hàn shí, kuài jī jù zhāng rén zhì dōng yě hái, mù, bù jí zhì jiā, jiàn lù páng xiǎo wū rán huǒ, yīn tóu sù zhǐ. yǒu yī shào nǚ, bù yù yǔ zhàng rén gòng sù, hū lín rén jiā nǚ zì bàn, yè gòng dàn kōng hóu. wèn qí xìng míng, nǚ bù dá, dàn xián ér gē yuē:" lián mián gé shàng téng, yī suí fù yī gēng. yù zhī wǒ xìng míng, xìng chén míng ā dēng." míng zhì dōng guō wài, yǒu mài shí mǔ zài sì zhōng, cǐ rén jì zuò, yīn shuō zuó suǒ jiàn. mǔ wén ā dēng, jīng yuē:" cǐ shì wǒ nǚ, jìn wáng, zàng yú guō wài."
汉时,会稽句章人至东野还,暮,不及至家,见路旁小屋燃火,因投宿止。有一少女,不欲与丈人共宿,呼邻人家女自伴,夜共弹空篌。问其姓名,女不答,弹弦而歌曰:“连绵葛上藤,一绥复一縆。欲知我姓名,姓陈名阿登。“明至东郭外,有卖食母在肆中,此人寄坐,因说昨所见。母闻阿登,惊曰:“此是我女,近亡,葬于郭外。“
hàn shí zhū jì xiàn lì wú xiáng zhě, dàn yì wěi dùn, jiāng tóu cuàn shēn shān. xíng zhì yī xī, rì yù mù, xiàn nián shào nǚ zi lái, yī shén duān zhèng. nǚ yuē:" wǒ yī shēn dú jū, yòu wú lín lǐ, wéi yǒu yī gū yù. xiāng qù shí yú bù ěr." xiáng wén shén yuè, biàn jí suí qù. xíng yī lǐ yú, jí zhì nǚ jiā, jiā shén pín lòu. wèi xiáng shè shí. zhì yī gēng jìng, hū wén yī yù huàn yún:" zhāng gū zǐ." nǚ yīng yuē:" nuò." xiáng wèn shì shuí, dá yún:" xiàng suǒ dào gū dú yù yě." èr rén gòng qǐn xī. zhì xiǎo jī míng, xiáng qù, èr qíng xiāng liàn, nǚ yǐ zǐ shǒu jīn zèng xiáng, xiáng yǐ bù shǒu jīn bào zhī. xíng zhì zuó suǒ yīng chù, guò xī. qí yè dà shuǐ bào yì, shēn bù kě shè. nǎi huí xiàng nǚ jiā, dōu bú jiàn zuó chù, dàn yǒu yī zhǒng ěr.
汉时诸暨县吏吴详者,惮役委顿,将投窜深山。行至一溪,日欲暮,见年少女子来,衣甚端正。女曰:“我一身独居,又无邻里,唯有一孤妪。相去十余步尔。“详闻甚悦,便即随去。行一里余,即至女家,家甚贫陋。为详设食。至一更竟,忽闻一妪唤云:“张姑子。“女应曰:“诺。“详问是谁,答云:“向所道孤独妪也。“二人共寝息。至晓鸡鸣,详去,二情相恋,女以紫手巾赠祥,详以布手巾报之。行至昨所应处,过溪。其夜大水暴溢,深不可涉。乃回向女家,都不见昨处,但有一冢尔。
lú jiāng zhēng dí pǔ, pǔ yǒu dà bó, fù zài shuǐ zhōng, yún shì cáo gōng bó chuán. cháng yǒu yú rén, yè sù qí páng, yǐ chuán xì zhī, dàn wén zhēng dí xián jié zhī shēng jí xiāng qì yīn yūn. yú rén yòu mèng rén qū qiǎn yún:" wù jìn guān chuán." cǐ rén jīng jué, jí yí chuán qù. xiāng chuán yún cáo gōng zài shù jì, chuán fù yú cǐ, jīn yóu cún yān.
庐江筝笛浦,浦有大舶,覆在水中,云是曹公舶船。尝有渔人,夜宿其旁,以船系之,但闻筝笛弦节之声及香气氤氲。渔人又梦人驱遣云:“勿近官船。“此人惊觉,即移船去。相传云曹公载数妓,船覆于此,今犹存焉。
lú chōng liè, jiàn zhāng biàn shè, zhōng zhī. suí zhú, bù jué yuǎn. hū jiàn yī lǐ mén rú fǔ shě, wèn líng xià, líng xià duì yuē:" cuī shào fǔ fǔ yě." jìn jiàn shào fǔ, shào fǔ yǔ chōng yuē:" zūn fǔ jūn wèi suǒ xiǎo nǚ hūn, gù xiāng yíng ěr." sān rì hūn bì, yǐ chē sòng chōng zhì jiā. mǔ wèn zhī, jù yǐ zhuàng duì. jì yǔ cuī bié hòu, sì nián zhī sān yuè sān rì, chōng lín shuǐ xì. yáo jiàn shuǐ biān yǒu dú chē, nǎi wǎng kāi chē hù. jiàn cuī nǚ yǔ sān suì ér gòng zài, qíng yì rú chū. bào ér hái chōng, shuǐ yǔ jīn yuǎn ér bié.
卢充猎,见獐便射,中之。随逐,不觉远。忽见一里门如府舍,问铃下,铃下对曰:“崔少府府也。“进见少府,少府语充曰:“尊府君为索小女婚,故相迎耳。“三日婚毕,以车送充至家。母问之,具以状对。既与崔别后,四年之三月三日,充临水戏。遥见水边有犊车,乃往开车户。见崔女与三岁儿共载,情意如初。抱儿还充,水与金鋺而别。
wáng bó yáng jiā zài jīng kǒu, zhái dōng yǒu dà zhǒng, xiāng chuán yún shì lǔ sù mù. bó yáng fù, xī jiàn xiōng nǚ yě, sàng wáng, wáng píng qí zhǒng yǐ zàng. hòu shù nián, bó yáng bái rì zài tīng shì, hū jiàn yī guì rén, chéng píng jiān yú, yǔ shì cóng shù bǎi rén, mǎ jiē yù tiě. jìng lái zuò, wèi bó yáng yuē:" wǒ shì lǔ zǐ jìng, ān zhǒng zài cǐ èr bǎi xǔ nián. jūn hé gù huǐ huài wú jiā?" yīn gù zuǒ yòu:" hé bù jǔ shǒu!" zuǒ yòu qiān bó yáng xià chuáng, nǎi yǐ dāo huán jī zhī shù bǎi ér qù. dēng shí jué sǐ. liáng jiǔ fù sū, bèi jī chù jiē fā jū kuì, xún biàn sǐ. yī shuō wáng bó yáng wáng, qí zi yíng mù, dé yī qī guān, yí zhì nán gāng. yè mèng sù nù yún:" dāng shā rǔ fù." xún, fù mèng jiàn bó yáng yún:" lǔ sù yǔ wú zhēng mù, ruò bù rú wǒ, bù fù dé hái." hòu yú líng zuò rù shàng jiàn xuè shù, yí lǔ sù zhī gù yě. mù jīn zài zhǎng guǎng qiáo dōng yī lǐ.
王伯阳家在京口,宅东有大冢,相传云是鲁肃墓。伯阳妇,郗鉴兄女也,丧亡,王平其冢以葬。后数年,伯阳白日在厅事,忽见一贵人,乘平肩舆,与侍从数百人,马皆浴铁。径来坐,谓伯阳曰:“我是鲁子敬,安冢在此二百许年。君何故毁坏吾家?“因顾左右:“何不举手!“左右牵伯阳下床,乃以刀环击之数百而去。登时绝死。良久复苏,被击处皆发疽溃,寻便死。一说王伯阳亡,其子营墓,得一漆棺,移至南冈。夜梦肃怒云:“当杀汝父。“寻,复梦见伯阳云:“鲁肃与吾争墓,若不如我,不复得还。“后于灵座褥上见血数,疑鲁肃之故也。墓今在长广桥东一里。
chéng jiǎn zhě, dōng guǎn rén. bìng wáng, zàng běn xiàn jiè, hòu shí nián, hū yè yǔ qí xiàn lìng mèng yún:" méi gù mín chéng jiǎn, rén jīn jiàn jié, míng fǔ jí jiàn jiù." lìng biàn chì nèi wài zhuāng shù, zuò bǎi rén zhàng, biàn lìng chí mǎ wǎng zhǒng shàng. rì yǐ xiàng chū, tiān hū dà wù, duì miàn bù xiāng jiàn, dàn wén zhǒng zhōng xiōng xiōng pò guān shēng. yǒu èr rén fén shàng wàng, wù míng bú jiàn rén wǎng. lìng jì zhì, bǎi rén tóng shēng dà jiào, shōu de zhǒng zhōng sān rén. fén shàng èr rén suì dé táo zǒu. guān wèi huài, lìng jí shǐ rén xiū fù zhī. qí yè, lìng yòu mèng jiǎn yún:" èr rén suī dé zǒu, mín xī zhì zhī: yī rén miàn shàng yǒu qīng zhì, rú huò yè yī rén duàn qí qián liǎng chǐ zhé. míng fǔ dàn àn cǐ xún mì, zì de yě." lìng cóng qí yán zhuī bǔ, bìng qín huò.
承俭者,东莞人。病亡,葬本县界,后十年,忽夜与其县令梦云:“没故民承俭,人今见劫,明府急见救。“令便敕内外装束,作百人仗,便令驰马往冢上。日已向出,天忽大雾,对面不相见,但闻冢中哅哅破棺声。有二人坟上望,雾暝不见人往。令既至,百人同声大叫,收得冢中三人。坟上二人遂得逃走。棺未坏,令即使人修复之。其夜,令又梦俭云:“二人虽得走,民悉志之:一人面上有青志,如藿叶;一人断其前两齿折。明府但案此寻觅,自得也。“令从其言追捕,并擒获。
jīng zhōu cì shǐ yīn zhòng kān, bù yī shí, zài dān tú, hū mèng jiàn yī rén, zì shuō jǐ" shì shàng yú rén, sǐ wáng, fú sàng piāo liú jiāng zhōng, míng rì dāng zhì. jūn yǒu jì wù zhī rén, qǐ néng jiàn yí? zhe gāo zào chù, zé ēn jí kū gǔ yǐ." yīn míng rì yǔ zhū rén gòng jiāng shàng, kàn jiàn yī guān, zhú shuǐ liú xià, piāo piāo zhì yīn zuò chù. jí lìng rén qiān qǔ, tí rú suǒ mèng. jí yí zhe gāng shàng, lèi yǐ jiǔ fàn. shì xī, yòu mèng cǐ rén lái xiè ēn.
荆州刺史殷仲堪,布衣时,在丹徒,忽梦见一人,自说己“是上虞人,死亡,浮丧飘流江中,明日当至。君有济物之仁,岂能见移?著高燥处,则恩及枯骨矣。“殷明日与诸人共江上,看见一棺,逐水流下,飘飘至殷坐处。即令人牵取,题如所梦。即移著冈上,酹以酒饭。是夕,又梦此人来谢恩。
jìn shēng píng zhōng, xú zhōu cì shǐ suǒ xùn chéng chuán wǎng jìn líng. huì àn fā, huí hé xíng shù lǐ, yǒu rén qiú suǒ jì zài, yún:" wǒ jiā zài hán zhǒng, jiǎo tòng bù néng xíng, jì jūn chuán qù." sì gēng shí zhì hán zhǒng, cǐ rén biàn qù. xùn qiǎn rén qiān chuán, guò yī dù, shī lì shū bù biàn, mà cǐ rén yuē:" wǒ shù lǐ zài rǔ lái, jìng qù, bù yú rén qiān chuán." yù yǔ tòng shǒu. cǐ rén biàn hái yǔ qiān, bù jué yòng lì ér dé dù. rén biàn jìng rù zhū zhǒng jiān. xùn yí fēi rén, shǐ qiè xún kàn. cǐ rén jīng zhǒng jiān, biàn bù fù jiàn. xū yú fù chū, zhì yī zhǒng hū yuē:" zài gōng." yǒu chū yīng zhě. cǐ rén yún" wǒ xiàng zài rén chuán lái, bù yǔ gòng qiān, nú biàn yù dǎ wǒ. jīn dāng wǎng bào zhī, yù zàn jiè gān luó lái." zài gōng yuē:" huài wǒ gān luó, bù kě dé." cǐ rén yún:" wú suǒ kǔ, wǒ shì zhī ěr." xùn wén cǐ, jí hái chuán. xū yú, àn shàng yǒu wù lái, chì rú bǎi hú yuè, zhǎng èr zhàng xǔ, jìng lái xiàng chuán, xùn biàn dà hū:" nú zài wǒ chuán, bù yǔ wǒ qiān, bù dé tòng shǒu! fāng biàn zài gōng gān luó, jīn yù jī wǒ. jīn rì jí dǎ huài nú gān luó." yán qì, hū rán biàn shī, yú shì suì jìn.
晋升平中,徐州刺史索逊乘船往晋陵。会暗发,回河行数里,有人求索寄载,云:“我家在韩冢,脚痛不能行,寄君船去。“四更时至韩冢,此人便去。逊遣人牵船,过一渡,施力殊不便,骂此人曰:“我数里载汝来,径去,不与人牵船。“欲与痛手。此人便还与牵,不觉用力而得渡。人便径入诸冢间。逊疑非人,使窃寻看。此人经冢间,便不复见。须臾复出,至一冢呼曰:“载公。“有出应者。此人云“我向载人船来,不与共牵,奴便欲打我。今当往报之,欲暂借甘罗来。“载公曰:“坏我甘罗,不可得。“此人云:“无所苦,我试之耳。“逊闻此,即还船。须臾,岸上有物来,赤如百斛龠,长二丈许,径来向船,逊便大呼:“奴载我船,不与我牵,不得痛手!方便载公甘罗,今欲击我。今日即打坏奴甘罗。“言讫,忽然便失,于是遂进。
jìn yuán xī zhōng, shàng dǎng féng shù wèi xiāng fǔ lì, jiāng jiǎ guī hǔ láo. hū féng sì rén, gè chí shéng jí zhàng, lái fù shù. shù cè mǎ bì, mǎ bù kěn jìn. sì rén gè zhuō mǎ yī zú, shū rán biàn dào hé shàng. wèn shù:" yù dù fǒu?" shù yuē:" shuǐ shēn bù cè, jì wú zhōu jí, rú hé dé dù? jūn zhèng yù jiàn shā ěr." sì rén yún:" bù xiāng shā, dāng chí jūn fù guān." suì fù zhuō mǎ jiǎo shè hé ér běi. shù dàn wén bō làng shēng, ér bù jué shuǐ. chuí zhì àn, sì rén xiāng wèi yuē:" cǐ rén bù jìng, nà de jiāng qù." shí shù yǒu dì sāng fú, shēn kǒng guǐ lí zhī, biàn dāng nì shuǐ sǐ, nǎi biān mǎ zuò shì, jìng dé dēng àn. shù cí xiè yuē:" jì méng ēn dé, hé gǎn fù fán láo."
晋元熙中,上党冯述为相府吏,将假归虎牢。忽逢四人,各持绳及杖,来赴述。述策马避,马不肯进。四人各捉马一足,倏然便到河上。问述:“欲渡否?“述曰:“水深不测,既无舟楫,如何得渡?君正欲见杀尔。“四人云:“不相杀,当持君赴官。“遂复捉马脚涉河而北。述但闻波浪声,而不觉水。垂至岸,四人相谓曰:“此人不净,那得将去。“时述有弟丧服,深恐鬼离之,便当溺水死,乃鞭马作势,径得登岸。述辞谢曰:“既蒙恩德,何敢复烦劳。“
ān fēng hóu wáng róng, zì jùn chōng, láng yá lín yí rén yě. cháng fù rén jiā bìn liàn. zhǔ rén zhì guān wèi jìng, sòng zhě xī rù tīng shì shàng. ān fēng zuò chē zhōng wò. hū jiàn kōng zhōng yǒu yī yì wù, rú niǎo. shú shì, zhuǎn dà jiàn jìn, jiàn yī chéng chì mǎ chē, yī rén zài zhōng, zhe zé, chì yī, shǒu chí yī fǔ, zhì dì xià chē, jìng rù wáng chē zhōng. huí jǐ róng zhī, wèi wáng yuē:" jūn shén míng qīng zhào, wù wú yǐn qíng. yì yǒu shì, gù lái xiāng cóng. rán dāng wèi jūn yī yán: fán rén jiā bìn liàn zàng sòng, gǒu fēi zhì qīn, bù kě jí wǎng, liáng bù huò yǐ, kě chéng chì chē, lìng rán nú yù zhī, jí chéng bái mǎ, zé kě ráng zhī." yīn wèi róng:" jūn dāng zhì wèi sān gōng." yǔ liáng jiǔ. zhǔ rén nèi guān dāng bìn, zhòng kè xī rù, cǐ guǐ yì rù. jì rù hù, guǐ biàn chí fǔ xíng guān qiáng shàng. yǒu yī qīn qū guān, yù yǔ wáng rén jué. guǐ biàn yǐ fǔ zhèng dǎ qí é, jí dǎo dì. zuǒ yòu fú chū. guǐ yú guān shàng, shì róng ér xiào. zhòng xī jiàn guǐ chí fǔ ér chū.
安丰侯王戎,字浚冲,琅邪临沂人也。尝赴人家殡殓。主人治棺未竟,送者悉入厅事上。安丰作车中卧。忽见空中有一异物,如鸟。熟视,转大渐近,见一乘赤马车,一人在中,著帻,赤衣,手持一斧,至地下车,径入王车中。回几容之,谓王曰:“君神明清照,物无隐情。亦有事,故来相从。然当为君一言:凡人家殡殓葬送,苟非至亲,不可急往,良不获已,可乘赤车,令髯奴御之,及乘白马,则可禳之。“因谓戎:“君当致位三公。“语良久。主人内棺当殡,众客悉入,此鬼亦入。既入户,鬼便持斧行棺墙上。有一亲趋棺,欲与亡人诀。鬼便以斧正打其额,即倒地。左右扶出。鬼于棺上,视戎而笑。众悉见鬼持斧而出。
lǐ zǐ yù, shǎo shàn yī fāng, dāng dài chēng qí tōng líng. xǔ yǒng wèi yù zhōu cì shǐ, zhèn lì yáng. qí dì dé bìng, xīn fù téng tòng shí yú nián, dài sǐ. hū yī yè, wén píng fēng hòu yǒu guǐ wèi fù zhōng guǐ yuē:" hé bù sù shā zhī. bù rán, lǐ zǐ yù dāng cóng cǐ guò. yǐ chì wán dǎ rǔ, rǔ qí sǐ yǐ." fù zhōng guǐ duì yuē:" wú bù wèi zhī." jí dàn, xǔ yǒng suì shǐ rén hòu zi yù, guǒ lái. wèi rù mén, bìng zhě zì wén zhōng yǒu shēn yín shēng. jí zi yù rù shì, yuē:" guǐ bìng yě." suì yú jīn xiāng zhōng chū bā dú chì wán zǐ yǔ fú zhī. xū yú, fù zhōng léi míng gǔ zhuǎn, dà lì shù xíng, suì chà. jīn bā dú wán fāng shì yě.
李子豫,少善医方,当代称其通灵。许永为豫州刺史,镇历阳。其弟得病,心腹疼痛十余年,殆死。忽一夜,闻屏风后有鬼谓腹中鬼曰:“何不速杀之。不然,李子豫当从此过。以赤丸打汝,汝其死矣。“腹中鬼对曰:“吾不畏之。“及旦,许永遂使人候子豫,果来。未入门,病者自闻中有呻吟声。及子豫入视,曰:“鬼病也。“遂于巾箱中出八毒赤丸子与服之。须臾,腹中雷鸣鼓转,大利数行,遂差。今八毒丸方是也。
sòng yuán jiā shí sì nián, guǎng líng shèng dào ér wáng, tuō gū nǚ yú fù dì shēn yì zhī. fú què, yì zhī yǐ qí nǚ jià běi xiāng yán qí xī, hán mén yě, fēng qí lǐ lù, shǐ chéng hūn. dào ér hū kōng zhōng nù yuē:" wú chuǎn tuò zhī qì, jǔ mén hù xiāng tuō. rú hé mèi lì wàng yì, jié hūn wēi zú." yì zhī nǎi dà huáng kuì.
宋元嘉十四年,广陵盛道儿亡,托孤女于妇弟申翼之。服阕,翼之以其女嫁北乡严齐息,寒门也,丰其礼赂,始成婚。道儿忽空中怒曰:“吾喘唾之气,举门户相托。如何昧利忘义,结婚微族。“翼之乃大惶愧。
jìn huái nán hú mào huí, néng jiàn guǐ. suī bù xǐ jiàn, ér bù kě zhǐ. hòu xíng zhì yáng zhōu, hái lì yáng. chéng dōng yǒu shén cí, zhōng zhèng zhí mín jiāng wū zhù sì zhī. zhì xū yú qǐng, yǒu qún guǐ xiāng chì yuē:" shàng guān lái." gè bèng zǒu chū cí qù. huí gù, jiàn èr shā mén lái rù cí zhōng. zhū guǐ liǎng liǎng sān sān xiāng bào chí, zài cí biān cǎo zhōng cì wàng. wàng jiàn shā mén, jiē yǒu bù jù. xū yú, èr shā mén qù hòu, zhū guǐ jiē hái cí zhōng. huí yú shì xìn fó, suì jīng chéng fèng shì.
晋淮南胡茂回,能见鬼。虽不喜见,而不可止。后行至扬州,还历阳。城东有神祠,中正值民将巫祝祀之。至须臾顷,有群鬼相叱曰:“上官来。“各迸走出祠去。回顾,见二沙门来入祠中。诸鬼两两三三相抱持,在祠边草中伺望。望见沙门,皆有怖惧。须臾,二沙门去后,诸鬼皆还祠中。回于是信佛,遂精诚奉事。
yǒu yī cāng xiǎo ér, fàng niú yě zhōng, bàn bèi shù rén. jiàn yī guǐ yī zhū cóng cǎo jiān, chǔ chù shè wǎng, yù yǐ bǔ rén. shè wǎng hòu wèi jìng, cāng xiǎo ér qiè qǔ qián wǎng, réng yǐ yǎn bǔ, jí fù dé guǐ.
有一伧小儿,放牛野中,伴辈数人。见一鬼依诸丛草间,处处设网,欲以捕人。设网后未竟,伧小儿窃取前网,仍以罨捕,即缚得鬼。
lú jiāng dù qiān wèi zhū jì lìng. xiàn xī shān xià yǒu yī guǐ, zhǎng sān zhàng, zhe zhě yī kù chuān zhě, zài cǎo zhōng pāi zhāng. yòu tuō zhě zhì cǎo shàng, zuò" ào nǎo gē". bǎi xìng jiē kàn zhī. kuài jī zhū bì wèi guó láng zhōng lìng, yíng lì dì shě, wèi chéng ér zú. tóng jùn xiè zi mù dài qí shì, yǐ bì sǐ wáng, nǎi bù shū duō zhāng gōng shǎng, zhǎng bǎi yú wàn, yǐ qí zāng wū bì. ér shí zì rù. zi mù yè qǐn, hū wén yǒu rén dào bì xìng zì zhě. é qǐng ér dào zi mù táng qián, wèi zhī yuē:" qīng yǐ kū gǔ fǔ zhuān kě dé wū, dāng yǐ mǒu rì yè gèng yǔ duì zhèng." yán zhōng, hū rán bú jiàn.
庐江杜谦为诸暨令。县西山下有一鬼,长三丈,著赭衣裤穿褶,在草中拍张。又脱褶掷草上,作“懊恼歌“。百姓皆看之。 会稽朱弼为国郎中令,营立第舍,未成而卒。同郡谢子木代其事,以弼死亡,乃簿书多张功赏,长百余万,以其赃诬弼。而实自入。子木夜寝,忽闻有人道弼姓字者。俄顷而到子木堂前,谓之曰:“卿以枯骨腐专可得诬,当以某日夜更与对证。“言终,忽然不见。
xià hóu zōng wèi ān xī cān jūn, cháng jiàn guǐ qí mǎ mǎn dào, yú rén wú yì. cháng yú rén zài xíng, hū qiān rén yǔ, zhǐ dào shàng yǒu yī xiǎo ér yún:" cǐ ér zhèng xū dà bìng." xū yú, cǐ ér guǒ bìng, dài sǐ. qí mǔ wén zhī, jí zōng. zōng yún:" wú tā, cǐ ér xiàng yú dào zhōng zhì tú, wù zhōng yī guǐ jiǎo. guǐ nù, gù bìng rǔ ér ěr. dé yǐ jiǔ fàn yí guǐ, jí chà." mǔ rú yán ér yù. shùn yáng fàn qǐ, mǔ sāng dāng zàng. qián mǔ mù zài shùn yáng, wǎng shì zhī, jì zhì ér fén lǒng zá tà, nán kě shí bié, bù zhī hé suǒ. yuán yàn rén shí wéi yù zhōu, wǎng kàn zhī, yīn yún:" wén yǒu yī rén jiàn guǐ." fàn jí rú yán, lìng wù sè mì zhī. bǐ zhì, yún:" mù zhōng yī rén yī fú yán zhuàng rú cǐ." jí kāi mù, guān wù jiē làn, méng zhōng huī rǎng shēn chǐ yú. yì shén yí zhī. shì lìng rén yǐ zú bō huī zhōng tǔ, jì dé jiù wù, guǒ dé yī zhuān, míng yún" fàn jiān zhī qī". rán hòu xìn zhī.
夏侯综为安西参军,常见鬼骑马满道,与人无异。尝与人载行,忽牵人语,指道上有一小儿云:“此儿正须大病。“须臾,此儿果病,殆死。其母闻之,诘综。综云:“无他,此儿向于道中掷涂,误中一鬼脚。鬼怒,故病汝儿尔。得以酒饭遗鬼,即差。“母如言而愈。 顺阳范启,母丧当葬。前母墓在顺阳,往视之,既至而坟垅杂沓,难可识别,不知何所。袁彦仁时为豫州,往看之,因云:“闻有一人见鬼。“范即如言,令物色觅之。比至,云:“墓中一人衣服颜状如此。“即开墓,棺物皆烂,冡中灰壤深尺余。意甚疑之。试令人以足拨灰中土,冀得旧物,果得一砖,铭云“范坚之妻“。然后信之。
shā mén zhú fǎ shī, kuài jī rén yě, yǔ běi zhōng láng wáng tǎn zhī zhōu xuán shén hòu. měi gòng lùn sǐ shēng zuì fú bào yìng zhī shì máng mèi nán míng, yīn biàn gòng yào, ruò yǒu xiān sǐ zhě, dāng xiāng bào. yǔ hòu jīng nián, wáng yú miào zhōng hū jiàn fǎ shī lái, rì:" pín dào yǐ mǒu yuè rì mìng gù, zuì fú jiē bù xū, yīng ruò yǐng xiǎng. tán yuè wéi dāng qín xiū dào dé, yǐ shēng jī shén míng ěr. xiān yǔ jūn yào, xiān sǐ zhě xiāng bào, gù lái xiāng yǔ." yán qì, hū rán bú jiàn. tǎn zhī xún zhī yì zú. lè ān liú chí gǒu, jiā zài xià kǒu, hū yǒu yī guǐ lái zhù liú jiā. chū yīn àn fǎng fú jiàn xíng rú rén, zhe bái bù kù. zì ěr hòu, shù rì yī lái, bù fù yǐn xíng, biàn bù qù. xǐ tōu shí, bù yǐ wéi huàn, rán qiě nán zhī. chū bù gǎn ā mà. jí yì zǐ zhě, qiáng liáng bù xìn guǐ, zhì liú jiā, wèi zhǔ rén yuē:" qīng jiā guǐ hé zài? huàn lái, jīn wèi qīng mà zhī." jí wén wū liáng zuò shēng. shí dà yǒu kè, gòng yǎng shì, biàn fēn yún zhì yī wù xià, zhèng zhe yì zǐ miàn, shì zhī, nǎi zhǔ rén jiā fù nǚ xiè yī, è yóu zhe yān. zhòng gòng dà xiào wéi lè. jí dà cán, xǐ miàn ér qù. yǒu rén yǔ liú:" cǐ guǐ tōu shí, nǎi shí jǐn, bì yǒu xíng zhī wù, kě yǐ dú yào zhōng zhī." liú jí yú tā jiā zhǔ yě gé, qǔ èr shēng zhī, mì jī huán jiā. xiàng yè, jǔ jiā zuò zhōu mí, shí yú yī ōu, yīn xiè gé zhī zhe zhōng, zhì yú jǐ shàng, yǐ pén fù zhī. rén dìng hòu, wén guǐ cóng wài lái, fā pén dàn mí. jì qì, biàn zhì pò ōu zǒu qù. xū yú jiān, zài wū tóu tǔ, chēn nù fēi cháng, biàn bàng dǎ chuāng hù. liú xiān yǐ fáng bèi, yǔ dòu. yì bù gǎn rù. zhì sì gēng, rán hòu suì jué.
沙门竺法师,会稽人也,与北中郎王坦之周旋甚厚。每共论死生罪福报应之事茫昧难明,因便共要,若有先死者,当相报。语后经年,王于庙中忽见法师来,日:“贫道以某月日命故,罪福皆不虚,应若影响。檀越惟当勤修道德,以升跻神明耳。先与君要,先死者相报,故来相语。“言讫,忽然不见。坦之寻之亦卒。 乐安刘池苟,家在夏口,忽有一鬼来住刘家。初因暗彷佛见形如人,著白布裤。自尔后,数日一来,不复隐形,便不去。喜偷食,不以为患,然且难之。初不敢呵骂。吉翼子者,强梁不信鬼,至刘家,谓主人曰:“卿家鬼何在?唤来,今为卿骂之。“即闻屋梁作声。时大有客,共仰视,便纷纭掷一物下,正著翼子面,视之,乃主人家妇女亵衣,恶犹著焉。众共大笑为乐。吉大惭,洗面而去。有人语刘:“此鬼偷食,乃食尽,必有形之物,可以毒药中之。“刘即于他家煮冶葛,取二升汁,密赍还家。向夜,举家作粥糜,食余一瓯,因泻葛汁著中,置于几上,以盆覆之。人定后,闻鬼从外来,发盆啖糜。既讫,便掷破瓯走去。须臾间,在屋头吐,嗔怒非常,便棒打窗户。刘先已防备,与斗。亦不敢入。至四更,然后遂绝。