chéng dū yǒu táng píng nán mán bēi, kāi yuán shí jiǔ nián, jiàn nán jié dù fù dà shǐ zhāng jìng zhōng suǒ lì. shí nán mán dà qiú zhǎng rǎn làng zhōu cì shǐ yáng shèng diān wèi biān huàn, míng huáng qiǎn nèi cháng shì gāo shǒu xìn wèi nán dào zhāo wèi chǔ zhì shǐ yǐ tǎo zhī, bá qí jiǔ chéng. cǐ shì xīn jiù táng shū jí yě shǐ jiē bù zài. sù zōng yǐ yú cháo ēn wèi guān jūn róng chǔ zhì shǐ, xiàn zōng yòng tǔ tū chéng cuǐ wèi zhāo tǎo shǐ, yì shì jī qí yǐ zhōng rén zhǔ bīng bǐng, bù zhī míng huáng yòng shǒu xìn gài yǒu yǐ qǐ zhī yě. péi guāng tíng xiāo sōng shí wéi xiāng, wú zú zé zhě. yáng shì miáo yì, zhì jīn yóu lián" chéng" zì yún.
成都有唐《平南蛮碑》,开元十九年,剑南节度副大使张敬忠所立。时南蛮大酋长染浪州刺史杨盛颠为边患,明皇遣内常侍高守信为南道招慰处置使以讨之,拔其九城。此事新、旧《唐书》及野史皆不载。肃宗以鱼朝恩为观军容处置使,宪宗用吐突承璀为招讨使,议事讥其以中人主兵柄,不知明皇用守信盖有以启之也。裴光庭、萧嵩时为相,无足责者。杨氏苗裔,至今犹连“晟”字云。