hán shān zǐ xuān yuán mí míng cài shǎo xiá zhèng jū zhōng yī yòng chāng
寒山子 軒轅彌明 蔡少霞 鄭居中 伊用昌
hán shān zǐ
寒山子
hán shān zǐ zhě, bù zhī qí míng shì. dà lì zhōng, yǐn jū tiān tāi cuì píng shān. qí shān shēn suì, dāng shǔ yǒu xuě, yì míng hán yán, yīn zì hào hán shān zǐ. hǎo wèi shī, měi dé yī piān yī jù, zhé tí yú shù jiān shí shàng. yǒu hào shì zhě, suí ér lù zhī, fán sān bǎi yú shǒu, duō shù shān lín yōu yǐn zhī xìng, huò jī fěng shí tài, néng jǐng lì liú sú. tóng bǎi zhēng jūn xú líng fǔ, xù ér jí zhī, fēn wèi sān juǎn, xíng yú rén jiān. shí yú nián hū bù fù jiàn, xián tōng shí èr nián, pí líng dào shì lǐ hè, xìng biǎn jí, hǎo líng wǔ rén. hū yǒu pín shì yì hè qǐ shí, hè bù zhī yǔ, jiā yǐ chì zé. pín zhě wěi wěi ér qù. shù rì, yǒu bái mǎ cóng bái yī zhě liù qī rén yì hè, hè lǐ jiē zhī. yīn wèn hè yuē: pō xiāng jì hū? hè shì qí zhuàng mào, nǎi qián zhī pín shì yě. qūn xún yù xiè zhī, cán wèi fā yán. hū yǔ hè yuē: zi xiū dào wèi zhī qí mén, ér hǎo líng rén wǔ sú, hé dào kě jì? zi pō zhī yǒu hán shān zǐ xié? dá yuē: zhī. yuē: jí wú shì yǐ. wú shǐ wèi rǔ kě jiào, jīn bù kě yě. xiū shēng zhī dào, chú shì qù yù, sè shén bào hé, suǒ yǐ wú lèi yě nèi yì qí xīn, wài jiǎn qí shēn, suǒ yǐ wú guò yě xiān rén hòu jǐ, zhī róu shǒu qiān, suǒ yǐ ān shēn yě shàn tuī yú rén, bù shàn guī zhū shēn, suǒ yǐ jī dé yě gōng bù zài xiǎo, lì zhī wú dài, guò bù zài dà, qù ér bù èr, suǒ yǐ jī gōng yě. rán hòu nèi xíng chōng ér wài dān zhì, kě yǐ jì dào yú fǎng fú ěr. zi zhī sān dú wèi jiǎn, yǐ guān zān wèi shì, kě wèi hǔ bào zhī kuò, ér quǎn shǐ zhī zhì yě. chū mén chéng mǎ ér qù, jìng bù fù jiàn. chū xiān chuán shí yí
寒山子者,不知其名氏。大曆中,隱居天台翠屏山。其山深邃,當暑有雪,亦名寒岩,因自號寒山子。好為詩,每得一篇一句,輒題於樹間石上。有好事者,隨而錄之,凡三百餘首,多述山林幽隱之興,或譏諷時態,能警勵流俗。桐柏征君徐靈府,序而集之,分為三卷,行於人間。十餘年忽不復見,咸通十二年,毗陵道士李褐,性褊急,好凌侮人。忽有貧士詣褐乞食,褐不之與,加以叱責。貧者唯唯而去。數日,有白馬從白衣者六七人詣褐,褐禮接之。因問褐曰:「頗相記乎?」褐視其狀貌,乃前之貧士也。逡巡欲謝之,慚未發言。忽語褐曰:「子修道未知其門,而好凌人侮俗,何道可冀?子頗知有寒山子邪?」答曰:「知。」曰:「即吾是矣。吾始謂汝可教,今不可也。修生之道,除嗜去欲,嗇神抱和,所以無累也;內抑其心,外檢其身,所以無過也;先人後己,知柔守謙,所以安身也;善推於人,不善歸諸身,所以積德也;功不在小,立之無怠,過不在大,去而不貳,所以積功也。然後內行充而外丹至,可以冀道於仿佛耳。子之三毒未剪,以冠簪為飾,可謂虎豹之鞟,而犬豕之質也。」出門乘馬而去,竟不復見。(出《仙傳拾遺》)
xuān yuán mí míng
軒轅彌明
xuān yuán mí míng zhě, bù zhī hé xǔ rén. zài héng xiāng jiān lái wǎng jiǔ shí yú nián, shàn bǔ zhú guǐ wù, néng qiú jū jiāo chī hǔ bào, rén mò zhī qí shòu. jìn shì liú shī fú, cháng yú xiāng nán yù zhī. yuán hé qī nián rén chén shí èr yuè sì rì, jiāng zì héng shān yóu tài bái, hái míng chāo běn hái zuò guò. jīng shī, yǔ shī fú xiāng zhí, shī fú zhāo qí zhǐ sù. yǒu xiào shū láng hóu xǐ, xīn yǒu shī míng, yōng lú yè zuò, yǔ liú shuō shī. mí míng zài qí cè, mào jí chǒu, bái bìn hēi miàn, zhǎng jǐng ér gāo jié hóu. zhōng yòu zuò chǔ yǔ, xǐ shì zhī ruò wú rén. mí míng hū xiān yī zhāng méi, zhǐ lú zhōng gǔ dǐng wèi xǐ yuē: zi yún néng shī, yǔ wǒ fù cǐ hū! shī fú yǐ héng xiāng jiù shí, jiàn qí lǎo mào, pō jìng zhī, bù zhī qí yǒu wén yě, wén cǐ shuō dà xǐ, jí yuán bǐ ér tí qí shǒu liǎng jù yuē: qiǎo jiàng zuó shān gǔ, kū zhōng shì jiān pēng. cì chuán xǐ yǔ. xǐ yǒng yuè ér zhuì qí xià yuē: wài bāo gān xiǎn wén, zhōng yǒu àn làng jīng. tí qì yín zhī. mí míng yǎ rán xiào yuē: zi shī rú shì ér yǐ hū? jí xiù shǒu sǒng jiān, yǐ běi qiáng zuò, wèi liú yuē: wú bù jiě shì sú shū, zi wèi wú shū zhī. yīn gāo yín yuē: lóng tóu suō jūn chǔn, shǐ fù zhàng péng hēng. chū bù shì jīng yì, shī zhǐ yǒu shì xùn xǐ. èr zi xiāng gù kuì hài, rán yù yǐ duō qióng zhī, jí fù liǎng jù yǐ yuán xǐ yuē: dà ruò liè shì dǎn, yuán rú dài mǎ yīng. xǐ yòu chéng liǎng jù yuē: zài lěng zú zì ān, zāo fén yì mí zhēn. mí míng yòu lìng shī fú shū yuē: qiū guā lái luò dì, dòng yù qiáng chōu méng. shī fú yòu yín yuē: mó lóng qù guī jiǎo, fú rùn zhe guāng jīng. qì, yòu shòu xǐ. xǐ sī yì kǔ, wù yù yā mí míng, měi yíng dù yù chū kǒu wěn, yín shēng yì bēi, cāo bǐ yù shū, jiāng xià fù zhǐ, yì jìng bù néng qí. yuē: páng yǒu shuāng ěr chuān, shàng wèi gū jì chēng. yín jìng, mí míng yuē: shí yú qiū yǐn qiào, wēi zuò cāng yíng shēng. qí bù yòng yì rú chū, suǒ yán yì qí, bù kě fù shuō, yǔ jiē qīn èr zi. yè jiāng lán, èr zi qǐ xiè yuē: zūn shī fēi cháng rén yě, mǒu děng fú yǐ, yuàn wèi dì zǐ, bù gǎn gèng shī. mí míng fèn yuē: bù rán. cǐ zhāng bù kě yǐ bù chéng yě. wèi liú yuē: bǎ bǐ bǎ bǐ, wú yǔ rǔ jiù zhī. jí yòu lián chàng yuē: hé dāng chū huī zhú xiè, wú jì lí píng yīng. miù jū dǐng nài jiān, zhǎng shǐ shuǐ huǒ zhēng. xíng mó fù nǚ xiào, dù liàng ér tóng qīng. tú ěr jiān zhēn xìng, bù guò shēng hé shèng. níng yī nuǎn rè bì, bù yǔ hán lěng bìng. hū lí fān yì qiān, shí fù rèn shǐ chéng. lòu zhì hé zhēn zhuó, xiá zhōng kuì tí qíng. qǐ néng dào xiān yào, dàn wèi wū yáng gēng. qū qū tú zì xiào, suǒ suǒ ān zú chéng. nán bǐ zǔ dòu yòng, bù wèi shǒu suǒ dèng. yuàn jūn wù cháo qiào, cǐ wù fāng shī xíng. shī fú shū qì, jí shǐ dú zhī, bì. wèi èr zǐ yuē: cǐ jiē bù zú yǔ yǔ, cǐ níng wèi wén yé? wú jiù zi suǒ néng ér zuò ěr, fēi wú zhī suǒ xué yú shī ér néng zhě yě. wú suǒ néng zhě, zi jiē bù zú yǐ wén yě, qǐ dú wén hū zāi. wú bì kǒu yǐ. èr zi dà jù, jiē qǐ lì chuáng xià, bài yuē: bù gǎn tā yǒu wèn yě, yuàn yī yán ér yǐ, xiān shēng chēng wú bù jiě rén jiān shū. gǎn wèn jiě hé shū, qǐng wén cǐ ér yǐ? lèi wèn bù yīng, èr zi bù zì dé, jí tuì jiù zuò. mí míng yǐ qiáng shuì, bí xī rú léi míng, èr zi dàn kǒng shī sè. bù gǎn chuǎn xī. sī xū, shǔ gǔ dōng dōng. èr zi yì kùn, suì zuò shuì, jí jué jīng gù, yǐ shī mí míng suǒ zài. wèn tóng nú, yuē: tiān qiě míng, dào shì qǐ chū mén, ruò jiāng biàn xuán rán, jiǔ bù fǎn, mì zhī yǐ bù jiàn yǐ. èr zi jīng wǎn zì zé, yīn xié shī yì chāng lí hán yù: wèn cǐ hé rén yě? yù yuē: yú wén yǒu yǐn jūn zǐ mí míng, qǐ qí rén yé. suì wèi shí dǐng lián jù xù, xíng yú dài yān. chū xiān chuán shí yí
軒轅彌明者,不知何許人。在衡湘間來往九十餘年,善捕逐鬼物,能囚拘蛟螭虎豹,人莫知其壽。進士劉師服,常於湘南遇之。元和七年壬辰十二月四日,將自衡山游太白,還(明抄本還作過。)京師,與師服相值,師服招其止宿。有校書郎侯喜,新有詩名,擁爐夜坐,與劉說詩。彌明在其側,貌極丑,白鬢黑面,長頸而高結喉。中又作楚語,喜視之若無人。彌明忽掀衣張眉,指爐中古鼎謂喜曰:「子云能詩,與我賦此乎!」師服以衡湘舊識,見其老貌,頗敬之,不知其有文也,聞此說大喜,即援筆而題其首兩句曰:「巧匠琢山骨,刳中事煎烹。」次傳喜與。喜踴躍而綴其下曰:「外苞乾蘚文,中有暗浪驚。」題訖吟之。彌明啞然笑曰:「子詩如是而已乎?」即袖手竦肩,倚北牆坐,謂劉曰:「吾不解世俗書,子為吾書之。」因高吟曰:「龍頭縮菌蠢,豕腹脹彭亨。」初不似經意,詩旨有似訊喜。二子相顧愧駭,然欲以多窮之,即賦兩句以援喜曰:「大若烈士膽,圓如戴馬纓。」喜又成兩句曰:「在冷足自安,遭焚意彌貞。」彌明又令師服書曰:「秋瓜來落蒂,凍芋強抽萌。」師服又吟曰:「磨礱去圭角,浮潤著光精。」訖,又授喜。喜思益苦,務欲壓彌明,每營度欲出口吻,吟聲益悲,操筆欲書,將下復止,亦竟不能奇。曰:「旁有雙耳穿,上為孤髻撐。」吟竟,彌明曰:「時於蚯蚓竅,微作蒼蠅聲。」其不用意如初,所言益奇,不可附說,語皆侵二子。夜將闌,二子起謝曰:「尊師非常人也,某等伏矣,願為弟子,不敢更詩。」彌明奮曰:「不然。此章不可以不成也。」謂劉曰:「把筆把筆,吾與汝就之。」即又連唱曰:「何當出灰燭灺,無計離瓶罌。謬居鼎鼐間,長使水火爭。形模婦女笑,度量兒童輕。徒爾堅貞性,不過升合盛。寧依暖熱敝,不與寒冷並。忽罹翻溢愆,實負任使誠。陋質荷斟酌,狹中愧提擎。豈能道仙藥,但未污羊羹。區區徒自效,瑣瑣安足呈。難比俎豆用,不為手所隥。願君勿嘲誚,此物方施行。」師服書訖,即使讀之,畢。謂二子曰:「此皆不足與語,此寧為文耶?吾就子所能而作耳,非吾之所學於師而能者也。吾所能者,子皆不足以聞也,豈獨文乎哉。吾閉口矣。」二子大懼,皆起立床下,拜曰:「不敢他有問也,願一言而已,先生稱『吾不解人間書。』敢問解何書,請聞此而已?」累問不應,二子不自得,即退就坐。彌明倚牆睡,鼻息如雷鳴,二子但恐失色。不敢喘息。斯須,曙鼓冬冬。二子亦困,遂坐睡,及覺驚顧,已失彌明所在。問童奴,曰:「天且明,道士起出門,若將便旋然,久不返,覓之已不見矣。」二子驚惋自責,因攜詩詣昌黎韓愈:「問此何人也?」愈曰:「余聞有隱君子彌明,豈其人耶。」遂為石鼎聯句序,行於代焉。(出《仙傳拾遺》)
cài shǎo xiá
蔡少霞
cài shǎo xiá zhě, chén liú rén yě. xìng qíng tián hé, yòu ér fèng dào. zǎo suì míng jīng dé dì, xuǎn qí zhōu cān jūn. zhì mǎn, piào yù jiāng zhè jiān. jiǔ zhī, zài shòu yǎn zhōu sì shuǐ chéng. suì yú xiàn dōng èr shí lǐ mǎi shān zhú shì, wèi zhōng yān zhī jì. jū chù shēn pì, fǔ kàn guī méng, shuǐ shí yún xiá, jìng xiàng shū shèng. shǎo xiá shì lèi zǎo jué, yóu xié sù shàng. ǒu yī rì yán xī dú xíng, hū dé měi yīn, yīn qì yān, shén sī hūn rán, bù jué chéng mèi. yīn wèi hè yī lù zé zhī rén mèng zhōng zhào qù, suí zhī yuǎn yóu, nǎi zhì chéng kuò yī suǒ. bì tiān xū kuàng, ruì rì tóng lóng, rén sú jié jìng, huì mù xiān mào. shǎo xiá jǔ mù yí zú, huáng huò bù níng, jí bèi dǎo zhī lìng qián. jīng lì mén táng, shēn suì mò cè, yáo jiàn yù rén dāng xuān dú lì, shǎo xiá jù xiū jìng yè. yù rén wèi yuē: mǐn zi qián xīn, jīn yí lǐng shì. shǎo xiá mí zhī suǒ wèi, fù wèi lù zé rén yǐn zhì dōng láng, zhǐ yú shí bēi zhī cè. wèi shǎo xiá yuē: zhào jūn shū cǐ, hè yù liáng yīn. shǎo xiá sù bù gōng shū, jí jí cí ràng. lù zé rén yuē: dàn àn wén ér lù, hú nǎi jù wéi. é yǒu èr tóng, zì běi ér lái, yī pěng yá xiāng, nèi yǒu liǎng fú zǐ juàn wén shū, yī zhāi bǐ yàn. jí fù shǎo xiá, níng shén nuò guǎn, qǐng kè ér bì, yīn lǎn dú zhī, yǐ jì yú xīn yǐ. tí yún: cāng lóng xī xīn gōng míng, zǐ yáng zhēn rén shān xuán qīng zhuàn. liáng cháng xī lù, yuán zé dōng xiè. xīn gōng hóng hóng, chóng xuān huán huán. diāo mín pán chǔ, lòu tán liàn niè. bì wǎ lín chà, yáo xié fǎng jié. gé níng ruì xiá, lóu héng xiáng ní. zōu yú xún jiǎo, chāng míng pěng ài. zhū shù zēng lián, yù quán jǔ xiè. líng biāo xiá jí, shèng rì fǔ xī. tài shàng yóu yì, wú jí biàn què. bǎi shén shǒu hù, zhū zhēn bān liè. xiān wēng hú lì, dào shī shuǐ jié. yǐn yù chéng jiāng, zhuàn qióng wèi xiè. guì qí bù dòng, lán wò hù shè. miào lè jīng zòu, liú líng jiān fā. tiān sù xū xú, fēng xiāo líng chè. fèng gē xié lǜ, hè wǔ huì jié. sān biàn xuán yún, jiǔ chéng jiàng xuě. yì qiān tú yǔ, tóng chū jù shuō. fāng gèng zhōu shì, suì wèi lù zé rén cù zhī, hū jù ér fǎn, xǐng rán suì wù. jí mìng zhǐ bǐ, dēng jí jì lù. zì shì yǎn yù hào qí zhī rén, duō yì shǎo xiá, yè fǎng qí shì. yǒu zhèng hái gǔ zhě, wèi lì chuán yān. qiě shǎo xiá nǎi xiào lián yī sǒu ěr, gù zhī qí bù wàng yǐ. chū jí yì jì
蔡少霞者,陳留人也。性情恬和,幼而奉道。早歲明經得第,選蘄州參軍。秩滿,漂寓江浙間。久之,再授兗州泗水丞。遂於縣東二十里買山築室,為終焉之計。居處深僻,俯瞰龜蒙,水石雲霞,境象殊勝。少霞世累早絕,尤諧夙尚。偶一日沿溪獨行,忽得美蔭,因憩焉,神思昏然,不覺成寐。因為褐衣鹿幘之人夢中召去,隨之遠遊,乃至城廓一所。碧天虛曠,瑞日瞳矓,人俗潔淨,卉木鮮茂。少霞舉目移足,惶惑不寧,即被導之令前。經歷門堂,深邃莫測,遙見玉人當軒獨立,少霞遽修敬謁。玉人謂曰:「愍子虔心,今宜領事。」少霞靡知所謂,復為鹿幘人引至東廊,止於石碑之側。謂少霞曰:「召君書此,賀遇良因。」少霞素不工書,即極辭讓。鹿幘人曰:「但按文而錄,胡乃拒違。」俄有二童,自北而來,一捧牙箱,內有兩幅紫絹文書,一齋筆硯。即付少霞,凝神搦管,頃刻而畢,因覽讀之,已記於心矣。題云:「蒼龍溪新宮銘,紫陽真人山玄卿撰。良常西麓,源澤東泄。新宮宏宏,崇軒轘轘。雕珉盤礎,鏤檀楝臬。碧瓦鱗差,瑤瑎昉截。閣凝瑞霞,樓橫祥霓。騶虞巡徼,昌明捧閡。珠樹矰連,玉泉矩泄。靈飈遐集,聖日俯晰。太上游詣,無極便闕。百神守護,諸真班列。仙翁鵠立,道師水潔。飲玉成漿,饌瓊為屑。桂旗不動,蘭幄互設。妙樂兢奏,流鈴間發。天簌虛徐,風簫泠澈。鳳歌諧律,鶴舞會節。三變玄雲,九成絳雪。易遷徒語,童初詎說。」方更周視,遂為鹿幘人促之,忽遽而返,醒然遂寤。急命紙筆,登即紀錄。自是兗豫好奇之人,多詣少霞,謁訪其事。有鄭還古者,為立傳焉。且少霞乃孝廉一叟耳,固知其不妄矣。(出《集異記》)
zhèng jū zhōng
鄭居中
zhèng shè rén jū zhōng, gāo yǎ zhī shì, hǎo dào shù. cháng yù zhāng shān rén zhě, duō tóng yóu chù, rén dàn hū wèi xiǎo zhāng shān rén, yì bù zhī qí suǒ néng yě. jū xiāng hàn jiān, chú zhōng shū shè rén, bù jiù. kāi chéng èr nián chūn, wǎng dōng luò sōng yuè, xié jiā tóng sān sì rén, yǔ sēng dēng lì, wú suǒ bú dào, shù yuè yān zhǐ. rì wǎn zhì yī chù, lín quán xiù jié, ài shén wàng fǎn. huì yuàn sēng bù zài, zhāng zhú rè huǒ jiāng sù, qiǎn pū zhě qiú zhī, jiān qǔ bǐ, shì yù wèi shī zhě. cāo bǐ zhī cì, dēng miè huǒ jǐn. yī tóng zài cè, wén zhèng gōng pú dì zhī shēng. hóu zhōng qì cū, yǒu guāng rú jī zi, rào jǐng ér chū. jù chuī xīn míng zhī, yǐ bù jiù yǐ. zhǐ shàng yǒu sì zì yún: xiāng huǒ yuàn bì. bì zì jǐn bù chéng. hòu jū shān zhě jí liè rén shí jiàn zhī, yī fú rú yóu shè zhī zhuàng. dāng yīng shì zhāng shēng qián chū yán qí zhōng jìng zhī rì, zhèng gōng shě jiā yǐ bì ěr, ruò cǐ qǐ fēi dá mìng zhě yú? chū yì shǐ
鄭舍人居中,高雅之士,好道術。常遇張山人者,多同游處,人但呼為小張山人,亦不知其所能也。居襄漢間,除中書舍人,不就。開成二年春,往東洛嵩岳,攜家僮三四人,與僧登歷,無所不到,數月淹止。日晚至一處,林泉秀潔,愛甚忘返。會院僧不在,張燭熱火將宿,遣仆者求之,兼取筆,似欲為詩者。操筆之次,燈滅火盡。一僮在側,聞鄭公僕地之聲。喉中氣粗,有光如雞子,繞頸而出。遽吹薪明之,已不救矣。紙上有四字云:「香火願畢。」畢字僅不成。後居山者及獵人時見之,衣服如游涉之狀。當應是張生潛出言其終竟之日,鄭公舍家以避耳,若此豈非達命者歟?(出《逸史》)
yī yòng chāng
伊用昌
xióng jiǎo bǔ què shuō: qǐng nián, yǒu yī yòng chāng zhě, bù zhī hé xǔ rén yě. qí qī shén shǎo, yǒu shū sè, yīn lǜ nǚ gōng zhī shì, jiē qū jǐn qí miào. fū suī jī hán gài shí, zhōng wú kuì yì. huò yǒu háo fù zǐ dì, yǐ yán xiào xì diào, cháng yǒu bù kě fàn zhī sè. qí fū néng yǐn, duō kuáng yì, shí rén jiē hū wèi yī fēng zi. duō yóu jiāng zuǒ lú líng yí chūn děng zhū jùn, chū yǔ qīng hū, duō wèi zhòng suǒ jī. ài zuò wàng jiāng nán cí, fū qī chàng hè. huò sù yú gǔ sì fèi miào jiān, yù wù jí yǒu suǒ yǒng, qí cí jiē yǒu zhǐ. xióng zhǐ jì dé yǒng gǔ cí yún: jiāng nán gǔ, suō dù liǎng tóu luán. dīng zhe bù zhī qīn gǔ suǐ, dǎ lái zhǐ shì méi xīn gān. kōng fù bèi rén màn. yú duō bù jì. jiāng nán yǒu máng cǎo, pín mín cǎi zhī zhī jù. yuán dì shàng bēi shī, cǐ cǎo nài shuǐ, ér pín mín duō zhe zhī. yī fēng zi zhì chá líng xiàn mén, dà tí yún: chá líng yī dào hǎo zhǎng jiē, liǎng pàn zāi liǔ bù zāi huái. yè hòu bù wén gēng lòu gǔ, zhǐ tīng chuí máng zhī cǎo xié. shí xiàn guān jí xū lì dà wèi bù kě, zāo zhòng rén luàn ōu, zhú chū jiè. jiāng nán rén hū qīng báo zhī cí wèi fù kē, qí qī gào yuē: cháng yán xiǎo chù bú yào fù kē, ér jūn xū yào fù kē zhī. pì rú qí è mǎ, luò mǎ zú chuān dèng, fēi lǐ shāng duò yī děng. jūn bù yòng kǔ zhī. rú shì fū qī jù yǒu qīng báo zhī tài. tiān yòu guǐ yǒu nián, fū qī zhì fǔ zhōu nán chéng xiàn suǒ, yǒu cūn mín bì yī dú. fū qī gài dé niú ròu yī èr shí jīn, yú xiāng xiào nèi pēng zhì, yī xī jù shí jǐn. zhì míng, fū qī wèi ròu suǒ zhàng, jù sǐ yú xiāng xiào nèi. xiàn zhèn lì mín, yǐ lú xí guǒ shī, yú xiàn nán lù zuǒ bǎi yú bù ér yì zhī. qí zhèn jiāng xìng dīng, shì jiāng xī lián shǐ liú gōng qīn suí, yī nián hòu dé tì guī fǔ, liú gōng yǐ hōng. hū yī dàn yú běi shì péng xià, jiàn yī fēng zi fū qī, chàng wàng jiāng nán cí qǐ qián. jì xiāng jiàn shén xǐ, biàn xù jiù shì. zhí dīng shǒu shàng jiǔ lóu, sān rén gòng yǐn shù dòu. dīng dà zuì ér shuì, yī fēng zi suì suǒ bǐ tí jiǔ lóu bì yún: cǐ shēng shēng zài cǐ shēng xiān, hé shì cóng xuán bù fù xuán. yǐ zài huái nán jī quǎn hòu, ér jīn biàn dào yù huáng qián. tí bì, fū qī lián bì gāo chàng ér chū chéng, suì dù jiāng zhì yóu wéi guān, tí zhēn jūn diàn hòu, qí yù yún: dìng yì wàn zhào héng shā jūn guó zhǔ nán fāng chì lóng shén wáng yī yòng chāng. cí yún: rì rì xiáng yún ruì qì lián, yīng nóng jiā zuò dà shén xiān. bǐ tóu sǎ qǐ fēng léi lì, jiàn xià qū chí zào huà quán. gèng yǔ róng yí tiān lǐ lè, yǒng jiào hú lǔ jué fēng yān. liè xiān gōng yè zhī rú cǐ, zhí shàng sān qīng dì yì tiān. tí bà, lián bì rù xī shān. shí rén jiē jiàn niè xū ér xíng, zì cǐ gèng bù fù chū. qí dīng jiāng yú jiǔ lóu shàng zuì xǐng, huái nèi dé zǐ jīn yī shí liǎng. qí jīn bìng sòng zài huái hǎi nán chéng xiàn. hòu rén kāi qí mù, zhǐ jiàn lú xí liǎng lǐng, guǒ làn niú ròu shí yú jīn, chòu bù kě jìn, yú gèng wú bié wù. xióng yán liù qī suì shí, yóu jì shí yī fēng zi. huò zhe dào fú, chēng yī zūn shī. xióng cháng yú dǐng shàng huàn yī yōng jiē, téng tòng bù kě rěn. yī zūn shī hán sān kǒu shuǐ, xùn qí yōng biàn kuì, bìng bù wèi huàn. zhì jīn shàng yǒu hén zài. xióng yán qīn dǔ qí shì, fēi miù shuō yě. chū yù táng xián huà
熊皦補闕說:頃年,有伊用昌者,不知何許人也。其妻甚少,有殊色,音律女工之事,皆曲盡其妙。夫雖饑寒丐食,終無愧意。或有豪富子弟,以言笑戲調,常有不可犯之色。其夫能飲,多狂逸,時人皆呼為伊風子。多游江左廬陵宜春等諸郡,出語輕忽,多為眾所擊。愛作《望江南》詞,夫妻唱和。或宿於古寺廢廟間,遇物即有所詠,其詞皆有旨。熊只記得詠鼓詞云:「江南鼓,梭肚兩頭欒。釘着不知侵骨髓,打來只是沒心肝。空腹被人漫。」余多不記。江南有芒草,貧民采之織屨。緣地上卑濕,此草耐水,而貧民多着之。伊風子至茶陵縣門,大題云:「茶陵一道好長街,兩畔栽柳不栽槐。夜後不聞更漏鼓,只聽錘芒織草鞋。」時縣官及胥吏大為不可,遭眾人亂毆,逐出界。江南人呼輕薄之詞為覆窠,其妻告曰:「常言小處不要覆窠,而君須要覆窠之。譬如騎惡馬,落馬足穿鐙,非理傷墮一等。君不用苦之。」如是夫妻俱有輕薄之態。天祐癸酉年,夫妻至撫州南城縣所,有村民斃一犢。夫妻丐得牛肉一二十觔,於鄉校內烹炙,一夕俱食盡。至明,夫妻為肉所脹,俱死於鄉校內。縣鎮吏民,以蘆席裹屍,於縣南路左百餘步而瘞之。其鎮將姓丁,是江西廉使劉公親隨,一年後得替歸府,劉公已薨。忽一旦於北市棚下,見伊風子夫妻,唱望江南詞乞錢。既相見甚喜,便敘舊事。執丁手上酒樓,三人共飲數郖。丁大醉而睡,伊風子遂索筆題酒樓壁云:「此生生在此生先,何事從玄不復玄。已在淮南雞犬後,而今便到玉皇前。」題畢,夫妻連臂高唱而出城,遂渡江至游帷觀,題真君殿後,其御云:「定億萬兆恆沙軍國主南方赤龍神王伊用昌。」詞云:「日日祥雲瑞氣連,應儂家作大神仙。筆頭灑起風雷力,劍下驅馳造化權。更與戎夷添禮樂,永教胡虜絕烽煙。列仙功業只如此,直上三清第一天。」題罷,連臂入西山。時人皆見躡虛而行,自此更不復出。其丁將於酒樓上醉醒,懷內得紫金一十兩。其金並送在淮海南城縣。後人開其墓,只見蘆席兩領,裹爛牛肉十餘觔,臭不可近,余更無別物。熊言六七歲時,猶記識伊風子。或着道服,稱伊尊師。熊嘗於頂上患一癰癤,疼痛不可忍。伊尊師含三口水,噀其癰便潰,並不為患。至今尚有痕在。熊言親睹其事,非謬說也。(出《玉堂閒話》)