cháng ān rèn zhōng xuān jiā sù chù bǎo jìng wèi zhī fēi jīng, shí zhě wèi shì sān dài wù, hòu yǒu bā zì jǐn kě xiǎo rán jìn zhòu zhuàn yún shuǐ yín yīn jīng bǎi liàn chéng jìng, xún suǒ de, yún shāng shān qiáo zhě shí xià de zhī, hòu zhōng xuān nán wù dòng tíng fēng làng xiōng rán, yīn pō zhōu mèng yī dào shì chì yī chéng lóng yì zhōng xuān, yán cǐ jìng nǎi shuǐ fǔ zhì bǎo chū shì yǒu qī, jīn dāng guī wǒ yǐ. zhōng xuān wèn xìng shì dàn xiào ér bù dá chí jìng ér qù. mèng huí jí shì qiè zhōng yǐ shī suǒ zài.
长安任中宣家素畜宝镜谓之飞精,识者谓是三代物,后有八字仅可晓然近籀篆云水银阴精百炼成镜,询所得,云商山樵者石下得之,后中宣南鹜洞庭风浪洶然,因泊舟梦一道士赤衣乘龙诣中宣,言此镜乃水府至宝出世有期,今当归我矣。中宣问姓氏但笑而不答持镜而去。梦回亟视箧中已失所在。