zhū dān xī wèi chǎn hòu bù kě yòng bái sháo, kǒng fá shēng shēng zhī qì, zé dà miù bù rán, dàn shì qí wèi xū hán xū rè ěr. ruò xì xū hán, suī fēi chǎn hòu, yì bù kě yòng rú zhòng jǐng yǒu guì zhī tāng qù sháo yào fǎ, xiǎo qīng lóng qù sháo yào fǎ. ruò xì xū rè, bì yí yòng zhī shōu yīn. hòu shì bù shàn dú shū zhě, gǔ rén liáng fǎ bù zhī shǒu, cǐ děng piān miù chù, piān láo jì zài xīn, wù jǐn dà shì, kě fā yī tàn. àn bái sháo huā kāi chūn mò xià chū, bǐng jué yīn fēng mù zhī quán tǐ, dé shǎo yīn jūn huǒ zhī qì huà, yán shàng zuò kǔ, gù qì wèi kǔ píng běn jīng sháo yào bìng wú suān zì, dàn yún kǔ píng wú dú, suān zì hòu shì wàng jiā zhě yě. zhǔ zhì xié qì fù tòng, chú xuè bì, pò jiān jī, hán rè shàn jiǎ, zhǐ tòng, lì xiǎo biàn, yì qì, qǐ fá shēng shēng zhī qì zhě hū? shǐ fá shēng qì, zhòng jǐng xiǎo jiàn zhōng tāng, bǔ zhū xū bù zú ér yǐ zhī wèi jūn hū? zhāng yǐn ān běn cǎo chóng yuán zhōng lùn zhī zuì xiáng.
朱丹溪谓产后不可用白芍,恐伐生生之气,则大谬不然,但视其为虚寒虚热耳。若系虚寒,虽非产后,亦不可用;如仲景有桂枝汤去芍药法,小青龙去芍药法。若系虚热,必宜用之收阴。后世不善读书者,古人良法不知守,此等偏谬处,偏牢记在心,误尽大事,可发一叹。按白芍花开春末夏初,禀厥阴风木之全体,得少阴君火之气化,炎上作苦,故气味苦平(《本经》芍药并无酸字,但云苦平无毒,酸字后世妄加者也)。主治邪气腹痛,除血痹,破坚积,寒热疝瘕,止痛,利小便,益气,岂伐生生之气者乎?使伐生气,仲景小建中汤,补诸虚不足而以之为君乎?张隐庵《本草崇原》中论之最详。