shī yuē:
詩曰:
fán huá xiāo zhǎng shì fú yún, bù xiǔ hái xū jiàn dà xūn
繁華消長似浮雲,不朽還須建大勛;
zhuàng lüè yù fú tiān rì zhuì, xióng xīn qǐ rù jià tái qún
壯略欲扶天日墜,雄心豈入駕駘群;
shí wēi jùn jié gū mái jī, yùn qǐ yīng xióng zǎo zhì jūn
時危俊傑姑埋跡,運起英雄早致君;
guài shì shǐ shū shōu bù jǐn, gù jiāng cǎi bǐ bǔ qí wén.
怪是史書收不盡,故將彩筆補奇文。
shàng gǔ lì shǐ, chuán shuō yǒu sān huáng wǔ dì, lì xià shāng zhōu qín hàn liǎng jìn, yòu fēn wèi nán běi liǎng cháo. nán cháo liú yù dài jìn, chēng sòng xiāo dào chéng dài sòng, hào qí xiāo yǎn dài qí, chēng liáng chén bà xiān dài liáng, hào chén. nà běi cháo tuò bá chēng wèi, hòu yòu fēn dōng xī liǎng wèi, gāo yáng dài dōng wèi, hào běi qí yǔ wén tài dài xī wèi, chēng zhōu. qí shí zhōu zhǔ guó fù bīng qiáng, qǐ bīng tūn bìng běi qí. fēng hù wèi dà jiāng jūn yáng zhōng wèi yuán shuài, qí dì yáng lín wèi xíng jūn dōu zǒng guǎn, fā dà bīng liù shí wàn, qīn fá běi qí.
上古歷史,傳說有三皇五帝,歷夏、商、周、秦、漢、兩晉,又分為南北兩朝。南朝劉裕代晉,稱宋;蕭道成代宋,號齊;蕭衍代齊,稱梁;陳霸先代梁,號陳。那北朝拓跋稱魏,後又分東西兩魏,高洋代東魏,號北齊;宇文泰代西魏,稱周。其時周主國富兵強,起兵吞併北齊。封護衛大將軍楊忠為元帥,其弟楊林為行軍都總管,發大兵六十萬,侵伐北齊。
zhè yáng lín shēng de miàn rú fù fěn, liǎng dào huáng méi, shēn zhǎng jiǔ chǐ, yāo dà shí wéi, shàn shǐ liǎng gēn qiú lóng bàng, měi gēn zhòng yī bǎi wǔ shí jīn, yǒu wàn fū bù dāng zhī yǒng, zài dà suí chēng dì bā tiáo hǎo hàn. féng zhōu qǔ zhōu, féng fǔ duó fǔ, bīng dào jì nán, lí chéng zhā tài. dāng shí zhèn shǒu jì nán de shì wǔ wèi dà jiāng jūn qín yí, fù míng qín xù, zài qí shòu qīn jūn hù wèi. fū rén níng shì, mèi míng shèng zhū, yuǎn jià xūn jué yàn gōng luó yì wèi qī. níng fū rén zhǐ shēng yī zi, míng huàn tài píng láng, shì suí táng dì shí liù tiáo hǎo hàn. qí shí nián fāng wǔ suì.
這楊林生得面如傅粉,兩道黃眉,身長九尺,腰大十圍,善使兩根囚龍棒,每根重一百五十斤,有萬夫不當之勇,在大隋稱第八條好漢。逢州取州,逢府奪府,兵到濟南,離城扎泰。當時鎮守濟南的是武衛大將軍秦彝,父名秦旭,在齊授親軍護衛。夫人寧氏,妹名勝珠,遠嫁勳爵燕公羅藝為妻。寧夫人只生一子,名喚太平郎,是隋唐第十六條好漢。其時年方五歲。
qí zhǔ chà qín yí lǐng bīng zhèn shǒu jì nán, fù xù zài jìn yáng hù jià. yīn zhōu bīng dà zhì, qí zhǔ chū bēn tán zhōu. zhǐ liú qín xù hé gāo yán zōng bǎ shǒu. yǔ zhōu bīng xiāng chí yuè yú, yán zōng bèi qín, yáng lín fèn yǒng dǎ pò chéng chí, qín xù gū jūn lì zhàn ér sǐ. zhōu bīng dé le jìn yáng, qǐ bīng fù fàn jì nán, tàn zǐ fēi bào rù chéng, qín yí wén bào, fàng shēng dà kū, yù bào fù chóu, diǎn bīng chū zhàn. yǒu qí zhǔ chà chéng xiàng gāo ā gǔ, xié zhù shǒu chéng, tā jù yáng lín wēi wǔ, jí zhǐ dào: jiāng jūn wù máng, jìn yáng yǐ pò, gū chéng nán shǒu, wèi jīn zhī jì, sù sù kāi chéng tóu xiáng. qín yí dào: zhǔ gōng kǒng wǒ bīng dān lì ruò, gù lìng chéng xiàng xié zhù, nài hé tōu shēng wú zhì? ā gǔ dào: jiāng jūn hǎo bù jiàn jī, zhōu bīng shì dà, shǒu cǐ gū chéng, yì tú láo ěr! qín yí dào: wǒ fù zǐ shì sǐ guó jiā, gè jǐn chén jié. suì chuán lìng jǐn shǒu chéng mén, zì jǐ huí sī yá, jiàn fū rén dào: wǒ fù zài jìn yáng, bèi nán jǐn jié, jīn zhōu bīng yǐ zhì chéng xià, gāo chéng xiàng jué yì tóu xiáng. wǒ xiǎng wǒ jiā shì shòu guó ēn, qǐ kě tōu shēng? ruò zhàn bài, wǒ dāng yǐ sǐ bào guó, jiàn xiān rén yú dì xià. ér zi tài píng láng, wǒ jīn tuō gū yú rǔ, qiē wù qīng shēng. kě jiāng jiā chuán jīn zhuāng jiān liú xià, yǐ wèi rì hòu cún niàn, qín shì yī mài, lài nǐ bǎo quán, wǒ sǐ míng mù.
齊主差秦彝領兵鎮守濟南,父旭在晉陽護駕。因周兵大至,齊主出奔檀州。只留秦旭和高延宗把守。與周兵相持月余,延宗被擒,楊林奮勇打破城池,秦旭孤軍力戰而死。周兵得了晉陽,起兵復犯濟南,探子飛報入城,秦彝聞報,放聲大哭,欲報父仇,點兵出戰。有齊主差丞相高阿古,協助守城,他懼楊林威武,急止道:「將軍勿忙,晉陽已破,孤城難守,為今之計,速速開城投降。」秦彝道:「主公恐我兵單力弱,故令丞相協助,奈何偷生無志?」阿古道:「將軍好不見機,周兵勢大,守此孤城,亦徒勞耳!」秦彝道:「我父子誓死國家,各盡臣節。」遂傳令緊守城門,自己回私衙,見夫人道:「我父在晉陽,被難盡節,今周兵已至城下,高丞相決意投降。我想我家世受國恩,豈可偷生?若戰敗,我當以死報國,見先人於地下。兒子太平郎,我今託孤於汝,切勿輕生。可將家傳金裝鐧留下,以為日後存念,秦氏一脈,賴你保全,我死瞑目。」
zhèng zài bēi qì zhī jì, hū tīng wài miàn jīn gǔ zhèn tiān, jūn shēng dǐng fèi, yuán lái gāo ā gǔ yǐ kāi chéng mén tóu xiáng le. qín yí lián máng chū tīng shàng mǎ, shǒu tí hún tiě qiāng, zhèng yù jiāo zhàn, zhǐ jiàn zhōu bīng rú cháo shuǐ yǒng lái. bù xià suī yǒu shù bǎi bīng, zěn dǎng dé yáng lín zhè yuán xiāo jiāng, bèi tā dà shā yī zhèn, qín yí bù xià shí bù cún yī. shā dé xuè yí zhòng páo, jiàn zǎn biàn tǐ, shàng zhí duǎn dāo, lián shā shù rén. bèi yáng lín qiǎng rù, bǎ tā cì sǐ, yáng lín suì dé le qín yí kuī jiǎ.
正在悲泣之際,忽聽外面金鼓震天,軍聲鼎沸,原來高阿古已開城門投降了。秦彝連忙出廳上馬,手提渾鐵槍,正欲交戰,只見周兵如潮水湧來。部下雖有數百兵,怎擋得楊林這員驍將,被他大殺一陣,秦彝部下十不存一。殺得血遺重袍,箭攢遍體,尚執短刀,連殺數人。被楊林搶入,把他刺死,楊林遂得了秦彝盔甲。
cǐ shí chéng zhōng dǐng fèi, níng fū rén shōu shí xì ruǎn, tóng qín ān zǒu chū sī yá. shǐ bì jiā nú, jù gè luàn cuàn, dān shèng tài píng láng mǔ zǐ èr rén, dōng pǎo xī zǒu, wú chù ān shēn, zǒu dào yī tiáo pì jìng xiǎo xiàng, yǐ shì huáng hūn shí hòu, jiā jiā bì hù, tīng dé yī jiā yǒu xiǎo ér tí kū, suì lián máng kòu wèn. què zǒu chū gè fù rén, bào zhe sān suì hái ér, bǎ mén yī kāi, jiàn fū rén bú shì xià rén, lián máng jiē jìn, guān le mén, wèn dào: zhè yàng bīng huāng mǎ luàn, niáng zǐ shì nà lǐ lái de? fū rén bǎ bèi nán shí qíng, kū sù yī huí. fù rén dào: yuán lái shì fū rén, shī jìng le! wǒ jiā zhàng fū chéng yǒu dé, bù xìng zǎo sàng, qiè shēn mò shì, zhǐ yǒu cǐ zi yī láng, bié wú tā rén. fū rén hé bù zài cǐ quán zhù, hòu luàn dìng zài chù? níng fū rén chēng xiè, jiù zài chéng jiā zhù xià.
此時城中鼎沸,寧夫人收拾細軟,同秦安走出私衙。使婢家奴,俱各亂竄,單剩太平郎母子二人,東跑西走,無處安身,走到一條僻靜小巷,已是黃昏時候,家家閉戶,聽得一家有小兒啼哭,遂連忙叩問。卻走出個婦人,抱着三歲孩兒,把門一開,見夫人不是下人,連忙接進,關了門,問道:「這樣兵荒馬亂,娘子是那裡來的?」夫人把被難實情,哭訴一回。婦人道:「原來是夫人,失敬了!我家丈夫程有德,不幸早喪,妾身莫氏,只有此子一郎,別無他人。夫人何不在此權住,候亂定再處?」寧夫人稱謝,就在程家住下。
bù jǐ rì, yáng zhōng shōu shí cè jí, ān mín tuì bīng. níng fū rén jiāng suǒ dài jīn zhū biàn huàn, jiù zài lí chéng bù yuǎn de bān jiū zhèn shàng mì le suǒ fáng zi, yǔ mò shì yī tóng jū zhù. què xǐ liǎng xìng hái zi, dōu shì yī duì wán pí, shèn shì xiāng hé. tài píng láng zhǎng chéng shí wǔ suì, shēng de hé mù hǎi kǒu, yàn xiàng hǔ tóu. níng fū rén jiāng tā sòng rù guǎn zhōng gōng shū, xiān shēng wèi tā qǔ míng qín qióng, zì shū bǎo. chéng yī láng míng yǎo jīn, zì zhī jié. hòu yīn jì nán nián huāng, yǎo jīn mǔ zǐ bié le fū rén, zì wǎng lì chéng qù le. zhè shì hòu huà.
不幾日,楊忠收拾冊籍,安民退兵。寧夫人將所帶金珠變換,就在離城不遠的斑鳩鎮上覓了所房子,與莫氏一同居住。卻喜兩姓孩子,都是一對頑皮,甚是相合。太平郎長成十五歲,生得河目海口,燕項虎頭。寧夫人將他送入館中攻書,先生為他取名秦瓊,字叔寶。程一郎名咬金,字知節。後因濟南年荒,咬金母子別了夫人,自往歷城去了。這是後話。
qiě shuō yáng zhōng huò shèng bān shī, zhōu zhǔ dà xǐ, fēng yáng zhōng wèi suí gōng, zì cǐ jiāng běi yǐ chéng yī tǒng. zhè yáng zhōng suǒ shēng yī zi, míng yáng jiān, shēng de mù rú lǎng xīng, shǒu yǒu qí wén, yǎn chéng wáng zì. yáng zhōng fū fù, zhī tā shì gè yì rén, hòu yáng zhōng sǐ le, suì xí le suí gōng zhī zhí. zhōu zhǔ jiàn yáng jiān xiàng mào guī qí, shí fēn jì tā, yáng jiān zhī dào, suì jiāng yī nǚ, yín yuán zuò le tài zǐ chǒng fēi. rán zhōu zhǔ jì tā zhī xīn, yì wèi cháng wàng. bù xìng zhōu zhǔ yàn jià, tài zǐ yōng nuò, tā yǐ zhe yáng lín zhī lì, jiāng tài zǐ fèi le, jìng duó le jiāng shān, gǎi chēng guó hào dà suí. zhèng shì:
且說楊忠獲勝班師,周主大喜,封楊忠為隋公,自此江北已成一統。這楊忠所生一子,名楊堅,生得目如朗星,手有奇文,儼成「王」字。楊忠夫婦,知他是個異人,後楊忠死了,遂襲了隋公之職。周主見楊堅相貌瑰奇,十分忌他,楊堅知道,遂將一女,夤緣做了太子寵妃。然周主忌他之心,亦未嘗忘。不幸周主宴駕,太子庸懦,他倚着楊林之力,將太子廢了,竟奪了江山,改稱國號大隋。正是:
mǎng yīn hòu fù yí liú zuò, cāo nà jiāo ér fù hàn jiā
莽因後父移劉祚,操納嬌兒覆漢家;
zì gǔ jiān xióng tóng yī zhé, mò jiāng bāng guó yì rú huā.
自古奸雄同一轍,莫將邦國易如花。
yáng jiān jí le dì wèi, chēng wèi suí wén dì, lì zhǎng zi yáng yǒng wèi tài zǐ, cì zǐ yáng guǎng wèi jìn wáng, fēng yáng lín wèi kào shān wáng, dú gū shì wèi huáng hòu, qín lǐ guó zhèng, wén yǒu lǐ dé? gāo jiǒng sū wēi děng, wǔ yǒu yáng sù lǐ guó xián hè kǔ bì hán qín hǔ děng, yī bān jūn chén, bìng dǎn tóng xīn, jiàn yǒu tūn bìng nán chén zhī yì.
楊堅即了帝位,稱為隋文帝,立長子楊勇為太子,次子楊廣為晉王,封楊林為靠山王,獨孤氏為皇后,勤理國政,文有李德?、高熲、蘇威等,武有楊素、李國賢、賀苦弼、韓擒虎等,一班君臣,並膽同心,漸有吞併南陳之意。
qiě shuō chén hòu zhǔ shì gè cōng míng zhī rén, yīn chǒng le liǎng gè měi rén zhāng lì huá kǒng guì fēi, měi rì jǐn zhàng fēng liú, guǎn xián fèi ěr. yòu yǒu liǎng gè chǒng chén kǒng fàn jiāng zǒng, tā èr rén bǎi bān yíng shùn, měi rì yǐn zhǔ shàng bú shì bēi zhōng kuài lè, dìng shì bèi dǐ huān yú, hé céng bǎ jiāng shān wèi niàn? suí zhǔ wén zhī, jí yǔ yáng sù děng shāng yì, qǐ bīng tūn chén. hū cì zǐ yáng guǎng zòu dào: chén hòu zhǔ huāng yín wú dù, zì qǔ miè wáng, chén qǐng lǐng yī lǚ zhī shī, qián wǎng píng chén, hùn yì tiān xià. nǐ dào jìn wáng rú hé yào qīn shēn tǒng bīng fá chén? gài yīn gē ge yáng yǒng cí nuò, rì hòu bù yuàn xiàng tā běi miàn chēng chén, yǐ yǒu duó dí zhī niàn, gù yào tǒng bīng fá chén, kě yǐ lì dòng. yòu qiě zǒng wò bīng quán, hái hǎo jié jiāo yīng xióng, yǐ zuò yǔ yì.
且說陳後主是個聰明之人,因寵了兩個美人張麗華、孔貴妃,每日錦帳風流,管弦沸耳。又有兩個寵臣孔范、江總,他二人百般迎順,每日引主上不是杯中快樂,定是被底歡娛,何曾把江山為念?隋主聞之,即與楊素等商議,起兵吞陳。忽次子楊廣奏道:「陳後主荒淫無度,自取滅亡,臣請領一旅之師,前往平陳,混一天下。」你道晉王如何要親身統兵伐陳?蓋因哥哥楊勇慈懦,日後不願向他北面稱臣,已有奪嫡之念,故要統兵伐陳,可以立動。又且總握兵權,還好結交英雄,以作羽翼。
nà suí zhǔ wèi jué, hū bào luó yì bīng fàn jì zhōu, suí zhǔ zhe yáng lín lǐng bīng píng dìng jì zhōu. yòu chà jìn wáng wèi dōu yuán shuài, yáng sù wèi fù yuán shuài, gāo jiǒng lǐ yuān wèi zhǎng shǐ sī mǎ, hán qín hǔ hè ruò bì wèi xiān fēng, lǐng bīng èr shí wàn, qián wǎng fá chén. jìn wáng děng lǐng mìng, yí lù jìn fā, jīn gǔ xuān tiān, gān gē yào rì, suǒ dào zhī chù, wàng fēng ér jiàng.
那隋主未決,忽報羅藝兵犯冀州,隋主着楊林領兵平定冀州。又差晉王為都元帥,楊素為副元帥,高熲、李淵為長史司馬,韓擒虎、賀若弼為先鋒,領兵二十萬,前往伐陳。晉王等領命,一路進發,金鼓喧天,干戈耀日,所到之處,望風而降。
chén guó biān jiāng, xuě piàn gào jí, jù bèi jiāng zǒng, kǒng fàn èr rén bù zòu. bù xiǎng suí bīng yǐ dào guǎng líng, zhí fàn cǎi shí. shǒu jiāng xú zi jiàn, jiàn suí bīng qiáng shèng, bù gǎn jiāo zhàn, qì le cǎi shí, táo zhì shí tóu chéng. yòu zhí hòu zhǔ zuì dào, zì zǎo hòu zhì wǎn, shǐ dé xiāng jiàn, xì zòu suí bīng xíng shì qiáng shèng. hòu zhǔ dào: qīng qiě tuì, míng rì huì yì chū bīng. guò le shù rì, fāng yì dé èr jiāng chū bīng jù zhàn, yī gè bì wǔ jiāng jūn xiāo mó hē, yī gè yīng wǔ jiāng jūn rèn zhōng. èr rén lǐng bīng dào zhōng shān, yǔ hè ruò bì huì zhàn, liǎng xià pái chéng duì wǔ, xiāo mó hē chū mǎ dāng xiān, hè ruò bì tǐng qiāng yíng dí, liǎng rén zhàn bù shí yú hé, hè ruò bì dà hǎn yī shēng, bǎ xiāo mó hē tiāo yú mǎ xià, chén bīng dà bài. rèn zhōng táo huí jiàn hòu zhǔ, hòu zhǔ bìng bù zé tā, shuō dào: wáng qì zài cǐ, suí bīng qí nài wǒ hé zāi! fǎn yǔ rèn zhōng huáng jīn èr guì, jiào zuò zhòng shǎng zhī xià, bì yǒu yǒng fū de yì sī. zhè rèn zhōng zhǐ de zài zhěng bīng mǎ chū chéng, dào shí zǐ gǎng, què zhuàng zhe hán qín hǔ de rén mǎ qián lái, rèn zhōng yī jiàn, bù gǎn jiāo bīng, dǎo gē tóu xiáng, fǎn yǐn suí bīng rù chéng, yǐ zuò chū jiàn shǒu gōng.
陳國邊將,雪片告急,俱被江總,孔范二人不奏。不想隋兵已到廣陵,直犯彩石。守將徐子建,見隋兵強盛,不敢交戰,棄了彩石,逃至石頭城。又值後主醉倒,自早候至晚,始得相見,細奏隋兵形勢強盛。後主道:「卿且退,明日會議出兵。」過了數日,方議得二將出兵拒戰,一個賁武將軍蕭摩訶,一個英武將軍任忠。二人領兵到鐘山,與賀若弼會戰,兩下排成隊伍,蕭摩訶出馬當先,賀若弼挺槍迎敵,兩人戰不十餘合,賀若弼大喊一聲,把蕭摩訶挑於馬下,陳兵大敗。任忠逃回見後主,後主並不責他,說道:「王氣在此,隋兵其奈我何哉!」反與任忠黃金二櫃,叫做重賞之下,必有勇夫的意思。這任忠只得再整兵馬出城,到石子崗,卻撞着韓擒虎的人馬前來,任忠一見,不敢交兵,倒戈投降,反引隋兵入城,以作初見首功。
zhè shí chéng zhōng bǎi xìng, luàn cuàn táo shēng, kě xiào hòu zhǔ hái dāi dāi zuò zài diàn shàng, děng zhū jiāng bào jié jí zhì suí bīng jìn chéng, lián máng tiào xià yù diàn biàn zǒu. pú shè yuán xiàn shàng qián chě zhù dào: bì xià yì guān yù diàn, liào tā bù gǎn jiā hài. hòu zhǔ bù cóng, zǒu rù hòu gōng, wèi zhāng kǒng èr fēi dào: běi bīng yǐ lái, wǒ men yī chù qù duǒ, bù kě shī luò! zuǒ shǒu wǎn le kǒng guì fēi, yòu shǒu wǎn le zhāng lì huá, huāng máng zǒu dào jǐng yáng jǐng biān. hū tīng yī pài jūn shēng nà hǎn, hòu zhǔ dào: qù bù dé le, tóng sǐ zài yī chù ba! yī qí tiào xià jǐng qù. xǐ shì dōng jǐn chūn chū, jǐng zhōng shuǐ zhǐ dǎ zài xī xià, bù néng yān sǐ. suí bīng qiǎng rù gōng zhōng, huò le tài zǐ yǔ zhèng gōng, dān bù jiàn hòu zhǔ, suí bīng qín yī gōng nǚ, xià bī tā shuō, gōng rén dào: shì jiàn pǎo zhì jǐng biān, xiǎng shì tóu jǐng sǐ le. zhòng rén tīng shuō, dōu dào jǐng biān tàn wàng, jiàn jǐng zhōng hēi dòng dòng, dà hū bù yīng, jūn shì suì bǎ dà shí dǎ xià. hòu zhǔ jiàn fēi shí xià lái, jí hǎn dào: bú yào dǎ, kuài bǎ shéng zi fàng xià, chě qǐ wǒ lái biàn liǎo. zhòng jūn jí qǔ shéng zi fàng xià jǐng qù, yī shà shí zhòng jūn bǎ shéng zi tuō qǐ, guài qí tài zhòng. jí tuō qǐ lái, què shì sān gè rén shù zài yī duī, gù cǐ chén zhòng. zhòng rén cù yōng qù jiàn hán hè èr rén, hòu zhǔ jiàn èr rén zuò le yī yī, hè ruò bì xiào dào: bù bì kǒng jù, bù shī zuò yī guī mìng hòu ěr! zhe tā lǐng le gōng juàn, zàn zhù dé jiào ōu, wài miàn tiān jūn bǎ shǒu.
這時城中百姓,亂竄逃生,可笑後主還呆呆坐在殿上,等諸將報捷;及至隋兵進城,連忙跳下御殿便走。僕射袁憲上前扯住道:「陛下衣冠御殿,料他不敢加害。」後主不從,走入後宮,謂張、孔二妃道:「北兵已來,我們一處去躲,不可失落!」左手挽了孔貴妃,右手挽了張麗華,慌忙走到景陽井邊。忽聽一派軍聲吶喊,後主道:「去不得了,同死在一處吧!」一齊跳下井去。喜是冬盡春初,井中水只打在膝下,不能淹死。隋兵搶入宮中,獲了太子與正宮,單不見後主,隋兵擒一宮女,嚇逼她說,宮人道:「適見跑至井邊,想是投井死了。」眾人聽說,都到井邊探望,見井中黑洞洞,大呼不應,軍士遂把大石打下。後主見飛石下來,急喊道:「不要打,快把繩子放下,扯起我來便了。」眾軍急取繩子放下井去,一霎時眾軍把繩子拖起,怪其太重。及拖起來,卻是三個人束在一堆,故此沉重。眾人簇擁去見韓、賀二人,後主見二人作了一揖,賀若弼笑道:「不必恐懼,不失作一歸命候耳!」着他領了宮眷,暫住德教毆,外面添軍把守。
zhè shí jìn wáng lǐng bīng zài hòu, wén dé hòu zhǔ zuò fú, jiàn kāng yǐ pò, xiān zhe lǐ yuān gāo jiǒng jìn chéng ān mín. bù shù rì, jìn wáng qiǎn gāo jiǒng zhī zǐ jì shì gāo dé hóng, lái qǔ měi rén zhāng lì huá, yíng hòu tīng yòng. gāo jiǒng dào: jìn wáng wèi yuán shuài, fá bào jiù mín, qǐ kě yǐ nǚ sè wèi shì? bù kěn fā qiǎn. lǐ yuān dào: zhāng lì huá kǒng guì fēi, hú mèi mí jūn, qiè quán luàn zhèng, chén guó miè wáng, běn yú èr rén. qǐ kě liú xià huò gēn, zài huì suí zhǔ? bù rú shā le, yǐ zhèng jìn wáng xié niàn. gāo jiǒng diǎn tóu dào: shì. dé hóng dào: jìn wáng bīng quán zài shǒu, ruò kàng bù yǔ, kǒng chù qí nù. lǐ yuān bù tīng, jiào jūn shì dài chū zhāng lì huá kǒng guì fēi shuāng shuāng zhǎn le.
這時晉王領兵在後,聞得後主作俘,建康已破,先着李淵、高熲進城安民。不數日,晉王遣高熲之子記室高德弘,來取美人張麗華,營後聽用。高熲道:「晉王為元帥,伐暴救民,豈可以女色為事?」不肯發遣。李淵道:「張麗華、孔貴妃,狐媚迷君,竊權亂政,陳國滅亡,本於二人。豈可留下禍根,再穢隋主?不如殺了,以正晉王邪念。」高熲點頭道:「是。」德弘道:「晉王兵權在手,若抗不與,恐觸其怒。」李淵不聽,叫軍士帶出張麗華、孔貴妃雙雙斬了。
zhè yī lái nòng de gāo dé hóng yǒu xìng ér lái, méi xìng ér qù. huí zhì xíng guān, cān jiàn jìn wáng, jìng bǎ zhǎn zhāng lì huá kǒng guì fēi zhī shì, dú tuī zài lǐ yuān shēn shàng, duì jìn wáng shuō le. jìn wáng dà jīng dào: nǐ fù qīn zěn bù zuò zhǔ? gāo dé hóng dào: chén yǔ fù qīn sān fān wǔ cì zǔ dǎng tā, zhǐ shì bù yī, fǎn shuō wǒ men fù zǐ bèi měi rén jú, yú mèi dài wáng. jìn wáng wén yán dà nù dào: zhè sī kě è, tā shì gè jiǔ sè zhī tú, dìng shì kàn shàng zhè liǎng gè měi rén, guài wǒ qù qǔ tā, gù cǐ niǎn suān chī cù, bǎ liǎng gè měi rén shā le, wǒ bì shā cǐ zéi zi, fāng suì wú yuàn! suì lì yì yào hài lǐ yuān bù tí.
這一來弄的高德弘有興而來,沒興而去。回至行官,參見晉王,竟把斬張麗華、孔貴妃之事,獨推在李淵身上,對晉王說了。晉王大驚道:「你父親怎不作主?」高德弘道:「臣與父親三番五次阻擋他,只是不依,反說我們父子備美人局,愚媚大王。」晉王聞言大怒道:「這廝可惡,他是個酒色之徒,定是看上這兩個美人,怪我去取他,故此捻酸吃醋,把兩個美人殺了,我必殺此賊子,方遂吾願!」遂立意要害李淵不題。
dàn shuō lǐ yuān nǎi chéng jì rén, hòu lái qǐ bīng tài yuán, chēng hào táng zhǔ. tā xì lǐ hǔ zhī sūn, lǐ bǐng zhī zǐ. lǐ hǔ wèi liǎng wèi lǒng xī gōng, lǐ bǐng wèi běi zhōu táng gōng. lǐ yuān fū rén dòu shì, nǎi zhōu zhǔ zhī shēng nǚ. céng zài lóng mén zhèn pò zéi, fā qī shí èr jiàn, shā qī shí èr rén, qí wēi míng yuǎn jìn jiē zhī. dāng xià miè chén, shā le zhāng kǒng èr fēi, yǔ jìn wáng jié xià shēn chóu. nà jìn wáng bīng dào, miǎn qiáng zuò gè hǎo rén, bǎ kǒng fàn děng jǐn xíng zhǎn shǒu, yǐ xī jiàn kāng mín yuàn. shōu le tú jí, fēng hǎo fǔ kù, jiāng gōng nèi zhī wù, gěi shǎng sān jūn, bān shī tóng cháo, xiàn fú tài miào. suí zhǔ dà yán, fēng jìn wáng wèi tài wèi, fēng yáng sù wèi yuè guó gōng, qí zi yáng yuán gǎn fēng wèi kāi fǔ yí tóng sān sī, hè ruò bì fēng sòng gōng, hán qín hǔ zòng fàng shì zú, yín wū chén gōng, bù yǔ jué lù, fēng shàng zhù guó. gāo jiǒng wèi qí gōng, lǐ yuān wèi táng gōng. suí zhēng jiāng shì, jù gè zhòng shǎng.
旦說李淵乃成紀人,後來起兵太原,稱號唐主。他系李虎之孫,李炳之子。李虎為兩魏隴西公,李炳為北周唐公。李淵夫人竇氏,乃周主之甥女。曾在龍門鎮破賊,發七十二箭,殺七十二人,其威名遠近皆知。當下滅陳,殺了張、孔二妃,與晉王結下深仇。那晉王兵到,勉強做個好人,把孔范等盡行斬首,以息建康民怨。收了圖籍,封好府庫,將宮內之物,給賞三軍,班師同朝,獻浮太廟。隋主大言,封晉王為太尉,封楊素為越國公,其子楊元感封為開府儀同三司,賀若弼封宋公,韓擒虎縱放士卒,淫污陳宮,不與爵祿,封上柱國。高熲為齊公,李淵為唐公。隨征將士,俱各重賞。
zì shì jìn wáng wēi quán rì shèng, míng wàng rì zēng, qí móu mì cè zhī tǔ, duō rù mì fǔ. zhòng yòng yī gè yǔ wén shù, jiào zuò xiǎo chén píng, jìn wáng céng jiàn tā wèi zhōu cì shǐ, yīn yù móu yì mì shì, gù liú zài fǔ. yòu yǒu zuǒ shù zǐ zhāng héng, yī tóng móu yì. zhè yǔ wén shù yǒu yī zi, míng jiào huà jí, hòu cuàn wèi miè suí yú yáng zhōu, chēng xǔ wáng. dāng shí jìn wáng yǔ yī bān xīn fù, móu duó dōng gōng zhī shì. yǔ wén shù dào: dài wáng yào móu cǐ shì, hái shǎo sān jiàn dà shì. jìn wáng máng wèn dào: shì nà sān jiàn dà shì? wèi zhī yǔ wén shù shuō chū shén me shì lái, qiě tīng xià huí fēn jiě.
自是晉王威權日盛,名望日增,奇謀秘策之土,多入冪府。重用一個宇文述,叫做小陳平,晉王曾薦他為州刺史,因欲謀議密事,故留在府。又有左庶子張衡,一同謀議。這宇文述有一子,名叫化及,後篡位滅隋於揚州,稱許王。當時晉王與一班心腹,謀奪東宮之事。宇文述道:「大王要謀此事,還少三件大事。」晉王忙問道:「是那三件大事?」未知宇文述說出甚麼事來,且聽下回分解。