yú wén cáng shū jiā yǒu sòng kè gài quē qī juǎn yún, qí sān juǎn kǎo zhī dé shí zhī qī, yǐ fù zhī zǐ. qí sì juǎn jǐn shí zhī èr sān. bó qià jūn zǐ qí míng yǐ yǔ wǒ, shù jī wèi quán shū yún. lóng qìng gǎi yuán qiū qī yuè shuò rì shí shān tán kǎi zhì. běn juǎn yuán quē, tán shì chū yìn běn yǒu cǐ juǎn, bù zhī jù hé běn bǔ rù. hòu yìn běn jiāng cǐ juǎn chōu qù, lìng cǎi tā shū bǔ rù shí èr tiáo. gù wén wèi bù zhù chū chù. bìng yú juàn shǒu fù zēng shí yǔ, yǐ shì qū bié. jīn jiāng chū yìn běn fù lù yú hòu, yǐ zī cān kǎo.
余闻藏书家有宋刻盖缺七卷云,其三卷考之得十之七,已付之梓。其四卷仅十之二三。博洽君子其明以语我,庶几为全书云。隆庆改元秋七月朔日十山谈恺志。(本卷原缺,谈氏初印本有此卷,不知据何本补入。后印本将此卷抽去,另采他书补入十二条。故文未不注出处。并于卷首附增识语,以示区别。今将初印本附录于后,以资参考。)
liú xiáng liú xiào chuò xǔ jìng zōng yíng chuān lìng cuī shí dù shěn yán dù fǔ chén tōng fāng lǐ hè lǐ qún yù féng juān wēn tíng yún chén pán sǒu xuē néng gāo féng xiū jí shī
刘祥 刘孝绰 许敬宗 盈川令 崔湜 杜审言 杜甫 陈通方 李贺 李群玉 冯涓 温庭筠 陈磻叟 薛能 高逢休 汲师
yǐ xià jù yuán quē
(以下俱原缺)
cuī pián xī chuān rén hé zhōng mù kè cuī zhāo fú wēn dìng
崔骈 西川人 河中幕客 崔昭符 温定
liú xiáng
刘祥
liú xiáng, dōng guǎn jǔ rén yě. sòng shì, jiě hè wèi zhēng xī xíng cān jūn. shǎo hǎo wén xué, xìng yùn gāng shū, qīng yán sì xíng, bù bì gāo xià. sī tú chǔ yuān rù cháo, yǐ yāo shàn zhàng rì. xiáng cóng cè guò yuē: zuò rú cǐ jǔ zhǐ, xiū miàn jiàn rén, shàn zhàng hé yì? yuān yuē: hán shì bù xùn. xiáng yuē: bù néng shā yuán liú, ān dé miǎn hán shì. yǒng míng chū, qiān cháng shā zī yì cān jūn. zhuàn sòng shū, jī chì chán dài. wáng jiǎn mì yǐ qǐ wén, shàng xián ér bù wèn. xiōng zhěng, guān guǎng zhōu zú, xiáng jiù zhěng qī qiú hái zī. zhuàn lián zhū, duō sì jī shàn. shì wén, shàng bié qiǎn chì xiáng yuē: qīng sù wú xíng jiǎn, cháo yě suǒ xī, qīng qì gǔ ròu, wǔ miè xiōng sǎo, cǐ shì qīng jiā xíng bù zú, nǎi wú guān tā rén. qīng cái shí suǒ zhī, gài hé zú lùn. wèi shè qīng tú, yú fēn fēi qū. hé yì qīng sì kǒu huì, dǐ mù cháo shì, zào xí lì yán, bì yǐ biǎn cái wèi kǒu shí. jì qīng nián chǐ yǐ dà, néng zì gǎn lì, rì wàng quān gé. rú cǐ suǒ wén, zhuǎn gèng zēng shén, xuān yì cháo tíng, bù bì zūn shī, sì kǒu jí cí, zhāng bào wù tīng. jìn jiàn qīng lián zhū, jì yì bèi màn, mí bù kě zhǎng. yuán qīng xìng mìng, lìng qīng wàn lǐ sī qiān, ruò néng gǎi gé, dāng lìng qīng hái. hòu zhì guǎng zhōu, zhōng rì zòng jiǔ, bìng zú. wèi zhù chū chù, tán dài yǐn zì nán qí shū liú xiáng chuán
刘祥,东莞莒人也。宋世,解褐为征西行参军。少好文学,性韵刚疏,轻言肆行,不避高下。司徒褚渊入朝,以腰扇障日。祥从侧过曰:作如此举止,羞面见人,扇障何益?渊曰:寒士不逊。祥曰:不能杀袁刘,安得免寒士。永明初,迁长沙谘议参军。撰《宋书》,讥斥禅代。王俭密以启闻,上衔而不问。兄整,官广州卒,祥就整妻求还资。撰连珠,多肆讥讪。事闻,上别遣敕祥曰:卿素无行检,朝野所悉,轻弃骨肉,侮蔑兄嫂,此是卿家行不足,乃无关他人。卿才识所知,盖何足论。位涉清途,于分非屈。何意轻肆口哕,诋目朝士,造席立言,必以贬裁为口实。冀卿年齿已大,能自感励,日望悛革。如此所闻,转更增甚,喧议朝廷,不避尊师,肆口极辞,彰暴物听。近见卿连珠,寄意悖慢,弥不可长。原卿性命,令卿万里思諐,若能改革,当令卿还。后至广州,终日纵酒,病卒。(未注出处,谈代引自《南齐书·刘祥传》)
dōng guǎn liú xiáng, shì cái ào wù, cháng wèi yī lǘ yuē: rǔ nǔ lì rú rǔ bèi, yǐ wèi lìng pū yǐ. fù zuò lián zhū jī fěng cháo tíng, xún bèi zhū. chū tán sǒu, jù tán shì chū yìn běn fù lù
东莞刘祥,恃才傲物,尝谓一驴曰:汝努力如汝辈,已为令仆矣。复作连珠讥讽朝廷,寻被诛。(出《谈薮》,据谈氏初印本附录)
liú xiào chuò
刘孝绰
liú xiào chuò, péng chéng rén. yòu cōng mǐn, qī suì néng zhǔ wén. jiù zhōng shū láng wáng róng shēn shǎng yì zhī, měi yán tiān xià wén zhāng, ruò wú wǒ, dāng guī ā shì. ā shì xiào chuò xiǎo zì yě. yǔ dào qià yǒu shàn, tóng shì dōng gōng. xiào chuò zì yǐ cái yōu yú qià, měi yú yàn zuò, chī bǐ qí wén. qià xián zhī. xiào chuò wèi tíng wèi zhèng, xié qiè rù guān fǔ, qí mǔ yóu tíng sī zhái. qià wèi yù shǐ zhōng chéng, hé zòu zhī, zuò miǎn guān. gāo zǔ wèi jí yòng shī, fèng zhào zuò zhě shù shí rén, xiào chuò yóu gōng. jí rì chì qǐ wèi zī yì, hòu qiān huáng mén shì láng. zuò shòu qiú wèi xiǎng zhě suǒ sòng, zuǒ qiān. xiào chuò shǎo yǒu shèng míng, ér zhàng qì fù cái, duō suǒ líng hū. yǒu bù hé yì, jí yán dǐ zī. lǐng jūn zāng dùn tài fǔ qīng shěn sēng guǒ děng, bìng bèi shí yù, xiào chuò yóu qīng zhī. měi yú cháo jí huì, tóng chǔ gōng qīng jiān, wú suǒ yǔ yǔ, fǎn hū zōu zú, fǎng dào tú jiān shì, yóu cǐ duō wǔ.
刘孝绰,彭城人。幼聪敏,七岁能属文。舅中书郎王融深赏异之,每言天下文章,若无我,当归阿士。阿士孝绰小字也。与到洽友善,同侍东宫。孝绰自以才优于洽,每于宴坐,嗤鄙其文。洽衔之。孝绰为廷尉正,携妾入官府,其母犹停私宅。洽为御史中丞,劾奏之,坐免官。高祖为藉用诗,奉诏作者数十人,孝绰尤工。即日敕起为谘议,后迁黄门侍郎。坐受赇为饷者所讼,左迁。孝绰少有盛名,而仗气负才,多所凌忽。有不合意,极言诋訾。领军臧盾、太府卿沈僧果等,并被时遇,孝绰尤轻之。每于朝集会,同处公卿间,无所与语,反呼驺卒,访道涂间事,由此多忤。
liáng liú xiào chuò qīng bó dào qià. qià běn guàn yuán zhě. qià wèi xiào chuò yuē. mǒu zhái dōng jiā yǒu hǎo dì. nǐ mǎi, bèi běn zhǔ bù kěn, hé jì dé zhī? xiào chuò yuē: qīng hé bù duō niǎn qí fèn zhì qí yōng xià yǐ kǔ zhī? qià yuàn hèn. xiào chuò jìng bèi shāng hài. chū jiā huà lù, jù tán shì chū yìn běn fù lù
梁刘孝绰轻薄到洽。洽本灌园者。洽谓孝绰曰。某宅东家有好地。拟买,被本主不肯,何计得之?孝绰曰:卿何不多辇其粪置其墉下以苦之?洽怨恨。孝绰竟被伤害。(出《嘉话录》,据谈氏初印本附录)
xǔ jìng zōng
许敬宗
xǔ jìng zōng, xīn chéng rén. wǔ dé chū tài zōng wén qí míng, zhào bǔ xué shì. wén dé huáng hòu sàng, bǎi guān shuāi jīng. lǜ gèng lìng ōu yáng xún, zhuàng mào chǒu yì, zhòng gòng zhǐ zhī, jìng zōng jiàn ér dà xiào, wèi yù shǐ suǒ hé, zuǒ shòu hóng zhōu sī mǎ. lèi qiān jǐ shì zhōng, jiān xiū guó shǐ lǐ bù shàng shū. jià nǚ yú mán qiú féng àng zhī zǐ, duō nà jīn bǎo, wèi yǒu sī suǒ hé, zuǒ shòu zhèng zhōu cì shǐ. yǒng huī jiān, fù bài lǐ bù shàng shū. dì jiāng lì zhāo yí dà chén qiè jiàn. jìng zōng yīn chuāi dì sī, hǎo wàng yán yuē: tián shè zi shèng huò shí hú mài, shàng yù gèng gù fù. tiān zǐ fù yǒu sì hǎi, lì yī hòu, wèi zhī hé zāi? dì yì suì dìng. dì shě huá jiàn, zhì zào lián lóu, shǐ zhū jì qí shàng, zòng jiǔ zòu yuè zì yú. jí zú. bó shì yuán sī gǔ yì yuē: jìng zōng wèi yǐ cái shēng, lì jū qīng jí. rán qì zhǎng zǐ yú huāng jiǎo, jià shào nǚ yú yí luò. wén shī xué lǐ, shì jué yú qū tíng. nà cǎi wèn míng, wéi wén yú dú huò. qǐng shì wèi' móu'.
许敬宗,新城人。武德初、太宗闻其名,召补学士。文德皇后丧,百官衰经。率更令欧阳询,状貌丑异,众共指之,敬宗见而大笑,为御史所劾,左授洪州司马。累迁给事中,兼修国史礼部尚书。嫁女于蛮酋冯盎之子,多纳金宝,为有司所劾,左授郑州刺史。永徽间,复拜礼部尚书。帝将立昭仪、大臣切谏。敬宗阴揣帝私,好妄言曰:田舍子胜获十斛麦,尚欲更故妇。天子富有四海,立一后,谓之何哉?帝意遂定。第舍华僭,至造连楼,使诸妓其上,纵酒奏乐自娱。及卒。博士袁思古议曰:敬宗位以才升,历居清级。然弃长子于荒徼,嫁少女于夷落。闻诗学礼,事绝于趋庭。纳采问名,惟闻于黩货。请谥为'缪'。
táng xǔ jìng zōng xìng qīng, jiàn rén duō wàng zhī, huò wèi qí bù cōng. yuē: qīng zì nán shí, ruò shì cáo liú shěn xiè, àn zhōng mō suǒ zhe yì kě shí. chū guó shǐ zuǎn yì. jù tán shì chū yìn běn fù lù
唐许敬宗性轻,见人多忘之,或谓其不聪。曰:卿自难识,若是曹、刘、沈、谢,暗中摸索著亦可识。(出《国史纂异》。据谈氏初印本附录)
yíng chuān lìng
盈川令
yáng jiǒng, huá yīn rén. yòu cōng mǐn bó xué. yǐ shén tóng jǔ. yǔ wáng bó lú zhào lín luò bīn wáng qí míng. cháng wèi rén yuē: wú kuì zài lú qián, chǐ jū wáng hòu. dāng shí yǐ wéi rán. bài jiào shū láng, wèi chóng wén guǎn xué shì. zé tiān chū, zuò shì zuǒ zhuǎn zǐ zhōu sī fǎ cān jūn, zhì mǎn, shòu yíng chuān lìng. jiǒng wéi zhèng cán kù, rén lì dòng bù rú yì, zhé bǎng shā zhī. yòu suǒ jū fǔ shě, duō jìn shì tíng tái, jiē shū bǎng é, wèi zhī měi míng, dà wéi yuǎn jìn suǒ xiào.
杨炯,华阴人。幼聪敏博学。以神童举。与王勃、卢照邻、骆宾王齐名。尝谓人曰:吾愧在卢前,耻居王后。当时以为然。拜校书郎,为崇文馆学士。则天初,坐事左转梓州司法参军,秩满,授盈川令。炯为政残酷,人吏动不如意,辄榜杀之。又所居府舍,多进士亭台,皆书牓额,为之美名,大为远近所笑。
táng qú zhōu yíng chuān lìng yáng jiǒng, cí xué yōu zhǎng, shì cái jiǎn jù, bù róng yú shí. měi jiàn cháo guān, mù wèi qí lín xuàn xǔ yuàn. rén wèn qí gù? yáng yuē: jīn bù lè jiǎ nòng qí lín zhě, kè huà tóu jiǎo, xiū shì pí máo, fù zhī lǘ shàng, xún chǎng ér zǒu. jí tuō pí hè. hái shì lǘ mǎ. wú dé ér yī zhū zǐ zhě, yǔ lǘ fù lín pí hé bié yǐ? chū cháo yě qiān zài, jù tán shì chū yìn běn fù lù
唐衢州盈川令杨炯,词学优长,恃才简倨,不容于时。每见朝官,目为麒麟楦许怨。人问其故?杨曰:今餔乐假弄麒麟者,刻画头角,修饰皮毛,覆之驴上,巡场而走。及脱皮褐。还是驴马。无德而衣朱紫者,与驴覆麟皮何别矣?(出《朝野佥载》,据谈氏初印本附录)
cuī shí
崔湜
cuī shí, rén shī zhī zǐ. dì chéng yè, xiōng lì, bìng yǒu wén hàn, liè jū qīng yào. měi sī yàn. zì bǐ wáng xiè zhī jiā. wèi rén yuē: wú mén hù jí chū shēn lì guān, wèi cháng bù wéi dì yī. dà zhàng fū dāng xiān jù yào lù yǐ zhì rén, qǐ néng mò mò shòu zhì yú rén. shí zhí zhèng shí, nián sān shí liù. cháng mù chū duān mén, xià tiān jīn, mǎ shàng fù shī yuē: chūn hái shàng lín yuàn, huā mǎn luò yáng chéng. zhāng shuō jiàn zhī tàn yuē: wén yǔ wèi gù kě zhì, qí nián bù kě jí yě. hòu fù wéi hòu, bǐ xiāng, yòu fù tài píng gōng zhǔ. mén xià kè xiàn hǎi ōu fù yǐ fěng, shí chēng shàn ér bù quān. xiāo zhì zhōng zhū, liú lǐng wài cì sǐ.
崔湜,仁师之子。弟澄、液,兄莅,并有文翰,列居清要。每私宴。自比王谢之家。谓人曰:吾门户及出身历官,未尝不为第一。大丈夫当先据要路以制人,岂能默默受制于人。湜执政时,年三十六。尝暮出端门,下天津,马上赋诗曰:春还上林苑,花满洛阳城。张说见之叹曰:文与位固可致,其年不可及也。后附韦后,比相,又附太平公主。门下客献《海鸥赋》以讽,湜称善而不悛。萧至忠诛,流岭外赐死。
cuī shí zhī wèi zhōng shū lìng, zhāng jiā zhēn wèi shè rén, shí qīng zhī, cháng hū wèi zhāng dǐ. hòu céng liàng shù shì, yì jiē chū rén yòu. shí jīng měi jiǔ zhī, wèi tóng liè yuē: zhī fǒu zhāng dǐ nǎi wǒ bèi yì bān rén, cǐ zhōng shì qí zuò chù. shí sǐ hòu shí yú nián, hé dōng jìng wèi zhōng shū lìng. chū guó shǐ zuǎn yì, jù tán shì chū běn fù lù
崔湜之为中书令,张嘉真为舍人,湜轻之,常呼为张底。后曾量数事,意皆出人右。湜惊美久之,谓同列曰:知否张底乃我辈一般人,此终是其坐处。湜死后十余年,河东竟为中书令。(出《国史纂异》,据谈氏初本附录)
dù shěn yán
杜审言
dù shěn yán, xiāng yáng rén. zhuó jìn shì, wèi xí chéng wèi. shì cái gāo, yǐ ào shì jiàn jí. sū wèi dào wèi tiān guān shì láng, shěn yán jí pàn chū, wéi rén yuē: wèi dào bì sǐ. rén jīng wèn gù, dá yuē: bǐ jiàn wú pàn, bì xiū sǐ? yòu cháng yǔ rén yuē: wú wén zhāng dāng de qū sòng zuò yá guān, wú bǐ dāng de wáng xī zhī běi miàn. qí jīn dàn lèi cǐ. hòu bìng shén, sòng zhī wèn děng hòu zhī, dá yuē: shèn wéi zào huà xiǎo ér xiāng kǔ, shàng hé yán? rán wú zài, jiǔ yā gōng děng. jīn qiě sǐ, gù dà wèi, dàn hèn bú jiàn tì rén yún
杜审言,襄阳人。擢进士,为隰城尉。恃才高,以傲世见疾。苏味道为天官侍郎,审言集判出,为人曰:味道必死。人惊问故,答曰:彼见吾判,必羞死?又尝语人曰:吾文章当得屈、宋作衙官,吾笔当得王羲之北面。其矜诞类此。后病甚,宋之问等候之,答曰:甚为造化小儿相苦,尚何言?然吾在,久压公等。今且死,固大慰,但恨不见替人云
dù shěn yán chū jǔ jìn shì, shì cái jiǎn ào, shèn wéi shí bèi suǒ dù. sū wèi dào wèi tiān guān shì láng, shěn yán cān xuǎn shì, pàn hòu wèi rén yuē: sū wèi dào bì sǐ. rén wèn qí gù, shěn yán yuē: jiàn wú pàn jí dāng xiū sǐ yǐ. yòu wèn rén yuē: wú zhī wén zhāng hé dé qū sòng zuò yá guān, shū jī hé dé wáng xī zhī běi miàn. qí jīn dàn rú cǐ. biǎn jí zhōu sī hù. sī mǎ zhōu jì zhòng yuán wài sī hù guō ruò nè gòng gòu shěn yán zuì zhuàng, xì yù, jiāng yīn shì shā zhī. jì ér jì zhòng děng hān yàn, shěn yán zi bìng nián shí sān, huái rèn yǐ jī jì zhòng, zhòng zhōng chuàng ér sǐ, bìng yě wèi zuǒ yòu suǒ shā. chū bīn tán lù, jù tán shì chū yìn běn fù lù
杜审言初举进士,恃才謇傲,甚为时辈所妬。苏味道为天官侍郎,审言参选试,判后谓人曰:苏味道必死。人问其故,审言曰:见吾判即当羞死矣。又问人曰:吾之文章合得屈宋作衙官,书迹合得王羲之北面。其矜诞如此。贬吉州司户。司马周季重员外司户郭若讷共构审言罪状,系狱,将因事杀之。既而季重等酣宴,审言子并年十三,怀刃以击季重,重中创而死,并也为左右所杀。(出《宾谭录》,据谈氏初印本附录)
dù fǔ
杜甫
dù fǔ, shěn yán zhī sūn. shǎo pín bù zì zhèn, kè wú yuè qí zhào jiān. jǔ jìn shì bù dì. tiān bǎo jiān, zòu fù sān piān, dì qí zhī, shǐ dài zhì jí xián yuàn. shù shàng fù sòng, yīn yù zì chēng dào, qiě yán xiān chén shù yù yǐ lái, chéng rú shǒu guān shí yī shì. dài shěn yán yǐ wén zhāng xiǎn, chén lài xù yè, zì qī suì shǔ cí, qiě sì shí nián. rán yī bù gài tǐ, cháng jì shí yú rén, qiè kǒng zhuǎn sǐ gōu hè. fú wéi tiān zǐ āi lián zhī, ruò lìng zhí xiān shì gù shì, zé chén zhī shù zuò, suī bù zú gǔ chuī liù jīng, zhì shěn yù dùn cuò, suí shí mǐn gěi, yáng xióng méi gāo, kě qǐ jí yě. yǒu chén rú cǐ, bì xià qí rěn qì zhī? lù shān luàn, tiān zǐ rù shǔ, fǔ bì zǒu sān chuān. huì yán wǔ jié dù jiàn nán, wǎng yī yān. wǔ yǐ shì jiù, dài fǔ shén shàn, qīn zhì qí jiā. fǔ jiàn zhī, huò shí bù zhōng. ér xìng biǎn zào ào dàn. cháng zuì dēng wǔ chuáng. dèng shì yuē: yán tǐng zhī nǎi yǒu cǐ ér. wǔ yì bào měng, wài ruò bù wéi wǔ, zhōng xián zhī. hǎo lùn tiān xià dà shì, gāo ér bù qiè. rán shù cháng kòu luàn, tǐng jié wú suǒ wū. wèi shī gē, qíng bù wàng jūn. rén lián qí zhōng yún.
杜甫,审言之孙。少贫不自振,客吴越齐赵间。举进士不第。天宝间,奏赋三篇,帝奇之,使待制集贤院。数上赋颂,因寓自称道,且言先臣恕、预以来,承儒守官十一世。迨审言以文章显,臣赖绪业,自七岁属辞,且四十年。然衣不盖体,常寄食于人,窃恐转死沟壑。伏惟天子哀怜之,若令执先世故事,则臣之述作,虽不足鼓吹六经,至沈郁顿挫,随时敏给,杨雄、枚皋,可企及也。有臣如此,陛下其忍弃之?禄山乱,天子入蜀,甫避走三川。会严武节度剑南,往依焉。武以世旧,待甫甚善,亲至其家。甫见之,或时不中。而性褊躁傲诞。尝醉登武床。瞪视曰:严挺之乃有此儿。武亦暴猛,外若不为忤,中衔之。好论天下大事,高而不切。然数尝寇乱,挺节无所污。为诗歌,情不忘君。人怜其忠云。
dù gōng bù fǔ zài shǔ, zuì hòu dēng yán wǔ zhī àn, lì shēng wèn wǔ yuē: gōng shì yán tǐng zhī ér fǒu? wǔ sè biàn, fǔ fù yuē: pū nǎi dù shěn yán ér. wǔ shǎo jiě yǐ. chū zhí yán, jù tán shì chū yìn běn fù lù
杜工部甫在蜀,醉后登严武之案,厉声问武曰:公是严挺之儿否?武色变,甫复曰:仆乃杜审言儿。武少解矣。(出《摭言》,据谈氏初印本附录)
chén tōng fāng
陈通方
chén tōng fāng dēng zhèng yuán jìn shì dì, yǔ wáng bō tóng nián. bō nián wǔ shí liù, tōng fāng shén shǎo, yīn qī jí, fǔ bō bèi yuē: wáng lǎo fèng zèng yī dì. yán qí rì mù tú qióng, jí dì tóng zèng guān yě. bō hèn zhī. hòu tōng fāng dīng jiā nán, xīn kǔ wàn zhuàng. bō jié sān kē, wèi zhèng láng, pàn yán tiě. fāng qióng cuì qiú zhù, bù shèn gěi zhī. shí lǐ xū zhōng wèi fù shǐ, tōng fāng yǐ shī wèi jí yǐn yún: yīng niàn lù bàng qiáo cuì yì, xī nián qiáo mù xìng tóng qiān. bō bù dé yǐ, jiàn wèi jiāng nán yuàn guān.
陈通方登正元进士第,与王播同年。播年五十六,通方甚少,因期集,抚播背曰:王老奉赠一第。言其日暮途穷,及第同赠官也。播恨之。后通方丁家难,辛苦万状。播捷三科,为正郎,判盐铁。方穷悴求助,不甚给之。时李虚中为副使,通方以诗为汲引云:应念路傍憔悴翼,昔年乔木幸同迁。播不得已,荐为江南院官。
chén tōng fāng, mǐn xiàn rén. zhēn yuán shí nián gù shǎo lián xià jìn shì dì. shí shǔ gōng dào dà kāi, cǎi duō gū jùn. tōng fāng nián èr shí wǔ, dì sì rén jí dì. yǐ qí nián shào míng gāo, qīng bó zì fù. yǔ wáng bō tóng nián. wáng shí nián wǔ shí liù, tōng fāng báo qí chéng shì. hòu shí, yīn qī jí xì fù qí bèi yuē: wáng lǎo wáng lǎo, fèng zèng yī dì. yán qí rì mù tú yuǎn, jí dì tóng zèng guān yě. wáng yuē: nǐ yīng sān piān. tōng fāng yòu yuē: wáng lǎo yī zhī wèi shèn, qí kě zài hū? wáng xīn měi zhù zhī. tōng fāng xún zhí jiā nán hái guī. wáng guǒ lèi jié gāo kē, guān jiàn dá yǐ. tōng fāng hòu lǚ rén shì rù guān, wáng yǐ chéng láng pàn jiān tiě. tōng fāng qióng cuì guǎ zuò, bù zhī wáng sù xián qí yán, tóu zhī qiú jiù. tóng nián lǐ xū zhōng shí wéi fù shǐ, tōng fāng yì yǒu shī kòu zhī, qiú wèi jí yǐn yún: yīng niàn lù bàng qiáo cuì yì, xī nián qiáo mù xìng tóng qiān. wáng bù dé yǐ, shǔ zhī jiāng xī yuàn guān. fù zhí wèi jí qí suǒ, yòu gǎi wéi zhè dōng yuàn. jǐn zhì bàn chéng, yòu gǎi yǔ nán líng yuàn. rú shì wǎng fù shù sì. kùn zhì rì shén. tuì shěng qí jiù, wèi shēng zhí yuē: wú ǒu xì xuè, bù zhī wáng shēng jù wèi shēn hàn. rén zhī yú yán, qǐ hé róng yì zāi. xún zhí wáng zhēn bài, lǐ fēn xuán jué, zhuī xiè wú dì, chàng wàng bìng zhōng. chū mǐn chuān míng shì chuán, jù tán shì chū yìn běn fù lù
陈通方,闽县人。贞元十年顾少连下进士第。时属公道大开,采掇孤俊。通方年二十五,第四人及第。以其年少名高,轻薄自负。与王播同年。王时年五十六,通方薄其成事。后时,因期集戏附其背曰:王老王老,奉赠一第。言其日暮途远,及第同赠官也。王曰:拟应三篇。通方又曰:王老一之谓甚,其可再乎?王心每贮之。通方寻值家难还归。王果累捷高科,官渐达矣。通方后履人事入关,王已丞郎判监铁。通方穷悴寡坐,不知王素衔其言,投之求救。同年李虚中时为副使,通方亦有诗扣之,求为汲引云:应念路傍憔悴翼,昔年乔木幸同迁。王不得已,署之江西院官。赴职未及其所,又改为浙东院。仅至半程,又改与南陵院。如是往复数四。困踬日甚。退省其咎,谓甥侄曰:吾偶戏谑,不知王生遽为深憾。人之于言,岂合容易哉。寻值王真拜,礼分悬绝,追谢无地,怅望病终。(出《闽川名士传》,据谈氏初印本附录)
lǐ hè
李贺
lǐ hè, táng zhū wáng sūn yě. nián qī suì, yuán hé zhōng, yǐ gē shī zhù míng. hán tuì zhī huáng fǔ shí lǎn hè suǒ zuò qí zhī, xiāng wèi yuē: ruò shì gǔ rén, wú cáo yǒu bù zhī zhě., ruò shì jīn rén, qǐ yǒu bù zhī zhī lǐ. yīn lián qí zào mén qǐng jiàn. hè zǒng jiǎo hé yī ér chū. èr gōng miàn shì yī piān. hè chéng mìng xīn rán, cāo gū rǎn hàn, bàng ruò wú rén, tí yuē gāo xuān guò. èr gōng dà jīng, yǐ suǒ chéng mǎ lián biāo ér hái. yuán zhěn yǐ míng jīng zhōng dì, yuàn yǔ hè jiāo. hè jiàn cì yuē: míng jīng jí dì, hé shì lái jiàn lǐ hè? zhěn cán ér tuì. wèi jǐ zhì cè dēng kē, wèi lǐ bù láng guān, nǎi yì hè fù míng jìn, bù hé jǔ jìn shì, shí bèi cóng ér pái zhī, hè jìng bù dì. àn táng lǐ gōng fān cháng zhuì hè gē shī, wèi zhī xù wèi chéng, zhī hè yǒu wài xiōng, yǔ hè yǒu bǐ yán jiù, zhào jiàn, tuō yǐ sōu cǎi fàng shī. qí rén nuò, bù qiě qǐng yuē: mǒu jǐn jì hè piān yǒng, rán zhǎn gǎi chù duō, yuàn dé gōng suǒ jí shì zhī, dāng wéi shì zhèng. gōng xǐ, bìng fù zhī, mí nián jué jī. fù zhào jí zhī, nǎi yún: mǒu yǔ hè zhōng biǎo, zì yòu tóng chǔ, hèn qí jù hū, cháng sī bào zhī. jīn xìng de gōng suǒ cáng, bìng jiù yǒu zhě, xī tóu yàn zhōng yǐ. gōng dà huì, chì chū zhī. yuán hé zhōng, jìn shì lǐ hè shàn wèi gē piān, hàn yù shēn suǒ zhī zhòng, yú jìn shēn jiān měi wèi yán yù, yóu cǐ shēng huá jí shén. shí yuán zhěn nián shào, yǐ míng jīng zhuó dì yī, gōng piān shí, cháng jiāo jié yú hè. yī rì zhí zhì zào mén, hè lǎn cì bù róng jù rù, pū zhě wèi yuē: míng jīng jí dì, hé shì lái kàn lǐ hè? zhěn wú fù zhì qíng, cán fèn ér tuì. qí hòu zì zuǒ shí yí zhì cè dēng kē, rì dāng yào lù, jí wèi lǐ bù láng zhōng, yīn yì hè zǔ huì jìn, bù hé yìng jǔ hè yì yǐ qīng bó wéi shí bèi suǒ pái, suì zhì hàn kē. hán yù xī qí cái. wèi zhe huì biàn lù míng zhī, rán jìng bù chéng míng. chū jù tán lù, jù tán shì chū yìn běn fù lù
李贺,唐诸王孙也。年七岁,元和中,以歌诗著名。韩退之、皇甫湜览贺所作奇之,相谓曰:若是古人,吾曹有不知者。,若是今人,岂有不知之理。因连骑造门请见。贺总角荷衣而出。二公面试一篇。贺承命欣然,操觚染翰,傍若无人,题曰高轩过。二公大惊,以所乘马联镳而还。元稹以明经中第,愿与贺交。贺见刺曰:明经及第,何事来见李贺?稹惭而退。未几制策登科,为礼部郎官,乃议贺父名晋,不合举进士,时辈从而排之,贺竟不第。按唐李公藩尝缀贺歌诗,为之叙未成,知贺有外兄,与贺有笔研旧,召见,托以搜采放失。其人诺,不且请曰:某尽记贺篇咏,然黵改处多,愿得公所辑视之,当为是正。公喜,并付之,弥年绝迹。复召诘之,乃云:某与贺中表,自幼同处,恨其倨忽,常思报之。今幸得公所藏,并旧有者,悉投堰中矣。公大恚,叱出之。元和中,进士李贺善为歌篇,翰愈深所知重,于缙绅间每为延誉,由此声华藉甚。时元稹年少,以明经擢第一,攻篇什,常交结于贺。一日执贽造门,贺览刺不容遽入,仆者谓曰:明经及第,何事来看李贺?稹无复致情,惭愤而退。其后自左拾遗制策登科,日当要路,及为礼部郎中,因议贺祖讳晋,不合应举;贺亦以轻薄为时辈所排,遂致撼轲。韩愈惜其才。为著《讳辩》录明之,然竟不成名。(出《剧谈录》,据谈氏初印本附录)
lǐ qún yù
李群玉
qún yù, lǐ zhōu rén. hǎo chuī shēng, cháng shǐ jiā tóng chuī zhī. xìng xǐ shí é. jí shòu jiào shū láng, jí guī gù lǐ. lú zhào sòng shī yún: miào chuī yìng nuò fèng, gōng shū dìng dé é. tí huáng líng miào shī yǒu yuē: huáng líng miào qián chūn yǐ kōng, zǐ guī tí xuè lèi chūn fēng. bù zhī jīng shuǎng luò hé chǔ, yí shì xíng yún qiū sè zhōng. qún yù zì yǐ wéi chūn kōng biàn dào qiū sè, chí chú yù gǎi, huǎng ruò yǒu wù, gào yǐ èr nián zhī zhào. zhì xún yáng, jù shù qí shì yú duàn chéng shì. qún yù wáng hòu. chéng shì kū zhī shī yuē: jiǔ lǐ shī zhōng sān shí nián, zòng héng táng tū shì xuān xuān. míng shí bù zuò mí héng sǐ, ào jǐn gōng qīng guī jiǔ quán.
群玉,澧州人。好吹笙,常使家僮吹之。性喜食鹅。及授校书郎,即归故里。卢肇送诗云:妙吹应诺凤,工书定得鹅。题《黄陵庙》诗有曰:黄陵庙前春已空,子规啼血泪春风。不知精爽落何处,疑是行云秋色中。群玉自以为春空便到秋色,踟蹰欲改,恍若有物,告以二年之兆。至浔阳,具述其事于段成式。群玉亡后。成式哭之诗曰:酒里诗中三十年,纵横唐突世喧喧。明时不作祢衡死,傲尽公卿归九泉。
lǐ qún yù zì wén shān, xìng qīng shuài, duō wǔ xì rén. cháng jiǎ jiāng líng mù kè shū qiú gài yú lǐ zhōu cì shǐ ài yǐ. lǐ wèi ài yuē: xiǎo shēng bìng qiě shén yǐ, xìng shǐ jūn tòng jiù zhī. lǐ yǐ xì qí xìng zhī pì yě. qún yù yǐ qí qīng tuō ér jì zhī bù hòu yǐ. chū běi mèng suǒ yán, jù tán shì chū yìn běn fù lù
李群玉字文山,性轻率,多侮戏人。常假江陵幕客书求丐于澧州刺史艾乙。李谓艾曰:小生病且甚矣,幸使君痛救之。李以戏其性之僻也。群玉以其轻脱而济之不厚矣。(出《北梦琐言》,据谈氏初印本附录)
féng juān
冯涓
dà zhōng sì nián, jìn shì féng juān dēng dì, bǎng zhōng wén yù zuì gāo. shì suì xīn luó guó qǐ lóu, hòu jī jīn bó, zòu qǐng zhuàn jì, shí rén róng zhī. chū guān jīng zhào fǔ cān jūn, ēn dì jí dù xiāng shěn quán yě. dù yǒu jiāng xī zhī bài, zhì shū wèi xíng, xiān zhào cháng lè gōng mì huà, chuí yán pì zhī mìng, yù yǐ nán chāng jiān zòu rèn zhī, jiè lìng wù xiè. cháng lè gōng bài xiè, cí chū zhái, sù biān ér guī. yú tōng qú yù yǒu rén zhèng cóng, jiàn qí xǐ xíng yú sè, zhù mǎ kěn jí. cháng lè jù yǐ ēn dì zhī pì gào zhī. xíng yáng xún pěng cì yì jīng zhào mén yè hè, jù yán dé yú féng xiān bèi yě. jīng zhào jiē fèn, ér bǐ qí qiǎn lù. jì zhì xià kāi mù, féng bù yù yān, xīn xù yōu yí, mò zhī suǒ yǐ. lián chē fā rì, zì bà qiáo chéng jiān yú, mén shēng xián zài cháng lè bài bié, jīng zhào gōng cháng yī féng yuē: miǎn zhān! yóu shì xiāo fú zhī yù, biàn yú jìn shēn, jìng bù tōng xiǎn. zhōng jiān yòu shè jiāo tōng zhōng guì, yù zhāo qīng yì, guān zhǐ cí bù láng zhōng méi zhōu cì shǐ. shì shǔ, zhì yù shǐ dài fū. yuán quē chū chù, tán shì chū de běn wén tóng. zhù chū běi mèng suǒ yán
大中四年,进士冯涓登第,榜中文誉最高。是岁新罗国起楼,厚赍金帛,奏请撰记,时人荣之。初官京兆府参军,恩地即杜相审权也。杜有江西之拜,制书未行,先召长乐公密话,垂延辟之命,欲以南昌牋奏任之,戒令勿泄。长乐公拜谢,辞出宅,速鞭而归。于通衢遇友人郑賨,见其喜形于色,驻马恳诘。长乐遽以恩地之辟告之。荥阳寻捧刺诣京兆门谒贺,具言得于冯先辈也。京兆嗟愤,而鄙其浅露。洎制下开幕,冯不预焉,心绪忧疑,莫知所以。廉车发日,自灞桥乘肩舆,门生咸在长乐拜别,京兆公长揖冯曰:勉旃!由是嚣浮之誉,遍于搢绅,竟不通显。中间又涉交通中贵,愈招清议,官止祠部郎中、眉州刺史。仕蜀,至御史大夫。(原缺出处,谈氏初的本文同。注出《北梦琐言》)
wēn tíng yún
温庭筠
wēn tíng yún, tài yuán rén. dà zhōng chū, yīng jìn shì, kǔ xīn yán xí, cháng yú shī fù. rán shì xíng chén zá, bù xiū biān fú, néng zhú chuī xián zhī yīn, wèi cè yàn zhī cí. gōng qīng jiā wú lài zǐ dì péi chéng líng hú gǎo zhī tú, xiāng yǔ pú yǐn, hān zuì zhōng rì, yóu shì lěi nián bù dì. xú shāng zhèn xiāng yáng, wǎng yī zhī, shǔ wèi xún guān. xián tōng zhōng, shī yì guī jiāng dōng, lù yóu guǎng líng, xīn yuàn líng hú táo zài wèi shí, bù wéi chéng míng. jì zhì, yǔ xīn jìn shào nián kuáng yóu xiá, yù jiǔ bù cì yè, yòu qǐ suǒ yú yáng zi yuàn. zuì ér fàn yè. wèi yú hòu suǒ xì, bài miàn zhé chǐ, fāng qiān yáng zhōu. sù zhī líng hú táo, bǔ yú hòu zhì zhī, jí yán tíng yún xiá xié chǒu jī. zì shì wū xíng wén yú jīng shī.
温庭筠,太原人。大中初,应进士,苦心研席,长于诗赋。然士行尘杂,不修边幅,能逐吹弦之音,为测艳之词。公卿家无赖子弟裴诚、令狐缟之徒,相与蒲饮,酣醉终日,由是累年不第。徐商镇襄阳,往依之,署为巡官。咸通中,失意归江东,路由广陵,心怨令狐绹在位时,不为成名。既至,与新进少年狂游侠,愈久不刺谒,又乞索于扬子院。醉而犯夜。为虞候所系,败面折齿,方迁扬州。诉之令狐绹,捕虞候治之,极言庭筠狭邪丑迹。自是污行闻于京师。
kāi míng zhōng, wēn tíng yún cái míng jí shén, rán ér hǎn jū xì xíng, yǐ wén wèi huò, shí zhě bǐ zhī. wú hé zhí zhèng jiān fù yǒu è zòu tíng yún jiǎo rǎo chǎng wū, chū suí zhōu fāng chéng xiàn wèi. shí zhōng shū shè rén péi tǎn dāng zhì, niǔ ní hán háo jiǔ zhī. shí yǒu lǎo lì zài cè, yīn xùn zhī shēng chù. duì yuē: shè rén hé wéi zé cí? hé zhě? rù cè jìn shì yǔ wàng zhōu zhǎng mǎ qí zī. tǎn shì rán, gù yǒu zé pàn cháng shā zhī bǐ. tíng yún zhī rèn, wén shì zhēng wèi cí sòng, wéi jì táng fū dé qí yóu yuē: hé shì míng shí qì yù pín, cháng ān bú jiàn xìng yuán chūn. fèng huáng zhào xià suī zhān mìng, yīng wǔ cái gāo què lèi shēn. qiě yǐn lù líng xiāo jī hèn. mò cí huáng shòu fú xíng chén. fāng chéng ruò bǐ cháng shā yuǎn, yóu gé qiān shān yǔ wàn jīn. chū zhí yán, jù tán shì chū yìn běn fù lù
开明中,温庭筠才名藉甚,然而罕拘细行,以文为货,识者鄙之。无何执政间复有恶奏庭筠搅扰场屋,出随州方城县尉。时中书舍人裴坦当制,忸怩含毫久之。时有老吏在厕,因讯之升黜。对曰:舍人合为责词?何者?入策进士与望州长马齐资。坦释然,故有泽畔长沙之比。庭筠之任,文士争为词送,唯记唐夫得其尤曰:何事明时泣玉频,长安不见杏园春。凤凰诏下虽沾命,鹦鹉才高却累身。且饮醁醽消积恨。莫辞黄绶拂行尘。方城若比长沙远,游隔千山与万津。(出《摭言》,据谈氏初印本附录)
chén pán sǒu
陈磻叟
chén pán sǒu zhě, fù míng hù, dāng yǒu cí xué, yóu nì yú nèi diǎn. cháng qìng zhōng. cháng zhù wéi mó jīng jìn shàng, yǒu zhōng zhǐ, lìng yǔ hǎo guān. zhí zhèng wèi hù yīn wèi dào chǎng sēng jìn jīng, pō yì cuò zhī, zhǐ shòu shǎo liè ér yǐ. pán sǒu xíng zhì duǎn xiǎo, zhǎng huì shū chǐ. yóu fù wén xué. zì fù wáng zuǒ zhī cái. dà yán chěng biàn, suī jiē duì xiàng gōng, páng ruò wú rén. fù zì liào fēi míng jiào zhī qì, ruò guàn dù wèi dào shì, lì míng yú hào tiān guān. xián tōng zhōng, jiàng shèng zhī chén, èr jiào lùn yì, ér huáng yī lǚ bēn. shàng xiǎo bù yì. xuān xià, lìng hòu bèi xīn rù nèi dào chǎng, yǒu néng zhé chōng fú tú zhě, lùn yǐ zì jiàn. pán sǒu shè yī fèng zhào. shí shì mén wéi zhǔ lùn, zì wù yǐn niè pán jīng shū, pán sǒu yīng shēng chì zhī yuē: huáng dì shān hū dà qìng, ā shī kǒu chēng xiàn shòu, ér jīng yǐn niè pán, fàn dà bù jìng. yǐ qí sēng wèi pán sǒu bù tōng fó shū, jì ér cuò è, dài zhì diān zhuì. zì shì lián cuò shù bèi, shèng yán dà yuè, zuǒ yòu hū wàn suì. qí rì lián qián cì zǐ yī yī xí. pán sǒu yóu shì zì qí qīng wǔ, gāo liú sù dé duō huàn zhī, qián wén shàng tīng, yún: pán sǒu yì guān zǐ dì, bù yuàn zài guān pèi, pō sī lǐ yī yì yǐ zì xiào ěr. yú shì zhōng zhǐ shòu zhì dé xiàn lìng. pán sǒu lì shì, wèi jīng kǎo zhì, pāo guān, yì quē shàng fēng shì. tōng yì liú gōng yǐn wèi yǔ yì, fēi shí zhào duì shù kè, pán sǒu suǒ chén shù shí jié, qīn qióng shí bìng. fù yuē: chén qǐng pò biān jiān jiā, kě yǐ shàn jūn yī èr nián. shàng wèn: biān jiān hé rén? duì yuē: zǎi xiàng lù yán qīn lì. jì ér dà wéi yán huì nù. yì rì, chì yǐ pán sǒu wū wǎng shàng tīng, jié chì dà chén. chú míng wéi mín, liú ài zhōu. pán sǒu suī zhì diān jué, bù gǎn yǐ qí dào zì qū. sù yǒu zhòng zhuì zhī jí, lì pìn fān hòu, lǜ yǐ jiān yú zào xī wǔ, suǒ zhì wú bù yǎng zhǐ. jí yán biǎn, pán sǒu dé liàng yí wèi dèng zhōu sī mǎ. shí shǔ guǎng míng gēng zǐ zhī hòu, liú jù róng qǐ xú jiāng, dé xiāng yáng, bù néng zhī pán sǒu, dài yǐ xún shǔ yī zhōu zuǒ ěr. pán sǒu yán hàn nán xià, zhōng tú yǔ jù róng mù lì shū yún: yǐ chū wú lǐ zhī xiāng, jiàn rù xiāo yáo zhī jìng. jù róng dé zhī dà nù, qiǎn bù jiàn shí yú bèi, yí dié tán è, zhuī bǔ pán sǒu. shí tiān xià sāng luàn, wú rén wéi dī fáng, jì ér wèi zú wǔ suǒ líng. quán jiā sù hàn, zhì jiǎ yìn hòu, mén sān shí yú kǒu, wú jiào lèi yǐ. yuán quē chū chù, tán shì chū yìn běn wén tóng, zhù chū zhí yán
陈磻叟者,父名岵,当有词学,尤溺于内典。长庆中。尝注《维摩经》进上,有中旨,令与好官。执政谓岵因为道场僧进经,颇抑挫之,止授少列而已。磻叟形质短小,长喙疏齿。尤富文学。自负王佐之才。大言骋辩,虽接对相公,旁若无人。复自料非名教之器,弱冠度为道士,隶名于昊天观。咸通中,降圣之辰,二教论议,而黄衣屡奔。上小不怿。宣下,令后辈新入内道场,有能折冲浮图者,论以自荐。磻叟摄衣奉诏。时释门为主论,自误引《涅槃经》疏,磻叟应声叱之曰:皇帝山呼大庆,阿师口称献寿,而经引《涅槃》,犯大不敬。以其僧谓磻叟不通佛书,既而错愕,殆至颠坠。自是连挫数辈,圣颜大悦,左右呼万岁。其日帘前赐紫衣一袭。磻叟由是恣其轻侮,高流宿德多患之,潜闻上听,云:磻叟衣冠子弟,不愿在官帔,颇思理一邑以自效耳。于是中旨授至德县令。磻叟莅事,未经考秩,抛官,诣阙上封事。通义刘公引为羽翼,非时召对数刻,磻叟所陈数十节,侵穷时病。复曰:臣请破边瑊家,可以赡军一二年。上问:边瑊何人?对曰:宰相路岩亲吏。既而大为岩恚怒。翌日,敕以磻叟诬罔上听,讦斥大臣。除名为民,流爱州。磻叟虽至颠蹶,不敢以其道自屈。素有重坠之疾,历聘藩后,率以肩舆造犀庑,所至无不仰止。及岩贬,磻叟得量移为邓州司马。时属广明庚子之后,刘巨容起徐将,得襄阳,不能知磻叟,待以巡属一州佐耳。磻叟沿汉南下,中途与巨容幕吏书云:已出无礼之乡,渐入逍遥之境。巨容得之大怒,遣步健十余辈,移牒潭鄂,追捕磻叟。时天下丧乱,无人为堤防,既而为卒伍所凌。全家泝汉,至贾垽后,门三十余口,无噍类矣。(原缺出处,谈氏初印本文同,注出《摭言》)
xuē néng
薛能
xuē néng, huì chāng jiān jìn shì, zì fù guò gāo, cóng shì xī chuān rì, měi duǎn zhū gě gōng yè, wèi shī yuē: zhèn tú shuí xǔ kě, miào mào wǒ yé yú. yòu yún: fén què shǔ shū yí bù dú, wǔ hòu wú kě lǜ wú shēn. jī lǐ bái yuē: wǒ shēng ruò zài kāi yuán rì, zhēng qiǎn míng wéi lǐ hàn lín. yòu yuē: lǐ bái zhōng wú qǔ, táo qián gù bù kān. zì tí qí jí yún: shī yuán hé dài shī chéng qīng, chǔ chù kuáng bō wū hòu shēng. cháng gǎn dào gū yín yǒu lèi, què yuán fēng huài yǔ wú qíng. nán gān è shào qī hán xìn, wǎng bèi zhū hóu shā mí héng. zòng dào gōu shān yě wú yì, sì fāng lián luò jǐn wā shēng. fàng dàn rú cǐ. hòu jūn luàn bèi hài.
薛能,会昌间进士,自负过高,从事西川日,每短诸葛功业,为诗曰:阵图谁许可,庙貌我揶揄。又云:焚却蜀书宜不读,武侯无可律吾身。讥李白曰:我生若在开元日,争遣名为李翰林。又曰:李白终无取,陶潜固不刊。自题其集云:诗源何代失澄清,处处狂波污后生。常感道孤吟有泪,却缘风坏语无情。难甘恶少欺韩信,枉被诸侯杀祢衡。纵到缑山也无益,四方联络尽蛙声。放诞如此。后军乱被害。
xuē néng yǐ wén zhāng zì fù, ér lèi chū róng zhèn, cháng yù yù tàn xī, yīn yǒu xiè shī huái nán jì tiān zhù chá. qí luò jù yún: cū guān qǐ yǔ zhí pāo què, lài yǒu shī qíng hé dé cháng. yì yǐ jié jiāng wèi cū guān yě. zhèn xǔ chāng rì, mù lì xián jí, yīn lìng qí zi tuó jiān cān zhū mù kè, mù kè jīng guài. néng yuē: bǐ qú xiāo zāi. shí rén yǐ wéi qīng bó. chū běi mèng suǒ yán, jù tán shì chū yìn běn fù lù
薛能以文章自负,而累出戎镇,常郁郁叹息,因有《谢诗淮南寄天柱茶》。其落句云:粗官乞与直抛却,赖有诗情合得尝。意以节将为粗官也。镇许昌日,幕吏咸集,因令其子橐鞬参诸幕客,幕客惊怪。能曰:俾渠消灾。时人以为轻薄。(出《北梦琐言》,据谈氏初印本附录)
gāo féng xiū
高逢休
gù yún, dà shùn zhōng, zhì tóng yáng zhāo yè děng shí rén xiū shǐ. yún zài jiāng huái, yù gāo féng xiū jiàn yì. shí liú zǐ cháng pú yè qīng míng yǎ yù, qì sāi jìn shēn, qí dì chóng wàng fù zài zhōng shū. yún yǐ féng xiū yǔ zǐ cháng jiù jiāo, jiāng zào mén, xī zhì xiān róng, féng xiū xǔ zhī jiǔ yǐ. yún lín qī qǐng shū, féng xiū shòu zhī yī hán, shén cǎo chuàng. yún wēi yǒu huò, yīn qián qǐ yuè zhī. fán yī fú, bìng bù yán yún, dàn yuē: yáng zhāo yè nǐ jiāng yī chǐ sān cùn hàn jiǎo, tà tā shāo cán lóng wěi dào. yì zōng huáng dì suī báo dé, bù rèn bèi qián jiàn rén luó zhī. zhí dà zhèng zhě yì dà yōu yōu. yún xū tàn ér yǐ. yuán quē chū chù, tán shì chū yìn běn wén tóng, bù chū zhí yán
顾云,大顺中,制同羊昭业等十人修史。云在江淮,遇高逢休谏议。时刘子长仆射清名雅誉,弃塞缙绅,其弟崇望复在中书。云以逢休与子长旧交,将造门,希致先容,逢休许之久矣。云临期请书,逢休授之一函,甚草创。云微有惑,因潜起阅之。凡一幅,并不言云,但曰:羊昭业拟将一尺三寸汗脚,踏他烧残龙尾道。懿宗皇帝虽薄德,不任被前件人罗织。执大政者亦大悠悠。云吁叹而已。(原缺出处,谈氏初印本文同,不出《摭言》)
jí shī
汲师
jí shī, huá zhōu rén yě. zì lì shuǐ wèi bài jiān chá yù shǐ. shí dài fū lǐ gān yòu wèi wàn nián lìng. shī àn xiàn yù, gān yòu chā chí ér wǎn chū, shī nù, bù gù ér chū. xián zhī. gān yòu xún xún chá. wéi wù jìng yǔ shī xiāng lǐ, chōng gān yòu pàn guān. huì zhì shū bài gān yòu zhōng chéng, gān yòu gù wèi wù jìng yuē: yì zi kě chū yǐ, zú xià kě rù yǐ. suì zuǒ shòu xīn lè lìng. xìng zào lǜ, shí zhí zhǎng lǐ chōng jì, jí gāo zōng cóng dì yě, wēi yǒu fàn. shī jiāng dàn ér wèi zhī, hū chōng jì wèi dì. chōng jì wèi zhī yuē: chōng jì zhǔ shàng cóng dì, gōng xìng jí, yú huáng jiā hé qīn, ér jiàn hū wèi dì? shī cán ér zhǐ. cháng jiān xiǎng tài miào, zé shǔ guān, jiāng dàn zhī. shǔ guān chè xiǎo cì qí shī, jí lǚ chì xì rú cè, gòng jié zhī, nǎi zhǐ. chū yù shǐ tái jì, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
汲师,滑州人也。自溧水尉拜监察御史。时大夫李乾佑为万年令。师按县狱,乾佑差池而晚出,师怒,不顾而出。衔之。乾佑寻巡察。韦务静与师乡里,充乾佑判官。会制书拜乾佑中丞,乾佑顾谓务静曰:邑子可出矣,足下可入矣。遂左授新乐令。性躁率,时直长李冲寂,即高宗从弟也,微有犯。师将弹而谓之,呼冲寂为弟。冲寂为之曰:冲寂主上从弟,公姓汲,于皇家何亲,而见呼为弟?师惭而止。尝监享太庙,责署官,将弹之。署官彻晓伺其失,汲履赤舄如厕,共讦之,乃止。(出《御史台记》,原缺,据谈氏初印本附录)
cuī pián
崔骈
lǐ dé yù tuì cháo guī dì, duō yǔ qīn biǎo péi jǐng wú jiàn pò tǐ xiào, yǔ lǐ duō xún yǐ nèi wài xīn shì. lǐ wèn gèng yǒu hé shuō, péi yuē: bié wú xīn shì, dàn zuó rì pō xià láng guān jí sòng mǒu láng guān chū mù jiāng hú, yǐn jiàn yóu tíng, rén kè shén zhòng. yǒu cāng bù bái yuán wài mò zhì, cuī pián láng zhōng zuò lù shì, xià sì chóu. bái zì yǐ bēi zhì, rén chéng líng jīng, gèng bù gǎn gù cí. shàng cì zhuó sì dà qì, bái lián yǐn sān qì qì, yú yī chí zhī, ér qǐng dì sì qì míng. cuī láng zhōng yún. yì bié wú shì, dàn hé bì yào dào chù chū tuō. shí bái liàng qiàng pū yú xià zuò, jìng bù yǐn ér qù. zuò shàng yǒu xiào zhě, yǒu suō jǐng zhě, dàn bù zhī cǐ guān rén jīn rì qǐ dé fǒu? lǐ wén zhī dà nù, yuē: hé yóu hé nài, bù sī yán bì yǒu zhī hū? yuē: gù rán. yòu wèn dì zhī bái yuán wài suǒ zhǐ fǒu, jǐng yuē: shì rén zài mǒu fāng mǒu qū. lǐ yuē: wèi mǒu chuán yǔ bái yuán wài, qǐng zhì zhái. bái pěng mìng yòu yōu kǒng, bǐ zhì, lǐ yuē: jiǔ yù cóng róng, zhōng wài shì bìng, rán xún shuò bú yào chū rén shì. jì ér bái shòu hàn lín xué shì. cuī pián fén zhōu cì shǐ, xù gǎi míng zhōu cì shǐ, liú luò wài rèn, bù fù gèng yóu láng shǔ. zhōng hóng lú qīng. chū zhī tián lù, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
李德裕退朝归第,多与亲表裴璟无间破体笑,与李多询以内外新事。李问更有何说,裴曰:别无新事,但昨日坡下郎官集送某郎官出牧江湖,饮饯邮亭,人客甚众。有仓部白员外末至,崔骈郎中作录事,下四筹。白自以卑秩,人乘凌兢,更不敢固辞。上次酌四大器,白连引三器讫,余一持之,而请第四器名。崔郎中云。亦别无事,但何必要到处出脱。时白踉跄仆于下座,竟不饮而去。坐上有笑者,有缩颈者,但不知此官人今日起得否?李闻之大怒,曰:何由何耐,不斯言必有之乎?曰:固然。又问弟知白员外所止否,璟曰:是人在某坊某曲。李曰:为某传语白员外,请至宅。白捧命又忧恐,比至,李曰:久欲从容,中外事併,然旬朔不要出人事。既而白授翰林学士。崔骈汾州刺史,续改洺州刺史,流落外任,不复更游郎署。终鸿胪卿。(出《芝田录》,原缺,据谈氏初印本附录)
xī chuān rén
西川人
shǔ dōng xī chuān zhī rén, cháng hù xiāng qīng bó. xī chuān rén yán: zǐ zhōu zhě, nǎi wǒ dōng mén zhī cǎo shì yě, qǐ dé yǔ wǒ wèi ǒu zāi? jié dù liǔ zhòng yǐng wén zhī, wèi mù kè yuē: wú lì cháo sān shí nián, qīng huá bèi lì, jīn rì shǐ dé yǔ xī chuān zuò shì lìng. wén zhě jiē xiào zhī. gù shì yán dōng xī liǎng chuān rén duō qīng bó. chū běi mèng suǒ yán, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
蜀东、西川之人,常互相轻薄。西川人言:梓州者,乃我东门之草市也,岂得与我为耦哉?节度柳仲郢闻之,为幕客曰:吾立朝三十年,清华备历,今日始得与西川作市令。闻者皆笑之。故世言东、西两川人多轻薄。(出《北梦琐言》,原缺,据谈氏初印本附录)
hé zhōng mù kè
河中幕客
xiàng guó liú zhān fù jǐng, lián zhōu rén, shǎo wèi hàn nán zhèng sī tú zhǎng jiān zòu, yīn tí shāng shān yì cè quán shí, zhèng dà qí zhī. miǎn yǐ jìn xiū, bǐ qián yì huàn má yī zhí zhì jiàn zhī, hòu zhì jiě jiàn, zhuó jìn shì dì, lì tái shěng. zhān gū píng yǒu yì, suī dēng dì, bù yù jí liú. rèn dà lǐ píng shì, rì zhān zhōu bù gěi. cháng yú ān guó sì xiāng shí sēng chù qiú cān, liú suǒ yè wén shù zhóu zhì zài sēng jǐ. zhì shì jūn róng liú xuán yì yóu sì, jiàn zhān wén juàn, shén qí zhī, lián qí pín jù, hòu yǒu jì xù. yòu zhī qí lián shān rén, cháo wú qiáng shòu, wèi sēng yuē: qí suī xián qì, bì néng wéi cǐ rén zhì zǎi xiàng. ěr hòu shòu hé zhōng shǎo yǐn, mù liáo yǒu guì zú fú báo zhě, miè shì zhī. yī dàn yǒu mìng zhēng rén. fǔ yǐn zǔ zhī, qián zhī qīng bó mù kè hū zhān wèi yǐn gōng. yuē: guī cháo zuò hé guān zhí? zhān duì yuē: dé lù jí zuò zǎi xiàng. tóng shě láng dà xiào zhī, zài xí yě yǒu yì qí yán zhě. zhān zì shì yǐ shuǐ bù yuán wài zhī zhì gào, xuán rù hàn lín, yǐ zhì dà bài yě. chū běi mèng suǒ yán, yuán quē, jù tán shì chū de běn fù lù
相国刘瞻父景,连州人,少为汉南郑司徒掌牋奏,因题商山驿侧泉石,郑大奇之。勉以进修,俾前驿换麻衣执贽见之,后致解荐,擢进士第,历台省。瞻孤平有艺,虽登第,不预急流。任大理评事,日饘粥不给。尝于安国寺相识僧处求餐,留所业文数轴置在僧几。致仕军容刘玄翼游寺,见瞻文卷,甚奇之,怜其贫窭,厚有济恤。又知其连山人,朝无强授,谓僧曰:其虽闲弃,必能为此人致宰相。尔后授河中少尹,幕僚有贵族浮薄者,蔑视之。一旦有命征人。府尹祖之,前之轻薄幕客呼瞻为尹公。曰:归朝作何官职?瞻对曰:得路即作宰相。同舍郎大笑之,在席也有异其言者。瞻自是以水部员外知制诰,旋入翰林,以致大拜也。(出《北梦琐言》,原缺,据谈氏初的本附录)
cuī zhāo fú
崔昭符
pí rì xiū, nán hǎi zhèng yú mén shēng. chūn guān nèi cháng yù yú qǔ jiāng, zuì qǐn yú bié tà. yī náng shū sì, luó liè bàng cè, lǜ jiē xīn shì. tóng nián cuī zhāo fú, liào zhī zǐ, gù miè shì zhī yǐ, yì zuì. gēng yī jiàn rì xiū, wèi qí sù suǒ shú xiá zhě, jí cì wèn, qiě yù xì zhī. rì xiū tóng pú jù qián yù hū zhī. zhāo fú zhī qí rì xiū yě, yuē: wù hū zhī, qú fāng zōng huì yǐ, yǐ qí náng sì jiē pí yě. shí rén chuán zhī yǐ wéi kǒu shí. rì xiū cháng yóu hàn jiāng jiān, shí liú yǔn zhāng zhèn jiāng xià. mù zhōng yǒu mù pàn guān yuán, yǔn zhāng qīn yě, huò zèn rì xiū báo yān. yǔn zhāng sù shǐ jiǔ, yī rì fāng yàn, hū nù yuē: jūn hé yǐ báo mù pàn guān hū? jūn zhī shēn zhī suǒ lái fǒu? yīng wǔ zhōu zài cǐ, jí huáng zǔ shěn mí héng zhī suǒ yě. yī xí wèi zhī jù, rì xiū nán tì ér yǐ. chū yù quán zi, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
皮日休,南海郑愚门生。春关内尝寓于曲江,醉寝于别榻。衣囊书笥,罗列傍侧,率皆新饰。同年崔昭符,镣之子,固蔑视之矣,亦醉。更衣见日休,谓其素所熟狎者,即伺问,且欲戏之。日休僮仆遽前欲呼之。昭符之其日休也,曰:勿呼之,渠方宗会矣,以其囊笥皆皮也。时人传之以为口实。日休尝游汉江间,时刘允章镇江夏。幕中有穆判官员,允章亲也,或谮日休薄焉。允章素使酒,一日方宴,忽怒曰:君何以薄穆判官乎?君知身知所来否?鹦鹉洲在此,即黄祖沈祢衡之所也。一席为之惧,日休南涕而已。(出《玉泉子》,原缺,据谈氏初印本附录)
yòu yī shuō dōng dōu liú shǒu liú yǔn zhāng, wén xué zhī zōng, qì pō gāo jiè. hòu jìn xún cháng zhī shì, hǎn yǒu gǎn jí mén zhě. xián tōng zhōng, zì lǐ bù shì láng shòu è zhōu guān chá shǐ. míng nián pí rì xiū dēng dì, jiāng guī jìn yú sū tái. lù yóu jiāng xià, kùn tóu cì yān. liú dài zhī shén hòu, zhì yú yōng xì yǒu jiā děng. liú lián lěi rì. réng zhì yàn yú huáng hè lóu yǐ mìng zhī, jiān jūn shǐ yǔ cān zuǒ xī jí hòu, rì xiū fāng fù zhào, yǐ jiǔ hān yǐ. jì dēng lóu, liú yǐ qí mò zhì, fù chéng jiǔ yīng mìng, xīn báo zhī. jí jiǔ shù xíng, ér rì xiū tǔ lùn fēn rǎo, dùn wáng lǐ jìng. liú zuò sè wèi yuē: wú ér wù shì zuì ěr zhī zǐ, qiě kě zhǔ xí. rì xiū dá yuē: dài fū qǐ nán yuè zhū liú hū. hé jù guì rú shì. liú dà nù, jǐ shǒu yáo zhǐ ér gòu yuē: pí rì xiū, zhī yīng wǔ zhōu shì mí héng sǐ chù wú? rì xiū bù gǎn dá, dàn wéi é rú zuì, zhǎng kè zhě fú chū. yì rì wēi fú ér dùn yú zhè zuǒ. chū sān shuǐ xiǎo dú, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
又一说东都留守刘允章,文学之宗,气颇高介。后进循常之士,罕有敢及门者。咸通中,自礼部侍郎授鄂州观察使。明年皮日休登第,将归觐于苏台。路由江夏,困投刺焉。刘待之甚厚,至于饔饩有加等。留连累日。仍致宴于黄鹤楼以命之,监军使与参佐悉集后,日休方赴召,已酒酣矣。既登楼,刘以其末至,复乘酒应命,心薄之。及酒数行,而日休吐论纷扰,顿亡礼敬。刘作色谓曰:吴儿勿恃蕞尔之子,且可主席。日休答曰:大夫岂南岳诸刘乎。何倨贵如是。刘大怒,戟手遥指而诟曰:皮日休,知鹦鹉洲是祢衡死处无?日休不敢答,但嵬峨如醉,掌客者扶出。翌日微服而遁于浙左。(出《三水小牍》,原缺,据谈氏初印本附录)
wēn dìng
温定
gān fú sì nián, xīn jìn shì qǔ jiāng chūn yàn. jiǎ yú cháng nián. yǒu wēn dìng zhě, jiǔ kùn chǎng jí, tǎn shuài zì zì, yóu fèn shí zhī fú báo, yīn shè qí yǐ wǔ zhī. zhì qí rì, méng yī jiān yú, jīn cuì zhī shì, xiòng chū yú zhòng, shì bì jiē chēng shì, pái huái yú liǔ yīn zhī xià. é qǐng zhū gōng zì lù péng yí lè dēng yì shǒu. jì ér wèi shì háo guì, qí zhōng shū lì bì yǐ, yīn qiǎn cù zhōu ér jìn, mò bù zhù shì yú cǐ, huò sì tiáo xuè bù yǐ. qún xìng fāng hān, dìng nǎi yú lián jiān chuí zú dìng xī, jìng jí wěi ér zhǎng cuì, zhòng hū dǔ zhī, jiē yǎn mèi jí mìng huí zhōu bì zhī. huò yuē: cǐ bì wēn dìng yě. chū zhí yán, yuán quē, jù tán shì chū yìn běn fù lù
乾符四年,新进士曲江春宴。甲于常年。有温定者,久困场籍,坦率自恣,尤愤时之浮薄,因设奇以侮之。至其日,蒙衣肩舆,金翠之饰,夐出于众,侍婢皆称是,徘徊于柳荫之下。俄顷诸公自露棚移乐登鷁首。既而谓是豪贵,其中姝丽必矣,因遣促舟而进,莫不注视于此,或肆调谑不已。群兴方酣,定乃于帘间垂足定膝,胫极伟而长毳,众忽睹之,皆掩袂亟命回舟避之。或曰:此必温定也。(出《摭言》,原缺,据谈氏初印本附录)