strong zhǎng ān shì nǚ guān dēng xíng lè yǔ wén gōng zǐ qiáng bào xuān yín strong
長安士女觀燈行樂 宇文公子強暴宣淫
shū bǎo zhòng rén chū le jiǔ diàn, xíng zhì jiē shàng, jiàn dēng zhú huī huáng, rú tóng bái zhòu. jí kàn dào sī mǎ yá mén qián, jiàn yī gè dēng lóu, què shì cǎi duàn zhuāng chéng, jū zhōng guà yī zhǎn qí lín dēng, lóu shàng guà zhe sì gè jīn zì de biǎn é, xiě zhe: wàn shòu lái cháo. pái lóu shàng yǒu yī fù duì lián dào:
叔寶眾人出了酒店,行至街上,見燈燭輝煌,如同白晝。及看到司馬衙門前,見一個燈樓,卻是彩緞裝成,居中掛一盞麒麟燈,樓上掛着四個金字的匾額,寫着:「萬獸來朝」。牌樓上有一副對聯道:
zhōu zuò chéng xiáng, xián shèng jiàng fán bāng yǒu dào.
周祚呈祥,賢聖降凡邦有道。
suí cháo xiàn ruì, rén jūn zhì shì shòu wú jiāng.
隋朝獻瑞,仁君治世壽無疆。
qí lín dēng xià, yǒu gè yàng shòu dēng wéi rào, jiàn gè xiàng shòu lèi, wú bù qí bèi. liǎng biān yǒu liǎng wèi shèng xián, qí zhe liǎng zhǎn shòu dēng, yě yǒu zhe duì lián yī fù, xuán yú zuǒ yòu. shàng xiě dào:
麒麟燈下,有各樣獸燈圍繞,見各項獸類,無不齊備。兩邊有兩位聖賢,騎着兩盞獸燈,也有着對聯一副,懸於左右。上寫道:
zǐ tóng dì jūn, chéng bái luó xià lín fán shì.
梓潼帝君,乘白騾下臨凡世。
sān qīng lǎo zi, kuà qīng niú xī chū yáng guān.
三清老子,跨青牛西出陽關。
zhòng rén kàn bà, guò le bīng bù yá mén, xíng dào yáng yuè gōng fǔ dōng shǒu lái, zhè xiē fù jìn bǎi xìng rén jiā mén shǒu, gè dā yī gè xiǎo xiǎo dēng shān, shè tiān zǐ pái wèi, diǎn dēng mèng xiāng gòng huā, yǐ shì yǔ mín tóng lè de yì sī. jiē zhōng zǒu mǎ cuō xì, zuò guǐ jiē shén, nào rāng rɑng tián mǎn jiē dào, bù duō shí, yǐ dào yáng yuè gōng mén shǒu. dēng lóu yǔ bīng bù yá mén yī yàng, lóu suī yī yàng, dēng què bù tóng, guà de shì yī zhǎn fèng huáng dēng, pái biǎn shàng miàn xiě sì gè jīn zì, xiě de shì: tiān cháo yí fèng. pái lóu zhù shàng zuǒ yòu yī fù jīn zì duì lián dào:
眾人看罷,過了兵部衙門,行到楊越公府東首來,這些附近百姓人家門首,各搭一個小小燈柵,設天子牌位,點燈夢香供花,以示與民同樂的意思。街中走馬撮戲,做鬼接神,鬧嚷嚷填滿街道,不多時,已到楊越公門首。燈樓與兵部衙門一樣,樓雖一樣,燈卻不同,掛的是一盞鳳凰燈,牌匾上面寫四個金字,寫的是:「天朝儀鳳」。牌樓柱上左右一副金字對聯道:
fèng chì zhǎn dān shān, tiān xià xián xīn ruì zhào.
鳳翅展丹山,天下咸欣瑞兆。
lóng xū yáng běi hǎi, rén jiān jǐn dé zhān ēn.
龍鬚揚北海,人間盡得沾恩。
fèng huáng dēng xià, gè sè niǎo dēng qí bèi, xuán guà sì wéi. lìng yǒu liǎng gè gǔ rén, qí zhe liǎng zhǎn niǎo dēng, shèn shì qí zhěng. yě yǒu yī fù duì lián, xuán yú pái lóu zhù zuǒ yòu, shàng xiě dào:
鳳凰燈下,各色鳥燈齊備,懸掛四圍。另有兩個古人,騎着兩盞鳥燈,甚是齊整。也有一副對聯,懸於牌樓柱左右,上寫道:
xī fāng wáng mǔ zuò qīng luán, yáo chí fù yàn.
西方王母坐青鸞,瑤池赴宴。
nán jí shòu xīng qí bái hè, hǎi wū tiān chóu.
南極壽星騎白鶴,海屋添籌。
zhòng rén kàn guò, yǐ shì chū gēng shí fēn. nà qí guó yuǎn zì yòu luò cǎo, bù céng dào guò dì dū. jīn rì yòu shì liáng chén jiā jié, dēng míng yuè càn, luó gǔ xuān tiān, shēng gē yíng ěr, huān xǐ de jǐn, yě méi yǒu yī jù huà, hǎo duì péng yǒu jiǎng, zhǐ shì zài rén cóng lǐ, āi lái jǐ qù, yáo tóu bǎi nǎo, luàn jiào luàn tiào, àn nà bú zhù.
眾人看過,已是初更時分。那齊國遠自幼落草,不曾到過帝都。今日又是良辰佳節,燈明月燦,鑼鼓暄天,笙歌盈耳,歡喜得緊,也沒有一句話,好對朋友講,只是在人叢里,挨來擠去,搖頭擺腦,亂叫亂跳,按捺不住。
zhòng rén zào jìn huáng chéng, dào wǔ fèng lóu qián, rén yān jǐ sāi de jǐn, nà wǔ fèng lóu wài, què shè yī zuò yù dēng lóu, yǒu liǎng gè tài jiān, zuò zài jiāo yǐ shàng, dài wǔ bǎi jūn shì, gè chuān jǐn ǎo, měi rén ná yī gēn qí méi zhū hóng gùn bǎ shǒu. zhè zuò dēng lóu, bú shì zhǐ juàn yán liào zhā fù de, dōu shì hǎi wài yì xiāng, gōng zhōng bǎo wán qì jiù. zhè yī zuò dēng lóu shàng miàn xuán yī pái biǎn, dōu shì zhū bǎo chuān jiù. dāng shí zhòng yóu rén dōu zài dēng shān nèi, chuān lái chā qù, xún xiāng xiù wèi, hé cháng zhēn xīn kàn dēng? yǐ zhì jiǎn liǔ de zá zài rén cóng, lǔ le shǒu shì, gē le yī fú. nèi xiē fēng sāo fù nǚ, zài jiā zuò bù ān, yòu xǐ huān chū lái bù shī, chèn cǐ jī huì, jié shí biāo zhì hòu shēng, suàn wèi yī lè.
眾人造進皇城,到五鳳樓前,人煙擠塞的緊,那五鳳樓外,卻設一座御燈樓,有兩個太監,坐在交椅上,帶五百軍士,各穿錦襖,每人拿一根齊眉朱紅棍把守。這座燈樓,不是紙絹顏料扎縛的,都是海外異香,宮中寶玩砌就。這一座燈樓上面懸一牌匾,都是珠寶穿就。當時眾遊人都在燈柵內,穿來插去,尋香嗅味,何嘗真心看燈?以致剪綹的雜在人叢,擄了首飾,割了衣服。那些風騷婦女,在家坐不安,又喜歡出來布施,趁此機會,結識標緻後生,算為一樂。
bù xiǎng yǒu yī gè shuāng jū wáng lǎo niáng, bù shí huò fú, lǐng le yī gè shí bā suì de nǚ ér, xiǎo míng wǎn ér, chū lái kàn dēng. nà wǎn ér yòu shēng de shí fēn měi mào, cái chū mén shí, jiù yǒu yī bān shào nián gēn suí zài hòu, āi shàng shǎn xià. yí dào dà jiē, fēng zǎn yǐ jù, shēn bù yóu jǐ. wǎn ér mǔ nǚ, gè gè jīng huāng. bù liào yǔ wén gōng zǐ yǒu duō shǎo mén xià yóu gùn, zài wài xún chá jiàn le wǎn ér zī sè, jiù fēi bào gōng zǐ, gōng zǐ jí máng zhuī shàng, kàn jiàn wǎn ér róng mào, hún xiāo pò luò, biàn qù āi jiān cā bèi diào xì tā, wǎn ér xià dé bù gǎn zuò shēng, zǒu bì wú lù. wáng lǎo niáng bù rèn dé yǔ wén huì jí, jiù fā zuò qǐ lái, huì jí qū shì jiǎ nù dào: zhè fù rén wú lǐ, gǎn tǐng zhuàng wǒ? ná tā huí qù! shuō dé yī shēng, jiā rén jiù bǎ mǔ nǚ lǔ qù.
不想有一個孀居王老娘,不識禍福,領了一個十八歲的女兒,小名琬兒,出來看燈。那琬兒又生得十分美貌,才出門時,就有一班少年跟隨在後,挨上閃下。一到大街,蜂攢蟻聚,身不由己。琬兒母女,各各驚慌。不料宇文公子有多少門下游棍,在外尋察;見了琬兒姿色,就飛報公子,公子急忙追上,看見琬兒容貌,魂消魄落,便去挨肩擦背調戲他,琬兒嚇得不敢做聲,走避無路。王老娘不認得宇文惠及,就發作起來,惠及趨勢假怒道:「這婦人無禮,敢挺撞我?拿他回去!」說得一聲,家人就把母女擄去。
wáng lǎo niáng yǔ wǎn ér dà jīng, jiào hǎn jiù rén, jiē shàng de rén nà gè bù rèn dé shì yǔ wén gōng zǐ, shuí gǎn rě tā? lǔ dào fǔ mén, jiāng wáng lǎo niáng jī zài mén fáng nèi, zhǐ yǒu wǎn ér bèi zhè xiē rén cuō guò jǐ gè wān, zhuǎn guò le jǐ zuò tīng fáng, fāng dào shū fáng lǐ. nà yǔ wén gōng zǐ shí shí gǎn dào, bǎ zuǐ yī náo, zhòng jiā rén dōu zǒu chū qù, zhǐ shèng jǐ gè yā huán, gōng zǐ jiāng wǎn ér bào zhù, biàn qù qīn zuǐ, zhè wǎn ér shì wèi jīng jiàn shí de nǚ zǐ, bù zhī shén me yì sī, bǎ liǎn cè kāi, jiāng shǒu tuī qù. gōng zǐ hái yào shēn guò shǒu qù, wǎn ér jīng dé luàn tiào, jí dé zhēng zhā yī fān, tí kū jiào dào: mǔ qīn kuài lái jiào wǒ! gōng zǐ xiào xī xī, yòu bào zhù shuō dào: bù xiāo kū, shǎo bu dé yǒu nǐ hǎo chù. jiù jiào yā huán, bǎ wǎn ér bào dào chuáng shàng, yóu tā jiān yín yī cì. shì hòu fēn fù yā huán kān shǒu, suì wǎng wài qù.
王老娘與琬兒大驚,叫喊救人,街上的人那個不認得是宇文公子,誰敢惹他?擄到府門,將王老娘羈在門房內,只有琬兒被這些人撮過幾個彎,轉過了幾座廳房,方到書房裡。那宇文公子實時趕到,把嘴一呶,眾家人都走出去,只剩幾個丫環,公子將琬兒抱住,便去親嘴,這琬兒是未經見識的女子,不知什麼意思,把臉側開,將手推去。公子還要伸過手去,琬兒驚得亂跳,急得掙扎一番,啼哭叫道:「母親快來教我!」公子笑嘻嘻,又抱住說道:「不消哭,少不得有你好處。」就叫丫環,把琬兒抱到牀上,由他姦淫一次。事後吩咐丫環看守,遂往外去。
gōng zǐ zǒu dào fǔ mén, nà wáng lǎo niáng kàn jiàn, yī fā hǎn jiào yào tǎo nǚ ér. gōng zǐ dào: nǐ nǚ ér wǒ yǐ shōu yòng, nǐ zǎo zǎo huí qù, xiū de zài cǐ tǎo sǐ! wáng lǎo niáng dà kū dào: wǒ dān shēng cǐ nǚ, yǐ xǔ rén jiā le, kuài kuài hái wǒ. ruò bù hái wǒ, wǒ jiù sǐ zài zhè lǐ! gōng zǐ dào: jì shì zhè děng shuō, wǒ fǔ mén shǒu sǐ bù dé xǔ duō! jiào shǒu xià rén niǎn tā kāi qù. zhòng rén tuī de tuī, dǎ de dǎ, bǎ wáng lǎo niáng dǎ chū xiàng kǒu, guān le shān mén, píng tā jiào hǎn tí kū, nà gōng zǐ yòu dài le yī èr bǎi míng hěn pū, jiē shàng xián zhuàng, hái xiǎng zài zhuàng chū gè yǒu sè de nǚ zǐ, qiǎng lái zuò lè. cǐ shí yǐ sān gǔ le.
公子走到府門,那王老娘看見,一發喊叫要討女兒。公子道:「你女兒我已收用,你早早回去,休得在此討死!」王老娘大哭道:「我單生此女,已許人家了,快快還我。若不還我,我就死在這裡!」公子道:「既是這等說,我府門首死不得許多!」叫手下人攆他開去。眾人推的推,打的打,把王老娘打出巷口,關了柵門,憑他叫喊啼哭,那公子又帶了一二百名狠仆,街上閒撞,還想再撞出個有色的女子,搶來作樂。此時已三鼓了。
zài shuō shū bǎo yī bān háo jié, biàn chù wán shuǎ, hū jiàn yī cù rén zài xuān rǎng, zhòng háo jié jìn qián guān kàn, jiàn yī gè lǎo fù rén, pú fú zài dì, fàng shēng dà kū. bó dāng wèn páng biān kàn de rén dào: zhè fù rén wèi hé zài jiē fāng tí kū? zhòng rén dào: zhè lǎo fù rén yīn jīn yè dài nǚ ér dào jiē shàng kàn dēng, zhuàng jiàn yǔ wén gōng zǐ, bèi gōng zǐ qiǎng le qù. shū bǎo dào: nà gè yǔ wén gōng zǐ? zhòng rén dào: shì bīng bù shàng shū de gōng zǐ. shū bǎo dào: kě jiù shì shè pǔ yuán qíng de? zhòng rén dào: zhèng shì. shū bǎo yòu wèn nà fù rén dào: nǐ xìng shén me? zhù zài nà lǐ? lǎo fù rén dào: lǎo shēn xìng wáng, zhù zài yǔ wén lǎo yé fǔ hòu. shū bǎo dào: nǐ qiě huí qù, nà gè yǔ wén gōng zǐ, zài shè pǔ tī qiú, wǒ men yíng tā cǎi duàn yín huā, yǒu shù shí jiàn zài cǐ. dài wǒ xún zhe gōng zǐ, shú nǐ nǚ ér hái nǐ. lǎo fù wén tái, kòu tóu sì bài, kū huí jiā qù.
再說叔寶一班豪傑,遍處玩耍,忽見一簇人在喧嚷,眾豪傑進前觀看,見一個老婦人,匍匐在地,放聲大哭。伯當問旁邊看的人道:「這婦人為何在街坊啼哭?」眾人道:「這老婦人因今夜帶女兒到街上看燈,撞見宇文公子,被公子搶了去。」叔寶道:「那個宇文公子?」眾人道:「是兵部尚書的公子。」叔寶道:「可就是射圃圓情的?」眾人道:「正是。」叔寶又問那婦人道:「你姓甚麼?住在那裡?」老婦人道:「老身姓王,住在宇文老爺府後。」叔寶道:「你且回去,那個宇文公子,在射圃踢球,我們贏他彩緞銀花,有數十件在此。待我尋着公子,贖你女兒還你。」老婦聞台,叩頭四拜,哭回家去。
shū bǎo wèn zhòng rén dào: qiǎng tā nǚ ér, kě shì zhēn me? zhòng rén dào: xī hǎn qiǎng tā yī gè? nà gōng zǐ jiàn yǒu zī sè fù rén, bù lùn jìn shēn shù mín, dōu yào qiǎng qù, bǎi bān yín wū. tā men de fù mǔ zhàng fū, huì shuō huà de, cì rì jìn qù, wǎn zhuǎn āi qiú, huò zhě hái tā. bù huì shuō huà de, chōng zhuàng le tā, shí shí dǎ sǐ, diū zài jiā qiáng, shuí gǎn yǔ tā suǒ mìng? shū bǎo tīng le, jìng wàng lǐ jìng zhī yán, hèn hèn bù píng, jiù dòng le dǎ de niàn tóu. yòu wèn dào: nà gōng zǐ rú jīn zài nà lǐ? zhòng rén dào: nà gōng zǐ bú shì hǎo shuō huà de, rě zhe tā yǒu mìng wú máo, nǐ wèn tā zěn de? wǒ kàn liè wèi xióng jiū jiū, qì áng áng, zhǐ pà rě huò. shū bǎo dào: wǒ men shì wài xiāng rén shì, bù zhī dǐ lǐ, wèn tā zěn me yàng xíng tóu, ruò zhōng tú yù zhe, wǒ men yě hǎo huí bì. wèi zhī zhòng rén shuō chū shén me huà lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
叔寶問眾人道:「搶他女兒,可是真麼?」眾人道:「希罕搶他一個?那公子見有姿色婦人,不論縉紳庶民,都要搶去,百般淫污。他們的父母丈夫,會說話的,次日進去,婉轉哀求,或者還他。不會說話的,衝撞了他,實時打死,丟在夾牆,誰敢與他索命?」叔寶聽了,競忘李靖之言,恨恨不平,就動了打的念頭。又問道:「那公子如今在那裡?」眾人道:「那公子不是好說話的,惹着他有命無毛,你問他怎的?我看列位雄赳赳,氣昂昂,只怕惹禍。」叔寶道:「我們是外鄉人氏,不知底里,問他怎麼樣行頭,若中途遇着,我們也好迴避。」未知眾人說出甚麼話來,且聽下回分解。