liú xuē lǐ qīng zhèng shī biàn fǎ qìng kāi yuán xuǎn rén cuī míng dá wáng lūn fèi zi yù méi xiān
劉薛 李清 鄭師辯 法慶 開元選人 崔明達 王掄 費子玉 梅先
liú xuē
劉薛
jìn tài yuán jiǔ nián, xī hé lí shí xiàn yǒu hú rén liú xuē zhě, bào jí wáng, ér xīn xià yóu nuǎn. qí jiā bù gǎn bìn liàn, jīng qī rì ér sū. yán chū jiàn liǎng lì lù qù, xiàng běi xíng, bù cè yuǎn jìn. zhì shí bā zhòng dì yù, suí bào qīng zhòng, shòu zhū chǔ dú. hū guān shì yīn yǔ yún: rǔ yuán wèi jǐn, ruò zài dé shēng, kě zuò shā mén. jīn luò xià qí chéng dān yáng huì jī, bìng yǒu ā yù wáng tǎ, kě wǎng lǐ bài. ruò shòu zhōng, bù duò dì yù. yǔ jìng, rú zhuì gāo yán, hū rán xǐng wù. yīn cǐ chū jiā, fǎ míng huì dá, yóu xíng lǐ tǎ. cì zhì dān yáng, wèi zhī tǎ chù. nǎi dēng yuè xī wàng, jiàn zhǎng gàn gàn yuán zuò shí, jù míng chāo běn gǎi lǐ yǒu yì qì sè, yīn jiù lǐ bài, guǒ shì xiān ā yù wáng tǎ zhī suǒ yě. yóu shì dìng zhī bì yǒu shè lì, nǎi jù zhòng jué zhī. rù dì yī zhàng, dé shí pái sān, xià yǒu tiě hán, hán zhōng fù yǒu yín hán, hán zhōng yòu yǒu jīn hán, shèng sān shè lì jí zhǎo fā. xuē nǎi yú cǐ chù zào yī tǎ yān. chū tǎ sì jì
晉太元九年,西河離石縣有胡人劉薛者,暴疾亡,而心下猶暖。其家不敢殯殮,經七日而蘇。言初見兩吏錄去,向北行,不測遠近。至十八重地獄,隨報輕重,受諸楚毒。忽觀世音語云:「汝緣未盡,若再得生,可作沙門。今洛下、齊城、丹陽、會稽,並有阿育王塔,可往禮拜。若壽終,不墮地獄。」語竟,如墜高岩,忽然醒寤。因此出家,法名惠達,遊行禮塔。次至丹陽,未知塔處。乃登越西望,見長干(「干」原作「十」,據明抄本改)里有異氣色,因就禮拜,果是先阿育王塔之所也。由是定知必有舍利,乃聚眾掘之。入地一丈,得石牌三,下有鐵函,函中復有銀函,函中又有金函,盛三舍利及爪發。薛乃於此處造一塔焉。(出《塔寺記》)
lǐ qīng
李清
lǐ qīng zhě, wú xìng yú qián rén yě, shì huán wēn dà sī mǎ fǔ cān jūn dū hù. yú fǔ dé bìng, hái jiā ér sǐ, jīng xī sū huó. shuō yún, chū jiàn chuán jiào, chí xìn fān huàn zhī, yún: gōng yù xiāng jiàn. qīng wèi shì wēn zhào, jí qǐ shù dài ér qù. chū mén, jiàn yī zhú yú, biàn lìng rù zhōng, èr rén tuī zhī, jí sù rú chí. zhì yī zhū mén, jiàn ruǎn jìng. shí jìng sǐ yǐ sān shí nián yǐ. jìng wèn qīng yuē: qīng hé shí lái? zhī wǒ jiā hé sì? qīng yún: qīng jiā bào è. jìng biàn yǔ lèi. yán zhī wú zi sūn rú hé. dá yún, qiě kě. jìng yún: wǒ jīn lìng qīng dé tuō, rǔ néng liào lǐ wú jiā bù? qīng yún: ruò néng rú cǐ, bù fù dà ēn. jìng yán: sēng dá dào rén shì shì yuán zuò zài, jù míng chāo běn gǎi guān shī, shén bèi jìng lǐ, dāng kǔ gào zhī. hái nèi liáng jiǔ, qiǎn rén chū yún: mén qián sì céng sì, guān suǒ qǐ yě. sēng dá cháng yǐ píng dàn rù sì lǐ bài, yí jiù qiú āi. qīng wǎng qí sì, jiàn yī shā mén yǔ yuē: rǔ shì wǒ qián qī shēng shí dì zǐ, yǐ jīng qī shì shòu fú, mí zhe shì lè, wàng shī běn yè. bèi zhèng jiù xié, dāng shòu dà zuì. lìng kě gǎi huǐ. hé shàng míng chū, dāng xiāng zhù. qīng hái xiān yú zhōng, yè hán jìn dòng. zhì xiǎo mén kāi, sēng dá guǒ chū. qīng biàn suí zhú jī sǎng. sēng dá yún: rǔ dāng gé wèi shàn, guī mìng fó fǎ, guī mìng bǐ qiū sēng. shòu cǐ sān guī, kě dé bù héng sǐ. shòu chí qín zhě, yì bù jīng kǔ nán. qīng biàn fèng shòu. yòu jiàn zuó suǒ yù shā mén, zhǎng guì qǐng yuē: cǐ rén sēng dá sù shì dì zǐ, wàng zhèng shī fǎ, fāng jiāng shòu kǔ. xiān yuán zhū suǒ zhuī, jīn dé guī yú, yuàn chuí cí mǐn. dá yuē: xiān shì fú rén, dāng yì bá jì ěr. biàn hái xiàng zhū mén, é qiǎn rén chū yún: lǐ cān jūn kě qù. jìng shí yì chū, yǔ qīng yī qīng zhú zhàng, lìng bì yǎn qí zhī. qīng rú qí yán, hū rán zhì jiā. jiā zhōng tí kū, jí xiāng qīn sāi táng, yù rù bù dé. huì mǎi cái hái. jiā rén jí kè, fù jiān shì zhī, wéi shī zài dì. qīng rù zhì shī shī yuán zuò cūn, jù míng chāo běn gǎi qián, wén qí shī chòu, zì niàn huǐ hái. dé wài rén bī tū, bù jué rù. shǎo míng chāo běn zuò shī shí, yú shì ér huó. jí yíng lǐ jìng jiā, fēn zhái yǐ jū. yú shì guī xīn fǎ bǎo, quàn xìn fǎ jiào, suì zuò jiā liú dì zǐ. chū míng xiáng jì
李清者,吳興於潛人也,仕桓溫大司馬府參軍督護。於府得病,還家而死,經夕蘇活。說雲,初見傳教,持信幡喚之,云:「公欲相見。」清謂是溫召,即起束帶而去。出門,見一竹輿,便令入中,二人推之,疾速如馳。至一朱門,見阮敬。時敬死已三十年矣。敬問清曰:「卿何時來?知我家何似?」清云:「卿家暴惡。」敬便雨淚。言知吾子孫如何。答雲,且可。敬云:「我今令卿得脫,汝能料理吾家不?」清云:「若能如此,不負大恩。」敬言:「僧達道人是(「是」原作「在」,據明抄本改)官師,甚被敬禮,當苦告之。」還內良久,遣人出云:「門前四層寺,官所起也。僧達常以平旦入寺禮拜,宜就求哀。」清往其寺,見一沙門語曰:「汝是我前七生時弟子,已經七世受福,迷著世樂,忘失本業。背正就邪,當受大罪。令可改悔。和尚明出,當相助。」清還先輿中,夜寒噤凍。至曉門開,僧達果出。清便隨逐稽顙。僧達云:「汝當革為善,歸命佛、法,歸命比丘僧。受此三歸,可得不橫死。受持勤者,亦不經苦難。」清便奉受。又見昨所遇沙門,長跪請曰:「此人僧達宿世弟子,忘正失法,方將受苦。先緣朱所追,今得歸餘,願垂慈愍。」答曰:「先是福人,當易拔濟耳。」便還向朱門,俄遣人出云:「李參軍可去。」敬時亦出,與清一青竹杖,令閉眼騎之。清如其言,忽然至家。家中啼哭,及鄉親塞堂,欲入不得。會買材還。家人及客,赴監視之,唯屍在地。清入至屍(「屍」原作「村」,據明抄本改)前,聞其屍臭,自念悔還。得外人逼突,不覺入。少(明抄本作「屍」)時,於是而活。即營理敬家,分宅以居。於是歸心法寶,勸信法教,遂作佳流弟子。(出《冥祥記》)
zhèng shī biàn
鄭師辯
táng dōng guān yòu jiān mén bīng cáo cān jūn zhèng shī biàn, nián wèi ruò guàn, bào sǐ sān rì ér sū. zì yán chū yǒu shù rén jiàn shōu, jiāng rén rù guān fǔ dà mén. yǒu jiàn qiú bǎi yú rén, jiē chóng xíng běi miàn lì, fán wèi liù háng. qí qián xíng zhě, xíng zhuàng féi bái, hǎo yī fú, rú guì rén. fù xíng jiàn shòu è, huò zhe jiā suǒ, huò dàn qù jīn dài, xié xíng lián mèi, yán bīng shǒu zhī. shī biàn zhì, pèi rù dì sān xíng, dōng tóu dì sān lì, yì jīn dài lián mèi. biàn yōu jù, zhuān xīn niàn fó. hū jiàn píng shēng xiàng shí sēng lái. rù bīng tuán nèi, bīng mò zhī zhǐ. qiú zhì biàn suǒ, wèi yuē: píng shēng bù xiū fú, jīn hū rú hé? biàn qiú qǐng jiù. sēng yuē: wú jīn jiù rǔ dé chū, kě chí jiè yé? nuò. xū yú, lì yǐn rù zhū qiú zhì guān qián, yǐ cì jié wèn. xún yú mén wài, sēng wèi shòu wǔ jiè, yòng píng shuǐ guàn qí é. wèi yuē: rì xī dāng huó. yòu yǐ huáng pèi yī méi yǔ biàn, yuē: pī cǐ zhì jiā, zhì jìng chù yě. réng shì guī lù, biàn pī zhī ér guī. zhì jiā yē yē yuán zuò wǎn, jù míng chāo běn gǎi pèi zhì chuáng jiǎo shàng, jì ér mù kāi shēn dòng, jiā rén jīng sàn, wèi sǐ yù qǐ. wéi mǔ bù qù, wèn yuē: rǔ huó yé. biàn yuē: rì xī dāng huó. biàn yì shí yí rì wǔ, wèn mǔ. mǔ yuē: yè bàn. fāng zhī sǐ shēng xiàng wéi, zhòu yè xiāng jí. jì dào rì xī, néng shí ér yù, yóu jiàn pèi zài chuáng tóu. jí biàn néng qǐ, pèi xíng jiàn miè, ér shàng yǒu guāng. qī qī yuán zuò wáng, jù míng chāo běn gǎi rì nǎi jǐn. biàn suì chí wǔ jiè. hòu shù nián, yǒu yǒu rén quàn shí zhū ròu. biàn bù dé yǐ, shí yī luán. shì yè. mèng jǐ huà wèi luó shā, zhǎo chǐ gè zhǎng shù chǐ, zhuō shēng zhū shí zhī. jì xiǎo, jué kǒu xǐng tuò xuè. shǐ rén shì kǒu, jǐn shì níng xuè. biàn jīng, bù gǎn fù shí ròu. yòu shù nián, qǔ qī. jiā bī shí, hòu nǎi wú yàn. rán ér biàn zì wǔ liù nián lái, shēn chòu yǒu dà chuāng, kuì làn bù yù. huò kǒng yǐ pò jiè zhī gù yě. táng lín xī yǔ biàn tóng zhí dōng gōng, jiàn qí zì shuō. chū míng bào jì
唐東官右監門兵曹參軍鄭師辯,年未弱冠,暴死三日而蘇。自言初有數人見收,將人入官府大門。有見囚百餘人,皆重行北面立,凡為六行。其前行者,形狀肥白,好衣服,如貴人。復行漸瘦惡,或著枷鎖,或但去巾帶,偕行連袂,嚴兵守之。師辯至,配入第三行,東頭第三立,亦巾帶連袂。辯憂懼,專心念佛。忽見平生相識僧來。入兵團內,兵莫之止。囚至辯所,謂曰:「平生不修福,今忽如何?」辯求請救。僧曰:「吾今救汝得出,可持戒耶?」「諾。」須臾,吏引入諸囚至官前,以次詰問。尋於門外,僧為授五戒,用瓶水灌其額。謂曰:「日西當活。」又以黃帔一枚與辯,曰:「披此至家,置淨處也。」仍示歸路,辯披之而歸。至家掖(「掖」原作「晚」,據明抄本改)帔至床角上,既而目開身動,家人驚散,謂死欲起。唯母不去,問曰:「汝活耶。」辯曰:「日西當活。」辯意時疑日午,問母。母曰:「夜半。」方知死生相違,晝夜相及。既到日西,能食而愈,猶見帔在床頭。及辯能起,帔形漸滅,而尚有光。七(「七」原作「亡」,據明抄本改)日乃盡。辯遂持五戒。後數年,有友人勸食豬肉。辯不得已,食一臠。是夜。夢己化為羅剎,爪齒各長數尺,捉生豬食之。既曉,覺口醒唾血。使人視口,儘是凝血。辯驚,不敢復食肉。又數年,娶妻。家逼食,後乃無驗。然而辯自五六年來,身臭有大瘡,潰爛不愈。或恐以破戒之故也。唐臨昔與辯同直東宮,見其自說。(出《冥報記》)
fǎ qìng
法慶
níng guān sì yǒu sēng fǎ qìng. zào zhàng liù xié zhù zhù yuán zuò zhù, jù míng chāo běn gǎi. xiàng wèi chéng bào sǐ. shí bǎo chāng sì sēng dà zhì, tóng rì yì zú. sān rì bìng sū. yún, jiàn guān cáo, diàn shàng yǒu rén shì wáng zhě, yí zhàng shén zhòng. jiàn fǎ qìng zài qián, yǒu yī xiàng hū lái, wèi diàn shàng rén yuē: qìng zào wǒ wèi chéng, hé nǎi lìng sǐ? biàn jiǎn wén bù, yún: qìng shí jǐn, mìng wèi jǐn. shàng rén yuē: kě gěi hé yè yǐ zhōng shòu. yán qì, hū rán jiē shī suǒ zài, dà zhì biàn sū. zhòng yì zhī, nǎi wǎng níng guān sì wèn qìng, shuō jiē fú yàn. qìng bù fù néng shí, měi rì cháo jìn hé yè liù zhī, zhāi shí bā zhī. rú cǐ zhōng shēn. tóng liú qǐng qǐ, yǐ chéng qí xiàng. chū liǎng jīng jì
凝觀寺有僧法慶。造丈六挾紵(「紵」原作「柱」,據明抄本改。)像未成暴死。時寶昌寺僧大智,同日亦卒。三日並蘇。雲,見官曹,殿上有人似王者,儀仗甚眾。見法慶在前,有一像忽來,謂殿上人曰:「慶造我未成,何乃令死?」便檢文簿,云:「慶食盡,命未盡。」上人曰:「可給荷葉以終壽。」言訖,忽然皆失所在,大智便蘇。眾異之,乃往凝觀寺問慶,說皆符驗。慶不復能食,每日朝進荷葉六枝,齋時八枝。如此終身。同流請乞,以成其像。(出《兩京記》)
kāi yuán xuǎn rén
開元選人
lì bù shì láng lú cóng yuàn fù, sù bù shì fú. kāi yuán chū, xuǎn rén yǒu bào wáng zhě, yǐ bí wèi jǐn jǐn zì yuán què, jù míng chāo běn gǎi, wèi dì xià suǒ yóu fàng hái. jì chū mén, féng yī lǎo rén zhe jiā, wèi xuǎn rén yuē: jūn yǐ dé hái, wǒ zi cóng yuàn, jīn jū lì bù. ruò xuǎn shì wèi bì, dāng jiàn zhī, kě yǐ xiāng yù. jǐ yóu bù shì fú, jīn shòu zhū zuì, bèi jí kǔ tòng. kě sù zuò jīng xiàng xiāng jiù. qí rén jì huó, xiàng quán sī wèi shuō zhī. cóng yuàn liú tì qǐng jiǎ, xiě jīng xiàng xiāng jiù bì. què yì xuǎn rén cí xiè. yún: yǐ shēng rén jiān, kě wèi bái ér. yán qì bù jiàn. chū guǎng yì jì
吏部侍郎盧從願父,素不事佛。開元初,選人有暴亡者,以鼻未盡(「盡」字原闕,據明抄本改),為地下所由放還。既出門,逢一老人著枷,謂選人曰:「君以得還,我子從願,今居吏部。若選事未畢,當見之,可以相諭。己由不事佛,今受諸罪,備極苦痛。可速作經像相救。」其人既活,向銓司為說之。從願流涕請假,寫經像相救畢。卻詣選人辭謝。云:「已生人間,可為白兒。」言訖不見。(出《廣異記》)
cuī míng dá
崔明達
cuī míng dá, xiǎo zì hàn zi, qīng hé dōng wǔ chéng rén yě. zǔ yuán jiǎng, lì bù shì láng háng zhōu cì lì. fù tíng yù, jīn wú jiāng jūn jì zhōu cì shǐ. míng dá yòu yú xī jīng tài píng sì chū jiā, shī shì lì shè fǎ shī. tōng niè pán jīng, wèi sāng mén zhī kuí bǐng. kāi yuán chū, zhāi hòu, fáng zhōng zhòu qǐn. jí wù, shēn zài yán wài. hái fáng, yòu jué chū. rú shì shù sì, xīn shén è zhī. xū yú, jiàn èr niú tóu zú, xī chí sǐ rén, yú fáng wài zhì zhī, chòu qì chōng sāi. wèn qí suǒ yǐ, zú yún: zhèng yù xiāng zhào. míng dá yuē: dì wú lìng chòu. bù dàn xíng. zú nǎi yú tóu zhōng bá chū qí hún, jì ér yǐn chū chéng zhōng. suǒ lì xiāng shí shén zhòng, míng dá yù duì rén gào sù, zé bù kě. jì chū chéng xī, lù jìng xiá xiǎo, é ér yòu shī èr zú, yǒu chì suǒ xì piàn gǔ, yǐn míng dá xíng, shén qīn zhī. xíng shù lǐ, gǔ fù bù jiàn. míng dá chóu chàng dú jìn, jǐn zhì yī chéng, chéng bì huǐ huài. jiàn shù bǎi rén, yáng tiě bǔ chéng. míng dá mò rán ér guò, bù gǎn wèn. gēng xíng shù lǐ, yòu zhì yī chéng. chéng qián jiàn zú lì shù shí rén, hé jī xiū fāng zhàng shì. yǒu fēi shān lì, ā wèn míng dá, xún lìng zú lì tuī míng dá rù shì. lèi jī sāi zhī, míng dá dà jiào wǎng. lì yún: liáo yù xiāng shì, wú kǔ yě. xū yú, nèi chuán wáng jiào, zhào míng dá shī. míng dá suí rù dà tīng, jiàn guì cǎi shào nián, kě èr shí xǔ. jiē shàng jiē xià, zhū zǐ luó liè, fán shù qiān rén. míng dá xíng rù tíng, qiè xīn niàn, wáng zhào wǒ, bù xià jiē. hū jiàn wáng zài jiē xià, hé zhǎng qián jìng, wèi míng dá yuē: míng zhōng shēn yào yáng dì gōng dé, wén shàng rén tōng niè pán jīng. gù shǐ fèng yíng, kāi tí yán shòu. míng dá yòu niàn, yù lìng kāi jiǎng, bù zhì tǎ zuò, hé yǐ fū yǎn? yòu jiàn tǎ zuò zài xī láng xià, wáng zhǐ lìng míng dá shàng zuò kāi tí, réng yú tǎ xià shè xí. wáng guì, míng dá shuō yī xíng, wáng yún, dé yǐ. míng dá xià zuò zhì, wáng lìng zuǒ yòu sòng míng dá fǎ shī hái. lín bié, wèi míng dá, kě wèi zhuǎn yī qiè jīng. jì chū, hū yú tú zhōng jiàn chē qí shù shí rén, yún shì cuī shàng shū. jí zhì, nǎi shì qí zǔ yuán jiǎng. yuán jiǎng jiàn míng dá bù yuè. míng dá dà yán yún: jǐ shì hàn zi. ā wēng níng bù shí yé? yuán jiǎng yǐn zhì tīng, chū wèn lán tián zhuāng, cì wèn tíng yù, míng dá jù yǐ shí duì. yuán jiǎng yún: wú zì méi hòu, yǒu zhí wù, wèi cháng dé hái jiā, cún wáng bù zhī zhī yě. xún yǒu lì chí àn zhì yuán jiǎng chù chù yuán zuò wèn, jù míng chāo běn gǎi. míng dá qiè jiàn jí yǒu yǒu yuán zuò zhì, jù míng chāo běn gǎi míng dá míng. yún: tài píng sì sēng, sōng shān wǔ pǐn. jì bì, yuán jiǎng wèn míng dá: dé kuī yě. míng dá cí bù jiàn. nǎi lìng èr lì sòng míng dá yì pàn guān, lìng liǎng rén sòng hái jiā. pàn guān jiàn, bù shèn zhì lǐ. zuǒ yòu shù kè yún: cǐ shì shàng shū dí sūn, hé dé yǐ fán kè xiāng dài, pàn guān nǎi chù fēn èr lì sòng míng dá, yuē: cǐ bèi sòng shàng rén zhě, suì wǔ liù bèi, kě yǐ wēi kuàng láo zhī. chū mén, lì gè qiú wǔ bǎi qiān. lì yún: zhì jiā, yí biàn yú shì zhì záo zhī, wú děng dài qián fāng qù. jí fáng, jiàn èr lǎo bì pī fà kū, mén tú děng bìng tàn xī. míng bù shí qí shī, dàn jiàn dà kēng. lì tuī míng dá yú kēng, suì huó. shàng hūn chén, wèi néng yán, wéi lèi jǔ shǒu. zuǒ yòu yún: yào zhǐ qián qiān guàn. míng dá hàn zhī. jí fén qián qì, míng dá jiàn èr rén gè chí qián qù, zì ěr bìng yù. chū míng dá zhì wáng mén, jiàn shù lì chí yī lǎo mǔ, zhì míng dá suǒ jū, yún shì hù xiàn líng yán rén. jí rù, wáng nù yún: hé wù lǎo bì, chí pú sà jiè, nǎi ěr bù jié. lìng fàng hái, kě qīng jié yě. jí chū, yǔ míng dá xiāng suí xíng, kě bǎi yú bù, rán hòu gè qù. míng dá jí yù, wǎng yì líng yán, jiàn lǎo rú jiù shí yě. chū guǎng yì jì
崔明達,小字漢子,清河東武城人也。祖元獎,吏部侍郎杭州刺吏。父庭玉,金吾將軍冀州刺史。明達幼於西京太平寺出家,師事利涉法師。通《涅槃經》,為桑門之魁柄。開元初,齋後,房中晝寢。及寤,身在檐外。還房,又覺出。如是數四,心甚惡之。須臾,見二牛頭卒,悉持死人,於房外炙之,臭氣沖塞。問其所以,卒云:「正欲相召。」明達曰:「第無令臭。不憚行。」卒乃於頭中拔出其魂,既而引出城中。所歷相識甚眾,明達欲對人告訴,則不可。既出城西,路逕狹小,俄而又失二卒,有赤索系片骨,引明達行,甚親之。行數里,骨復不見。明達惆悵獨進,僅至一城,城壁毀壞。見數百人,洋鐵補城。明達默然而過,不敢問。更行數里,又至一城。城前見卒吏數十人,和墼修方丈室。有緋衫吏,呵問明達,尋令卒吏推明達入室。累墼塞之,明達大叫枉。吏云:「聊欲相試,無苦也。」須臾,內傳王教,召明達師。明達隨入大廳,見貴彩少年,可二十許。階上階下,朱紫羅列,凡數千人。明達行入庭,竊心念,王召我,不下階。忽見王在階下,合掌虔敬,謂明達曰:「冥中深要陽地功德,聞上人通《涅槃經》。故使奉迎,開題延壽。」明達又念,欲令開講,不致塔座,何以敷演?又見塔座在西廊下,王指令明達上座開題,仍於塔下設席。王跪,明達說一行,王雲,得矣。明達下座至,王令左右送明達法師還。臨別,謂明達,可為轉一切經。既出,忽於途中見車騎數十人,雲是崔尚書。及至,乃是其祖元獎。元獎見明達不悅。明達大言云:「己是漢子。阿翁寧不識耶?」元獎引至廳,初問藍田莊,次問庭玉,明達具以實對。元獎云:「吾自沒後,有職務,未嘗得還家,存亡不之知也。」尋有吏持案至元獎處(「處」原作「問」,據明抄本改)。明達竊見籍有(「有」原作「至」,據明抄本改)明達名。云:「太平寺僧,嵩山五品。」既畢,元獎問明達:「得窺也。明達辭不見。乃令二吏送明達詣判官,令兩人送還家。判官見,不甚致禮。左右數客云:「此是尚書嫡孫,何得以凡客相待,判官乃處分二吏送明達,曰:「此輩送上人者,歲五六輩,可以微貺勞之。」出門,吏各求五百千。吏云:「至家,宜便於市致鑿之,吾等待錢方去。」及房,見二老婢披髮哭,門徒等並嘆息。明不識其屍,但見大坑。吏推明達於坑,遂活。尚昏沉,未能言,唯累舉手。左右云:「要紙錢千貫。」明達頷之。及焚錢訖,明達見二人各持錢去,自爾病癒。初明達至王門,見數吏持一老姥,至明達所居,雲是鄠縣靈岩人。及入,王怒云:「何物老婢,持菩薩戒,乃爾不潔。令放還,可清潔也。」及出,與明達相隨行,可百餘步,然後各去。明達疾愈,往詣靈岩,見姥如舊識也。(出《廣異記》)
wáng lūn
王 掄
tiān bǎo shí yī nián, shuò fāng jié dù pàn guān dà lǐ sī zhí wáng lūn, xún zhì zhōng chéng, bìng sǐ. fán yī shí liù rì ér sū. chū jí jí shǔ kuàng zhī jì, jiàn èr rén zhuī qù, huǎng hū yǐ wèi rén jiān, bù zhī qí sǐ yě. xū yú rù dài chéng mén, jiàn shuò fāng jié dù lǐ lín fǔ, xiāng jiàn bài yī, yǐ wèi píng shēng shí yě. yòu jiàn lǐ yōng péi dūn fù shù rén, yú yī fǔ tíng, yán zé lín fǔ mìng. lūn fāng wù sǐ ěr. lín fǔ shǒu chí zhǐ bǐ, yǔ yōng děng biàn duì. é ér jiàn qí àn, míng sī duàn yuē: lín fǔ sǐ hòu pò jiā, yáng guó zhōng dài wèi xiāng. qí dōng, lín fǔ sǐ. yáng guó zhōng guǒ dài zhī. lūn xiōng shè, wáng yǐ liù nián, shí jiàn zhī. shè yún: ěr wèi dāng sǐ, ruò dé qián sān qiān guàn, jí zhòng shēng yě. lūn jiā zài xī dìng yuǎn, qù zhōng chéng shù bǎi lǐ. biàn jiàn yī shān xià yǒu qí qū xiǎo dào dào yuán zuò yáo, jù míng chāo běn gǎi, chí guī qí jiā. sī xū ér shēng táng gào qī yuē: wǒ yǐ sǐ yǐ, ruò dé qián sān qiān guàn, jí zài shēng. qí xī, bì jiā xián wén chuāng yǒu jiān, sū rán yǒu wù shēng, quǎn yì yíng fèi. jì míng, qí qī qì yán, mèng lūn yǐ sǐ, qiú qián sān qiān guàn. jí qǔ zhǐ jiǎn wèi qián cái, zhào wū zhě fén zhī. lūn dé zhī, jí yǔ rén jiān qián bù shū yǐ. míng zhōng wú zhòu yè, zhǎng rú shí yī yuè shí èr yuè tài yīn xuě shí. yǒu guǐ wáng, yī zǐ yī, jué zuì fú. pàn guān shù shí rén. qí dìng zuì yǐ fù xīn wèi zhì zhòng, qí bèi kǎo lǐ zhě, duō sēng ní jí yì guān. lūn zài shēng shí wú tā guò, jí dìng zuì, wéi jǔ shí ròu zuì. páng jiàn xiǎo lì xiǎo lì yuán zuò dīng shǐ, jù míng chāo běn gǎi, yuē: cǐ rén suī shí ròu, bù gù shā. rán shí ròu zhě xìn zuì yǐ, shā ér shí zhī, zuì yòu shén yān. lūn wèi bìng shí, céng jiě yī xiě jīn guāng míng jīng. shǒu zì fēng guǒ, zhì yú fó táng nèi. jí míng zhōng, yǐ cǐ yè dé jiàn dì cáng pú sà. rǔ tóng cǐ shàn, dāng dé gēng shēng. jí lìng qǔ jīng, jīng jí lūn suǒ fēng guǒ zhī jīng yě. guǐ wáng pàn guān shù rén, jiē píng shēng xiàng yǒu shàn, xiāng jiàn huǎng hū, bù xù gù. yì jiàn qí xiān fǔ jūn fū rén, bài fú zhī hòu, dōu wú wèn xùn, rú bù xiāng shí. yòu jiàn zhū xiān wáng xiōng dì, yì wú xiōng dì qíng. xiōng shè jìn wáng, xiāng mù rú shēng, dāng yǐ rì jìn gù yě. zhì qí shì shì zhī suǒ, jiàn qīn gù yǒu dāng guì jí shòu yāo, jiē sù mìng xiān dìng, bù kě yí gǎi. é ér fàng guī, yǒu yī lì yuē: jūn yǒu lù jí shòu, rán cǐ zhōng zhī shì, bì bù dé xiè zhī. yán bì, yǎn rán ér huó, wáng yǐ shí liù rì yě. chū tōng yōu jì
天寶十一年,朔方節度判官大理司直王掄,巡至中城,病死。凡一十六日而蘇。初疾亟屬纊之際,見二人追去,恍惚以為人間,不知其死也。須臾入大城門,見朔方節度李林甫,相見拜揖,以為平生時也。又見李邕、裴敦複數人,於一府庭,言責林甫命。掄方悟死耳。林甫手持紙筆,與邕等辯對。俄而見其案,冥司斷曰:「林甫死後破家,楊國忠代為相。」其冬,林甫死。楊國忠果代之。掄兄攝,亡已六年,時見之。攝云:「爾未當死,若得錢三千貫,即重生也。」掄家在西定遠,去中城數百里。便見一山下有崎嶇小道(「道」原作「遙」,據明抄本改),馳歸其家。斯須而升堂告妻曰:「我已死矣,若得錢三千貫,即再生。」其夕,畢家咸聞窗牖間,窣然有物聲,犬亦迎吠。既明,其妻泣言,夢掄已死,求錢三千貫。即取紙剪為錢財,召巫者焚之。掄得之,即與人間錢不殊矣。冥中無晝夜,長如十一月十二月太陰雪時。有鬼王,衣紫衣,決罪福。判官數十人。其定罪以負心為至重,其被考理者,多僧尼及衣冠。掄在生時無他過,及定罪,唯舉食肉罪。旁見小吏(「小吏」原作「丁史」,據明抄本改),曰:「此人雖食肉,不故殺。」然食肉者信罪矣,殺而食之,罪又甚焉。掄未病時,曾解衣寫《金光明經》。手自封裹,置於佛堂內。及冥中,以此業得見地藏菩薩。汝同此善,當得更生。即令取經,經即掄所封裹之經也。鬼王判官數人,皆平生相友善,相見恍惚,不敘故。亦見其先府君夫人,拜伏之後,都無問訊,如不相識。又見諸先亡兄弟,亦無兄弟情。兄攝近亡,相睦如生,當以日近故也。至其視事之所,見親故有當貴及壽夭,皆宿命先定,不可移改。俄而放歸,有一吏曰:「君有祿及壽,然此中之事,必不得泄之。」言畢,奄然而活,亡已十六日也。(出《通幽記》)
fèi zi yù
費子玉
tiān bǎo zhōng, jiān wèi cān jūn fèi zi yù guān shě yè wò, hū jiàn èr lì zhì chuáng qián. fèi cān jūn zi yù jīng qǐ, wèn shuí. lì yún: dài wáng zhào jūn. zi yù yún: shēn shì zhōu lì, bù shǔ wáng guó, hé dé jiàn zhào? lì yún: yán luó. zi yù dà jù, hū rén bèi mǎ, wú yīng zhī zhě. lún zú suí lì qù. zhì yī chéng, chéng mén nèi wài gè yǒu shù qiān rén. zi yù chí sòng jīn gāng jīng, ěr shí héng xīn sòng zhī. yòu qiè niàn yún, ruò yù pú sà. dāng sù yǐ qū. xū yú, wáng mìng yǐn rù. zi yù zài bài, shén huān rán. é jiàn yī sēng cóng yún zhōng xià, zi yù qián zhì jìng. zi yù fù yáng yán, yù jiàn dì cáng pú sà. wáng yuē: zi yù cǐ shì yě. zi yù qián lǐ bài. pú sà yún: hé yǐ zhī wǒ yé? yīn wèi wáng yuē: cǐ rén yī shēng sòng jīn gāng jīng, yǐ suàn wèi jǐn, yí qiǎn zhī qù. wáng shì zi yù. hū nù wèn qí xìng míng. zi yù duì yún: jiā zhōu cān jūn fèi zi yù. wáng yuē: jiān jiān yuán zuò cǐ, jù míng chāo běn gǎi. wèi jùn, hé jiā zhōu yě? rǔ hé sǐ. zhèng wèi pú sà kǔ lùn, qiě shì jūn qù. zi yù zài bài cí chū, pú sà yún: rǔ hái, wù fù shí ròu, dāng dé yǒng shòu. zi yù lǐ shèng róng, shèng róng shì tóng fú, tóu miàn shǒu xī dòng. pú sà lǐ bài, shǒu zú xī zhǎn. zi yù yì lǐ, lǐ bì chū mén. zi yù wèn: mén wài rén hé qí duō hū? pú sà yún: cǐ bèi gè zuì fú bù míng, yǐ shù bǎi nián wèi guǐ, bù dé jì shēng. zi yù cí hái shě, fù huó. hòu sān nián, shí ròu yòu sǐ. wèi rén yǐn zhèng. pú sà jiàn zhī, dà nù yún chū bù lìng rǔ shí ròu, hé gù wéi yuē? zi yù jì zhòng shēng, suì duàn hūn xuè. chū zi yù lèi qǔ sān qī, jiē yún bèi zhuī zhī, yì xī lái jiàn. zi yù wèn: hé dé lái yé? qī yún: jūn wù gù zhī ěr. xiǎo qī: jūn yú wǒ bù zú, yǒu hèn ér lái, suǒ yòng jǐ qián, hé bù hái zhī? zi yù yún: qián yì yì dé. qī yún: yòng wǒ tóng qián, jīn hái zhǐ qián yé? zi yù yún: fū yòng fù qián, yì wú hái lǐ. qī wú yǐ yīng. chí huí gè qù yě. chū guǎng yì jì
天寶中,犍為參軍費子玉官舍夜臥,忽見二吏至床前。費參軍子玉驚起,問誰。吏云:「大王召君。」子玉云:「身是州吏,不屬王國,何得見召?」吏云:「閻羅。」子玉大懼,呼人備馬,無應之者。侖卒隨吏去。至一城,城門內外各有數千人。子玉持誦金剛經,爾時恆心誦之。又切念雲,若遇菩薩。當訴以屈。須臾,王命引入。子玉再拜,甚歡然。俄見一僧從雲中下,子玉前致敬。子玉復揚言,欲見地藏菩薩。王曰:「子玉此是也。」子玉前禮拜。菩薩云:「何以知我耶?」因謂王曰:「此人一生誦金剛經,以算未盡,宜遣之去。」王視子玉。忽怒問其姓名。子玉對云:「嘉州參軍費子玉。」王曰:「犍(「犍」原作「此」,據明抄本改。)為郡,何嘉州也?汝合死。正為菩薩苦論,且釋君去。」子玉再拜辭出,菩薩云:「汝還,勿復食肉,當得永壽。子玉禮聖容,聖容是銅佛,頭面手悉動。菩薩禮拜,手足悉展。子玉亦禮,禮畢出門。子玉問:「門外人何其多乎?」菩薩云:「此輩各罪福不明,已數百年為鬼,不得記生。」子玉辭還舍,復活。後三年,食肉又死。為人引證。菩薩見之,大怒雲初不令汝食肉,何故違約?子玉既重生,遂斷葷血。初子玉累取三妻,皆雲被追之,亦悉來見。子玉問:「何得來耶?」妻云:「君勿顧之耳。」小妻:「君於我不足,有恨而來,所用己錢,何不還之?」子玉云:「錢亦易得。」妻云:「用我銅錢,今還紙錢耶?」子玉云:「夫用婦錢,義無還理。」妻無以應。遲回各去也。(出《廣異記》)
méi xiān
梅先
qián táng méi xiān héng yǐ shàn shì zì yè. hǎo chí fú jīng, jiān zào shēng míng chāo běn zào shēng zuò suì zhǔ. qī zhāi, lín lǐ hū wèi jū shì. tiān bǎo zhōng, yù jí bào zú ér huó. zì shuō, chū sǐ wèi rén suǒ lǐng, yǔ tú shí yú bèi jiàn yán luó wáng. wáng wèn jūn zài shēng fù yǒu hé yè, xiān dá yuē: wéi chí jīng niàn fó ér yǐ. wáng yuē: cǐ shàn jūn néng xíng zhī, míng míng zhī fú, bù kě xū ěr. lìng jiǎn xiān bù, xǐ yuē: jūn shàng wèi hé sǐ, jīn fàng què shēng, yí chóng běn yè yě. zài bài. huì wèi yǒu rén sòng, liú zài shǔ zhōng. wáng fù xùn wèn, cì zhì qián táng lǐ zhèng bāo zhí. wèn hé gù qǔ lǐ píng tóu qián, bù wèi shǔ hù. zhí yuē: zhí wèi lǐ zhǎng tuán tóu shēn cháng zài xiàn yè guī zǎo chū shí bù zhī shān qǐ zhuī zi wèn. wáng lìng chū tiē zhuī zhí zi. xū yú yǒu shǐ zhě zhì jīn sòng zhí hái. suì huó. shuō qí shì, shí qí zi shén wú yàng, zhòng rén jiē shì zhī. hòu wǔ liù rì, zhí zi guǒ bìng, jí èr rì sǐ yǐ. chū guǎng yì jì
錢塘梅先恆以善事自業。好持佛經,兼造生(明抄本「造生」作「遂主」。)七齋,鄰里呼為居士。天寶中,遇疾暴卒而活。自說,初死為人所領,與徒十餘輩見閻羅王。王問君在生復有何業,先答曰:「唯持經念佛而已。」王曰:「此善君能行之,冥冥之福,不可虛耳。」令檢先簿,喜曰:「君尚未合死,今放卻生,宜崇本業也。」再拜。會未有人送,留在署中。王復訊問,次至錢塘里正包直。問何故取李平頭錢,不為屬戶。直曰:』直為里長團頭身常在縣夜歸早出實不知山乞追子問。」王令出帖追直子。須臾有使者至今送直還。遂活。說其事,時其子甚無恙,眾人皆試之。後五六日,直子果病,即二日死矣。(出《廣異記》)