闻庾楷从恭,即使人说楷道:“孤前与卿恩如骨肉,帐中共饮,结带与言,也好算是亲密了。卿今弃旧交,结新援,难道竟忘王恭前日的欺侮么?若欲委身事恭,使恭得志,恭也必疑卿反复小人,怎肯诚心亲信?身首且不可保,还望甚么富贵呢!”楷本为王国宝私党,事见前文,故道子又有此言。楷闻言大怒,即令使人还报道:“王恭前赴山陵,相王忧惧无计,我知事急,发兵入卫,恭乃不敢猝发。去年恭勒众内向,我亦櫜鞬待命,我事相王,未尝有负,相王不能拒恭,反杀国宝兄弟,国宝且死,何人再为相王尽力?庾楷身家百口,怎能再不见几,自取屠灭呢?相王今且责己,毋徒责人。”这一篇话报知道子,道子素来胆小,急得不知所为。独世子元显奋然道:“前不讨恭,致有今日,今若再姑息,难道还有朝廷么?我虽年少,愿出当逆贼。”道子听了,稍稍放怀,乃将兵马大权,悉付元显,自在府第中日饮醇酒,作为排遣罢了。殷仲堪闻恭已举兵,也即勒兵出发,但平时素无将略,所有军事,尽委南郡相杨佺期兄弟,使佺期率舟师五千,充作前锋。桓玄继进,自督兵二万为后应。佺期到了湓口,王愉尚全然无备,惶遽奔临川。桓玄遣偏将追愉,愉不及逃避,竟被擒去。建康闻报,很是震动,内外戒严,当即加会稽王道子黄钺,命元显为征讨都督,遣卫将军王珣,右将军谢琰,率兵讨王恭。谯王尚之率兵讨庾楷。楷方出兵至牛渚,突遇尚之统众杀来,一时惊惶失措,立致溃散,楷单骑奔投桓玄。会稽王道子,遂授尚之为豫州刺史。尚之有弟三人,除上文所叙的休之外,尚有恢之允之,此时均授要职。休之为襄城太守,恢之为骠骑司马丹阳尹,允之为吴国内史,各拥兵马,为道子声援。不意桓玄乘锐杀入,所向无前,连破江东各戍,由白石直进横江。尚之驱军与战,竟为所败,仓皇遁走。恢之所领各舟军,又被玄捣破,悉数覆没,于是都城大震。道子自屯中堂,令王珣守北郊,谢琰屯宣阳门,严兵守备。元显独出守石头城,英气直达,毫不畏缩。当时会稽府中,多半谀媚元显,说他聪明英毅,有明帝风。他亦自命不凡,居然以安危为己任,因见敌势甚锐,遂多方探刺敌情,果被察出破绽,想就一条反间计来。
zì wáng gōng bù yòng liú láo zhī yán, mào rán chū bīng, láo zhī suī shàng suí zhe, què bù yuàn wèi gōng xiào sǐ. gōng yòu dàn mò xiāng dài, yuè shǐ láo zhī huī xīn. zhèng zài ào chàng de shí hòu, hū yǒu lú jiāng tài shǒu gāo sù, jiè rù bào jūn jī wéi míng, dé yǔ láo zhī mì yǔ, dàn yǐ hòu lì, dà lüè quàn láo zhī bèi gōng, shì chéng hòu jí jiāng gōng wèi zhuǎn shòu. láo zhī zì rán xīn dòng, chóu chú bù dá. sù jiàn láo zhī qíng zhuàng, lè de hé pán tuō chū, biàn cóng huái zhōng qǔ chū yī shū, jiāo yǔ láo zhī, zuò wéi píng xìn. láo zhī qǐ shì, nǎi shì kuài jī wáng dào zǐ shǔ míng, shū zhōng suǒ shuō, yě yǔ sù yán xiāng fú, zhè fēng shū shì yuán xiǎn shǒu bǐ, tuō míng nǎi fù, láo zhī wèi cháng bù zhī, dàn yǐ wén yuán xiǎn wò yǒu quán quán, zú wèi dào zǐ dài biǎo, biàn shēn xìn bù yí, yīn jí qiǎn sù fǎn bào, yuàn rú suǒ yuē. yī miàn yǔ zi jìng xuān dào:" wáng gōng céng shòu xiān dì dà ēn, jīn wèi dì jiù, bù néng yì dài wáng shì, fǎn lǚ fā bīng kòu bī jīng shī, wǒ xiǎng gōng xù zhì bù guǐ, shì guǒ dé jié, shàng kěn wèi tiān zǐ xiāng wáng suǒ zhì me? wǒ jīn yù fèng guó wēi líng, zhù shùn tǎo nì, rǔ yǐ wéi kě xíng fǒu?" jìng xuān dá dào:" cháo tíng jìn zhèng, suī bù néng pì měi chéng kāng, jiū jìng méi yǒu yōu lì de cán bào, gōng nǎi zì shì bīng wēi, líng miè wáng shì, dà rén yǔ gōng, qīn fēi gǔ ròu, yì fēi jūn chén, bù guò gòng shì yǒu nián, lüè lián qíng hǎo, dàn bǐ jì yíng sī fù guó, dà rén yuán bù yí dǎng nì pàn jūn, jīn yù zhù shùn tǎo nì, lǐ yīng rú cǐ, hé bì duō yí." jìng xuān cǐ yán, yuán shì zhèng lùn. láo zhī nǎi yǔ jìng xuān mì móu, jiāng chéng jiàn tú gōng.
自王恭不用刘牢之言,贸然出兵,牢之虽尚随着,却不愿为恭效死。恭又淡漠相待,越使牢之灰心。正在懊怅的时候,忽有庐江太守高素,借入报军机为名,得与牢之密语,啗以厚利,大略劝牢之背恭,事成后即将恭位转授。牢之自然心动,踌躇不答。素见牢之情状,乐得和盘托出,便从怀中取出一书,交与牢之,作为凭信。牢之启视,乃是会稽王道子署名,书中所说,也与素言相符,这封书是元显手笔,托名乃父,牢之未尝不知,但已闻元显握有全权,足为道子代表,便深信不疑,因即遣素返报,愿如所约。一面语子敬宣道:“王恭曾受先帝大恩,今为帝舅,不能翼戴王室,反屡发兵寇逼京师,我想恭蓄志不轨,事果得捷,尚肯为天子相王所制么?我今欲奉国威灵,助顺讨逆,汝以为可行否?”敬宣答道:“朝廷近政,虽不能媲美成康,究竟没有幽厉的残暴,恭乃自恃兵威,陵蔑王室,大人与恭,亲非骨肉,义非君臣,不过共事有年,略联情好,但彼既营私负国,大人原不宜党逆叛君,今欲助顺讨逆,理应如此,何必多疑。”敬宣此言,原是正论。牢之乃与敬宣密谋,将乘间图恭。
gōng cān jūn hé dàn zhī, sù yǔ láo zhī bù xié, zhì shì zhēn zhī jī mì, jí rù bái gōng. gōng shàng yí dàn zhī xié xián jìn chán, bù kěn jù xìn, qiě tè zhì shèng yàn, yāo qǐng láo zhī, jiù zài xí jiān bài tā wèi xiōng, suǒ yǒu jīng bīng jiān jiǎ, xī guī láo zhī tǒng lǐng, shǐ lǜ zhàng xià dū yán yán wèi xiān fēng, jìn gōng jiàn kāng. yī wù zài wù, qiě sòng sǐ yí gè yán tíng. láo zhī xiè guò le yàn, lì jí dēng chéng. xíng zhì zhú lǐ, jí jiāng yán yán yī dāo liǎng duàn, sòng shǒu rù shí tou chéng. bìng qiǎn zi jìng xuān, jí nǚ xù dōng guǎn tài shǒu gāo yǎ zhī, hái jūn xí gōng. gōng fāng chū chéng yuè bīng, nǐ wèi láo zhī hòu jì, bù fáng jìng xuān huī qí tū zhì, zòng héng chí zhòu, luàn shā luàn duò, shà shí jiān jiāng gōng bīng qū sàn. gōng pǐ mǎ huí chéng, chéng mén yǐ bì, chéng shàng lì zhe yī yuán dà jiàng, biàn shì dōng guǎn tài shǒu gāo yǎ zhī. tā yǐ hùn rù chéng zhōng, jù chéng jù gōng. gōng zhī bù kě rù, máng zòng mǎ bēn wǎng qū ā. tā píng shí běn bù shàn qí, jí pǎo le shù shí lǐ, bì ròu kuì liè, liú xiě cén cén, bù dé yǐ xià mǎ mì zhōu. shì yǒu qū ā rén yīn què, wèi gōng gù lì, nǎi yòng zhōu zài gōng, sòng wǎng huán xuán jūn yíng xíng zhì zhǎng táng hú, piān bèi luó lì jié zhù, jiāng gōng qín sòng jiàn kāng. gōng zhì cǐ hái yǒu shèn me xī wàng, yǎn jiàn shì yǐn shǒu jiù xíng. wéi lín sǐ shí, shàng zì lǐ fà bìn, yán sè zì ruò, gù yǔ xíng lì dào:" wǒ wù xìn fěi rén, zhì zāo cǐ huò, dàn yuán wǒ běn xīn, qǐ zhēn bù zhōng? shǐ bǎi shì yǐ xià, zhī yǒu wáng gōng, wǒ sǐ yǐ zhí de le." yǐ cǐ wéi zhōng, hé rén bù zhōng? gōng jì shòu zhū, suǒ yǒu zǐ dì dǎng yǔ, dāng rán pián lù wú yí. jìn tíng suì mìng liú láo zhī wèi fǔ guó jiāng jūn, dū du yǎn qīng jì yōu bìng xú yáng gè zhōu jūn shì, dài gōng zhèn shǒu jīng kǒu.
恭参军何澹之,素与牢之不协,至是侦知机密,急入白恭。恭尚疑澹之挟嫌进谗,不肯遽信,且特置盛宴,邀请牢之,就在席间拜他为兄,所有精兵坚甲,悉归牢之统领,使率帐下督颜延为先锋,进攻建康。一误再误,且送死一个颜廷。牢之谢过了宴,立即登程。行至竹里,即将颜延一刀两段,送首入石头城。并遣子敬宣,及女婿东莞太守高雅之,还军袭恭。恭方出城阅兵,拟为牢之后继,不防敬宣麾骑突至,纵横驰骤,乱杀乱剁,霎时间将恭兵驱散。恭匹马回城,城门已闭,城上立着一员大将,便是东莞太守高雅之。他已混入城中,据城拒恭。恭知不可入,忙纵马奔往曲阿。他平时本不善骑,急跑了数十里,髀肉溃裂,流血涔涔,不得已下马觅舟。适有曲阿人殷确,为恭故吏,乃用舟载恭,送往桓玄军营;行至长塘湖,偏被逻吏截住,将恭擒送建康。恭至此还有甚么希望,眼见是引首就刑。惟临死时,尚自理发鬓,颜色自若,顾语刑吏道:“我误信匪人,致遭此祸,但原我本心,岂真不忠?使百世以下,知有王恭,我死已值得了。”以此为忠,何人不忠?恭既受诛,所有子弟党与,当然骈戮无遗。晋廷遂命刘牢之为辅国将军,都督兖青冀幽并徐扬各州军事,代恭镇守京口。
é ér yáng quán qī huán xuán zhì shí tou, yīn zhòng kān zhì wú hú, jù shàng biǎo wèi gōng shēn yuān, qǐng zhū liú láo zhī. yuán xiǎn jiàn tā shì shèng, què yě shēng wèi, suì qiāo qiāo de chí hái jīng shī, lìng dān yáng yǐn wáng kǎi děng fā jīng yì shì mín shù wàn rén, gòng wǎng shí tou. quán qī yǔ xuán, fāng zài shí tou chéng xià, yào wǔ yáng wēi, chāng jué de hěn. hū jiàn jiàn kāng bīng shì, rú fēng yōng, rú yǐ zǎn, màn shān biàn yě, yǒng yuè qián lái. liǎng rén bù jīn shī sè, dāng jí huī jūn dào tuì, huí tún cài zhōu. wéi zhòng kān shàng zài wú hú, yōng zhòng shù wàn, qì yàn wèi xiāo. jìn tíng bù zhī xū shí, shàng yǐ wéi yōu. zuǒ wèi jiāng jūn huán xiū, rù bái dào zǐ dào:" xī jūn qíng shí, xiū yǐ liǎo rú zhǐ zhǎng le, bǐ jiū zhòng wèi nì, yīn huán yǐ xià, dān kào wáng gōng, gōng jì pò miè, xī jūn qì jǔ, jīn ruò yǐ zhòng lì dàn xuán, bìng jí quán qī, èr rén bì rán xīn xǐ, huán xuán yǐ zú zhì zhòng kān, zài jiā yī quán qī, biàn kě shǐ dǎo gē qǔ zhòng kān le." dào zǐ nǎi lìng xuán wèi jiāng zhōu cì shǐ, zhào hái yōng zhōu cì shǐ xī huī, shǐ wèi zhōng shū, jí mìng quán qī dài cì yōng zhōu, bìng dū du liáng yōng qín sān zhōu jūn shì. rèn xiū wéi jīng zhōu cì shǐ, quán lǐng zuǒ wèi wén wǔ, jí rì fù zhèn. qiǎn liú láo zhī dài lǐng qiān rén, hù xiū qián xíng. chù zhòng kān wèi guǎng zhōu cì shǐ, shǐ zhòng kān shū fù tài cháng yīn mào, jī zhào chì zhòng kān huí jūn.
俄而杨佺期桓玄至石头,殷仲堪至芜湖,俱上表为恭伸冤,请诛刘牢之。元显见他势盛,却也生畏,遂悄悄的驰还京师,令丹阳尹王恺等发京邑士民数万人,共往石头。佺期与玄,方在石头城下,耀武扬威,猖獗得很。忽见建康兵士,如蜂拥,如蚁攒,漫山遍野,踊跃前来。两人不禁失色,当即麾军倒退,回屯蔡州。惟仲堪尚在芜湖,拥众数万,气焰未消。晋廷不知虚实,尚以为忧。左卫将军桓修,入白道子道:“西军情实,修已了如指掌了,彼纠众为逆,殷桓以下,单靠王恭,恭既破灭,西军气沮,今若以重利啗玄,并及佺期,二人必然心喜,桓玄已足制仲堪,再加一佺期,便可使倒戈取仲堪了。”道子乃令玄为江州刺史,召还雍州刺史郗恢,使为中书,即命佺期代刺雍州,并都督梁雍秦三州军事。任修为荆州刺史,权领左卫文武,即日赴镇。遣刘牢之带领千人,护修前行。黜仲堪为广州刺史,使仲堪叔父太常殷茂,赍诏敕仲堪回军。
zhòng kān jiē zhào, fèn nù de liǎo bù dé, biàn yī zài qiǎn shǐ, cuī cù huán xuán quán qī jìn jūn. xuán děng de zhe cháo mìng, pō wéi suǒ dòng, yóu yù wèi jué. zhòng kān fáng tā shēng èr, jí cóng wú hú nán guī, yòu zhe rén chuán yù cài zhōu jūn shì dào:" rǔ bèi ruò bù zǎo sàn guī, wǒ zhì jiāng líng, dāng jǐn zhū rǔ děng jiā shǔ le." cài zhōu jūn shì, tīng dào cǐ yán, dāng rán xiōng jù. quán qī bù jiàng liú xì, qián lǜ èr qiān rén xiān guī, yī jūn yǐ qù, yú zhòng jiē dòng. xuán yǔ quán qī, bù néng jìn è, yě zhǐ hǎo suí zhòng xī hái. zhòng jù jiā shǔ bèi zhū, bèi dào hái qū, xíng zhì xún yáng, dé yǔ zhòng kān xiāng zhí. zhòng kān yǐ jīng shī zhí, bù néng bù yǐ xuán děng wéi yuán, xuán děng jiàn zhòng kān zhòng shèng, yī shí yě bù biàn xiāng lí, suī shì liǎng xià cāi xián, biǎo miàn shàng zhǐ hǎo lián luò, suǒ yǐ bǐ cǐ xù miàn, gè wú yì yán, qiě bǐ qián rì jiào wéi qīn nì, nǐ zhǐ tiān, wǒ shì rì, yǎn rán yǒu lì gān pī dǎn de qíng xíng, shèn zhì gè chū zǐ dì, hù xiāng dǐ zhì, jiù zài xún yáng zhù tái, shà xuè wéi méng, réng jiē bù shòu cháo mìng, bìng lián míng shàng shū, tí chū sān dà tiáo jiàn: yī shì qǐng shēn lǐ wáng gōng èr shì qiú zhū liú láo zhī, jí qiáo wáng shàng zhī sān shì sù zhòng kān wú zuì, bù yīng dú bèi jiàng chù. míng míng xīng bīng fàn quē, rú hé shuō de wú zuì? bù guò xuán yǔ quán qī tóng zuì yì fá, zhòng kān yīng yě hū yuān. zhè piān zòu dú chéng jiāng jìn qù, yòu lìng dào zǐ yǐ xià, wú fǎ kàng biàn, mò zhǎn yī chóu, tǒng shì jiǔ náng fàn dài. jié guǒ shì zhào hái huán xiū, réng jiāng jīng zhōu gěi yǔ zhòng kān, hái yào yōu zhào wèi yù, míng shì hé jiě. chéng hé tǐ tǒng! yù shǐ zhōng chéng jiāng jī, qiě hé huán xiū zhuān wèi shēn jì, yí wù cháo tíng, yú shì xiū bèi chǐ guān jué, fàng guī tián lǐ. yuān zāi wǎng yě!
仲堪接诏,愤怒的了不得,便一再遣使,催促桓玄佺期进军。玄等得着朝命,颇为所动,犹豫未决。仲堪防他生贰,急从芜湖南归,又着人传谕蔡州军士道:“汝辈若不早散归,我至江陵,当尽诛汝等家属了。”蔡州军士,听到此言,当然恟惧。佺期部将刘系,潜率二千人先归,一军已去,余众皆动。玄与佺期,不能禁遏,也只好随众西还。众惧家属被诛,倍道还趋,行至寻阳,得与仲堪相值。仲堪已经失职,不能不倚玄等为援,玄等见仲堪众盛,一时也不便相离,虽是两下猜嫌,表面上只好联络,所以彼此叙面,各无异言,且比前日较为亲昵,你指天,我誓日,俨然有沥肝披胆的情形,甚至各出子弟,互相抵质,就在寻阳筑台,歃血为盟,仍皆不受朝命,并连名上疏,提出三大条件:一是请申理王恭;二是求诛刘牢之,及谯王尚之;三是诉仲堪无罪,不应独被降黜。明明兴兵犯阙,如何说得无罪?不过玄与佺期同罪异罚,仲堪应也呼冤。这篇奏牍呈将进去,又令道子以下,无法抗辩,莫展一筹,统是酒囊饭袋。结果是召还桓修,仍将荆州给与仲堪,还要优诏慰谕,明示和解。成何体统!御史中丞江绩,且劾桓修专为身计,贻误朝廷,于是修被褫官爵,放归田里。冤哉枉也!
zhòng kān děng de le zhào yù, suī shàng wèi jǐn rú yuàn, dàn míng wèi gè dé bǎo quán, yǐ zú lìng rén yì kuài, bù rú dé xiū biàn xiū, shòu le zhào mìng. piān quán qī yòu lái zuò guài, mì yǔ zhòng kān, wèi:" jiāng lái xuán bì wéi huàn, suǒ xìng chéng zǎo xí jī, shā sǐ le tā, fāng miǎn hòu yōu." zhòng kān fēi bù jì xuán, dàn xún yáng lián méng, hái shì zhàng xuán shēng wàng, dé xià cháo tíng qiě quán qī sù yǒu yǒng lüè, xiōng guǎng jí dì sī píng, yòu jiē cū hàn qiáng bào, bù yì jià yù, ruò shā xuán yǐ hòu, bì gèng xiāo zhāng, shì yì nán zhì, suǒ yǐ bù cóng quán qī, qiě jiā jìn zhǐ. quán qī gū zhǎng nán míng, zhǐ de bà shǒu, cí bié fù zhèn. zhòng kān yì yǔ xuán xiāng bié, gè jiù zhèn suǒ qù le.
仲堪等得了诏谕,虽尚未尽如愿,但名位各得保全,已足令人意快,不如得休便休,受了诏命。偏佺期又来作怪,密语仲堪,谓:“将来玄必为患,索性乘早袭击,杀死了他,方免后忧。”仲堪非不忌玄,但寻阳联盟,还是仗玄声望,得吓朝廷;且佺期素有勇略,兄广及弟思平,又皆粗悍强暴,不易驾驭,若杀玄以后,必更嚣张,势益难制,所以不从佺期,且加禁止。佺期孤掌难鸣,只得罢手,辞别赴镇。仲堪亦与玄相别,各就镇所去了。
sān zhèn zàn xī zhàn yún, dōng nán hū shēng yāo wù, suì zhì jiàn kāng dōu nèi, yòu fù kǒng huāng, zhèng shì huò duān rì chū, fáng bù shèng fáng, zhè yě shì diǎn wǔ jiāng wáng, suǒ yǐ yǒu cǐ jù biàn ne. xiān shì qián táng rén dù zi gōng, xié yǒu mì shù, wèi zhòng suǒ tuī, cháng jiù rén jiè yī guā dāo, shù rì bù hái. dāo zhǔ xiàng tā suǒ qǔ, zi gōng dào:" dāng jí xiāng hái, dàn bù bì yóu wǒ qīn jiāo ne." dāo zhǔ shì xìn fēi xìn, bù guò yīn dāo wèi wēi wù, wèi biàn qiáng suǒ, nǎi cí jí qù. huì dāo zhǔ yǒu shì fù wú, zhōu xíng zhì jiā xīng, hū yǒu dà yú yī tiáo, yuè rù zhōu zhōng, dāng xià jiāng yú huò zhù, pōu fù dài pēng, fù zhōng yǒu dāo yī bǐng, zǐ xì shěn shì, jiù shì qián rì jiè yǔ zi gōng de guā dāo. dāo zhǔ hěn shì jīng yì, miǎn bù dé chuán shì tā rén, yī chuán shí, shí chuán bǎi, dùn shí hōng dòng yuǎn jìn, dà dū chēng zi gōng wèi shén, duō wǎng jiù xué, fù jí yíng mén. guó jiā jiāng wáng, bì yǒu yāo niè. dāng shí yǒu láng yá rén sūn tài, xì shì xī jìn shí sūn xiù de hòu yì, shì fèng wǔ dǒu mǐ dào, hàn zhāng líng yǒu yì shù, wǎng xué zhě bì xiān fèng wǔ dǒu mǐ, gù chēng wǔ dǒu mǐ dào. wén zi gōng yǒu yì shù, tè nán fǎng zi gōng, yuàn wèi dì zǐ. zi gōng jí shōu tài wèi tú, biàn jiāng shēng píng mì jì, yī yī chuán shòu. yǐ ér, zi gōng bìng sǐ, tài wèi zi gōng gāo dì, jiù jiāng nà shī jiā mì chuán, shì yǎn yī èr, biàn dé yú mín xìn yǎng, fèng ruò shén míng. tài xìng jiǎo huá, qīng chū yú lán, wǎng wǎng jiè duān liǎn qián, zì gòng huī huò, shèn qiě wéi rén ráng zāi qí fú, jiàn yǒu nián qīng nǚ zǐ, biàn chéng jī yǐn yòu, jù wèi bì qiè. yú mín yǒu hé zhī shí, dàn jiào yǒu fú kě qiú, yǒu zāi kě bì, jiù shǐ qīng zī jié chǎn, yě shì gān xīn. zhì ruò nǚ shēng wài xiàng, běn yào jià gěi rén jiā, hé fáng jìn fèng xiān shī, kě jiǎo quán jiā fú lì. yú shì tài jì dé cái bó, yòu dé zǐ nǚ, shí bì liáng ròu, yī bì wén xiù, zuì kuài lè de shì zuǒ yōng jiāo wá, yòu bào lì shū, rì yè yǎn nà péng zǔ cǎi zhàn de mì xì, shēng xià liù ge hóng hái ér. zuǒ pú yè wáng xún, wén tā yāo yán huò zhòng, jí qǐng zhū kuài jī wáng dào zǐ, bǎ tài liú shù guǎng zhōu. piān guǎng zhōu cì shǐ wáng huái zhī, wèi tài suǒ huò, jìng shǐ wèi yù lín tài shǒu. tā fù jiè shù qī rén, míng chí nán yuè. tài zǐ shǎo fù wáng yǎ, běn yǔ tài jiāo yóu, jìng xiàng xiào wǔ dì qián tuī jiàn, shuō tā yǎng xìng yǒu fāng, yīn fù zhào hái dū chéng, shǐ wèi xú zhōu zhǔ bù, xún qiān fǔ guó jiāng jūn, jiān xīn ān tài shǒu. wáng gōng fā nàn, tài sī jí tú zhòng, de shù qiān rén, hào wèi yì bīng, wèi guó tǎo gōng. huáng mén láng kǒng dào, pó yáng tài shǒu huán fàng zhī, piào qí zī yì zhōu xié děng, dōu tì tài yé yáng, shēng yù rì shèng. jiù shì kuài jī shì zǐ yuán xiǎn, yě shí cháng yì tài, qiú xí mì shù. tài jiàn tiān xià qǐ bīng, yǐ wéi jìn zuò jiāng zhōng, nǎi jù zī jù yì, hào zhào sān wú zǐ dì, yì tú zuò luàn. cháo shì duō zhī tài yì móu, zhǐ yīn yuán xiǎn yǔ tài xiāng qì, dàn bù gǎn fā. dú kuài jī nèi shǐ xiè yóu, mì bái dào zǐ, jiē fā tài yǐn. dào zǐ nǎi shǐ yuán xiǎn yòu tài rù dōu, tài áng rán jìn jiàn, bù fáng dào zǐ tīng qián, fú zhe jiǎ shì, jiàn fèng jìn lái, yī qí tū chū, lì jiāng tài ná xià, tuī chū zhǎn shǒu, bìng fā bīng bǔ tài liù zǐ, jǐn jiā zhū lù. zhǐ tài xiōng zǐ sūn ēn, táo bèn rù hǎi, yú mín shàng shuō tài chán tuì chéng xiān, jiū zī sòng wǎng hǎi dǎo zhōng, jiē jì sūn ēn. ēn dé jù hé wáng mìng bǎi yú rén, qián móu fù chóu. xiǎo zi yǒu shī tàn dào:
三镇暂息战云,东南忽生妖雾,遂致建康都内,又复恐慌,正是祸端日出,防不胜防,这也是典午将亡,所以有此剧变呢。先是钱塘人杜子恭,挟有秘术,为众所推,尝就人借一瓜刀,数日不还。刀主向他索取,子恭道:“当即相还,但不必由我亲交呢。”刀主似信非信,不过因刀为微物,未便强索,乃辞即去。会刀主有事赴吴,舟行至嘉兴,忽有大鱼一条,跃入舟中,当下将鱼获住,剖腹待烹,腹中有刀一柄,仔细审视,就是前日借与子恭的瓜刀。刀主很是惊异,免不得传示他人,一传十,十传百,顿时哄动远近,大都称子恭为神,多往就学,负笈盈门。国家将亡,必有妖孽。当时有琅琊人孙泰,系是西晋时孙秀的后裔,世奉五斗米道,汉张陵有异术,往学者必先奉五斗米,故称五斗米道。闻子恭有异术,特南访子恭,愿为弟子。子恭即收泰为徒,便将生平秘技,一一传授。已而,子恭病死,泰为子恭高弟,就将那师家秘传,试演一二,便得愚民信仰,奉若神明。泰性狡猾,青出于蓝,往往借端敛钱,自供挥霍,甚且为人禳灾祈福,见有年轻女子,便乘机引诱,据为婢妾。愚民有何知识,但教有福可求,有灾可避,就使倾资竭产,也是甘心。至若女生外向,本要嫁给人家,何妨进奉仙师,可徼全家福利。于是泰既得财帛,又得子女,食必粱肉,衣必文绣,最快乐的是左拥娇娃,右抱丽姝,日夜演那彭祖采战的秘戏,生下六个红孩儿。左仆射王珣,闻他妖言惑众,即请诸会稽王道子,把泰流戍广州。偏广州刺史王怀之,为泰所惑,竟使为郁林太守。他复借术欺人,名驰南越。太子少傅王雅,本与泰交游,竟向孝武帝前推荐,说他养性有方,因复召还都城,使为徐州主簿,寻迁辅国将军,兼新安太守。王恭发难,泰私集徒众,得数千人,号为义兵,为国讨恭。黄门郎孔道,鄱阳太守桓放之,骠骑谘议周勰等,都替泰揶扬,声誉日盛。就是会稽世子元显,也时常诣泰,求习秘术。泰见天下起兵,以为晋祚将终,乃聚资钜亿,号召三吴子弟,意图作乱。朝士多知泰异谋,只因元显与泰相契,惮不敢发。独会稽内史谢輶,密白道子,揭发泰隐。道子乃使元显诱泰入都,泰昂然进见,不防道子厅前,伏着甲士,见奉进来,一齐突出,立将泰拿下,推出斩首,并发兵捕泰六子,尽加诛戮。只泰兄子孙恩,逃奔入海,愚民尚说泰蝉蜕成仙,纠资送往海岛中,接济孙恩。恩得聚合亡命百余人,潜谋复仇。小子有诗叹道:
rén dào fǎn cháng yāo zì xìng, guā dāo huàn shù yǒu hé píng?
人道反常妖自兴,瓜刀幻术有何凭?
qú kuí suī lù yú zhī zài, dōng hǎi jīng bō yòu fèi téng.
渠魁虽戮余支在,东海鲸波又沸腾。
jiū jìng sūn ēn néng fǒu qǐ shì, dài zhì xià huí zài biǎo.
究竟孙恩能否起事,待至下回再表。
--------
wáng gōng chū cì fā nàn, yǐ tǎo wáng guó bǎo xiōng dì wéi míng. guó bǎo xiōng dì, jiāo zòng bù fǎ, tǎo zhī shàng shǔ yǒu míng, zhì zuì rén yǐ zhū, shōu jūn hái zhèn, yǐ kě wèi suì zhì yǐ! yàn yǒu zhī:" dé yì bù yí zài wǎng." kuàng yǔ kǎi běn guó bǎo yú dǎng, wáng yú zhī jiān zhèn yù zhōu, suǒ sǔn wéi kǎi, yú gōng wú yǔ, gōng nài hé piān xìn kǎi yán, jìng wèi kǎi suǒ lì yòng hū? yǐn bīng fàn shùn, yī zài bù yǐ, qí zú zhì shēn shǒu yì chù zhě, fēi bù xìng yě, yí yě. yīn zhòng kān huán xuán yáng quán qī, yuē gōng jìn jī, zuì yǔ gōng tóng, xìng de wú yàng. jìn gù wēi bǐng xià yí, ér zhòng kān děng miè shì cháo tíng, zì xiāng cāi jì, yǒu bù zhì shā shēn bù zhǐ zhě. wú cāo yì zhī gōng, ér sī wèi cāo yì zhī xíng, wèi yǒu bù shēn zhū zú miè zhě yě. sūn tài yāo yán huò zhòng, wàng sī jiè tǎo gōng zhī míng, hào zhào tú dǎng, chéng jī zuò luàn, bù xuán zhǒng ér fù zǐ pián lù, tóng guī yú jìn. shū yuē:" huì dí jí, cóng nì xiōng." dǎn qí rán hū?
王恭初次发难,以讨王国宝兄弟为名。国宝兄弟,骄纵不法,讨之尚属有名,至罪人已诛,收军还镇,已可谓遂志矣!谚有之:“得意不宜再往。”况庾楷本国宝余党,王愉之兼镇豫州,所损惟楷,于恭无与,恭奈何偏信楷言,竟为楷所利用乎?引兵犯顺,一再不已,其卒至身首异处者,非不幸也,宜也。殷仲堪桓玄杨佺期,约恭进击,罪与恭同,幸得无恙。晋固威柄下移,而仲堪等蔑视朝廷,自相猜忌,有不至杀身不止者。无操懿之功,而思为操懿之行,未有不身诛族灭者也。孙泰妖言惑众,妄思借讨恭之名,号召徒党,乘机作乱,不旋踵而父子骈戮,同归于尽。《书》曰:“惠迪吉,从逆凶。”亶其然乎?