xíng cáo jìn wéi shì zi jiāng sēng jī luǎn xǔ wén dù xuán fǎ sì shāng jū shì huáng shān ruì xiàng mǎ zi yún yún huā sì guān yīn lǐ zhōu huì yuán yán zhōu fù rén zhèn zhōu tiě tǎ wèi bīn diào zhě
邢曹進 韋氏子 僵僧 雞卵 許文度 玄法寺 商居士 黃山瑞像 馬子云 雲花寺觀音 李舟 惠原 延州婦人 鎮州鐵塔 渭濱釣者
xíng cáo jìn
邢曹進
táng gù zèng gōng bù shàng shū xíng cáo jìn, zhì dé yǐ lái, hé shuò zhī jiàn jiāng yě. shǒu zhí wèi jùn, yīn wèi tián chéng sì suǒ mí. céng yīn tǎo pàn, fēi shǐ zhōng jiān, zuǒ yòu yǔ zhī bá jiàn, ér zú liú yú gǔ, wēi lù qí mò yān. jí yǐ tiě qián, qiǎn yǒu lì zhě bá ér chū zhī, qí zú jiān rán bù kě dòng. cáo jìn tòng chǔ, jì wú suǒ shī. qī nú bèi dàn wèi guǎng xiū fó shì, yòng xī cí yīn. bù shù rì, zé yǐ suǒ fù shēn yú chuáng, fù mìng chū zhī, ér tè láo rú gù. cáo jìn shēn yín rěn nài, qí sǐ ér yǐ. hū yīn zhòu qǐn, mèng yī hú sēng lì yú tíng zhōng, cáo jìn zé yǐ suǒ kǔ sù zhī. hú sēng jiǔ ér wèi yuē: néng yǐ mǐ zhī zhù yú qí zhōng, dāng zì yù yǐ. jí wù, yán yú yī gōng. yī gōng yuē: mǐ zhī jí gān, qǐ yí zì chuāng zāi! suì lìng guǎng xún yú rén, mò yǒu yù zhě. míng rì, hū yǒu hú sēng yì mén qǐ shí, yīn jù zhào rù. ér cáo jìn zhōng táng yáo jiàn, nǎi zuó zhī suǒ mèng zhě yě, jí yán zhī fù jìn, gào yǐ wēi kǔ. hú sēng yuē: hé bù guàn yǐ hán shí táng? dāng zhī qí shén yàn yě. cáo jìn suì wù, táng wèi mǐ zhī. kuàng suǒ jiàn fù xiào mèng zhōng, zé qǔ zhī, rú fǎ yǐ diǎn, yīng shǒu qīng liáng, dùn jiǎn suān téng. qí yè, qí chuāng shāo yǎng, jí lìng rú qián niè zhī. qián cái jí jiǎn, zú yǐ tū rán ér chū. hòu fù yào, bù xún rì ér chài yǐ. xū, xī fāng shèng rén, ēn yòu xiǎn zhuó, nǎi ruò cǐ zhī míng zhēng hū. chū jí yì jì
唐故贈工部尚書邢曹進,至德已來,河朔之健將也。守職魏郡,因為田承嗣所縻。曾因討叛,飛矢中肩,左右與之拔箭,而鏃留於骨,微露其末焉。即以鐵鉗,遣有力者拔而出之,其鏃堅然不可動。曹進痛楚,計無所施。妻孥輩但為廣修佛事,用希慈蔭。不數日,則以索縛身於床,復命出之,而特牢如故。曹進呻吟忍耐,俟死而已。忽因晝寢,夢一胡僧立於庭中,曹進則以所苦訴之。胡僧久而謂曰:「能以米汁注於其中,當自愈矣。」及寤,言於醫工。醫工曰:「米汁即泔,豈宜漬瘡哉!」遂令廣詢於人,莫有諭者。明日,忽有胡僧詣門乞食,因遽召入。而曹進中堂遙見,乃昨之所夢者也,即延之附近,告以危苦。胡僧曰:「何不灌以寒食餳?當知其神驗也。」曹進遂悟,餳為米汁。況所見復肖夢中,則取之,如法以點,應手清涼,頓減酸疼。其夜,其瘡稍癢,即令如前鑷之。鉗才及瞼,鏃已突然而出。後傅藥,不旬日而瘥矣。吁,西方聖人,恩祐顯灼,乃若此之明徵乎。(出《集異記》)
wéi shì zi
韋氏子
wéi shì zi yǒu fú rú ér rèn yú táng yuán hé cháo zhě, zì yòu zōng rú, fēi rú bù yán, gù yǐ shì shì wèi hú fǎ, fēi zhōng guó yí xìng. yǒu èr nǚ, zhǎng shì xiàng lǐ shì, yòu shì hú shì. zhǎng fū zhí wài jiù zhī lùn, cì fū zé fǎn zhī, cháng jìng fú fèng jiào, gōng xí qí wén zì. qí yǒu bù yì zhī zì dú yí fàn yīn zhě, zé qū shé xiào zhī, jiǔ ér yì dǔ. jí wéi shì zi qǐn jí, mìng qí zǐ yuē: wǒ rú jiā zhī rén, fēi xiān wáng zhī jiào bù fú. wú jīn sǐ yǐ, shèn wù wèi sú tài, zhù shì fàn sēng, qí yòu yú hú shén, fù wú píng shēng zhī xīn. qí zi cóng zhī. jì chú fú ér hú shì qī sǐ, xiōng wèn dào xiàng lǐ shì, yǐ qí fù wò jí, wèi guǒ fù zhī. é ér jí dài, qí jiā qì ér huán zhī, qiě shǔ kuàng yān. chuā ruò guǐ shén fú chí, zhòu néng qǐ zuò, hū qí fù yuē: qiè jì mèi sǐ yǐ shù yuè, hé bù xiāng gào? yīn qì xià wū yàn, qí fū dài zhī yuē: ān dé cǐ shì? xián mèi wēi yàng, jìn wén píng fù, huāng huò zhī jiàn, wèi kě píng yě. wù jù chóu chàng, jīn jí shén, qiě xū jiāng xī. yòu qì yuē: qiè mèi zài cǐ, zì yán jīn nián shí yuè sǐ, shén yǒu suǒ jiàn, mìng wú dì xiōng lái, jiāng chuán shì zhī. zuó dào dì fǔ xī cáo zhī zhōng, wén gāo yōng zhī nèi, yuān chǔ jiào huǐ zhī shēng, ruò xiān jūn shēng yān. guān qí shàng zé huǒ guāng bèng chū, yàn ruò fēng léi. qiú rù lǐ jìn, bù kě, yīn yáo kū hū zhī. xiān jūn suí shēng jiào yuē: wú yǐ píng shēng bàng fú, shòu kǔ mí qiè, wú xiǎo wú yè, lüè wú qì shí, cǐ zhōng xíng míng, yán shuō bù jí. wéi yǒu qìng jiā huí xiàng, míng míng chāo běn míng zuò jié. zī zhuàn fú, kě qiú wàn yī. lún jié ér shòu, nán xī jiàng jiǎn. dàn bǎi kè zhī zhōng, yī kè zàn xī, yì kě lüè shū qì ěr. mèi suī sù zuì bù qīng, yǐ fū jiā jī shàn, bù duò dì yù, jí dāng shàng shēng tiān gōng yě. qiè yǐ jūn xīn ruò xiān jūn, yì dāng shòu shù bǎi nián zhī zé, rán wěi xíng zhī hòu, qiě dāng shén huà wèi wū. zài qī fàn sēng zhī shí, kě yǐ lái cǐ. qí fū qì yuē: hóng lú biàn huà, wù gù yǒu zhī. què wèi há, shé wèi zhì, zhì wèi gē, jiū wèi yīng, tián shǔ wèi rú, fǔ cǎo wèi yíng, rén wèi hǔ wèi yuán wèi yú wèi biē zhī lèi, shǐ chuán bù jué. wèi wū zhī shuō, qǐ gǎn shēn yà! rán wū qún zhī lái, shù jiē shù shí, hé yǐ rèn jūn zhī shēn ér jiā jìng hū? yuē: wěi dǐ máo bái zhě qiè yě. wèi qiè xiè shì rén, wèi bù shàn zhě, míng zé yǒu rén zhū, àn zé yǒu guǐ zhū, sī háo bù chà. yīn qí suǒ mí, suí mí shòu huà, bù jiàn tiān bǎo zhī rén duō ér jīn rén guǎ hū! gài wèi shàn zhě shǎo, wèi è zhě duō. shì yǐ yī cè zhī nèi, chóng zhì wàn jì yī zhuān zhī xià, lóu yǐ qiān wàn. ér xī zhī míng chéng dà yì, kuàng dàng wú rén měi dì píng yuán, mù duàn cǎo mǎng, dé fēi qí yàn hū! duō xiè shì rén, miǎn zhí shàn yè. yán qì fù wò, qí xī suì zú. qí wèi fù yě, fèng shàng jìng, shì fū shùn, wèi zhǎng cí, chù xià qiān, gù hé mén lián zhī, mǐn qí fāng nián ér biàn yì wù. wú yòu wú zhǎng, qì yǐ qí wū. jí qī, wū lái zhě shù shí, wéi yī zhǐ yú tíng shù dī zhī, kuī qí gū zhī hù, bēi míng qū qǔ. ruò yǒu suǒ sù zhě, shǎo zhǎng guān zhī, mò bù wū yàn, xú yàn qí wěi, guǒ yǒu èr máo, bái rú shuāng xuě. gū yǐn qí shǒu ér zhù zhī yuē: wú xīn fù zhī jiāng wáng yě, yán dāng huà wèi wū ér wěi bái. ruò zhēn wú fù yě, fēi zhǐ wú shǒu. yán bì, qí wū fēi lái, xún xiá jiù shí, ruò sù yǎng zhě, shí bì ér qù. zì shì rì lái qiú shí, rén jiē zhī zhī. shù yuè zhī hòu, wū yì bù lái. chū xù xuán guài lù
韋氏子有服儒而任於唐元和朝者,自幼宗儒,非儒不言,故以釋氏為胡法,非中國宜興。有二女,長適相里氏,幼適胡氏。長夫執外舅之論,次夫則反之,常敬佛奉教,攻習其文字。其有不譯之字讀宜梵音者,則屈舌效之,久而益篤。及韋氏子寢疾,命其子曰:「我儒家之人,非先王之教不服。吾今死矣,慎勿為俗態,鑄釋飯僧,祈祐於胡神,負吾平生之心。」其子從之。既除服而胡氏妻死,凶問到相里氏,以其婦臥疾,未果訃之。俄而疾殆,其家泣而環之,且屬纊焉。欻若鬼神扶持,驟能起坐,呼其婦曰:「妾季妹死已數月,何不相告?」因泣下嗚咽,其夫紿之曰:「安得此事?賢妹微恙,近聞平復,荒惑之見,未可憑也。勿遽惆悵,今疾甚,且須將息。」又泣曰:「妾妹在此,自言今年十月死,甚有所見,命吾弟兄來,將傳示之。昨到地府西曹之中,聞高墉之內,冤楚叫悔之聲,若先君聲焉。觀其上則火光迸出,焰若風雷。求入禮覲,不可,因遙哭呼之。先君隨聲叫曰:『吾以平生謗佛,受苦彌切,無曉無夜,略無憩時,此中刑名,言說不及。惟有罄家回向,冥(明抄本「冥」作「竭」。)資撰福,可求萬一。輪劫而受,難希降減。但百刻之中,一刻暫息,亦可略舒氣耳。』妹雖宿罪不輕,以夫家積善,不墮地獄,即當上生天宮也。妾以君心若先君,亦當受數百年之責,然委形之後,且當神化為烏。再七飯僧之時,可以來此。」其夫泣曰:「洪爐變化,物固有之。雀為蛤,蛇為雉,雉為鴿,鳩為鷹,田鼠為鴽,腐草為螢,人為虎、為猨、為魚、為鱉之類,史傳不絕。為烏之說,豈敢深訝!然烏群之來,數皆數十,何以認君之身而加敬乎?」曰:「尾底毛白者妾也。為妾謝世人,為不善者,明則有人誅,暗則有鬼誅,絲毫不差。因其所迷,隨迷受化,不見天寶之人多而今人寡乎!蓋為善者少,為惡者多。是以一廁之內,蟲豸萬計;一磚之下,螻蟻千萬。而昔之名城大邑,曠盪無人;美地平原,目斷草莽,得非其驗乎!多謝世人,勉植善業。」言訖復臥,其夕遂卒。其為婦也,奉上敬,事夫順,為長慈,處下謙,故合門憐之,憫其芳年而變異物。無幼無長,泣以俟烏。及期,烏來者數十,唯一止於庭樹低枝,窺其姑之戶,悲鳴屈曲。若有所訴者,少長觀之,莫不嗚咽,徐驗其尾,果有二毛,白如霜雪。姑引其手而祝之曰:「吾新婦之將亡也,言當化為烏而尾白。若真吾婦也,飛止吾手。」言畢,其烏飛來,馴狎就食,若素養者,食畢而去。自是日來求食,人皆知之。數月之後,烏亦不來。(出《續玄怪錄》)
jiāng sēng
僵僧
táng yuán hé shí sān nián, zhèng huá jié dù shǐ sī kōng xuē píng chén xǔ jié dù shǐ lǐ guāng yán bìng zhǔn zhào gè jiù tǒng suǒ bù bīng zì wèi rù tǎo dōng píng, dǐ pú yáng nán qī lǐ, zhù jūn yān. jū rén jǐn sàn, ér cūn nèi yǒu sū dǔ bō zhě, zhōng yǒu jiāng sēng, dèng mù ér zuò, fú yī zài shēn. yǐ wù chù zhī, dēng shí chén sàn. zhòng zhēng jí shì, tián yàn lèi rì. yǒu xǔ zú hǎo yì yuē: yān yǒu cǐ shì? yīn cǐ dāo cì qí xīn, rú chéng shàng rǎng. yì xià tǎ bù sān sì bù, pěng xīn dà jiào, yī shēng ér jué. lǐ gōng suì lìng biāo jué qí shì, yì yú qí xià. míng rì, chén zú máo qīng yuē: qǐ yǒu cǐ hū? zuó zhě hǎo yì yīn ǒu huì ěr. jí yǐ dāo huán zhú qù èr chǐ. qīng xià tǎ bù sān sì bù, pěng yí dà jiào, yī shēng ér jué. lǐ gōng yòu lìng biāo qí shì, yì yú qí xià. zì shì wú gǎn fàn zhě. ér jūn rén qí fú qǐ líng, xiāng huǒ dà jí, wǎng huán sān sì lǐ, rén chóu bù dé rù yān. jūn rén yǐ qián bó yī zhuāng tán shī, huán yī èr lǐ ér mǎn yān. sī kōng xuē gōng yīn lìng jūn zú zhī zhàn shāng chuāng zhòng zhě, xǔ qí luò jí jū. bù xún rì, zé yòu cóng jūn dōng rù, ér suǒ jù zhī cái, wèi dào zéi qiè qù, zé wú guài yǐ. zhì jīn dāo chuāng chǐ quē, fēn míng yóu zài. chū jí yì jì
唐元和十三年,鄭滑節度使司空薛平、陳許節度使李光顏並准詔各就統所部兵自衛入討東平,抵濮陽南七里,駐軍焉。居人盡散,而村內有窣堵波者,中有僵僧,瞪目而坐,佛衣在身。以物觸之,登時塵散。眾爭集視,填咽累日。有許卒郝義曰:「焉有此事?」因此刀刺其心,如棖上壤。義下塔不三四步,捧心大叫,一聲而絕。李公遂令標蕝其事,瘞於其下。明日,陳卒毛清曰:「豈有此乎?昨者郝義因偶會耳。」即以刀環築去二齒。清下塔不三四步,捧頤大叫,一聲而絕。李公又令標其事,瘞於其下。自是無敢犯者。而軍人祈福乞靈,香火大集,往環三四里,人稠不得入焉。軍人以錢帛衣裝檀施,環一二里而滿焉。司空薛公因令軍卒之戰傷瘡重者,許其落籍居。不旬日,則又從軍東入,而所聚之財,為盜賊挈去,則無怪矣。至今刀瘡齒缺,分明猶在。(出《集異記》)
jī luǎn
雞卵
táng jìng zōng huáng dì yù lì, yǐ tiān xià wú shì. shì zhèng zhī yú, yīn guǎng fú tú jiào, yóu shì zhǎng ān zhōng zī tú yì duō. jí wén zōng sì wèi, qīn yuè wàn jī, sī chú qí hài yú rén zhě. céng gù zuǒ yòu yuē: zì wú wèi tiān zǐ, wèi néng yǒu bǔ yú rén, jīn tiān xià xìng wú bīng gé, wú jiāng jǐn chú hài wù zhě, shǐ yì zhào zhī mín, zhǐ jīn rì wèi yáo shùn zhī shì zú yǐ. yǒu bù néng bǔ huà ér dù yú wù zhě, dàn yán zhī. zuǒ yòu huò duì yuē: dú fú tú shì bù néng yǒu bǔ yú dà huà, ér dù yú wù yì shén, kě yǐ chì qù. yú shì wén zōng bìng zhī. shǐ mìng yǒu sī, zhào zhōng wài bà zī tú shuō fú shū yì, yòu yǒu qǐng chì qí bù xiū jiào zhě. zhào mìng jiāng xíng, huì shàng shí chú lì xiū yù shàn, yǐ dǐng pēng jī luǎn. fāng rán huǒ yú qí xià, hū wén dǐng zhōng yǒu shēng jí wēi rú rén yán zhě. pò ér tīng zhī, nǎi qún luǎn hū guān shì yīn pú sà yě, shēng shén qī yàn, shì yǒu suǒ sù. shàng shí lì yì zhī, jù qí shì shàng wén. wén zōng mìng zuǒ yòu yàn zhī, rú shàng shí suǒ zòu. wén dì tàn yuē: wú bù zhī fú tú shì zhī lì nǎi rú shì yé! yì rì, chì shàng shí lì wú yǐ jī luǎn wèi shàn. yīn bān zhào jùn guó, gè yú jīng shè sù guān shì yīn pú sà xiàng. chū xuān shì zhì
唐敬宗皇帝御歷,以天下無事。視政之餘,因廣浮屠教,由是長安中緇徒益多。及文宗嗣位,親閱萬機,思除其害於人者。曾顧左右曰:「自吾為天子,未能有補於人,今天下幸無兵革,吾將盡除害物者,使億兆之民,指今日為堯、舜之世足矣。有不能補化而蠹於物者,但言之。」左右或對曰:「獨浮屠氏不能有補於大化,而蠹於物亦甚,可以斥去。」於是文宗病之。始命有司,詔中外罷緇徒說佛書義,又有請斥其不修教者。詔命將行,會尚食廚吏修御膳,以鼎烹雞卵。方燃火於其下,忽聞鼎中有聲極微如人言者。迫而聽之,乃群卵呼觀世音菩薩也,聲甚淒咽,似有所訴。尚食吏異之,具其事上聞。文宗命左右驗之,如尚食所奏。文帝嘆曰:「吾不知浮屠氏之力乃如是耶!」翌日,敕尚食吏無以雞卵為膳。因頒詔郡國,各於精舍塑觀世音菩薩像。(出《宣室志》)
xǔ wén dù
許文度
gāo gāo běn zuò qí, jù míng chāo běn gǎi. yáng xǔ wén dù, táng tài hé zhōng qiáo jū qí yáng jùn, hòu yǐ bìng rè, jìn yuè yú. yī rì wò yú tà ruò chén zuì zhuàng, hòu shù rì shǐ wù. chū wén dù mèng yǒu yī huáng páo shù bèi yǔ jù xíng tián yě, sì wàng jiān, jiǒng rán wú jī quǎn shēng, qiě bù zhī jǐ bǎi lǐ. qí shí tiān jǐng xūn huì, chóu sī rú jié. yǒu huáng páo zhě wèi wén dù yuē: zi wú kǔ, fū shòu zhī yǔ yāo, gù yǒu yá yǐ, suī shèng rén ān néng táo qí shù. wén dù hū wù shēn yǐ sǐ, kǒng shén. yòu xíng shí yú lǐ, zhì yī shuǐ, jǐn mù wú jì, bō ruò hēi sè, yǎo bù zhī qí shēn qiǎn. huáng yī rén jù lǚ shuǐ ér qù, dú wén dù jù bù gǎn shè. yǐ ér yǒu èr jīn rén, jiē zhǎng wǔ cùn yú, qí guāng jiǎo rán, zì shuǐ shàng lái, huáng yī zhě wàng jiàn jīn rén, jǔ sè zhèn lì, jí pì yì chí qù, bù gǎn tōu shì. èr jīn rén wèi wén dù yuē: rǔ hé wèi lái dì fǔ zhōng? wǒ jīn qiè rǔ guī shēng tú, shèn wú kǒng. wén dù jù shāo jiě, yīn zài bài xiè zhī, yú shì jīn rén yǔ wén dù xié xíng shù shí lǐ, é wàng jiàn lǐ mén, xǐ bù shèng. hū wén yǒu lì shēng hū wén dù zhě, wén dù jì ér xǐng, jiàn qī zǐ fāng qì yú qián, qiě qí qiě tàn, ér léi bèi bù néng yùn zhī tǐ, gù wèi xiá yǔ qí shì. hòu xún rì, jí shǎo jiān, cè ér bù yú tíng. hū jiàn èr jīn rén jiē zhǎng wǔ cùn yú, zài fú shè xià, jí xī shí mèng zhōng suǒ jiàn zhě. shì qí yí zhuàng, wú háo lǚ zhī yì, xīn yì qí zhī, shǐ yǐ qí shì gào yú qī. qī yuē: zuó zhě yǐ jūn bìng qiě jí, qiè yōu bù jiě. rán cháng wén shì shì yǒu jiù kǔ zhī lì, yóu shì qì zī wán, zhù èr jīn rén zhī xiàng, měi qīng dàn, cháng jù shí jì zhī. zì shì jūn zhī kǔ yì chōu chú, gài qí lì yě. wén dù gǎn èr jīn rén bào xiào zhī sù, bù shí shēng láo, cháng yuè fú shū, yīn jǐn qióng qí zhǐ guī yān. chū xuān shì zhì
高(「高」本作「岐」,據明抄本改。)陽許文度,唐太和中僑居岐陽郡,後以病熱,近月余。一日臥於榻若沉醉狀,後數日始寤。初文度夢有衣黃袍數輩與俱行田野,四望間,迥然無雞犬聲,且不知幾百里。其時天景曛晦,愁思如結。有黃袍者謂文度曰:「子無苦,夫壽之與夭,固有涯矣,雖聖人安能逃其數。」文度忽悟身已死,恐甚。又行十餘里,至一水,盡目無際,波若黑色,杳不知其深淺。黃衣人俱履水而去,獨文度懼不敢涉。已而有二金人,皆長五寸余,奇光皎然,自水上來,黃衣者望見金人,沮色震慄,即辟易馳去,不敢偷視。二金人謂文度曰:「汝何為來地府中?我今挈汝歸生途,慎無恐。」文度懼稍解,因再拜謝之,於是金人與文度偕行數十里,俄望見里門,喜不勝。忽聞有厲聲呼文度者,文度悸而醒,見妻子方泣於前,且奇且嘆,而羸憊不能運支體,故未暇語其事。後旬日,疾少間,策而步於庭。忽見二金人皆長五寸余,在佛舍下,即昔時夢中所見者。視其儀狀,無毫縷之異,心益奇之,始以其事告於妻。妻曰:「昨者以君病且亟,妾憂不解。然常聞釋氏有救苦之力,由是棄資玩,鑄二金人之像,每清旦,常具食祭之。自是君之苦亦瘳除,蓋其力也。」文度感二金人報效之速,不食生牢,常閱佛書,因盡窮其指歸焉。(出《宣室志》)
xuán fǎ sì
玄法寺
zhǎng ān ān yì fāng xuán fǎ sì zhě, běn lǐ rén zhāng pín zhái yě. pín cháng gōng yǎng yī sēng, niàn fǎ huá jīng wèi yè, jī shí yú nián. zhāng mén rén zèn sēng tōng qí bì, yīn yǐ tā shì shā zhī. sēng sǐ hòu, hé zhái cháng wén jīng shēng bù jué. zhāng xún zhī qí yuān, cán huǐ bù jí, yīn shě zhái wèi sì. chū yǒu yáng zá zǔ
長安安邑坊玄法寺者,本里人張頻宅也。頻嘗供養一僧,念法華經為業,積十餘年。張門人譖僧通其婢,因以他事殺之。僧死後,合宅常聞經聲不絕。張尋知其冤,慚悔不及,因舍宅為寺。(出《酉陽雜俎》)
shāng jū shì
商居士
yǒu shāng jū shì zhě, sān hé xiàn rén. nián qī suì, néng tōng fú shì shū, lǐ rén yì zhī. hòu lú yú sān hé xiàn xī tián zhōng, yǒu fú shū shù bǎi biān, shǒu juàn mù yuè, wèi cháng fèi yī rì. cóng ér shī zhě bǎi bèi, wǎng wǎng dú yóu chéng yì, xié qí xíng zhě. wén jū shì měi yùn zhī tǐ, lǒng rán ruò jiá yù zhī yīn, tīng zhě qí zhī. huò yuē: jū shì zhī gǔ. zhēn suǒ gǔ yě, fū suǒ gǔ lián luò rú màn. gù dòng yáo zhī tǐ, zé yǒu qīng yuè zhī shēng, gù qí rán yǐ. xī wén fú shì shū yán, fú shēn yǒu shè lì gǔ, pú sà zhī shēn yǒu suǒ gǔ, jīn shāng jū shì zhě, qǐ fēi pú sà hū! rán hūn sú zhī rén, gù bù kě biàn yě. jū shì hòu nián jiǔ shí yú, yī rì, tāng mù jù guān dài, xī zhào mén dì zǐ huì shí, yīn gào zhī yuē: wú nián jiǔ shí yǐ, jīn dàn mù qiě sǐ, rǔ dāng yǐ huǒ jìn wú shī, shèn wú nì wú zhǐ. mén dì zǐ qì yuē: jǐn tīng mìng. shì xī zuò ér zú. hòu sān rì, mén dì zǐ fén jū shì yú yě, jí shì qí gǔ, guǒ suǒ gǔ yě, zhī tǐ lián guàn, ruò rèn zhuì zhī zhuàng, fēng yī fú zé xiān yùn xú yǐn. yú shì lǐ rén jìng shī jīn qián, jiàn yī tǎ, yǐ jū shì suǒ gǔ yì yú tǎ zhōng. chū xuān shì zhì
有商居士者,三河縣人。年七歲,能通佛氏書,里人異之。後廬於三河縣西田中,有佛書數百編,手卷目閱,未嘗廢一日。從而師者百輩,往往獨游城邑,偕其行者。聞居士每運支體,壠然若戛玉之音,聽者奇之。或曰:「居士之骨。真鎖骨也,夫鎖骨連絡如蔓。故動搖之體,則有清越之聲,固其然矣。昔聞佛氏書言,佛身有舍利骨,菩薩之身有鎖骨,今商居士者,豈非菩薩乎!然葷俗之人,固不可辨也。」居士後年九十餘,一日,湯沐具冠帶,悉召門弟子會食,因告之曰:「吾年九十矣,今旦暮且死,汝當以火燼吾屍,慎無逆吾旨。」門弟子泣曰:「謹聽命。」是夕坐而卒。後三日,門弟子焚居士於野,及視其骨,果鎖骨也,支體連貫,若紉綴之狀,風一拂則纖韻徐引。於是里人競施金錢,建一塔,以居士鎖骨瘞於塔中。(出《宣室志》)
huáng shān ruì xiàng
黃山瑞像
lǔ jùn rèn chéng yě huáng shān ruì xiàng, gài shēng yú shí, zhuàng rú pēi hùn yān. xī yǒu cǎi lǚ zhě, shān zhōng jiàn xiàng, yīn wǎng qí dǎo, rú yuàn bì děi, yóu shì yuǎn jìn guān zhě shù qiān rén. zhī dào guān kǒng yǒu jiān qǐ, yīn mìng shí gōng pò shān shí, niǎn ruì xiàng, zhì zhī yì zhōng dà sì mén lóu xià. yú shì yì rén yú sì jiàn dà zhāi, fán huì shù qiān rén. zhāi bì zhòng sàn, rì fāng wǔ, hū rán dà fēng, hēi yún fù sì, yún zhōng huǒ qǐ, diàn jī mén lóu, fēi yǔ hé zhù. yì rén jīng yuē: mén lóu zāi yǐ. xiān shì sēng zào mén lóu, gāo bǎi yú chǐ, wèi shī dān wò, ér lóu shì dōng qīng, yǐ dà mù chēng zhī, jí yǔ zhǐ, lóu yǐ zhèng yǐ. gài guǐ shén yǐ xiàng gù, ér gòng fú chí yān. chū jì wén
魯郡任城野黃山瑞像,蓋生於石,狀如胚混焉。昔有采梠者,山中見像,因往祈禱,如願必得,由是遠近觀者數千人。知盜官恐有奸起,因命石工破山石,輦瑞像,致之邑中大寺門樓下。於是邑人於寺建大齋,凡會數千人。齋畢眾散,日方午,忽然大風,黑雲覆寺,雲中火起,電擊門樓,飛雨河注。邑人驚曰:「門樓災矣。」先是僧造門樓,高百餘尺,未施丹雘,而樓勢東傾,以大木撐之,及雨止,樓已正矣。蓋鬼神以像故,而共扶持焉。(出《紀聞》)
mǎ zi yún
馬子云
jīng xiàn wèi mǎ zi yún, wèi rén shù qí, yǐ xiào lián sān rèn wèi jīng xiàn wèi, jiē shù yuè dīng yōu ér qù. zài guān rì, chōng běn jùn zū gāng fù jīng. tú yóu huái shuǐ, yù fēng chuán nì, fán chén guān mǐ wàn hú, yóu shì dà bèi jū xì. zi yún zài xì, nǎi zhuān xīn niàn fó, fán jīng wǔ nián. hòu yù shè dé chū, yīn táo yú nán líng shān sì zhōng, cháng yī shí zhāi. tiān bǎo shí nián, zú yú jīng xiàn. xiān wèi rén yuē: wú wèi rén kǎn kě, suì jīng chí nèi jiào. jīn xī fāng yè chéng, dāng wǎng shēng ān lè shì jiè ěr. míng rì mù yù, yī xīn yī, duān zuò hé zhǎng. é ér yì xiāng mǎn hù, zi yún xǐ yuē: huà fú lái yǐ, qiě yíng wú xíng. yán qì ér mò. chū jì wén
涇縣尉馬子云,為人數奇,以孝廉三任為涇縣尉,皆數月丁憂而去。在官日,充本郡租綱赴京。途由淮水,遇風船溺,凡沉官米萬斛,由是大被拘系。子云在系,乃專心念佛,凡經五年。後遇赦得出,因逃於南陵山寺中,常一食齋。天寶十年,卒於涇縣。先謂人曰:「吾為人坎坷,遂精持內教。今西方業成,當往生安樂世界爾。」明日沐浴,衣新衣,端坐合掌。俄而異香滿戶,子云喜曰:「化佛來矣,且迎吾行。」言訖而歿。(出《紀聞》)
yún huā sì guān yīn
雲花寺觀音
zhǎng ān yún huā sì yǒu guān yīn táng, zài sì xī běi yú. dà zhōng mò, bǎi xìng qū yán huàn chuāng qiě sǐ, mèng yī pú sà mó qí chuāng yuē: wǒ zài yún huā sì. yán jīng jué hàn liú, shù rì ér yù. yīn yì sì xún jiǎn, zhì shèng huà táng, jiàn pú sà, yī rú qí dǔ. qīng chéng bǎi xìng zhān lǐ. yán suì lì shè, jiàn táng yí zhī. chū yǒu yáng zá zǔ
長安雲花寺有觀音堂,在寺西北隅。大中末,百姓屈岩患瘡且死,夢一菩薩摩其瘡曰:「我在雲花寺。」岩驚覺汗流,數日而愈。因詣寺尋檢,至聖畫堂,見菩薩,一如其睹。傾城百姓瞻禮。岩遂立社,建堂移之。(出《酉陽雜俎》)
lǐ zhōu
李舟
táng qián zhōu cì shǐ lǐ zhōu yǔ mèi shū yuē: shì jiā shēng zhōng guó, shè jiào rú zhōu kǒng zhōu kǒng shēng xī fāng, shè jiào rú shì jiā. tiān táng wú zé yǐ, yǒu zé jūn zǐ dēng dì yù wú zé yǐ yǒu zé xiǎo rén rù. shí zhě yǐ wèi zhī yán. chū guó shǐ bǔ
唐虔州刺史李舟與妹書曰:「釋迦生中國,設教如周孔;周孔生西方,設教如釋迦。天堂無則已,有則君子登;地獄無則已;有則小人入。」識者以為知言。(出《國史補》)
huì yuán
惠原
shā mén huì yuán, běn xìng chūn shì, yì yáng rén yě, shǎo yǐ gōng nǔ wèi yè. zhì wǔ líng shān, shè yī yùn lù. jiāng sǐ néng yán yuē: wú xiān shēn zhǐ shā rǔ, rǔ jīn suì bìng shā hài wǒ mǔ zǐ, jì shì yuán duì, yīng wèi rǔ sǐ. fù xiàng yán yuē: wú xún dāng chéng fó yě. rǔ kě xíng shàn, shēng shēng dài dài, wù fù jié yuān. huì yuán jí wù qián yuán, suì luò fà yú lù sǐ zhī chù, ér zhì jiā lán, míng qí dū kū shān sì. wáng róng bié chuán, yán huì sǐ hòu shí nián, yǒu rén yú wǔ dāng shān xià jiàn zhī. chū lǎng zhōu tú jīng
沙門惠原,本姓春氏,義陽人也,少以弓弩為業。至武陵山,射一孕鹿。將死能言曰:「吾先身只殺汝,汝今遂並殺害我母子,既是緣對,應為汝死。」復向言曰:「吾尋當成佛也。汝可行善,生生代代,勿復結冤。」惠原即悟前緣,遂落髮於鹿死之處,而置迦藍,名耆闍窟山寺。王融別傳,言惠死後十年,有人於武當山下見之。(出《朗州圖經》)
yán zhōu fù rén
延州婦人
xī yán zhōu yǒu fù nǚ, bái xī pō yǒu zī mào, nián kě èr shí sì wǔ. gū xíng chéng shì, nián shào zhī zǐ, xī yǔ zhī yóu, xiá nì jiàn zhěn, yī wú suǒ què. shù nián ér mò, zhōu rén mò bù bēi xī, gòng jù sàng jù wèi zhī zàng yān, yǐ qí wú jiā, yì yú dào zuǒ. dà lì zhōng, hū yǒu hú sēng zì xī yù lái, jiàn mù, suì fū míng chāo běn fū zuò fū. zuò jù, jìng lǐ fén xiāng, wéi rào zàn tàn. shù rì, rén jiàn wèi yuē: cǐ yī yín zòng nǚ zǐ, rén jǐn fū yě, yǐ qí wú shǔ, gù yì yú cǐ, hé shàng hé jìng yé? sēng yuē: fēi tán yuè suǒ zhī, sī nǎi dà shèng, cí bēi xǐ shě, shì sú zhī yù, wú bù xùn yān. cǐ jí suǒ gǔ pú sà, shùn yuán yǐ jǐn, shèng zhě yún ěr. bù xìn jí qǐ yǐ yàn zhī. zhòng rén jí kāi mù, shì biàn shēn zhī gǔ, gōu jié jiē rú suǒ zhuàng, guǒ rú sēng yán. zhōu rén yì zhī, wèi shè dà zhāi, qǐ tǎ yān. chū xù xuán guài lù
昔延州有婦女,白皙頗有姿貌,年可二十四五。孤行城市,年少之子,悉與之游,狎昵薦枕,一無所卻。數年而歿,州人莫不悲惜,共醵喪具為之葬焉,以其無家,瘞於道左。大曆中,忽有胡僧自西域來,見墓,遂趺(明抄本「趺」作「敷」。)坐具,敬禮焚香,圍繞讚嘆。數日,人見謂曰:「此一淫縱女子,人盡夫也,以其無屬,故瘞於此,和尚何敬耶?」僧曰:「非檀越所知,斯乃大聖,慈悲喜舍,世俗之欲,無不徇焉。此即鎖骨菩薩,順緣已盡,聖者雲耳。不信即啟以驗之。」眾人即開墓,視遍身之骨,鈎結皆如鎖狀,果如僧言。州人異之,為設大齋,起塔焉。(出《續玄怪錄》)
zhèn zhōu tiě tǎ
鎮州鐵塔
táng tiān yòu zhōng, tài yuán sēng huì zhào yīn mèng zhèn zhōu nán sān shí lǐ fèi xiāng guó sì zhōng mái tiě tǎ, tè wǎng fǎng zhī. zhì jiè shàng, wèi yuán róng wáng zhōng lìng róng suǒ zhī, yán zài yá shǔ gōng yǎng. yá jiāng rèn yǒu yì lǜ shì lín dào dié rén, huò zhì bù cè, kěn yào jié ér zhú zhī. yuán róng shǐ yí, huì jù yǐ xún tǎ wèi duì. jù chà yú fǔ nán sān shí lǐ fǎng zhī, guǒ dé xiāng guó sì gǔ mù, jué qí diàn qì zhī qián, dé tiě tǎ, shàng kè sān qiān rén xìng míng, xī shì jiàn zài cháng shān jiāng xiào qīn jūn, wéi rèn yǒu yì yī rén wú míng, nǎi zhī míng shù qián dìng. kè sī tǎ zhě, hé shén yì zāi. chū běi mèng suǒ yán
唐天祐中,太原僧惠照因夢鎮州南三十里廢相國寺中埋鐵塔,特往訪之。至界上,為元戎王中令鎔所知,延在衙署供養。衙將任友義慮是鄰道諜人,或致不測,懇要詰而逐之。元戎始疑,惠具以尋塔為對。遽差於府南三十里訪之,果得相國寺古墓,掘其殿砌之前,得鐵塔,上刻三千人姓名,悉是見在常山將校親軍,唯任友義一人無名,乃知冥數前定。刻斯塔者,何神異哉。(出《北夢瑣言》)
wèi bīn diào zhě
渭濱釣者
qīng wèi zhī bīn, mín jiā zhī zǐ, yǒu hǎo chuí diào zhě. bù nóng bù shāng, yǐ xiāng ěr wèi yè, zì zhuàng jí zhōng nián, suǒ qǔ bù zhī qí jì jí. réng dé rèn gōng zǐ zhī shù, duō yǐ yóu jiān yàn ròu zhì yú xiān gōu, qí qǔ xiān lín rú jì zhī yú tán lài, qí jiā shù kǒu yī shí, lún gān shì lài. hū yī rì, chuí diào yú dà yá xiá, jìng rì wú suǒ de. jiāng jí rì yàn, hū yǐn qí dú jiǎn, pō yà chén zhòng. yí lǐ wǎn zhī, huò yī tóng fó xiàng. jì mèn shén, zhì zhī yú tán xīn, suì yí diào yú bié pǔ, yì wú suǒ de. yí shí, yòu qiān chū yī tóng fú. yú shì zhé qí gān, duàn qí lún, zhōng shēn bù fù qí yè. chū yù táng xián huà
清渭之濱,民家之子,有好垂釣者。不農不商,以香餌為業,自壯及中年,所取不知其紀極。仍得任公子之術,多以油煎燕肉置於纖鈎,其取鮮鱗如寄之於潭瀨,其家數口衣食,綸竿是賴。忽一日,垂釣於大涯硤,竟日無所得。將及日晏,忽引其獨繭,頗訝沉重。迤邐挽之,獲一銅佛像。既悶甚,擲之於潭心,遂移釣於別浦,亦無所得。移時,又牽出一銅佛。於是折其竿,斷其綸,終身不復其業。(出《玉堂閒話》)