tuì zhī cháng shuō shǎo shí mèng rén yǔ dān zhuàn yī juàn lìng qiáng tūn zhī, bàng yī rén fǔ zhǎng ér xiào, jué hòu yì shì xiōng zhōng rú wù yē, jīng shù yuē fāng wú yàng, shàng yóu jì qí yī liǎng zì bǐ shì fēi rén jiān shū yě. hòu shí mèng jiāo shì yǔ zhī mù shú, sī zhī nǎi mèng zhōng bàng xiào zhě, xìn hū xiāng qì rú cǐ.
退之常说少时梦人与丹篆一卷令强吞之,傍一人抚掌而笑,觉后亦似胸中如物噎,经数曰方无恙,尚由记其一两字笔势非人间书也。后识孟郊似与之目熟,思之乃梦中傍笑者,信乎相契如此。