wén huì tài zǐ
文惠太子
wén huì tài zǐ zhǎng mào, zì yún qiáo, shì zǔ zhǎng zi yě. shì zǔ nián wèi ruò guàn ér shēng tài zǐ, wèi tài zǔ suǒ ài. zī róng fēng rùn, xiǎo zì bái zé. sòng yuán huī mò, suí shì zǔ zài yǐng. shì zǔ hái zhèn pén chéng jù shěn yōu zhī, shǐ tài zǐ láo jiē jiāng shuài, qīn shì jūn lǚ. chú mì shū láng, bù bài. shòu fǔ guó jiāng jūn, qiān jìn xī wáng fǔ jūn zhǔ bù. shì níng, shì zǔ qiǎn tài zǐ hái dōu. tài zǔ fāng chuàng bà yè, xīn cún dí sì, wèi tài zǐ yuē: rǔ hái, wú shì bàn yǐ. chù zhī fǔ dōng zhāi, lìng tōng wén wǔ bīn kè. chì xún bó yù yuē: wǒ chū xíng rì, chéng zhōng jūn xī shòu zhǎng mào jié dù. wǒ suī bù xíng, nèi wài zhí fáng jí zhū mén jiǎ bīng, xī lìng zhǎng mào shí shí lǚ xíng. zhuǎn mì shū chéng, yǐ yǔ xuān dì huì tóng, bù jiù, gǎi chú zhōng shū láng, qiān huáng mén shì láng, wèi bài. shēng míng sān nián, tài zǔ jiāng shòu chán, shì zǔ yǐ hái jīng shī, yǐ xiāng yáng bīng mǎ zhòng zhèn, bù yù chù tā zú, chū tài zǐ wèi chí jié dū du yōng liáng èr zhōu yǐng zhōu zhī jìng líng sī zhōu zhī suí jùn jūn shì zuǒ zhōng láng jiāng níng mán xiào wèi yōng zhōu cì shǐ.
文惠太子長懋,字雲喬,世祖長子也。世祖年未弱冠而生太子,為太祖所愛。姿容豐潤,小字白澤。宋元徽末,隨世祖在郢。世祖還鎮盆城拒沈攸之,使太子勞接將帥,親侍軍旅。除秘書郎,不拜。授輔國將軍,遷晉熙王撫軍主簿。事寧,世祖遣太子還都。太祖方創霸業,心存嫡嗣,謂太子曰:「汝還,吾事辦矣。」處之府東齋,令通文武賓客。敕荀伯玉曰:「我出行日,城中軍悉受長懋節度。我雖不行,內外直防及諸門甲兵,悉令長懋時時履行。」轉秘書丞,以與宣帝諱同,不就,改除中書郎,遷黃門侍郎,未拜。升明三年,太祖將受禪,世祖已還京師,以襄陽兵馬重鎮,不欲處他族,出太子為持節、都督雍梁二州、郢州之竟陵、司州之隨郡軍事、左中郎將、寧蠻校尉、雍州刺史。
jiàn yuán yuán nián, fēng nán jùn wáng, yì èr qiān hù. jiāng zuǒ wèi yǒu dí huáng sūn fēng wáng, shǐ zì cǐ yě. jìn hào zhēng lǔ jiāng jūn. xiān shì, liáng zhōu cì shǐ fàn bǎi nián yòu jiàng jìn shòu wáng mìng lǐ wū nú, tǎo píng dī zéi yáng chéng sū dào chì děng, pō zhe wēi míng. shěn yōu zhī shì qǐ, bǎi nián qiǎn jiāng yīn guǎng zōng lǐng jūn chū wèi xìng shēng yuán jīng shī, ér hòu wàng xíng shì. shì píng, cháo tíng qiǎn wáng xuán miǎo dài zhī. wū nú quàn bǎi nián jù hàn zhōng bù shòu mìng, bǎi nián jì wèi jué, xuán miǎo yǐ zhì, bǎi nián chí huí wèi xìng bù kěn xià. tài zǐ lǜ qí wèi biàn, nǎi qiǎn shuō bǎi nián, xǔ qǐ wèi fǔ zhǎng shǐ, bǎi nián nǎi jìn xiāng yáng, yīn zhí zhū zhī. bǎi nián, zǐ tóng rén, xǐ jū huá yáng, shì wèi tǔ háo, zhī míng zhōu lǐ. sòng tài shǐ zhōng, dī kòu duàn jìn shòu dào, bǎi nián yǐ cāng bù láng jiǎ jié lǐng shù bǎi rén wèi láo tōng lù, zì yì zhōu dào bào mìng. chú jìn shòu tài shǒu. tǎo píng dī zéi, suì wèi liáng zhōu. bǎi nián qiáng lì, shàn yán shì, yǐ yīng duì wèi sòng míng dì suǒ zhī. jì bèi zhū, bā xī tài shǒu liǔ hóng chēng qǐ tài zǔ, chì dá yuē: bǎi nián xìng kě bù ěr, wèi zhī hèn hèn! shí xiāng yáng yǒu dào fā gǔ zhǒng zhě, xiāng chuán yún shì chǔ wáng zhǒng, dà huò bǎo wù yù jī yù píng fēng zhú jiǎn shū qīng sī biān. jiǎn guǎng shù fēn, zhǎng èr chǐ, pí jié rú xīn. dào yǐ bǎ huǒ zì zhào, hòu rén yǒu de shí yú jiǎn, yǐ shì fǔ jūn wáng sēng qián, sēng qián yún shì kē dǒu shū kǎo gōng jì, zhōu guān suǒ què wén yě. shì shí zhōu qiǎn àn yàn, pō dé yí wù, gù yǒu tóng yì zhī lùn. huì běi lǔ nán qīn, shàng lǜ dāng chū fán miǎn. èr nián, zhēng wèi shì zhōng zhōng jūn jiāng jūn, zhì fǔ, zhèn shí tóu.
建元元年,封南郡王,邑二千戶。江左未有嫡皇孫封王,始自此也。進號征虜將軍。先是,梁州刺史范柏年誘降晉壽亡命李烏奴,討平氐賊楊城、蘇道熾等,頗著威名。沈攸之事起,柏年遣將陰廣宗領軍出魏興聲援京師,而候望形勢。事平,朝廷遣王玄邈代之。烏奴勸柏年據漢中不受命,柏年計未決,玄邈已至,柏年遲回魏興不肯下。太子慮其為變,乃遣說柏年,許啟為府長史,柏年乃進襄陽,因執誅之。柏年,梓潼人,徙居華陽,世為土豪,知名州里。宋泰始中,氐寇斷晉壽道,柏年以倉部郎假節領數百人慰勞通路,自益州道報命。除晉壽太守。討平氐賊,遂為梁州。柏年強立,善言事,以應對為宋明帝所知。既被誅,巴西太守柳弘稱啟太祖,敕答曰:「柏年幸可不爾,為之恨恨!」時襄陽有盜發古冢者,相傳雲是楚王冢,大獲寶物玉屐、玉屏風、竹簡書、青絲編。簡廣數分,長二尺,皮節如新。盜以把火自照,後人有得十餘簡,以示撫軍王僧虔,僧虔雲是科斗書《考工記》,《周官》所闕文也。是時州遣按驗,頗得遺物,故有同異之論。會北虜南侵,上慮當出樊、沔。二年,征為侍中、中軍將軍,置府,鎮石頭。
mù fēi hōng, chéng fú rì, chē jià chū lín sàng, cháo yì yí tài zǐ yīng chū mén yíng. zuǒ pú shè wáng jiǎn yuē: xún lǐ jì fú wèn jūn suǒ zhǔ fū rén qī tài zǐ dí fù, yán guó jūn wèi cǐ sān rén wèi zhǔ sàng yě. jīn luán yú lín jiàng, zì yǐ zhǔ sàng ér zhì, suī yīn shì fǔ wèi, yì bù zài diào, nán jùn yǐ xià bù yīng chū mén fèng yíng. dàn zūn jí suǒ lín, lǐ yǒu biàn gé, quán qù zhàng dié, yí lì hù wài, zú biǎo qíng jìng, wú fán zhǐ kū. huáng tài zǐ jì yī gōng zhī zhǔ, zì yīng yǐ chē jià xìng gōng, yī cháng fèng hòu. jì dāng chéng fú zhī rì, jí xiōng bù róng xiāng gān, yí yǐ shuāi zé xíng shì. wàng bài zhǐ kū, lǜ yóu jiù zhāng. zūn jià bù yǐ lín diào, fèng yíng zé wéi cháng tǐ, qiú zhī qíng lǐ, rú wèi kě ān. jiě shì zhōng. shàng yǐ tài zǐ āi jí, bù yí jū shí tóu shān zhàng, yí zhèn xī zhōu. sì nián, qiān shǐ chí jié dū du nán xú yǎn èr zhōu zhū jūn shì zhēng běi jiāng jūn nán xú zhōu cì shǐ. shì zǔ jí wèi, wèi huáng tài zǐ.
穆妃薨,成服日,車駕出臨喪,朝議疑太子應出門迎。左僕射王儉曰:「尋《禮記·服問》『君所主夫人妻、太子、嫡婦』,言國君為此三人為主喪也。今鸞輿臨降,自以主喪而至,雖因事撫慰,義不在吊,南郡以下不應出門奉迎。但尊極所臨,禮有變革,權去杖絰,移立戶外,足表情敬,無煩止哭。皇太子既一宮之主,自應以車駕幸宮,依常奉候。既當成服之日,吉凶不容相干,宜以衰幘行事。望拜止哭,率由舊章。尊駕不以臨吊,奉迎則惟常體,求之情禮,如為可安。」解侍中。上以太子哀疾,不宜居石頭山障,移鎮西州。四年,遷使持節、都督南徐兗二州諸軍事、征北將軍、南徐州刺史。世祖即位,為皇太子。
chū, tài zǔ hǎo zuǒ shì chūn qiū, tài zǐ chéng zhǐ fěng sòng, yǐ wèi kǒu shí. jí zhèng wèi dōng chǔ, shàn lì míng shàng, lǐ jiē wén shì, chù yǎng wǔ rén, jiē qīn jìn zuǒ yòu, bù zài shěng tà. yǒng míng sān nián, yú chóng zhèng diàn jiǎng xiào jīng, shǎo fù wáng jiǎn yǐ tī jù lìng tài zǐ pū zhōu yóng zhuàn wèi yì shū.
初,太祖好《左氏春秋》,太子承旨諷誦,以為口實。即正位東儲,善立名尚,禮接文士,畜養武人,皆親近左右,布在省闥。永明三年,於崇正殿講《孝經》,少傅王儉以擿句令太子仆周顒撰為義疏。
wǔ nián dōng, tài zǐ lín guó xué, qīn lín cè shì zhū shēng, yú zuò wèn shǎo fù wáng jiǎn yuē: qū lǐ yún wú bù jìng. xún xià zhī fèng shàng, kě yǐ jǐn lǐ, shàng zhī jiē xià, cí ér fēi jìng. jīn zǒng tóng jìng míng, jiāng bù wèi mèi? jiǎn yuē: zhèng xuán yún lǐ zhǔ yú jìng, biàn dāng shì zūn bēi suǒ tóng. tài zǐ yuē: ruò rú lái tōng, zé zhōng huì kě yǐ yī míng, xiào cí bù xū lìng chēng. jiǎn yuē: zūn bēi hào chēng, bù kě xī tóng, ài jìng zhī míng, yǒu shí xiāng cì. zhōng huì zhī yì, chéng yǐ shèng zhǐ, xiào cí hù jǔ, qiè yǒu zhēng jù. lǐ yún bù shèng sàng bǐ yú bù cí bù xiào, cǐ zé qí yì. tài zǐ yuē: zī jìng fèng jūn, zī ài shì qīn, jiān cǐ èr tú, wéi zài yī jí. jīn nǎi yí jìng jiē xià. qǐ fù zài sān zhī yì? jiǎn yuē: zī jìng fèng jūn, bì tóng zhì jí, yí jìng dǎi xià, bù màn ér yǐ. tài zǐ yuē: jìng míng suī tóng, shēn qiǎn jì yì, ér wén wú chà bié, mí fù zēng yí. jiǎn yuē: fán wén bù kě bèi shè, lüè yán shēn qiǎn yǐ jiàn. chuán yún bù wàng gōng jìng, mín zhī zhǔ yě shū yún fèng xiān sī xiào, jiē xià sī gōng. cǐ yòu jīng diǎn míng wén, hù xiāng qǐ fā. tài zǐ wèn jīn zǐ guāng lù dài fū zhāng xù, xù yuē: yú wèi gōng jìng shì lì shēn zhī běn, zūn bēi suǒ yǐ bìng tóng. tài zǐ yuē: jìng suī lì shēn zhī běn, yào fēi jiē xià zhī chēng. shàng shū yún huì xiān guān guǎ, hé bù yán gōng jìng guān guǎ xié? xù yuē: jīn bié yán zhī, jū rán yǒu gōng huì zhī shū, zǒng kāi jì shǒu, suǒ yǐ gòng tóng sī chēng. jìng líng wáng zǐ liáng yuē: lǐ zhě jìng ér yǐ yǐ. zì shàng jí xià, yú wèi fēi xián. tài zǐ yuē: běn bù wèi yǒu xián, zhèng yù shǐ yán yǔ shì fú, qīng zhòng yǒu bié ěr. lín chuān wáng yìng yuē: xiān jǔ bì jìng, yǐ míng dà tǐ, zūn bēi shì shù, bèi liè hòu zhāng, yì dāng bù yǐ zǒng lüè ér ài. tài zǐ yòu yǐ cǐ yì wèn zhū xué shēng, xiè jǐ qīng děng shí yī rén, bìng yǐ bǐ duì.
五年冬,太子臨國學,親臨策試諸生,於坐問少傅王儉曰:「《曲禮》雲『無不敬』。尋下之奉上,可以盡禮,上之接下,慈而非敬。今總同敬名,將不為昧?」儉曰:「鄭玄雲『禮主於敬』,便當是尊卑所同。」太子曰:「若如來通,則忠惠可以一名,孝慈不須另稱。」儉曰:「尊卑號稱,不可悉同,愛敬之名,有時相次。忠惠之異,誠以聖旨,孝慈互舉,竊有徵據。《禮》雲『不勝喪比於不慈不孝』,此則其義。」太子曰:「資敬奉君,資愛事親,兼此二塗,唯在一極。今乃移敬接下。豈復在三之義?」儉曰:「資敬奉君,必同至極,移敬逮下,不慢而已。」太子曰:「敬名雖同,深淺既異,而文無差別,彌復增疑。」儉曰:「繁文不可備設,略言深淺已見。《傳》雲『不忘恭敬,民之主也」;《書》雲『奉先思孝,接下思恭』。此又經典明文,互相起發。」太子問金紫光祿大夫張緒,緒曰:「愚謂恭敬是立身之本,尊卑所以並同。」太子曰:「敬雖立身之本,要非接下之稱。《尚書》雲『惠鮮鰥寡』,何不言恭敬鰥寡邪?」緒曰:「今別言之,居然有恭惠之殊,總開記首,所以共同斯稱。」竟陵王子良曰:「禮者敬而已矣。自上及下,愚謂非嫌。」太子曰:「本不謂有嫌,正欲使言與事符,輕重有別耳。」臨川王映曰:「先舉必敬,以明大體,尊卑事數,備列後章,亦當不以總略而礙。」太子又以此義問諸學生,謝幾卿等十一人,並以筆對。
tài zǐ wèn wáng jiǎn yuē: zhōu yì gān guà běn shī tiān wèi, ér shuō guà yún dì chū hū zhèn. zhèn běn fēi tiān, yì qǐ xiāng zhǔ? jiǎn yuē: gān jiàn zhèn dòng, tiān yǐ yùn dòng wèi dé, gù yán dì chū zhèn. tài zǐ yuē: tiān yǐ yùn dòng wèi dé, jūn zì tǐ tiān jū wèi, zhèn léi wèi xiàng, qǐ tǐ tiān suǒ chū? jiǎn yuē: zhǔ qì zhě mò ruò zhǎng zi, gù shòu zhī yǐ zhèn. wàn wù chū hū zhèn, gù yì dì suǒ yǔ yān.
太子問王儉曰:「《周易·乾卦》本施天位,而《說卦》雲『帝出乎《震》』。《震》本非天,義豈相主?」儉曰:「《乾》健《震》動,天以運動為德,故言『帝出《震》』。」太子曰:「天以運動為德,君自體天居位,《震》雷為象,豈體天所出?」儉曰:「主器者莫若長子,故受之以《震》。萬物出乎《震》,故亦帝所與焉。」
jiǎn yòu zī tài zǐ yuē: xiào jīng zhòng ní jū, zēng zǐ shì. fū xiào lǐ hóng shēn, dà xián fāng jǐn qí zhì, hé gù bù shòu yán zi, ér jì céng shēng? tài zǐ yuē: céng shēng suī dé cán tǐ èr, ér sè yǎng jǐn lǐ, qù wù shàng jìn, jiē yǐn fēi gé, hóng xuān guī jiào, yì zài yú cǐ. jiǎn yuē: jiē yǐn fēi gé, hóng xuān suī yì, qù shèng zhuǎn yuǎn, qí shì mí qīng. jì yún rén néng hóng dào, jiāng kǒng rén qīng dào fèi. tài zǐ yuē: lǐ jì yǒu zài, bù róng yǐ rén fèi yán, ér kuàng zhōng xián zhī cái, hóng shàng shèng zhī jiào, níng yǒu yōng sè zhī xián? lín chuān wáng yìng zī yuē: xiào wèi dé běn, cháng shì suǒ yí. dé shī wàn shàn, xiào yóu tiān xìng, zì rán zhī lǐ, qǐ yīn jī xí? tài zǐ yuē: bù yīn jī xí ér zhì, suǒ yǐ kě wèi dé běn. yìng yuē: lǜ yóu sī zhì, bù qí míng dé, dà xiào róng qīn, zhòng dé guāng bèi, yǐ cǐ ér yán, qǐ dé wèi běn? tài zǐ yuē: xiào yǒu shēn qiǎn, dé yǒu xiǎo dà, yīn qí fēn ér wèi běn, hé suǒ shāo yí?
儉又諮太子曰:「《孝經》『仲尼居,曾子侍』。夫孝理弘深,大賢方盡其致,何故不授顏子,而寄曾生?」太子曰:「曾生雖德慚體二,而色養盡禮,去物尚近,接引非隔,弘宣規教,義在於此。」儉曰:「接引非隔,弘宣雖易,去聖轉遠,其事彌輕。既雲『人能弘道』,將恐人輕道廢。」太子曰:「理既有在,不容以人廢言,而況中賢之才,弘上聖之教,寧有壅塞之嫌?」臨川王映諮曰:「孝為德本,常是所疑。德施萬善,孝由天性,自然之理,豈因積習?」太子曰:「不因積習而至,所以可為德本。」映曰:「率由斯至,不俟明德,大孝榮親,眾德光備,以此而言,豈得為本?」太子曰:「孝有深淺,德有小大,因其分而為本,何所稍疑?」
tài zǐ yǐ zhǎng nián lín xué, yì qián dài wèi yǒu yě.
太子以長年臨學,亦前代未有也。
míng nián, shàng jiāng xùn dān yáng suǒ lǐng qiú, jí nán běi èr bǎi lǐ nèi yù, zhào yuē: yù sòng zhī zhòng, zhèng huà suǒ xiān. tài zǐ lì nián zuò èr, yí shí xiáng lǎn, cǐ xùn shì wěi yǐ qīn jué. tài zǐ nǎi yú xuán pǔ yuán xuān yóu táng lù sān shǔ qiú, yuán yòu gè yǒu chà. shàng wǎn nián hǎo yóu yàn, shàng shū cáo shì yì fēn sòng tài zǐ shěng shì.
明年,上將訊丹陽所領囚,及南北二百里內獄,詔曰:「獄訟之重,政化所先。太子立年作貳,宜時詳覽,此訊事委以親決。」太子乃於玄圃園宣猷堂錄三署囚,原宥各有差。上晚年好游宴,尚書曹事亦分送太子省視。
tài zǐ yǔ jìng líng wáng zǐ liáng jù hǎo shì shì, lì liù jí guǎn yǐ yǎng qióng mín. fēng yùn shén hé ér xìng pō shē lì, gōng nèi diàn táng, jiē diāo shì jīng qǐ, guò yú shàng gōng. kāi tà xuán pǔ yuán, yǔ tái chéng běi qiàn děng, qí zhōng lóu guān tǎ yǔ, duō jù qí shí, miào jí shān shuǐ. lǜ shàng gōng wàng jiàn, nǎi bàng mén liè xiū zhú, nèi shī gāo zhāng, zào yóu qiáng shù bǎi jiān, shī zhū jī qiǎo: yí xū zhāng bì, xū yú chéng lì ruò yīng huǐ chè, yīng shǒu qiān xǐ. shàn zhì zhēn wán zhī wù, zhī kǒng què máo wèi qiú, guāng cǎi jīn cuì, guò yú zhì tóu yǐ. yǐ jìn míng dì wèi tài zǐ shí lì xī chí, nǎi qǐ shì zǔ yǐn qián lì, qiú dōng tián qǐ xiǎo yuàn, shàng xǔ zhī. yǒng míng zhōng, èr gōng bīng lì quán shí, tài zǐ shǐ gōng zhōng jiāng lì gēng fān yì zhú, gōng chéng yuàn xiàng, zhì dù zhī shèng, guān zhě qīng jīng shī.
太子與竟陵王子良俱好釋氏,立六疾館以養窮民。風韻甚和而性頗奢麗,宮內殿堂,皆雕飾精綺,過於上宮。開拓玄圃園,與台城北塹等,其中樓觀塔宇,多聚奇石,妙極山水。慮上宮望見,乃傍門列修竹,內施高鄣,造游牆數百間,施諸機巧:宜須鄣蔽,須臾成立;若應毀撤,應手遷徙。善制珍玩之物,織孔雀毛為裘,光彩金翠,過於雉頭矣。以晉明帝為太子時立西池,乃啟世祖引前例,求東田起小苑,上許之。永明中,二宮兵力全實,太子使宮中將吏更番役築,宮城苑巷,制度之盛,觀者傾京師。
shàng xìng suī yán, duō bù ěr mù, tài zǐ suǒ wèi, wú gǎn qǐ zhě. hòu shàng xìng yù zhāng wáng zhái, hái guò tài zǐ dōng tián, jiàn qí mí gèn huá yuǎn, zhuāng lì jí mù, yú shì dà nù, shōu jiān zuò zhǔ shuài tài zǐ jù, jiē cáng nì zhī, yóu shì jiàn zé. tài zǐ sù duō jí, tǐ yòu guò zhuàng, cháng zài gōng nèi, jiǎn yú áo yóu. wán nòng yǔ yí, duō suǒ jiàn yí, suī zhǐ chǐ gōng jìn, ér shàng zhōng bù zhī.
上性雖嚴,多布耳目,太子所為,無敢啟者。後上幸豫章王宅,還過太子東田,見其彌亘華遠,莊麗極目,於是大怒,收監作主帥;太子懼,皆藏匿之,由是見責。太子素多疾,體又過壯,常在宮內,簡於遨遊。玩弄羽儀,多所僭疑,雖咫尺宮禁,而上終不知。
shí nián, yù zhāng wáng yí hōng, tài zǐ jiàn shàng yǒu yú jì zhì, zào bēi wén zòu zhī, wèi jí juān lēi. shí yī nián chūn zhēng yuè, tài zǐ yǒu jí, shàng zì lín shì, yǒu yōu sè. jí dǔ, shàng biǎo yuē: chén dì shǔ yuán liáng, yè wēi sān shàn, guāng dào shù fēng, yú yān gài què, chén xiāo xiōng jù, yǒu ruò lín yuān. shè shēng chuǎn hé, gòu lí kē jí, dà jiàn wéi jǐ, gù yīn dài xiè. shǒu qì nán yǒng, shì shàn zhǎng wéi, yǎng liàn cí yán, nèi huái gǎn gěng. qiè wéi sǐ shēng dìng fēn, lǐ bù zú bēi, fú yuàn gē wú yǐ zhī dào, sǔn jì wǎng zhī shāng, bǎo wèi shèng gōng, tóng xiū qī bǎi, chén suī méi jiǔ quán, wú suǒ yí hèn. shí nián sān shí liù.
十年,豫章王嶷薨,太子見上友於既至,造碑文奏之,未及鐫勒。十一年春正月,太子有疾,上自臨視,有憂色。疾篤,上表曰:「臣地屬元良,業微三善,光道樹風,於焉蓋闕,晨宵忷懼,有若臨淵。攝生舛和,構離疴疾,大漸惟幾,雇陰待謝。守器難永,視膳長違,仰戀慈顏,內懷感哽。竊惟死生定分,理不足悲,伏願割無已之悼,損既往之傷,寶衛聖躬,同休七百,臣雖沒九泉,無所遺恨。」時年三十六。
tài zǐ nián shǐ guò lì, jiǔ zài chǔ gōng, dé cān zhèng shì nèi wài bǎi sī, xián wèi dàn mù jì tǐ. jí hōng, cháo yě jīng wǎn yān. shàng xìng dōng gōng, lín kū jǐn āi, zhào liǎn yǐ gǔn miǎn zhī fú, shì yuē wén huì, zàng chóng ān líng. shì zǔ lǚ xíng dōng gōng, jiàn tài zǐ fú wán guò zhì, dà nù, chì yǒu sī suí shì huǐ chú, yǐ dōng tián diàn táng wèi chóng xū guǎn. yù lín lì, zhuī zūn wèi wén dì, miào chēng shì zōng.
太子年始過立,久在儲宮,得參政事;內外百司,咸謂旦暮繼體。及薨,朝野驚惋焉。上幸東宮,臨哭盡哀,詔斂以袞冕之服,諡曰文惠,葬崇安陵。世祖履行東宮,見太子服玩過制,大怒,敕有司隨事毀除,以東田殿堂為崇虛館。鬱林立,追尊為文帝,廟稱世宗。
chū, tài zǐ nèi huái è míng dì, mì wèi jìng líng wáng zǐ liáng yuē: wǒ yì sè zhōng shū bù yuè cǐ rén, dāng yóu qí fú dé báo suǒ zhì. zi liáng biàn kǔ jiù jiě. hòu míng dì lì, guǒ dà xiāng zhū hài.
初,太子內懷惡明帝,密謂竟陵王子良曰:「我意色中殊不悅此人,當由其福德薄所致。」子良便苦救解。後明帝立,果大相誅害。
shǐ chén yuē: shàng gǔ zhī shì, fù bù kū zi. shòu yāo yōu yōu, shàng jiē héng shì. kuàng fū zhèng tǐ dōng chǔ, fāng shù nián dé zhòng jī lèi yè, zài mào huáng jiā shǒu qì zhī jūn, yǐ zhī gēng jià, suī wēn wén jù měi, jiāo hóng shèng jī, wǔ yùn jiāng zhōng, xiān qī sù yǔn, chuán zhī yòu shǎo, yǐ sù diān wēi. tuī cǐ ér lùn, yì yǒu míng shù yǐ.
史臣曰:上古之世,父不哭子。壽夭悠悠,尚嗟恆事。況夫正體東儲,方樹年德;重基累葉,載茂皇家;守器之君,已知耕稼,雖溫文具美,交弘盛跡,武運將終,先期夙殞,傳之幼少,以速顛危。推此而論,亦有冥數矣。
zàn yuē: èr xiàng chuí zé, sān xīng lì tiān. shù dí wéi zhǎng, yì fěi qiú xián. fāng wèi shǒu qì, zhí mìng bù yán.
贊曰:二象垂則,三星麗天。樹嫡惟長,義匪求賢。方為守器,植命不延。