yún zhōng shǒu mèng shū, zuò lǔ dà rù yún zhōng miǎn. tián shū duì wén dì yuē: xiōng nú lái wèi biān kòu, mèng shū zhī shì zú bà bì, bù rěn chū yán, shì zhēng lín chéng sǐ dí, rú zi wèi fù, yǐ gù sǐ zhě shù bǎi rén. mèng shū qǐ qū zhī zāi! shàng yuē: xián zāi mèng shū! fù zhào yǐ wèi yún zhōng shǒu. yòu féng táng duì wén dì yuē: wèi shàng wèi yún zhōng shǒu, lǔ cháng yī rù, shàng lǜ chē qí jī zhī. shì zú zhōng rì lì zhàn. shàng gōng mù fǔ, zuò shǒu lǔ chà liù jí, xià lì xuē jué. chén yǐ wèi bì xià fá tài zhòng. shàng shè wèi shàng, fù yǐ wèi yún zhōng shǒu. àn, mèng shū wèi shàng, jiē yǐ wén dì shí wèi yún zhōng shǒu, jiē zuò xiōng nú rù kòu huò zuì, jiē dé shì sǐ lì, jiē yòng tā rén yán fù gù guān, shì qiè xiāng lèi, yí qí zhǐ yī shì yún.
雲中守孟舒,坐虜大入雲中免。田叔對文帝曰:「匈奴來為邊寇,孟舒知士卒罷敝,不忍出言,士爭臨城死敵,如子為父,以故死者數百人。孟舒豈驅之哉!」上曰:「賢哉孟舒!」復召以為雲中守。又馮唐對文帝曰:「魏尚為雲中守,虜嘗一入,尚率車騎擊之。士卒終日力戰。上功幕府,坐首虜差六級,下吏削爵。臣以為陛下罰太重。」上赦魏尚,復以為雲中守。按,孟舒、魏尚,皆以文帝時為雲中守,皆坐匈奴入寇獲罪,皆得士死力,皆用他人言復故官,事切相類,疑其只一事雲。