strong zhū dào rén jí zhèng màn strong
猪道人即郑鄤
míng jì, huà shān sì zhōng yǎng yī zhū, nián dài shén jiǔ, máo jǐn tuō luò, néng chí zhāi, bù shí huì wù, wén sòng jīng shēng, zé kòu shǒu zuò dǐng lǐ zhuàng, hé sì sēng yǐ" dào rén" hū zhī.
明季,华山寺中养一猪,年代甚久,毛尽脱落,能持斋,不食秽物,闻诵经声,则叩首作顶礼状,合寺僧以“道人”呼之。
yī xī, lǎo bìng jiāng sǐ, sì zhōng zhù chí zhàn yī hé shàng zhě, sù yǒu dào héng, jiāng wǎng tā chǔ shuō fǎ, zhào qí tú wèi yuē:" zhū dào rén ruò sǐ, bì suì gē zhī, fēn qí ròu dàn sì lín." zhòng sēng suī nuò zhī, ér xīn yǐ wéi fēi. yǐ ér zhū sǐ, nǎi sī mái zhī. zhàn yī guī, wèn zhū sǐ zuò hé chǔ fēn. zhòng sēng yǐ shí gào, qiě yuē:" fó fǎ jiè shā, gù mǒu děng yǐ mái zàng zhī." zhàn yī dà jīng, jí wǎng mái zhū chù, yǐ zhàng jī dì kū yuē:" wú fù rǔ! wú fù rǔ!" zhòng sēng wèn gù, yuē:" sān shí nián hòu, mǒu cūn yǒu yī qīng guì guān wú gū ér shòu jí xíng zhě, jí cǐ zhū yě. zhū qián shēng xì zǎi guān, yǒu fù xīn shì, zhī è jié nàn táo, tuō shēng wèi chù, lái qiú chāo dù. wǒ gù lì yì yǐ dāo xiè fǎ yàn shèng zhī, bù yì wèi rǔ bèi yōng liú suǒ wù. rán cǐ yì dà shù, wú kě wǎn huí yě."
一夕,老病将死,寺中住持湛一和尚者,素有道行,将往他处说法,召其徒谓曰:“猪道人若死,必碎割之,分其肉啖寺邻。”众僧虽诺之,而心以为非。已而猪死,乃私埋之。湛一归,问猪死作何处分。众僧以实告,且曰:“佛法戒杀,故某等已埋葬之。”湛一大惊,即往埋猪处,以杖击地哭曰:“吾负汝!吾负汝!”众僧问故,曰:“三十年后,某村有一清贵官无辜而受极刑者,即此猪也。猪前生系宰官,有负心事,知恶劫难逃,托生为畜,来求超度。我故立意以刀解法厌胜之,不意为汝辈庸流所误。然此亦大数,无可挽回也。”
chóng zhēn jiān, mǒu cūn hàn lín zhèng màn sù xíng duān fāng, zài dōng lín dǎng jí zhōng, wèi qí jiù wú mǒu wū qí zhàng mǔ shì, líng chí chǔ sǐ, tiān xià yuān zhī. qí shí zhàn yī yè yǐ yuán jì, zhòng fāng fú qí tōng yīn guǒ yě.
崇祯间,某村翰林郑鄤素行端方,在东林党籍中,为其舅吴某诬其杖母事,凌迟处死,天下冤之。其时湛一业已圆寂,众方服其通因果也。
strong xú xiān shēng strong
徐先生
sù sōng shí zàn chén jiā ráo yú cái, xiōng dì shù rén, zī gè shù wàn. sù sú: fù ráo zhī jiā, měi rì bì shè yī jiā cháng fàn zhì wài tīng táng, bù jū lái kè, jiē jiù shí yān, hào yuē" yàn zuò". hū yǒu xú xìng zhě, qīng shòu wēi xū, yì lái jiù shí, zhǐ mén wài qīng shān yuē:" jūn děng céng jiàn guò shān tiào hū?" yuē:" wèi yě." xú yǐ shǒu zhǐ sān cuō, shān guǒ sān yuè. zhòng rén dà qí zhī, hū wèi xiān shēng.
宿松石赞臣家饶于财,兄弟数人,资各数万。宿俗:富饶之家,每日必设一家常饭置外厅堂,不拘来客,皆就食焉,号曰“燕坐”。忽有徐姓者,清瘦微须,亦来就食,指门外青山曰:“君等曾见过山跳乎?”曰:“未也。”徐以手指三撮,山果三跃。众人大奇之,呼为先生。
xiān shēng wèi zàn chén yuē:" jūn děng jiā zī suī fù, néng liàn dān, kě jiā shí bèi." qún xiōng dì huò qí yán, zhì lú shè zào, gè chū yín mǔ shù qiān yǐ qiú zǐ jīn. èr fáng dì fù mǒu shì, sù xiá, àn zhì tóng yú yín mǔ zhōng, bù yǔ xiān shēng jiàn. wáng hé tàn chì, fēng léi qǐ yú wū shàng, pī suì wǎ shù piàn. xiān shēng mà yuē:" cǐ bì yǒu jiǎ yín chān zá, zhì yú guǐ shén nù." xún zhī, guǒ rán, hé jiā hài fú. xiān shēng zhì tóng pán yú kōng zhōng, hū yuē:" dān lái." pán zhōng kēng rán, yī dìng zhuì xià lián hū zhī, kēng kēng zhī shēng bù yǐ, dà dìng xiǎo dìng qí luò yú pán. xiān shēng yuē:" liàn dà dān zài shēn shān zhōng rén jī bú dào zhī suǒ, kě zhì qiān wàn, hé suí wǒ wǎng jiāng xī lú shān hū?" shí shì xiōng dì yù xǐ, jí zài yín shù wàn suí xiān shēng wǎng. wèi bàn tú, xiān shēng shàng àn qù yǐ. yè, lǜ dà dào shù shí míng huǒ zhí zhàng lái jié qǔ yín, yuē:" wú bù, wǒ suī dào kuí, rán pō yǒu liáng xīn. niàn rǔ děng gōng yǎng wǒ shén chéng, dāng liú xià qiān jīn, bǐ rǔ děng huán xiāng." yú shì, shí jiā xiōng dì yǐ quán shù yǔ zhī, wǎng wǎng rán guī.
先生谓赞臣曰:“君等家资虽富,能炼丹,可加十倍。”群兄弟惑其言,置炉设灶,各出银母数千以求子金。二房弟妇某氏,素黠,暗置铜于银母中,不与先生见。亡何炭炽,风雷起于屋上,劈碎瓦数片。先生骂曰:“此必有假银搀杂,致于鬼神怒。”询之,果然,合家骇服。先生置铜盘于空中,呼曰:“丹来。”盘中铿然,一锭坠下;连呼之,铿铿之声不已,大锭小锭齐落于盘。先生曰:“炼大丹在深山中人迹不到之所,可致千万,盍随我往江西庐山乎?”石氏兄弟愈喜,即载银数万随先生往。未半途,先生上岸去矣。夜,率大盗数十明火执杖来劫取银,曰:“毋怖,我虽盗魁,然颇有良心。念汝等供养我甚诚,当留下千金,俾汝等还乡。”于是,石家兄弟以全数与之,惘惘然归。
shí nián hòu, ān qìng àn chá shǐ yá mén yì lì chāi rén lái zhào zàn chén, yuē:" yù yǒu dà dào xú mǒu, qǐng jūn xiāng jiàn." zàn chén bù dé yǐ wǎng, guǒ jiàn xiān shēng. xiān shēng yuē:" wǒ jié shù yǐ jǐn, sǐ yì hé cí. dàn niàn wǒ shù nián jiāo yì, wèi zàng qí yí hái." tuō shǒu shàng jīn chuàn sì zhǐ yǔ zàn chén wèi guān fèi, qiě yuē:" wǒ dà xiàn zài qī yuè yī rì wèi shí, rǔ kě lái sòng." zhì qī, zàn chén wǎng shì cáo, jiàn xiān shēng fǎn jiē dài zhǎn. hū kuà xià chū yī xiǎo ér zuò xiān shēng yīn yuē:" kàn shā wǒ! kàn shā wǒ!" xū yú tóu luò, xiǎo ér yì bú jiàn. qí shí niè shǐ wèi zǔ tíng guī, mǎn zhōu zhèng lán qí rén.
十年后,安庆按察使衙门役吏差人来召赞臣,曰:“狱有大盗徐某,请君相见。”赞臣不得已往,果见先生。先生曰:“我劫数已尽,死亦何辞。但念我数年交谊,为葬其遗骸。”脱手上金钏四只与赞臣为棺费,且曰:“我大限在七月一日未时,汝可来送。”至期,赞臣往市曹,见先生反接待斩。忽胯下出一小儿作先生音曰:“看杀我!看杀我!”须臾头落,小儿亦不见。其时臬使为祖廷圭,满洲正蓝旗人。
strong qín máo rén strong
秦毛人
hú guǎng yún yáng fáng xiàn yǒu fáng shān, gāo xiǎn yōu yuǎn, sì miàn shí dòng rú fáng. duō máo rén, zhǎng zhàng yú, biàn tǐ shēng máo, wǎng wǎng chū shān shí rén jī quǎn, jù zhī zhě bì zāo jué bó. yǐ qiāng pào jī zhī, qiān zi jiē luò dì, bù néng shāng. xiāng chuán zhì zhī fǎ, zhǐ xū yǐ shǒu hé pāi, jiào yuē:" zhù cháng chéng! zhù cháng chéng!" zé máo rén cāng huáng táo qù. yú yǒu shì hǎo zhāng jūn míng yǔ zhě, céng guān qí dì, shì zhī guǒ rán. tǔ rén yuē:" qín shí zhù cháng chéng, rén bì rù shān zhōng, suì jiǔ bù sǐ, suì chéng cǐ guài. jiàn rén bì wèn: chéng xiū wán fǒu? yǐ gù zhī qí suǒ qiè ér xià zhī." shù qiān nián hòu yóu wèi qín fǎ, kě xiǎng jiàn shǐ huáng zhī wēi.
湖广郧阳房县有房山,高险幽远,四面石洞如房。多毛人,长丈余,遍体生毛,往往出山食人鸡犬,拒之者必遭攫搏。以枪炮击之,铅子皆落地,不能伤。相传制之法,只须以手合拍,叫曰:“筑长城!筑长城!”则毛人仓皇逃去。余有世好张君名敔者,曾官其地,试之果然。土人曰:“秦时筑长城,人避入山中,岁久不死,遂成此怪。见人必问:『城修完否?』以故知其所怯而吓之。”数千年后犹畏秦法,可想见始皇之威。
strong mò strong
貘
fáng shān yǒu mò shòu, hǎo shí tóng tiě ér bù shāng rén. fán mín jiān lí chú dāo fǔ zhī lèi, jiàn zé xián liú, shí zhī rú fǔ. chéng mén shàng suǒ bāo tiě pí, jǐn wèi suǒ dàn.
房山有貘兽,好食铜铁而不伤人。凡民间犁锄刀斧之类,见则涎流,食之如腐。城门上所包铁皮,尽为所啖。
strong rén tóng strong
人同
kā ěr kā yǒu shòu, shì hóu fēi hóu, zhōng guó rén hū wèi" rén tóng", fān rén hū wèi" gá lǐ". wǎng wǎng kuī tàn qióng lú, qǐ rén yǐn shí, huò qǐ qǔ xiǎo dāo yān jù zhī shǔ. bèi rén hū hè, jí qì ér zǒu. yǒu mǒu jiāng jūn xù yǎng zhī, huàn shǐ cuò dòu qiáo jí děng shì, pō néng fú yì. jū yī nián, jiāng jūn rèn mǎn, guī. rén tóng lì mǎ qián, lèi xià rú yǔ, xiāng cóng shí yú lǐ, huī zhī bù qù. jiāng jūn yuē:" rǔ zhī bù néng cóng wǒ zhì zhōng guó, yóu wǒ zhī bù néng cóng rǔ jū cǐ tǔ yě. rǔ sòng wǒ kě zhǐ yǐ." rén tóng bēi míng ér qù, yóu lǚ huí tóu yǎng shì yún. rén xiā
喀尔喀有兽,似猴非猴,中国人呼为“人同”,番人呼为“噶里”。往往窥探穹庐,乞人饮食,或乞取小刀烟具之属。被人呼喝,即弃而走。有某将军畜养之,唤使莝豆樵汲等事,颇能服役。居一年,将军任满,归。人同立马前,泪下如雨,相从十余里,麾之不去。将军曰:“汝之不能从我至中国,犹我之不能从汝居此土也。汝送我可止矣。”人同悲鸣而去,犹屡回头仰视云。人虾
guó chū, yǒu qián míng yì lǎo mǒu yù xùn nàn, ér bù kěn sǐ yú dāo shéng shuǐ huǒ. niàn lè sǐ mò rú xìn líng jūn, yǐ chún jiǔ fù rén zì qiāng. fǎng ér wèi zhī, duō qǔ jī qiè, zhōng rì huāng yín. rú shì shù nián, zú bù de sǐ, dàn dū mài duàn yǐ, tóu wān bèi tuó, yǔ lǚ rú shú xiā, pú fú ér xíng. rén xì hū zhī yuē" rén xiā". rú shì zhě èr shí yú nián, bā shí sì suì fāng sǐ. wáng zǐ jiān xiān shēng yán yòu shí yóu jiàn cǐ wēng.
国初,有前明逸老某欲殉难,而不肯死于刀绳水火。念乐死莫如信陵君,以醇酒妇人自戕。仿而为之,多娶姬妾,终日荒淫。如是数年,卒不得死,但督脉断矣,头弯背驼,伛偻如熟虾,匍匐而行。人戏呼之曰“人虾”。如是者二十余年,八十四岁方死。王子坚先生言幼时犹见此翁。
strong yā bì strong
鸭嬖
jiāng xī gāo ān xiàn tóng yáng guì, nián shí jiǔ suì, wēi yǒu zī, xìng róu hé. yǒu xiá zhī zhě, dōu wú suǒ jù. yī rì xià jiān, yù yú chí zhōng, hū yī xióng yā fēi niè qí tún, ér yǐ wěi pū zhī zuò chōu dié zhuàng, jī zhī bù qù. xū yú sǐ yǐ, wěi hòu tuō xià ròu jīng yī lǚ, sāo shuǐ juān juān rán. hé shǔ rén dà xiào, hū yáng wèi" yā bì".
江西高安县僮杨贵,年十九岁,微有姿,性柔和。有狎之者,都无所拒。一日夏间,浴于池中,忽一雄鸭飞啮其臀,而以尾扑之作抽迭状,击之不去。须臾死矣,尾后拖下肉茎一缕,臊水涓涓然。合署人大笑,呼杨为“鸭嬖”。
strong bì xì jīng strong
赑屃精
wú xī huá shēng, měi fēng zī, jiā zhù shuǐ gōu tóu, mì ěr shèng miào. miào qián yǒu qiáo shén kuò, duō wèi yóu rén qì xī. xià rì, shēng shàng qiáo nà liáng, rì jiāng xī, bù rù xué gōng, jiàn jiān dào cè yī xiǎo mén, yǒu nǚ pái huái hù xià. shēng xīn dòng, shì qián qǐ huǒ. nǚ xiào ér yǔ zhī, yì yǐ mù xiāng zhù. shēng gèng yù jìn cí, ér nǚ yǐ hé fēi, suì jì mén jìng ér chū. cì rì zài wǎng, nǚ yǐ zài mén xiāng dài. shēng kòu xìng shì, zhī wéi xué zhōng mén dǒu nǚ, qiě yuē:" qiè shě bī ài, bù bì ěr mù qīng jiā zhǐ chǐ, dàn dé jìng pì yī shì, qiè dàng yè fēn xiàng jiù. qīng míng xī kě dài wǒ yú mén." shēng xǐ jí guī, kuáng fù yǐ wèi shǔ, yí dú qǐn, sǎ sǎo wài shì, qián hòu yú mén. nǚ guǒ yè lái, xié shǒu rù shì, shēng xǐ guò wàng. zì shì měi xī bì zhì.
无锡华生,美风姿,家住水沟头,密迩圣庙。庙前有桥甚阔,多为游人憩息。夏日,生上桥纳凉,日将夕,步入学宫,见间道侧一小门,有女徘徊户下。生心动,试前乞火。女笑而与之,亦以目相注。生更欲进词,而女已阖扉,遂记门径而出。次日再往,女已在门相待。生叩姓氏,知为学中门斗女,且曰:“妾舍逼隘,不避耳目;卿家咫尺,但得静僻一室,妾当夜分相就。卿明夕可待我于门。”生喜急归,诳妇以畏暑,宜独寝,洒扫外室,潜候于门。女果夜来,携手入室,生喜过望。自是每夕必至。
shù yuè hòu, shēng jiàn léi ruò. fù mǔ qián kuī qǐn chù, jiàn shēng yǔ nǚ bìng zuò xī xiào, jí pái tà rù, jì rán wú rén, nǎi yán jí shēng, shēng bèi dào shǐ mò, fù mǔ dà hài, xié shēng fù xué gōng zōng jī, jué wú xiàng shí mén jìng biàn fǎng mén dǒu zhōng, yì bìng wú yǒu nǚ zhě. qí zhī wèi yāo, nǎi guǎng yán sēng dào, qǐng fú lù, yī wú suǒ xiào. qí fù yán zhū shā yǔ shēng yuē:" qí qí lái shí, qián yìn nǚ shēn, biàn kě zōng jī." shēng qí nǚ shuì, yǐ zhū shā sàn zhì fā shàng, ér nǚ bù zhī. cì rì, fù mǔ xié rén rù shèng miào biàn xún, jué wú yǐng xiǎng. hū wén lín fù gòu xiǎo ér yuē:" fǔ huàn xīn kù, yòu rǎn xīng hóng, cóng hé chǔ rǎn lái yé?" qí fù wén ér yì zhī, wǎng shì, xiǎo ér kù shàng jǐn zhū shā, yīn jiū ér suǒ zì. yuē:" shì qí xué gōng qián fù bēi guī shǒu, bù jué rǎn cǐ." wǎng shì bì xì zhī shǒu, zhū shā zài yān. nǎi qǐ xué gōng, suì bēi xià guī shǒu, shí piàn piàn yǒu xuè sī, fù zhōng yǒu xiǎo shí rú luǎn, jiān guāng ruò jìng, chuí zhī bù suì, yuǎn tóu tài hú. zì shì nǚ bù fù lái.
数月后,生渐羸弱。父母潜窥寝处,见生与女并坐嬉笑,亟排闼入,寂然无人,乃严诘生,生备道始末,父母大骇,偕生赴学宫踪迹,绝无向时门径;遍访门斗中,亦并无有女者。其知为妖,乃广延僧道,请符箓,一无所效。其父研朱砂与生曰:“俟其来时,潜印女身,便可踪迹。”生俟女睡,以朱砂散置发上,而女不知。次日,父母偕人入圣庙遍寻,绝无影响。忽闻邻妇诟小儿曰:“甫换新裤,又染猩红,从何处染来耶?”其父闻而异之,往视,小儿裤上尽朱砂,因究儿所自。曰:“适骑学宫前负碑龟首,不觉染此。”往视赑屃之首,朱砂在焉。乃启学宫,碎碑下龟首,石片片有血丝,腹中有小石如卵,坚光若镜,锤之不碎,远投太湖。自是女不复来。
yuè bàn yuè, nǚ hū zhí rù qǐn suǒ lì shēng yuē:" wǒ hé fù qīng? jìng suì wǒ shēn tǐ! rán wǒ yì bù nǎo yě. qīng fù mǔ suǒ lǜ zhě, wèi qīng bìng ěr. jīn yǐ qǐ dé xiān gōng líng yào, fú zhī dāng wú yàng." chū cǎo yè shù jīng, qióng sēn shí. qí wèi xiāng gān, qiě yún:" qián zhě jū chǔ xiāng jìn, kě zhāo xī wǎng fǎn jīn shāo yuǎn, biàn dāng zhǎng zhù cǐ yǐ." zì shì bái zhòu jiàn xíng, wéi bù yǐn shí, jiā rén dà xiǎo xián dé jiàn zhī. shēng qī dà mà, nǚ xiào ér bù dá. měi xī, shēng qī yōng shēng zuò chuáng, bù lìng nǚ shàng, nǚ yì bù qiáng. dàn yī jiù zhěn, qī jí hūn hūn zhǎng shuì, bù zhī suǒ wéi, ér nǚ dú yǔ shēng qǐn. shēng fú líng yào hòu, jīng shén dùn hǎo, jué bù shì nǎng shí chán ruò. fù mǔ wú nài, gū tīng zhī. rú shì nián yú.
阅半月,女忽直入寝所詈生曰:“我何负卿?竟碎我身体!然我亦不恼也。卿父母所虑者,为卿病耳。今已乞得仙宫灵药,服之当无恙。”出草叶数茎,琼森食。其味香甘,且云:“前者居处相近,可朝夕往返;今稍远,便当长住此矣。”自是白昼见形,惟不饮食,家人大小咸得见之。生妻大骂,女笑而不答。每夕,生妻拥生坐牀,不令女上,女亦不强。但一就枕,妻即惛惛长睡,不知所为,而女独与生寝。生服灵药后,精神顿好,绝不似曩时孱弱。父母无奈,姑听之。如是年余。
yī rì, shēng ǒu xíng jiē shì, yǒu yī jiè dào rén shú shì shēng yuē:" jūn yāo qì guò zhòng, bù shí yán, sǐ qī jìn yǐ!" shēng yǐ shí gào. jiè dào rén yāo rù chá sì, qǔ bèi shàng hú lú qīng jiǔ yǐn zhī, chū huáng zhǐ èr fú shòu shēng yuē:" rǔ chí guī, yī tiē qǐn mén, yī tiē chuáng shàng, wú lìng nǚ zhī. bǐ yuán shàng wèi jué, qí bā yuè shí wǔ yè, wǒ dāng lái xiāng jiàn." shí liù yuè zhōng xún yě. shēng guī, rú yuē tiē fú. nǚ zhì mén jīng què, dà gòu yuē:" hé yòu bó qíng ruò cǐ? rán wú qǐ jù cǐ zāi!" cí shén lì, ér zhōng bù gǎn rù. liáng jiǔ, dà xiào yuē:" wǒ yǒu yào yǔ gào jūn, píng jūn zì zé, jūn qiě qǐ fú." rú qí yán, nǎi rù, gào shēng yuē:" láng jūn mào měi, qiè ài jūn, dào rén yì ài jūn. qiè ài jūn, xiǎng jūn wèi fū dào rén ài jūn, xiǎng jūn wèi lóng yáng ěr. èr zhě, láng jūn zé yān." shēng dà wù, suì xiāng ài rú chū.
一日,生偶行街市,有一疥道人熟视生曰:“君妖气过重,不实言,死期近矣!”生以实告。疥道人邀入茶肆,取背上葫芦倾酒饮之,出黄纸二符授生曰:“汝持归,一贴寝门,一贴牀上,毋令女知。彼缘尚未绝,俟八月十五夜,我当来相见。”时六月中旬也。生归,如约贴符。女至门惊却,大诟曰:“何又薄情若此?然吾岂惧此哉!”词甚厉,而终不敢入。良久,大笑曰:“我有要语告君,凭君自择,君且启符。”如其言,乃入,告生曰:“郎君貌美,妾爱君,道人亦爱君。妾爱君,想君为夫;道人爱君,想君为龙阳耳。二者,郎君择焉。”生大悟,遂相爱如初。
zhì zhōng qiū wàng xī, shēng fāng yǔ nǚ bìng zuò kàn yuè, hū wén huàn míng shēng, jiàn yī rén lù bàn shēn yú duǎn qiáng wài. pò shì zhī, jiè dào rén yě. lā shēng gào yuē:" yāo yuán jiāng jǐn, tè lái wèi rǔ qū chú." shēng yì bù yù. dào rén yuē:" yāo yǐ huì yán bàng wǒ, wǒ yì zhī zhī, yǐ cǐ yù bù ráo tā." shū èr fú yuē:" sù qù qín lái." shēng fāng qūn xún, shì jiā rén chū, jù jiāng fú sòng zhì qī suǒ. qī dà xǐ, chí fú xiàng nǚ, nǚ zhàn lì zuò jìn, nǎi fù nǚ shǒu, yōng zhī yǐ xíng. nǚ qì wèi shēng yuē:" zǎo zhī yuán jǐn dāng qù, yīn yì diǎn chī qíng, yān liú shòu huò. dàn shù nián ēn ài, qīng suǒ shēn zhì, jīn dāng yǒng jué, qǐ zhì wǒ yú qiáng yīn, wù lìng yuè guāng zhào wǒ, huò jì xū yú huǎn sǐ. qīng néng jiàn lián fǒu?" shēng gù bù rěn jué zhī yě, nǎi yōng nǚ zhì qiáng yīn, shǒu jiě qí fù. nǚ fèn shēn yuè qǐ, huà yī piàn hēi yún, píng dì fēi shēng. dào rén yì cháng xiào yī shēng, xiàng dōng nán téng kōng zhuī qù, bù zhī suǒ wǎng.
至中秋望夕,生方与女并坐看月,忽闻唤名声,见一人露半身于短墙外。迫视之,疥道人也。拉生告曰:“妖缘将尽,特来为汝驱除。”生意不欲。道人曰:“妖以秽言谤我,我亦知之,以此愈不饶他。”书二符曰:“速去擒来。”生方逡巡,适家人出,遽将符送至妻所。妻大喜,持符向女,女战栗作噤,乃缚女手,拥之以行。女泣谓生曰:“早知缘尽当去,因一点痴情,淹留受祸。但数年恩爱,卿所深知,今当永诀,乞置我于墙阴,勿令月光照我,或冀须臾缓死。卿能见怜否?”生固不忍绝之也,乃拥女至墙阴,手解其缚。女奋身跃起,化一片黑云,平地飞升。道人亦长啸一声,向东南腾空追去,不知所往。
strong yīn jiān zhōng qiū guān bù bàn shì strong
阴间中秋官不办事
luó zhī fāng, hú běi jīng zhōu fǔ jiān lì xiàn jǔ rén. xīn wèi huì shì, yǒu fú jiàn pǔ chéng xiàn lǐ xìng zhě lái bài, yuē:" zú xià jīn kē bì zhōng, dàn kǒng wèi néng guǎn xuǎn." luó xún qí gù, lǐ bù kěn shuō, yún:" qí yàn hòu zài shuō." bǎng fā, guǒ zhōng jìn shì, jìng wèi guǎn xuǎn, nǎi wǎng wèn zhī. jù yún:" qián dé yī mèng, mèng zú xià jiāng wèi pǔ chéng xiàn lǎo fù tái, gù lái xiāng fǎng." luó huán jiā, xuǎn qī shàng zǎo, nǎi jiù guǎn mǒu shì, zì dào jiāng lái xuǎn gōng, bì děi pǔ chéng yǐ. bù liào chù guǎn sān nián, yī bìng ér mò, jiā zhōng yì bù zhī lǐ suǒ shuō mèng zhōng shì yě.
罗之芳,湖北荆州府监利县举人。辛未会试,有福建浦城县李姓者来拜,曰:“足下今科必中,但恐未能馆选。”罗询其故,李不肯说,云:“俟验后再说。”榜发,果中进士,竟未馆选,乃往问之。据云:“前得一梦,梦足下将为浦城县老父台,故来相访。”罗还家,选期尚早,乃就馆某氏,自道将来选宫,必得浦城矣。不料处馆三年,一病而殁,家中亦不知李所说梦中事也。
yòu yī nián hòu bā yuè shí wǔ rì, jiā zhōng qǐng xiān, jī pán dà shū:" wǒ xì luó zhī fāng, jīn huí lái le." hé jiā bù xìn, jī shàng shū:" nǐ děng ruò bù xìn, yǒu luó sī wān tián qì yī zhǐ, wǒ dāng nián yīn mò yú guǎn zhōng, wèi dé qīng fù jiā zhōng, shàng jì de jiā zài lǐ jì mǒu piān nèi. ěr děng xiàn zài yǔ tián lín gòu sòng, kě chá chū chéng yàn, zé sì zhì fēn míng, sòng shì kě xī." jiā rén dāng jí jiǎn chá, guǒ dé cǐ qì, yú shì hé jiā tòng kū. jī shàng yì xiě shù shí" kū" zì. wèn:" xiàn zài hé chǔ?" jī xiě:" zuò pǔ chéng xiàn chéng huáng." qiě yún:" yīn jiān bǐ yáng jiān gōng shì gèng máng, yī kè bù xiá, wéi zhōng qiū yī rì, lì bù bàn shì. rán bì yuè lǎng fēng qīng, yīng hún fāng néng xíng yuǎn. jīn shì féng cǐ xī, gù dé xián huí jiā yī zǒu. ruò píng cháng rì zi, biàn bù dé xiá huí lái le." yòu fēn fù jiā rén:" tíng wài cǎo mù bù dé yáo dòng, wǒ dài huí guǐ lì guǐ zú yǒu shí yú rén, jiē yī cǎo fù mù ér qī. guǐ xìng wèi fēng, ruò wú suǒ píng jiè, bèi fēng yī chuī, biàn bù zhī piāo bó hé chǔ, qǐ bú shì wǒ zuò chéng huáng de fǎn hài le tā men me!" jī pán shū bì, yòu zuò zhǎng fù yī piān nǎi qù.
又一年后八月十五日,家中请仙,乩盘大书:“我系罗之芳,今回来了。”合家不信,乩上书:“你等若不信,有螺蛳湾田契一纸,我当年因殁于馆中,未得清付家中,尚记得夹在《礼记》某篇内。尔等现在与田邻构讼,可查出呈验,则四至分明,讼事可息。”家人当即检查,果得此契,于是合家痛哭。乩上亦写数十“哭”字。问:“现在何处?”乩写:“做浦城县城隍。”且云:“阴间比阳间公事更忙,一刻不暇,惟中秋一日,例不办事。然必月朗风清,英魂方能行远。今适逢此夕,故得闲回家一走。若平常日子,便不得暇回来了。”又吩咐家人:“庭外草木不得摇动,我带回鬼吏鬼卒有十余人,皆依草附木而栖。鬼性畏风,若无所凭借,被风一吹,便不知飘泊何处,岂不是我做城隍的反害了他们么!”乩盘书毕,又做长赋一篇乃去。
strong fù shān xiāo strong
缚山魈
hú zhōu sūn yè fēi xiān shēng, zhǎng jiào yún nán, sù háo yú yǐn. zhōng qiū xī, zhāo zhū shēng yǐn yú lè zhì táng, yuè sè dà míng, hū jǐ shàng yǒu shēng, rú dà shí bēng yā zhī zhuàng. zhèng è shì jiān, mén wài yǒu guài, tóu dài hóng wěi mào, hēi shòu rú hóu, jǐng xià lǜ máo róng róng rán, yǐ yī zú tiào yuè ér zhì. jiàn zhū kè fāng yǐn, dà xiào qù, shēng rú liè zhú. rén jiē zhǐ wèi shān xiāo, bù gǎn jìn qián. cì qí suǒ wǎng, zé chuǎng rù yòu shǒu chú fáng. chú zhě zuì wò chuáng shàng, shān xiāo jiē zhàng shì zhī, yòu xiào bù zhǐ. zhòng dà hū, chú rén jīng xǐng jiàn guài, jí chí mù gùn ōu jī, shān xiāo yì shēn bì zuò jué bó zhuàng. chú fū sù yǒng, shǒu bào guài yāo, tóng gǔn dì shàng. zhòng rén gè chí dāo gùn lái zhù, zhuó zhī bù rù. gùn jī liáng jiǔ, jiàn jiàn suō xiǎo, miàn mù mó hu, biàn yī ròu tuán nǎi yǐ shéng kǔn yú zhù, nǐ tiān míng jiāng tóu zhī jiāng. zhì jī míng shí, yòu fù jǐ shàng yǒu jí dà shēng xiǎng, jí wǎng shì zhī, guài yǐ bú jiàn. dì shàng yí wěi mào yī dǐng, nǎi shū yuàn shēng tú zhū mǒu zhī wù. fāng zhī yuàn zhōng xiù cái wǎng wǎng shī mào, jiē cǐ guài suǒ qiè. ér cǐ guài hǎo dài wěi mào, yì bù kě jiě.
湖州孙叶飞先生,掌教云南,素豪于饮。中秋夕,招诸生饮于乐志堂,月色大明,忽几上有声,如大石崩压之状。正愕视间,门外有怪,头戴红纬帽,黑瘦如猴,颈下绿毛茸茸然,以一足跳跃而至。见诸客方饮,大笑去,声如裂竹。人皆指为山魈,不敢近前。伺其所往,则闯入右首厨房。厨者醉卧牀上,山魈揭帐视之,又笑不止。众大呼,厨人惊醒见怪,即持木棍殴击,山魈亦伸臂作攫搏状。厨夫素勇,手抱怪腰,同滚地上。众人各持刀棍来助,斲之不入。棍击良久,渐渐缩小,面目模糊,变一肉团;乃以绳捆于柱,拟天明将投之江。至鸡鸣时,又复几上有极大声响,急往视之,怪已不见。地上遗纬帽一顶,乃书院生徒朱某之物。方知院中秀才往往失帽,皆此怪所窃。而此怪好戴纬帽,亦不可解。
strong mén jiā guǐ tuǐ strong
门夹鬼腿
yǐn yuè héng zhù háng zhōu gěn shān mén wài, zì shā hé tān guī, huái líng bàn jīn. lù jīng bō yú tán, rén xī dì kuàng, yǒu yì zhǒng shù duī, jué huái nèi qīng sōng, tàn suǒ mǎi líng, yǐ shī qù yǐ. yīn zhuǎn shēn xún zhì yì zhǒng, jiàn líng ròu pōu suì, bìng jù zhǒng jiān. yǐn fù shí zhì huái nèi, liàng qiàng guī jiā.
尹月恒住杭州艮山门外,自沙河滩归,怀菱半斤。路经钵盂潭,人稀地旷,有义冢数堆,觉怀内轻松,探所买菱,已失去矣。因转身寻至义冢,见菱肉剖碎,并聚冢尖。尹复拾至怀内,踉跄归家。
shí wèi jìng ér bìng dà zuò, hǎn yún:" wú děng bù cháng líng ròu jiǔ yǐ! yù jiè yǐ jiě sù chán. rǔ bì jìn shù qǔ huí, hé lìn sè ruò shì? jīn wú děng zhì rǔ jiā, fēi bǎo shí bù qù." qí jiā jù, jí gòng fàn wéi zhǔ rén shú zuì. háng sú lì: fán sòng guǐ zhě, qián rén sòng chū mén, hòu rén bǎ mén bì. qí jiā xún cǐ lì, bì mén guò jí, yǐn fù dà shēng yún:" rǔ qǐng kè dāng gōng jìng. jīn wú děng yóu wèi zǒu, ér rǔ mén zhòu bì, jiā huài wǒ tuǐ, tòng kǔ nàn jìn. fēi zài dà pēng qǐng wǒ, zé wú yǒng bù chū rǔ mén yǐ." yīn fù qí ráng, yǐn bìng shāo ān. rán xuán hǎo xuán fā bù tuō tǐ, zú yǐ cǐ wáng.
食未竟而病大作,喊云:“吾等不尝菱肉久矣!欲借以解宿馋。汝必尽数取回,何吝啬若是?今吾等至汝家,非饱食不去。”其家惧,即供饭为主人赎罪。杭俗例:凡送鬼者,前人送出门,后人把门闭。其家循此例,闭门过急,尹复大声云:“汝请客当恭敬。今吾等犹未走,而汝门骤闭,夹坏我腿,痛苦难禁。非再大烹请我,则吾永不出汝门矣。”因复祈禳,尹病稍安。然旋好旋发不脱体,卒以此亡。
strong jì léi wén
祭雷文
strong
huáng xiāng zhōu yún:" qú tián lín mǒu yǒu zi, shēng shí wǔ suì, bèi léi zhèn sǐ, qí fù zuò wén jì léi yún:' léi zhī shén, shuí gǎn wǔ? léi zhī jī, shuí gǎn zǔ? suī rán, wǒ yǒu yī yán wèn léi zǔ. shuō shì wú ér jīn shēng niè, wǒ ér jīn nián cái shí wǔ. shuō shì wǒ ér qián shēng niè, hé bù shǐ tā jīn shēng bù chū tǔ? léi gōng léi gōng zuò hé yǔ?' jì bì, xiě qí wén yú huáng zhǐ fén zhī. hū yòu pī lì yī shēng, qí zi huó yǐ."
黄湘舟云:“渠田邻某有子,生十五岁,被雷震死,其父作文祭雷云:‘雷之神,谁敢侮?雷之击,谁敢阻?虽然,我有一言问雷祖。说是吾儿今生孽,我儿今年才十五。说是我儿前生孽,何不使他今生不出土?雷公雷公作何语?’祭毕,写其文于黄纸焚之。忽又霹雳一声,其子活矣。”
strong wáng jiè méi shì dú shì xí záo chǐ hòu shēn strong
王介眉侍读是习凿齿后身
wú xiāng xiào lián wáng jiè méi, míng yán nián, tóng jiàn bó xué hóng cí. shǎo cháng mèng zhì yī shì, mì shū gǔ qì, àng rán héng chén. tà zuò yī sǒu, duǎn shēn bái xū, jiàn kè bù qǐ, yì bù yán. yòu yǒu yī rén qí ér hēi, yī jiè méi ér yán yuē:" yú, hàn zhī chén shòu yě, zuò sān guó zhì, chù liú dì wèi, shí chū wú xīn, bù liào hòu rén yǐ wéi kǒu shí." zhǐ tà shàng rén yuē:" lài cǐ yàn wēi xiān shēng yǐ hàn jìn chūn qiū zhèng zhī. rǔ nǎi xiān shēng zhī hòu shēn, wén fāng zhuàn lì dài biān nián jì shì, sù gēn zài cǐ, xū miǎn ér chéng zhī." yán qì, shǒu shòu yī juàn shū, bǐ tí liù jué jù ér wù. wù hòu jǐn jì èr jù, yuē:" cán wú hàn jìn chūn qiū bǐ, gǎn dào qián shēng shì yàn wēi." hòu jiè méi nián bā shí yú, jìn chéng suǒ zhuàn biān nián jì shì, dé cì hàn lín shì dú.
吾乡孝廉王介眉,名延年,同荐博学鸿词。少尝梦至一室,秘书古器,盎然横陈。榻坐一叟,短身白须,见客不起,亦不言。又有一人颀而黑,揖介眉而言曰:“余,汉之陈寿也,作《三国志》,黜刘帝魏,实出无心,不料后人以为口实。”指榻上人曰:“赖此彦威先生以《汉晋春秋》正之。汝乃先生之后身,闻方撰《历代编年纪事》,夙根在此,须勉而成之。”言讫,手授一卷书,俾题六绝句而寤。寤后仅记二句,曰:“惭无《汉晋春秋》笔,敢道前生是彦威。”后介眉年八十余,进呈所撰《编年纪事》,得赐翰林侍读。
strong zhōu ruò xū strong
周若虚
cí xī zhōu ruò xū, jiǔ kùn chǎng wū, zài chéng wài xiè jiā diàn jiào dú sì shí yú nián, fán cūn nèi cháng yòu, mí bù shòu yè. yī rì, wǎn shàn hòu zài guǎn dú zuò, yǒu xué shēng féng mǒu xiàng qián zuō yī, yāo ruò xū zhì jiā, yǒu yào shì xiāng kěn. yán bì gào bié, cí sè zhī jiān, shén jué cǎn wǎn. ruò xū yì féng mǒu yǐ sǐ, suǒ jiàn zhě xì guǐ, bù jué dà jīng, jí yì qí jiā.
慈溪周若虚,久困场屋,在城外谢家店教读四十余年,凡村内长幼,靡不受业。一日,晚膳后在馆独坐,有学生冯某向前作揖,邀若虚至家,有要事相恳。言毕告别,辞色之间,甚觉惨惋。若虚忆冯某已死,所见者系鬼,不觉大惊,即诣其家。
féng mǒu zhī fù mèng lán zài mén wài zhù lì, jiàn jí wǎn liú xiǎo yǐn. ruò xū yì bù dào qí suǒ yǐ, xián huà jiā cháng. bù jué lòu xià sān gǔ, bù néng huí jiā, mèng lán liú sù lóu shàng zài zhōng jiān shè tà, jiàn bì jí féng mǒu zhī qī wáng shì zhù fáng, yǐn yǐn shì yǒu kū shēng. ruò xū bǐng zhú bù mèi. jiàn lóu tī shàng yǒu qīng yī fù rén, lǚ lǚ shēn tóu kuī tàn, shǐ lù bàn miàn, jì xiàn quán shēn. ruò xū ā wèn:" hé rén?" qí fù lì shēng yuē:" zhōu xiān shēng, cǐ shí yīng gāi shuì yǐ." ruò xū yuē:" wǒ shuì yǔ bù shuì, yǔ rǔ hé gān?" fù yuē:" wǒ shì hé rén! yǔ xiān shēng hé gān?" jí pī fà lì xuè, chí shéng bēn fàn. ruò xū jīng hài yù dào, hū bèi hòu yǒu rén yòng shǒu chí fú, yuē:" xiān shēng xiū pà, xué shēng zài cǐ bǎo hù." dì shì zhī, jí yǐ gù zhī píng shēng yě. suí jí bú jiàn.
冯某之父梦兰在门外伫立,见即挽留小饮。若虚亦不道其所以,闲话家常。不觉漏下三鼓,不能回家,梦兰留宿楼上;在中间设榻,间壁即冯某之妻王氏住房,隐隐似有哭声。若虚秉烛不寐。见楼梯上有青衣妇人,屡屡伸头窥探,始露半面,继现全身。若虚呵问:“何人?”其妇厉声曰:“周先生,此时应该睡矣。”若虚曰:“我睡与不睡,与汝何干?”妇曰:“我是何人!与先生何干?”即披发沥血,持绳奔犯。若虚惊骇欲倒,忽背后有人用手持扶,曰:“先生休怕,学生在此保护。”谛视之,即已故之冯生也。随即不见。
ruò xū hǎn jiào, qí fù mèng lán chí zhú shàng lóu, ruò xū jù dào suǒ jiàn. mèng lán jí jiào xí fù wáng shì kāi mén, yǎo wú shēng xī jué mén rù, zé shēn yǐ xuán liáng shàng yǐ. ruò xū xié tóng jiě jiù, yú shí shǐ sū. yīn wǔ qián wáng shì yǔ xiǎo gū zhēng nào, bèi wēng zé mà, duǎn jiàn qīng shēng, è guǐ chéng jī ér zhì. qí fū zài quán xià zhī zhī, gù qiú yuán yú ruò xū.
若虚喊叫,其父梦兰持烛上楼,若虚具道所见。梦兰即叫媳妇王氏开门,杳无声息;抉门入,则身已悬梁上矣。若虚协同解救,逾时始苏。因午前王氏与小姑争闹,被翁责骂,短见轻生,恶鬼乘机而至。其夫在泉下知之,故求援于若虚。
strong gé dào rén yǐ fēng xǐ shǒu strong
葛道人以风洗手
gé dào rén zhě, háng zhōu rén hé rén, jiā sù xiǎo kāng, xìng hǎo dào. nián wǔ shí wài, fēn jiā zī, bàn yǐ yǔ zi, ér xié qí bàn yǐ yóu. guò qián táng jiāng, jiāng qǔ dào rù tiān tāi shān, lù yù yī sǒu gǒng shǒu yuē:" zi yǒu dào gǔ, hé xué dào?" gé yǔ tán, shén yuè. sǒu yuē:" mǒu fú jiàn rén yě, míng xí tiān wén, céng guān yú qīn tiān jiàn, cí guān guī èr shí nián yǐ. zi rú bù qì, míng chūn dāng hòu zi yú jiā." xiě jū zhǐ yǔ zhī.
葛道人者,杭州仁和人,家素小康,性好道。年五十外,分家资,半以与子,而挟其半以游。过钱塘江,将取道入天台山,路遇一叟拱手曰:“子有道骨,盍学道?”葛与谈,甚悦。叟曰:“某福建人也,明习天文,曾官于钦天监,辞官归二十年矣。子如不弃,明春当候子于家。”写居址与之。
gé cì nián rú qī wǎng fǎng, bù yù, chàng chàng yù huí. wǎn rù lǚ diàn, yòu jiàn yī dào shì, mào wěi shén qīng, zhōng xī bù fā yī yǔ. gé jiù ér yǔ tán, zì chén wèi fǎng xiān gù lái. dào shì yuē:" zi guǒ yǒu zhì, wú jiàn zi rù lú shān, jiàn wú shī xiōng yún lín xiān shēng, kě yǐ wéi zi shī." gé qiú jiàn shū ér wǎng. xíng shēn shān zhōng shí yú rì, bú jiàn zōng jī, xīn qiè yí zhī.
葛次年如期往访,不遇,怅怅欲回。晚入旅店,又见一道士,貌伟神清,终夕不发一语。葛就而与谈,自陈为访仙故来。道士曰:“子果有志,吾荐子入庐山,见吾师兄云林先生,可以为子师。”葛求荐书而往。行深山中十余日,不见踪迹,心窃疑之。
yī rì, jiàn shān dòng zhōng zuò yī lǎo rén, yǐ shǒu zhāo fēng zuò guàn mù zhuàng. gé yì zhī, yīn chén dào rén shū bài yú zuò xià. lǎo rén yuē:" rǔ lái tài zǎo yǐ! shàng yǒu rén jiān wèi liǎo yuán sān shí nián. wú qiě yǔ rǔ jīng yī juàn, fǎ bǎo yī jiàn, rǔ chū shān sòng jīng shǒu bǎo yǐ jì shì rén, sān shí nián hòu zài rù shān, wú chuán rǔ dào kě yě." gé wèn:" yǐ shǒu zhāo fēng hé wéi?" yuē:" xiū shén xiān shù chéng zhě, shí bù yòng huǒ, mù bù yòng shuǐ, zhāo fēng suǒ yǐ xǐ shǒu yě." yīn dǎo gé chū shān. xíng wèi bàn rì, yǐ zhì nán chāng dà lù yǐ. zhì jiā, gé dào rén xué qí shù, néng zhì guǐ fú yāo. suǒ wèi fǎ bǎo zhě, nǎi yī é zi shí, yǒu fèng, pō shì rén yǎn, yǒu guāng máng, néng zì dòng shǎn shǎn, rú jiāo jié rán. gé yì bù qīng yǐ shì rén yě.
一日,见山洞中坐一老人,以手招风作盥沐状。葛异之,因陈道人书拜于座下。老人曰:“汝来太早矣!尚有人间未了缘三十年。吾且与汝经一卷,法宝一件,汝出山诵经守宝以济世人,三十年后再入山,吾传汝道可也。”葛问:“以手招风何为?”曰:“修神仙术成者,食不用火,沐不用水,招风所以洗手也。”因导葛出山。行未半日,已至南昌大路矣。至家,葛道人学其术,能治鬼服妖。所谓法宝者,乃一鹅子石,有缝,颇似人眼,有光芒,能自动闪闪,如交睫然。葛亦不轻以示人也。
strong shěn xìng qī strong
沈姓妻
háng zhōu yǒu shěn xìng zhě, zhù yùn sī shǔ qián, yǔ gé dào rén shàn. qí zhǎng zǐ xù chū, qī yǒu shēn, xún dào rén shuō nán nǚ. dào rén mìng:" qǔ shuǐ yī wǎn lái." shěn yǔ shuǐ, zhì jǐ shàng. dào rén mò niàn zhòu yǔ shù tōng, cè ěr tīng piàn shí, cù é yuē:" nài hé! nài hé!" shěn jīng wèn gù, yuē:" rǔ qī bù jiǔ yǒu nán, kǒng shāng xìng mìng, bù xiá wèn nán nǚ yě." shěn suī sù zhī dào rén líng yì, rán qí qī shén jiàn, yí xìn cān bàn. wèi jǐ, shěn qī chí dēng shàng lóu, hū dà shēng hū tòng. qí wēng gū yǔ qí fū jí zǒu shì zhī, yǐ wò chuáng diān pū, miàn zuò xiào róng yuē:" jīn rì nǎi xiè wǒ hèn." qí shēng ruò shào xīng rén. shěn fū qī huán kòu zhī, dá yuē:" wǒ zì bào yuān, bù gàn rǔ shì." shěn jí mìng cì zǐ mǒu wǎng qiú dào rén. dào rén zhì, qǔ mǐ yī wǎn, kǒu zuò zhòu yǔ, shǒu cuō mǐ jī bìng zhě. bìng zhě zuò wèi jù zhuàng yuē:" wǒ fèng fú mìng bào yuān, dào rén wù dǎ!" dào rén yuē:" rǔ yǒu hé yuān?" bìng zhě dá yuē:" yǔ, shān yīn rén yě. cǐ nǚ qián shēng nǎi yǔ lín jiā fù. yǔ shí sì suì, ǒu xì qí jiā, suì qí wǎn. yī lì wǒ mǔ yǔ sī fū mǒu wǎng lái, gù shēng cǐ è ér. yǔ sù zhī mǔ, mǔ kǒng wǒ xiè qí shì, tà yǔ zhì sǐ. shì zhì yǔ sǐ zhě, cǐ fù yě. wǒ chóu zhī jiǔ yǐ, jīn shǐ xún zhe." dào rén gào shěn yuē:" bào yuān suǒ mìng shì, dōu shì dōng yuè zhǎng guǎn, bì xū sù yú yuè dì, yǔn jiù, fāng kě yǐ fǎ zhì fǒu zé nán jiù." shěn qīng chén fù fǎ huà shān yuè dì miào, mò sù qí shì, zhàn dé shàng shàng qiān, guī gào dào rén. qí shí fù tāi yǐ duò, dào rén xián bù jié, bù kěn rù fáng. shěn hé jiā kū qiú, dào rén nǎi yì tà qián, shū zhào cǎi yún fú yī zhǐ, wèn:" hǎo kàn fǒu?" bìng fù dá yuē:" hǎo." dào rén yuē:" hé bù chū guān?" yīng yuē:" nuò." dào rén jí niē jué xiàng kōng yī zhuō, yuē:" dé yǐ." chí xià lóu qù, bìng rén hūn mí ruò xǐng, yuē:" wǒ wèi hé biàn shēn tòng jí? fù shén jī." zuǒ yòu yǔ zhī shí.
杭州有沈姓者,住运司署前,与葛道人善。其长子旭初,妻有娠,询道人说男女。道人命:“取水一碗来。”沈与水,置几上。道人默念咒语数通,侧耳听片时,蹙额曰:“奈何!奈何!”沈惊问故,曰:“汝妻不久有难,恐伤性命,不暇问男女也。”沈虽素知道人灵异,然其妻甚健,疑信参半。未几,沈妻持灯上楼,忽大声呼痛。其翁姑与其夫急走视之,已卧牀颠扑,面作笑容曰:“今日乃泄我恨。”其声若绍兴人。沈夫妻环叩之,答曰:“我自报冤,不干汝事。”沈急命次子某往求道人。道人至,取米一碗,口作咒语,手撮米击病者。病者作畏惧状曰:“我奉符命报冤,道人勿打!”道人曰:“汝有何冤?”病者答曰:“予,山阴人也。此女前生乃予邻家妇。予时四岁,偶戏其家,碎其碗。伊詈我母与私夫某往来,故生此恶儿。予诉之母,母恐我泄其事,挞予至死。是致予死者,此妇也。我仇之久矣,今始寻着。”道人告沈曰:“报冤索命事,都是东岳掌管,必须诉于岳帝,允救,方可以法治;否则难救。”沈清晨赴法华山岳帝庙,默诉其事,占得上上签,归告道人。其时妇胎已堕,道人嫌不洁,不肯入房。沈合家哭求,道人乃诣榻前,书召彩云符一纸,问:“好看否?”病妇答曰:“好。”道人曰:“何不出观?”应曰:“诺。”道人即捏诀向空一捉,曰:“得矣。”驰下楼去,病人昏迷若醒,曰:“我为何遍身痛极?腹甚饥。”左右与之食。
ān wèi bàn kè, yòu zuò kū shēng yuē:" rǔ xié wǒ sūn qù, wǒ zài cǐ, yì néng suǒ rǔ mìng!" yán bì, diān kuáng rú gù. kǒu zhōng zuò shēng shén zá, jiē háng yīn. nèi yǒu yī guǐ yún:" wǒ bèi jiē zhāng lǎo tou er yāo lái, nǐ jiā ruò kěn zhāi jiàn, wǒ děng jí qù." shěn yāo sēng zuò dào chǎng, zhòng shēng chēng xiè bù yǐ. hū yòu zuò zhāng lǎo zhě shēng yún:" wǒ shì zhèng kè, rú hé fǎn qīng wǒ? zhū rén mán tou jiē shì cài xīn, wǒ dú dòu shā duō ér cài xīn shǎo?" shěn shì suǒ shè zhāng lǎo wèi qián, guǒ rú suǒ yán, nǎi huàn yǔ zhī. qiú qí qù, zhōng bù kěn, fù qǐng dào rén lái. dào rén shòu táo zhī yī shù, yuē:" chǎo zé dǎ zhī." shěn chí rù, xiàng bìng rén zuò yù dǎ shì. fù āi míng yuē:" wù dǎ, wǒ qù, wǒ qù." dào rén lì mén wài, yù shè yī wèng, xiàng kōng mà yuē:" sù rù cǐ zhōng!" yòng fú yī zhǐ fēng qí kǒu xié qù, shěn fù cóng cǐ yù yǐ.
安未半刻,又作哭声曰:“汝携我孙去,我在此,亦能索汝命!”言毕,颠狂如故。口中作声甚杂,皆杭音。内有一鬼云:“我辈皆张老头儿邀来,你家若肯斋荐,我等即去。”沈邀僧作道场,众声称谢不已。忽又作张老者声云:“我是正客,如何反轻我?诸人馒头皆是菜心,我独豆沙多而菜心少?”沈视所设张老位前,果如所言,乃换与之。求其去,终不肯,复请道人来。道人授桃枝一束,曰:“吵则打之。”沈持入,向病人作欲打势。妇哀鸣曰:“勿打,我去,我去。”道人立门外,预设一瓮,向空骂曰:“速入此中!”用符一纸封其口携去,沈妇从此愈矣。
bàn nián hòu, yǒu rén yù dào rén yú lǐ ān sì, jiàn zhòng sēng káng dào rén xíng kōng shì zhōng, qī zhòu yè bù zháo tǔ mù, kǒu tǔ hēi zhī shù shēng, wū zhān yī, sè rú xuè. gào rén yuē:" wǒ yǐ tóng zhēn zhī shēn wū chǎn fù huì qì, xìng zhòng zhǎng lǎo chāo dù, bù rán, jǐ duò luò yǐ."
半年后,有人遇道人于理安寺,见众僧扛道人行空室中,七昼夜不着土木,口吐黑汁数升,污沾衣,色如血。告人曰:“我以童真之身污产妇秽气,幸众长老超度,不然,几堕落矣。”
strong guài nòng bào zhú zì fén strong
怪弄爆竹自焚
shào xīng mín jiā yǒu lóu, zhōng nián jué bì. yī rì, yǒu yuǎn kè lái qiú sù. zhǔ rén yuē:" zhái dōng yǒu lóu, jūn gǎn jū hū?" kè wèn gù, yuē:" cǐ lóu sù jī zī zhòng, èr pū jū zhī. yè bàn wén jiào hào shēng, wǎng shì zhī, jiàn èr pū yán sè rú tǔ, zhàn lì bù néng yán. shǎo qǐng yún:' wǒ èr rén fǔ shuì, shàng wèi miè zhú, jiàn yī wù zhǎng chǐ xǔ, rú rén jiān shí gǎn dāng zhuàng, zhì tà qián, qiān wéi yù shàng. wǒ děng hài jí, bù jué dà hū kuáng bēn ér xià.' suǒ jiàn rú cǐ, zì shì mò gǎn yǒu lóu jū zhě." kè wén xiào yuē:" pū qǐng shēn shì zhī." zhǔ rén bù néng wǎn, wèi dí chén tǔ, liè jǐ xí ér xià tà yān. kè dēng lóu, rán zhú pèi jiàn yǐ dài.
绍兴民家有楼,终年鐍闭。一日,有远客来求宿。主人曰:“宅东有楼,君敢居乎?”客问故,曰:“此楼素积辎重,二仆居之。夜半闻叫号声,往视之,见二仆颜色如土,战栗不能言。少顷云:‘我二人甫睡,尚未灭烛,见一物长尺许,如人间石敢当状,至榻前,搴帏欲上。我等骇极,不觉大呼狂奔而下。’所见如此,自是莫敢有楼居者。”客闻笑曰:“仆请身试之。”主人不能挽,为涤尘土,列几席而下榻焉。客登楼,燃烛佩剑以待。
lòu sān xià, yǒu shēng suǒ suǒ zì shì běi yú qǐ. níng dì kuī zhī, jiàn yī guài rú zhǔ rén suǒ yán zhuàng, tiào ér dēng zuò, fān yuè kè zhī shū juàn. liáng jiǔ, fù qǐ qí qiè, chén wù jǐ shàng, yī yī shěn shì. qiè nèi yǒu huī zhōu pào zhú shù méi, guài chí xiàng dēng qián, bǎ wán liáng jiǔ. yān huā fēi luò yào zài xiàn, hōng rán yī shēng, xiǎng rú pī lì, cǐ guài jī jī gǔn dì, suì mò bú jiàn. xīn dà yì zhī, yú qí fù lái, dài zhì lòu jìn, jìng nì jī xiāo shēng yǐ.
漏三下,有声索索自室北隅起。凝睇窥之,见一怪如主人所言状,跳而登座,翻阅客之书卷。良久,复启其箧,陈物几上,一一审视。箧内有徽州炮竹数枚,怪持向灯前,把玩良久。烟花飞落药在线,轰然一声,响如霹雳,此怪唧唧滚地,遂殁不见。心大异之,虞其复来,待至漏尽,竟匿迹销声矣。
chén qǐ gào zhǔ rén, hù xiāng jīng chà. zhì yè, kè réng sù lóu shàng, yǎo wú suǒ jiàn. cǐ hòu, lóu zhōng guài jué.
晨起告主人,互相惊诧。至夜,客仍宿楼上,杳无所见。此后,楼中怪绝。
strong kā xióng strong
喀雄
kā xióng zhě, xìng yáng, fù zuò shǒu bèi, zǎo wáng. biǎo shū zhōu mǒu, zuò fù jiāng, zhèn hé zhōu, lián qí gū, fǔ yǎng zhī. zhōu yǒu nǚ, nián xiāng ruò, jiàn xióng shào nián cōng xiù, pō ài zhī, shí yǔ yǐn shí. zhōu jiā fǎ shén yán, zú wú tā shì.
喀雄者,姓杨,父作守备,早亡。表叔周某,作副将,镇河州,怜其孤,抚养之。周有女,年相若,见雄少年聪秀,颇爱之,时与饮食。周家法甚严,卒无他事。
yǒu wù zi zhě, yì zhōu qī yě, zhí sù shū zhāi. xià yuè, xióng kǔ rè, pái huái yuè xià, jiàn zhōu nǚ rǎn rǎn ér zhì, suì yǔ chéng huān. cì rì rù nèi, jiàn nǚ xiǎo zhuāng, xióng mù zhī ér xiào, nǚ yì xiào yíng zhī. zì hòu wú rì bù zhì. wù zi wén qí fáng zhōng xiào yǔ, yí ér kuī zhī, jiàn xióng yǔ zhōu nǚ xiāng xiá, ér xīn dà dù, mì bái zhōu gōng. zhōu rù zhái ràng qí fū rén, fū rén yuē:" nǚ ér yè yè yǔ wǒ tóng chuáng, yān yǒu cǐ shì?" zhōu zhōng yǐ wéi yí, jiè tā shì zhàng xióng ér qiǎn zhī. xióng wú suǒ yī, qī shēn lán zhōu gǔ sì zhōng.
有务子者,亦周戚也,直宿书斋。夏月,雄苦热,徘徊月下,见周女冉冉而至,遂与成欢。次日入内,见女晓妆,雄目之而笑,女亦笑迎之。自后无日不至。务子闻其房中笑语,疑而窥之,见雄与周女相狎,而心大妒,密白周公。周入宅让其夫人,夫人曰:“女儿夜夜与我同牀,焉有此事?”周终以为疑,借他事杖雄而遣之。雄无所依,栖身兰州古寺中。
yī rì zhě, nǚ hū zhì, dài lái zī zhòng shén fù. xióng jīng qiě xǐ, wèn:" cóng hé lái?" yuē:" yǔ wǒ shū fù tóng lái." gài zhōu gōng zhī dì míng wú zhě, yì wǔ guān yě, fāng shēng lán zhōu shǒu bèi. xióng shēn xìn bù yí, yǔ nǚ jū bàn yuè, yáng yáng rú fù rén. shū dào rèn hòu, yù zhū tú, xǐ yuē:" zhí zài cǐ hū?" yuē:" rán." shū cè mǎ dēng qí táng, zhí fù chū bài, nǎi zhōu nǚ yě, dà jīng wèn gù, xióng jù yán zhī. wú yuē:" yǔ lái shí, bù wén shǔ zhōng shī nǚ shì, qǐ wú xiōng huì zhī yé?" jū shù rì, jiè gōng shì huí hé zhōu, bèi shù qí shì. zhōu dà hài, yuē:" wú nǚ wǎn rán zài shì, qǐng qiě tóng fàn, nǎ yǒu cǐ shì? huò zhě qí hú xiān suǒ mào tuō yé!" fū rén yuē:" yǔ qí shǐ hú lí mào tuō wǒ nǚ zhī míng, diàn wǒ guī mén, bù rú jìng yǐ zhēn nǚ qī zhī, kàn qú rú hé?" zhōu xiōng dì èr rén dà yǐ wéi rán, jí zhāo xióng guī chéng qīn.
一日者,女忽至,带来辎重甚富。雄惊且喜,问:“从何来?”曰:“与我叔父同来。”盖周公之弟名铻者,亦武官也,方升兰州守备。雄深信不疑,与女居半月,扬扬如富人。叔到任后,遇诸途,喜曰:“侄在此乎?”曰:“然。”叔策马登其堂,侄妇出拜,乃周女也,大惊问故,雄具言之。铻曰:“予来时,不闻署中失女事,岂吾兄讳之耶?”居数日,借公事回河州,备述其事。周大骇,曰:“吾女宛然在室,顷且同饭,哪有此事?或者其狐仙所冒托耶!”夫人曰:“与其使狐狸冒托我女之名,玷我闺门,不如竟以真女妻之,看渠如何?”周兄弟二人大以为然,即招雄归成亲。
hé jǐn zhī xī, xī níng zhī nǚ xiān yǐ zài fáng, xióng máng rán bù zhī suǒ cuò. nǚ xiào ér wèi zhī yuē:" hé shì zhāng huáng? ér hú yě, shí wèi bào dé ér lái. lìng zǔ zuò jiāng jūn shí, cháng liè yú tǔ mén guān. ér guàn shǐ bèi qín, lìng zǔ bá shī zòng zhī. lǚ yù bào ēn, wú cóng xià shǒu. jìn zhī láng ài zhōu nǚ ér bù dé, gù lái zuò bīng rén, yǐ cháng rǔ yuàn. yì yīn zǐ yǔ zhōu nǚ yǒu sù yuán, bù rán, ér yì bù néng wéi lì yě. jīn méi yǐ chéng, ér qù yǐ." shū rán bú jiàn.
合卺之夕,西宁之女先已在房,雄茫然不知所措。女笑而谓之曰:“何事慞惶?儿狐也,实为报德而来。令祖作将军时,尝猎于土门关。儿贯矢被擒,令祖拔失纵之。屡欲报恩,无从下手。近知郎爱周女而不得,故来作冰人,以偿汝愿。亦因子与周女有夙缘,不然,儿亦不能为力也。今媒已成,儿去矣。”倏然不见。
strong cháng shú chéng shēng strong
常熟程生
qián lóng jiǎ zǐ, jiāng nán xiāng shì, cháng shú chéng shēng, nián sì shí xǔ, tóu chǎng yǐ rù hào yǐ, yè hū jīng jiào, shì dé fēng bìng zhě. tóng hào shēng lián ér wèn zhī, fǔ shǒu bù dá. rì wèi wǔ, jí shōu shí kǎo lán, tóu bái juàn qiú chū. tóng hào shēng bù jiě qí yì, qiān jū qiáng wèn zhī, yuē:" wǒ yǒu kuī xīn shì fā jué yǐ. wǒ nián wèi sān shí shí, guǎn mǒu jìn shēn jiā, dì zǐ sì rén, jiē zhǔ rén zhī zǐ zhí yě. yǒu liǔ shēng zhě, nián shí jiǔ, mào měi, yú xīn mù, yù sī zhī, bù dé qí jiān, shì qīng míng jié, zhū shēng jù guī jiā sǎo mù, wéi liǔ shēng yǔ yú xiāng duì, yú tiāo yǐ shī yuē:' xiù bèi píng shuí qǐn? xiāng féng zì yǒu yīn. tíng tíng lín yù shù, kě xǔ fèng qī shēn?' liǔ jiàn zhī liǎn hóng, tuán ér jué zhī. yú yǐ wéi kě dòng yǐ, suì qiáng yǐ jiǔ, qí qí zuì ér sī yān. wǔ gēng, liǔ xǐng, zhī yǐ bèi wū, dà tòng. yú quàn wèi zhī, chén chén shuì qù. tiān míng, zé liǔ yǐ yì sǐ chuáng shàng yǐ. jiā rén bù zhī qí gù, yú bù gǎn yán, yǐn qì ér yǐ. bù liào zuó jìn hào, jiàn liǔ shēng xiān zuò hào zhōng, páng yī zào lì, jiāng wǒ yǔ liǔ qí qiān zhì yīn sī chù. yǒu guān fǔ zuò táng shàng, liǔ sù liáng jiǔ, yú yì rèn zuì. shén pàn yuē:' lǜ zài: jī jiān zhě zhào yǐ huì wù rù rén kǒu lì, jué zhàng yī bǎi. rǔ wéi rén shī, ér jū xīn yín xié, yīng jiā yī děng zhì zuì. rǔ mìng gāi liǎng bǎng, qiě yǒu lù jí, jīn jǐn xuē qù.' liǔ shēng zhēng yuē:' qú yīng dǐ mìng, zhàng tài qīng.' yīn guān xiào yuē:' rǔ suī sǐ, zhōng fēi chéng suǒ shā yě. tǎng chéng yīn rǔ bù cóng ér jìng shā rǔ, jiāng hé zuì yǐ dǐ zhī? qiě rǔ shēn wéi nán zǐ, shàng yǒu lǎo mǔ, cǐ shēn guān xì shén dà, hé dé xué fù nǚ zhī jiàn xiū fèn qīng shēng? yì chēng:" kuī guān nǚ zhēn, yì kě chǒu yě." cóng gǔ cháo tíng jīng liè nǚ bù jīng zhēn tóng, shèng rén lì fǎ zhī yì, rǔ dú bù sān sī yé?' liǔ wén zhī dà huǐ, liǎng shǒu zì bó, lèi rú yǔ xià. shén xiào yuē:' niàn rǔ yū jū, zhe fā wǎng shān xī jiǎng shàn rén jiā zuò jié fù, tì tā jǐn shǒu guī mén, xiǎng shòu jīng biǎo.' pàn bì, jiāng wǒ zhàng sān shí fàng huán hún, yī rán zài hào zhōng. xiàn zài xià shēn tòng chǔ, bù néng zuò wén jiù zuò wén, yì zhōng bù zhōng yě. bù qù hé wéi?" suì shēn yín tuí táng ér qù.
乾隆甲子,江南乡试,常熟程生,年四十许,头场已入号矣,夜忽惊叫,似得疯病者。同号生怜而问之,俯首不答。日未午,即收拾考篮,投白卷求出。同号生不解其意,牵裾强问之,曰:“我有亏心事发觉矣。我年未三十时,馆某搢绅家,弟子四人,皆主人之子侄也。有柳生者,年十九,貌美,余心慕,欲私之,不得其间,适清明节,诸生俱归家扫墓,惟柳生与余相对,余挑以诗曰:‘绣被凭谁寝?相逢自有因。亭亭临玉树,可许凤栖身?’柳见之脸红,团而嚼之。余以为可动矣,遂强以酒,俟其醉而私焉。五更,柳醒,知已被污,大恸。余劝慰之,沉沉睡去。天明,则柳已缢死牀上矣。家人不知其故,余不敢言,饮泣而已。不料昨进号,见柳生先坐号中,旁一皂隶,将我与柳齐牵至阴司处。有官府坐堂上,柳诉良久,余亦认罪。神判曰:‘律载:鸡奸者照以秽物入人口例,决杖一百。汝为人师,而居心淫邪,应加一等治罪。汝命该两榜,且有禄籍,今尽削去。’柳生争曰:‘渠应抵命,杖太轻。’阴官笑曰:‘汝虽死,终非程所杀也。倘程因汝不从而竟杀汝,将何罪以抵之?且汝身为男子,上有老母,此身关系甚大,何得学妇女之见羞忿轻生?《易》称:“窥观女贞,亦可丑也。”从古朝廷旌烈女不旌贞童,圣人立法之意,汝独不三思耶?’柳闻之大悔,两手自搏,泪如雨下。神笑曰:‘念汝迂拘,着发往山西蒋善人家作节妇,替他谨守闺门,享受旌表。’判毕,将我杖三十放还魂,依然在号中。现在下身痛楚,不能作文;就作文,亦终不中也。不去何为?”遂呻吟颓唐而去。
strong guài fēng strong
怪风
liáng zhōu dà jìng yíng yǒu sōng shān zhě, zài shā qì zhōng, gǔ zhàn chǎng yě. jiāng jūn tǎ sī hā yīn gōng lǐng bīng guò qí chù, bái cǎo huáng yún, yī wàng wú jì. hū jiàn yī shān gāo qiān rèn, zhōng yǒu huǒ xīng wàn diǎn, bì rì ér lái, shēng ruò léi tíng, rén mǎ shī sè. hā dà jīng, wèi shì shān yí. é ér jiàn jìn, bù jí huí bì, nǎi tóng xià mǎ bì mù jù dì, hù xiāng bào chí. qǐng zhī, tiān dì rú mò, rén rén gǔn dì, mǎ yì fān dǎo, liáng jiǔ shǐ dìng. huī xià sān shí liù rén, mǎn miàn jiē xuè, shí zǐ qiàn rù miàn pí, shēn zhě bàn cùn. huí wàng gāo shān, yǐ zài shù shí lǐ zhī wài. rì mù, dǐ dà jìng yíng, gào zǒng bīng mǎ chéng lóng. mǎ xiào yuē:" cǐ fēng guài, fēi shān yí yě. ruò shān yí, gōng děng sǐ yǐ. cǐ děng fēng, sài wài zhì dōng cháng cháng yǒu zhī, bù shāng xìng mìng. dàn gōng děng wéi shā shí suǒ jī, cóng cǐ jǐn chéng má miàn, nián mào cè yòu xū lìng zào yǐ."
凉州大靖营有松山者,在沙碛中,古战场也。将军塔思哈因公领兵过其处,白草黄云,一望无际。忽见一山高千仞,中有火星万点,蔽日而来,声若雷霆,人马失色。哈大惊,谓是山移。俄而渐近,不及回避,乃同下马闭目据地,互相抱持。顷之,天地如墨,人人滚地,马亦翻倒,良久始定。麾下三十六人,满面皆血,石子嵌入面皮,深者半寸。回望高山,已在数十里之外。日暮,抵大靖营,告总兵马成龙。马笑曰:“此风怪,非山移也。若山移,公等死矣。此等风,塞外至冬常常有之,不伤性命。但公等为沙石所击,从此尽成麻面,年貌册又须另造矣。”
strong xiào nǚ strong
孝女
jīng shī chóng wén mén wài huā ér shì jū mín, jiē yǐ zhì tōng cǎo huā wèi yè. yǒu yòu nǚ fèng lǎo fù jū, yì yǐ zhì huā shēng huó. fù jiǔ bìng bù qǐ, nǚ wàng chuài fèi qǐn, míng wèi àn yōu. shì yǒu lín ǎo jiū zhòng fù nǚ wǎng yā jì shān jìn xiāng zhě, nǚ yīn wèn:" jìn xiāng kě néng liáo fù bìng fǒu?" ǎo yuē:" chéng xīn qí dǎo, líng yìng rú xiǎng." nǚ yuē:" cǐ jiān qù shān, dào lǐ jǐ hé?" yuē:" bǎi yú lǐ." yuē:" yī lǐ jǐ hé?" ǎo yuē:" èr bǎi wǔ shí bù." nǚ jǐn jì zhī. měi yè jìng fù qǐn, chí xiāng yī zhù, zì jì bù shù lǐ shù, rào yuàn kòu tóu, mò zhù shēn wéi nǚ zǐ bù néng cháo shān zhī gù. rú shì zhě bàn yuè yǒu yú. xiàng lì: yā jì shān fèng sì bì xiá yuán jūn, fán wáng gōng jìn shēn, měi zhì sì yuè, wú bù jìn xiāng, yǐ jī míng shí jí shàng diàn niān xiāng zhě wéi tóu xiāng. tóu xiāng bì dài dà fù guì jiā, shù rén wú gǎn jiàn yuè. shí yǒu tài jiàn zhāng mǒu wǎng jìn tóu xiāng, fǔ pì diàn mén, yǐ yǒu xiāng zài lú zhōng. zhāng nù zé miào zhǔ, miào zhǔ yuē:" diàn bù céng kāi, bù shí cǐ xiāng hé yóu de shàng." zhāng yuē:" jì wǎng bù jiù, míng rì dāng lái shàng tou xiāng, rǔ kě dài wǒ, wú xǔ bié rén xiān rù." miào zhǔ wěi wěi.
京师崇文门外花儿市居民,皆以制通草花为业。有幼女奉老父居,亦以制花生活。父久病不起,女忘啜废寝,明慰暗忧。适有邻媪纠众妇女往丫髻山进香者,女因问:“进香可能疗父病否?”媪曰:“诚心祈祷,灵应如响。”女曰:“此间去山,道里几何?”曰:“百余里。”曰:“一里几何?”媪曰:“二百五十步。”女谨记之。每夜静父寝,持香一炷,自计步数里数,绕院叩头,默祝身为女子不能朝山之故。如是者半月有余。向例:丫髻山奉祀碧霞元君,凡王公搢绅,每至四月,无不进香,以鸡鸣时即上殿拈香者为头香。头香必待大富贵家,庶人无敢僭越。时有太监张某往进头香,甫辟殿门,已有香在炉中。张怒责庙主,庙主曰:“殿不曾开,不识此香何由得上。”张曰:“既往不咎,明日当来上头香,汝可待我,毋许别人先入。”庙主唯唯。
cì rì shǐ sì gēng, zhāng yǐ zhì zhì zé lú zhōng xiāng yǐ wǎn rán, yī nǚ zǐ fāng lǐ bài fú dì, wén rén shēng, shū bú jiàn. zhāng yuē:" qǐ yǒu shén shèng zhī qián guǐ guài gǎn gōng rán chū xiàn zhě, cǐ bì yǒu yīn." zuò èr shān mén wài, jù xiāng kè ér gào zhī, bìng xiáng shù suǒ jiàn róng tài fú shì. yī ǎo tīng liáng jiǔ, yuē:" jù jūn suǒ jiàn, nǎi wú lín nǚ mǒu yě." yīn shuō qí zài jiā jiù fù lǐ bài zhī shì. zhāng tàn yuē:" cǐ xiào nǚ, shén gǎn yě." jìn xiāng bì, jí cè mǎ zhì nǚ jiā, hòu cì zhī, rèn wéi yì nǚ, fù bìng xuán yù. yīn tài jiàn zhōu xù gù, jiā jiàn wēn bǎo. nǚ jià dà xīng zhāng shì, wèi fù shāng qī. lǎo yù biàn láng
次日始四更,张已至;至则炉中香已宛然,一女子方礼拜伏地,闻人声,倏不见。张曰:“岂有神圣之前鬼怪敢公然出现者,此必有因。”坐二山门外,聚香客而告之,并详述所见容态服饰。一媪听良久,曰:“据君所见,乃吾邻女某也。”因说其在家救父礼拜之事。张叹曰:“此孝女,神感也。”进香毕,即策马至女家,厚赐之,认为义女,父病旋愈。因太监周恤故,家渐温饱。女嫁大兴张氏,为富商妻。老妪变狼
guǎng dōng yá zhōu nóng mín sūn xìng zhě, jiā yǒu mǔ, nián qī shí yú. hū liǎng bì shēng máo, jiàn zhì fù bèi, zài zhì shǒu zhǎng, jiē zhǎng cùn yú shēn jiàn yǔ lǚ, kāo hòu wěi shēng. yī rì, pū dì huà zuò bái láng, chōng mén ér qù. jiā rén wú nài hé, tīng qí suǒ zhī. měi gé yī yuè, huò bàn yuè, bì huán jiā shì qí zǐ sūn, zhào cháng yǐn dàn. lín lǐ è zhī, yù chí dāo jiàn shā zhī. qí zi fù nǎi mǎi tún tí, qí qí zài zhì, zhǔ yuē:" pó pó xiǎng cǐ, yǐ hòu bù bì zài lái. wǒ bèi r sūn shēn zhì pó pó sī jiā, wú è yì, bǐ lín jū rén nà néng zhī dào? tǎng yǐ dāo jiàn xiāng shāng, zé zuò ér xí zhě xīn shàng rú hé rěn de?" yán bì, láng āi háo liáng jiǔ, huán shì gè chù, rán hòu zǒu chū. zì hòu, jìng bù lái yǐ.
广东崖州农民孙姓者,家有母,年七十余。忽两臂生毛,渐至腹背,再至手掌,皆长寸余;身渐伛偻,尻后尾生。一日,仆地化作白狼,冲门而去。家人无奈何,听其所之。每隔一月,或半月,必还家视其子孙,照常饮啖。邻里恶之,欲持刀箭杀之。其子妇乃买豚蹄,俟其再至,嘱曰:“婆婆享此,以后不必再来。我辈儿孙深知婆婆思家,无恶意,彼邻居人那能知道?倘以刀箭相伤,则做儿媳者心上如何忍得?”言毕,狼哀号良久,环视各处,然后走出。自后,竟不来矣。
yì quǎn fù hún jīng zhōng cháng gōng zǐ mǒu, shào nián mào měi, ài yī quǎn, míng huā ér, chū zé xiāng suí. chūn rì, fēng tái kàn huā, guī chí rén sàn, yù sān è shào fāng zuò dì hōng yǐn. jiàn gōng zǐ měi, yǐ xié yǔ diào zhī. chū ér qiān yī, jì ér qīn zuǐ. gōng zǐ xiū jǔ zhē lán, lì bù néng jù. huā ér páo xiào, fèn qián yǎo shì. è shào nù, qǔ jù shí jī zhī, zhōng huā ér zhī tóu, nǎo jiāng bèng liè, sǐ yú shù xià. è shào wú jì, suì jiě dài fù gōng zǐ shǒu zú, bō qù xià yī. liǎng è shào tà qí bèi, yī è shào tuì kù, àn qí tún, jiāng yín zhī. hū yǒu lài gǒu cóng shù lín zhōng tū chū, bèi hòu yǎo qí shèn náng, liǎng zi qí luò, xuè liú mǎn dì. liǎng è shào dà hài, yōng shāng zhě guī. suí hòu yǒu xíng rén guò, jiě gōng zǐ fù, yǐ xià yī yǔ zhī, shǐ dé guī jiā. xīn gǎn huā ér zhī yì, cì rì wǎng shōu qí gǔ, wèi zhī lì zhǒng.
义犬附魂京中常公子某,少年貌美,爱一犬,名花儿,出则相随。春日,丰台看花,归迟人散,遇三恶少方坐地轰饮。见公子美,以邪语调之。初而牵衣,继而亲嘴。公子羞沮遮拦,力不能拒。花儿咆哮,奋前咬噬。恶少怒,取巨石击之,中花儿之头,脑浆迸裂,死于树下。恶少无忌,遂解带缚公子手足,剥去下衣。两恶少踏其背,一恶少褪裤,按其臀,将淫之。忽有癞狗从树林中突出,背后咬其肾囊,两子齐落,血流满地。两恶少大骇,拥伤者归。随后有行人过,解公子缚,以下衣与之,始得归家。心感花儿之义,次日往收其骨,为之立冢。
yè, mèng huā ér lái, zuò rén yǔ yuē:" quǎn shòu zhǔ rén ēn, zhèng yù tú bào, ér bèi xiōng rén dǎ sǐ, yī líng bù mèi, fù hún yú dòu fǔ diàn lài gǒu shēn shàng, zhōng shā cǐ zéi. quǎn suī sǐ, quǎn xīn ān yǐ." yán bì, āi háo ér qù. gōng zǐ míng rì fǎng zhì mài dòu fǔ jiā, guǒ yǒu lài gǒu. diàn zhǔ yún:" cǐ gǒu yǎn yǎn, jì bìng qiě lǎo, cóng bù yǎo rén, zuó rì guī jiā, mǎn kǒu shì xuè, bù jiě hé gù." qiǎn rén fǎng zhī, è shào dào jiā sǐ yǐ.
夜,梦花儿来,作人语曰:“犬受主人恩,正欲图报,而被凶人打死,一灵不昧,附魂于豆腐店癞狗身上,终杀此贼。犬虽死,犬心安矣。”言毕,哀号而去。公子明日访至卖豆腐家,果有癞狗。店主云:“此狗奄奄,既病且老,从不咬人,昨日归家,满口是血,不解何故。”遣人访之,恶少到家死矣。
strong bái hóng jīng strong
白虹精
zhè jiāng táng xī zhèn dīng shuǐ qiáo gāo gōng mǎ nán zhēn, chēng xiǎo zhōu yè xíng, yǒu lǎo fù xié nǚ hū dù, zhōu zhōng kè jù zhī, gāo gōng yuē:" hēi yè fù nǚ wú guī, dù zhī yì yīn dé shì." lǎo fù xié nǚ yīng shēng shàng, zuò cāng zhōng, hēi wú yán. shí dāng mèng qiū, dǒu bǐng xī zhǐ, lǎo fù zhǐ ér gù qí nǚ xiào yuē:" zhū láng yòu shǒu zhǐ xī fāng yǐ, hǎo qū fēng qì ruò shì hū!" nǚ yuē:" fēi yě, qī láng jūn yǒu suǒ bù dé yǐ yě. ruò bù suí shí wéi zhuǎn yí, lǜ shì jiān rén bù shí chūn qiū ěr." zhōu kè guài qí yǔ, dèng è xiāng gù. fù yǔ nǚ yí rán, jué bù jiè yì. zhōu jìn běi guān mén, tiān yǐ míng, lǎo fù chū náng zhōng huáng dòu shēng xǔ xiè gāo gōng, bìng jiě má bù yī fāng yǔ zhī bāo dòu, yuē:" wǒ xìng bái, zhù xī tiān mén, rǔ tā rì yù jiàn wǒ, dàn yǐ zú tà má bù shàng, biàn shēng tiān ér xíng zhì wǒ jiā yǐ." yán qì bú jiàn. gāo gōng yǐ wéi yāo, sā dòu yú yě.
浙江塘西镇丁水桥篙工马南箴,撑小舟夜行,有老妇携女呼渡,舟中客拒之,篙工曰:“黑夜妇女无归,渡之亦阴德事。”老妇携女应声上,坐舱中,嘿无言。时当孟秋,斗柄西指,老妇指而顾其女笑曰:“猪郎又手指西方矣,好趋风气若是乎!”女曰:“非也,七郎君有所不得已也。若不随时为转移,虑世间人不识春秋耳。”舟客怪其语,瞪愕相顾。妇与女夷然,绝不介意。舟近北关门,天已明,老妇出囊中黄豆升许谢篙工,并解麻布一方与之包豆,曰:“我姓白,住西天门,汝他日欲见我,但以足踏麻布上,便升天而行至我家矣。”言讫不见。篙工以为妖,撒豆于野。
guī zhì jiā, juǎn qí xiù, yóu cún shù dòu, jiē huáng jīn yě. huǐ yuē:" dé wú xiān hū!" jí bēn zhì qì dòu chù jī zhī, dòu bú jiàn ér má bù yóu cún. yǐ zú niè zhī, rǎn rǎn yún shēng, biàn jué qīng jǔ, jiàn rén mín cūn guō, lì lì cóng jiǎo xià jīng guò. zhì yī chù, qióng gōng jiàng yǔ, xiǎo qīng yī shì hù wài yuē:" láng guǒ zhì yǐ." rù, fú lǎo fù rén chū, yuē:" wú yǔ rǔ yǒu sù yuán, xiǎo nǚ yù shì jūn zǐ." gāo gōng qiān ràng fēi ǒu. fù rén yuē:" ǒu yì hé cháng zhī yǒu? yuán zhī suǒ zài jí ǒu yě. wǒ hū dù shí, yuán cóng wǒ shēng rǔ kěn dù shí, yuán cóng rǔ qǐ." yán wèi bì, shēng gē jiǔ yáo, hūn lǐ yǐ bèi. gāo gōng jū yuè yú, suī ēn hǎo shén lóng, ér wèi miǎn sī jiā. móu zhī nǚ, nǚ jiào réng yǐ zú niè bù, kě chéng yún guī. gāo gōng rú qí yán, jìng guī dīng shuǐ qiáo. xiāng qīn jù guān, bù xìn qí cóng tiān ér xià yě.
归至家,卷其袖,犹存数豆,皆黄金也。悔曰:“得毋仙乎!”急奔至弃豆处迹之,豆不见而麻布犹存。以足蹑之,冉冉云生,便觉轻举,见人民村郭,历历从脚下经过。至一处,琼宫绛宇,小青衣侍户外曰:“郎果至矣。”入,扶老妇人出,曰:“吾与汝有宿缘,小女欲侍君子。”篙工谦让非耦。妇人曰:“耦亦何常之有?缘之所在即耦也。我呼渡时,缘从我生;汝肯渡时,缘从汝起。”言未毕,笙歌酒肴,婚礼已备。篙工居月余,虽恩好甚隆,而未免思家。谋之女,女教仍以足蹑布,可乘云归。篙工如其言,竟归丁水桥。乡亲聚观,不信其从天而下也。
sì hòu lǚ wǎng lǚ hái, jù yǐ yī bù wèi chē mǎ. gāo gōng zhī fù mǔ è zhī, sī fén qí bù, yì xiāng lǚ yuè bù sàn, rán wǎng lái cóng cǐ jué yǐ. huò yuē:" xìng bái zhě, bái hóng jīng yě."
嗣后屡往屡还,俱以一布为车马。篙工之父母恶之,私焚其布,异香屡月不散,然往来从此绝矣。或曰:“姓白者,白虹精也。”
strong lěng qiū jiāng strong
冷秋江
qián lóng shí nián, zhèn jiāng chéng xìng zhě, bào bù wèi yè, yè cóng xiàng shān guī. guò shān jiǎo, huāng zhǒng lěi lěi, yǒu xiǎo ér cóng cǎo zhōng chū, qiān qí yī. chéng zhī wèi guǐ, ā zhī, bù qù. wèi jǐ, yòu yī xiǎo ér chū, zhí qí shǒu. qián xiǎo ér qiān qí xī, xī jiē qiáng yě, qiáng shàng cù cù rán hēi yǐng chéng qún, yǐ ní zhì zhī hòu xiǎo ér qiān wǎng dōng, dōng yì qiáng yě, qiáng shàng jiū jiū rán guǐ shēng chéng qún, yǐ shā sā zhī. chéng wú kě nài hé, tīng qí qiān yè. dōng guǐ xī guǐ shǐ ér cháo xiào, jì ér xuān zhēng, chéng bù shèng qí kǔ, pū yú ní zhōng, zì fēn bì sǐ. hū qún guǐ hū yuē:" lěng xiàng gōng zhì yǐ! cǐ rén dú shū, yū fǔ kě zēng, xū bì zhī." guǒ jiàn yī zhàng fū, kuí jiān áng bèi, gāo bù kuò shì, chí dà shàn jī shǒu zuò pāi bǎn, kǒu chàng" dà jiāng dōng", yú yú rán lái, qún guǐ jǐn sàn. qí rén fǔ shì chéng, xiào yuē:" rǔ wèi xié guǐ nòng yé! wú jiù rǔ. rǔ kě suí wú ér xíng." chéng qǐ cóng zhī, qí rén gāo chàng bù jué. xíng shù lǐ, tiān jiàn míng, wèi chéng yuē:" jìn rǔ jiā yǐ, wú qù yǐ." chéng kòu xiè wèn xìng míng, yuē:" wú lěng qiū jiāng yě, zhù dōng mén shí zì jiē."
乾隆十年,镇江程姓者,抱布为业,夜从象山归。过山脚,荒冢累累,有小儿从草中出,牵其衣。程知为鬼,呵之,不去。未几,又一小儿出,执其手。前小儿牵其西,西皆墙也,墙上簇簇然黑影成群,以泥掷之;后小儿牵往东,东亦墙也,墙上啾啾然鬼声成群,以沙撒之。程无可奈何,听其牵曳。东鬼西鬼始而嘲笑,继而喧争,程不胜其苦,仆于泥中,自分必死。忽群鬼呼曰:“冷相公至矣!此人读书,迂腐可憎,须避之。”果见一丈夫,魁肩昂背,高步阔视,持大扇击手作拍板,口唱“大江东”,于于然来,群鬼尽散。其人俯视程,笑曰:“汝为邪鬼弄耶!吾救汝。汝可随吾而行。”程起从之,其人高唱不绝。行数里,天渐明,谓程曰:“近汝家矣,吾去矣。”程叩谢问姓名,曰:“吾冷秋江也,住东门十字街。”
chéng huán jiā, kǒu bí qiào qīng ní jù mǎn. jiā rén wéi xūn mù bì, jí wǎng dōng mén xiè lěng xìng zhě, yǎo wú qí rén. zhì shí zì jiē wèn zuǒ yòu lín, yuē:" lěng xìng yǒu cí táng, qí zhōng gōng yī mù zhǔ, míng méi, nǎi shùn zhì chū nián xiù cái. qiū jiāng zhě, qí hào yě."
程还家,口鼻窍青泥俱满。家人为熏沐毕,即往东门谢冷姓者,杳无其人。至十字街问左右邻,曰:“冷姓有祠堂,其中供一木主,名嵋,乃顺治初年秀才。秋江者,其号也。”
strong dīng guǐ tuō táo strong
钉鬼脱逃
jù róng bǔ zhě yīn gàn, bǔ zéi yǒu míng, měi yè cì rén yú yīn pì chǔ. jiāng wǎng yī cūn, yǒu chí shéng suǒ zhě mào mào rán jí bēn, chōng tū qí bèi, yīn sī yì cǐ bì dào yě, wěi zhī. zhì yī jiā, zé yú yuán rù yǐ. yīn yòu sī yì bǔ zhī bù rú cì zhī. bǔ zhī bù guò xiàn guān, wèi bì huò shǎng cì qí chū ér jié zhī, bì děi zhòng lì.
句容捕者殷干,捕贼有名,每夜伺人于阴僻处。将往一村,有持绳索者贸贸然急奔,冲突其背,殷私忆此必盗也,尾之。至一家,则逾垣入矣。殷又私忆捕之不如伺之。捕之不过献官,未必获赏;伺其出而劫之,必得重利。
é wén yǐn yǐn rán yǒu fù nǚ kū shēng, yīn yí zhī, yì yú yuán rù. jiàn yī fù shū zhuāng duì jìng, liáng shàng yǒu péng tóu zhě yǐ shéng gōu zhī, yīn zhī cǐ nǎi yì sǐ guǐ qiú dài ěr, dà hū pò chuāng rù. lín yòu jīng jí, yīn jù dào suǒ yǐ, guǒ jiàn fù xuán yú liáng, nǎi jiù qǐ zhī. fù zhī gōng gū xián lái zhì xiè, jù jiǔ wèi kuǎn. sàn hòu, cóng yuán lù guī, tiān yóu wèi míng. bèi sù sù yǒu shēng, huí gù, zé chí shéng guǐ yě. mà yuē:" wǒ zì qǔ fù, yú rǔ hé shì? ér pò wǒ fǎ!" yǐ shuāng shǒu bó zhī. yīn dǎn sù zhuàng, yǔ zhī duì bó, quán suǒ zhe chù lěng qiě xīng. tiān jiàn míng, chí shéng zhě lì jiàn bèi, yīn yù fèn yǒng, bào chí bù shì. lù yǒu guò zhě jiàn yīn bào yī xiǔ mù, kǒu nán nán dà mà, shàng qián dì shì, yīn huǎng rú mèng xǐng, ér xiǔ mù yì zhuì dì yǐ. yīn nù yuē:" guǐ fù cǐ mù, wǒ bù shè mù!" qǔ dīng dīng zhī tíng zhù, měi yè wén āi qì shēng, bù shèng tòng chǔ.
俄闻隐隐然有妇女哭声,殷疑之,亦逾垣入。见一妇梳妆对镜,梁上有蓬头者以绳钩之,殷知此乃缢死鬼求代耳,大呼破窗入。邻佑惊集,殷具道所以,果见妇悬于梁,乃救起之。妇之公姑咸来致谢,具酒为款。散后,从原路归,天犹未明。背簌簌有声,回顾,则持绳鬼也。骂曰:“我自取妇,于汝何事?而破我法!”以双手搏之。殷胆素壮,与之对搏,拳所著处冷且腥。天渐明,持绳者力渐惫,殷愈奋勇,抱持不释。路有过者见殷抱一朽木,口喃喃大骂,上前谛视,殷恍如梦醒,而朽木亦坠地矣。殷怒曰:“鬼附此木,我不赦木!”取钉钉之庭柱,每夜闻哀泣声,不胜痛楚。
guò shù xī, yǒu lái gòng yǔ zhě wèi yàn zhě dài qǐ ēn zhě, jiū jiū rán shēng rú xiǎo ér, yīn jiē bù lǐ. zhōng yǒu yī guǐ yuē:" xìng zhǔ rén yǐ dīng dīng rǔ, ruò yǐ shéng fù rǔ, zé rǔ yù kǔ yǐ." qún guǐ zào yuē:" wù yán, wù yán, kǒng xiè lòu jī guān, bèi yīn xué guāi." cì rì, yīn yǐ shéng yì dīng rú qí fǎ. zhì xī, bù wén guǐ qì shēng. míng dàn shì xiǔ mù, jìng dùn qù.
过数夕,有来共语者、慰唁者、代乞恩者,啾啾然声如小儿,殷皆不理。中有一鬼曰:“幸主人以钉钉汝,若以绳缚汝,则汝愈苦矣。”群鬼噪曰:“勿言,勿言,恐泄漏机关,被殷学乖。”次日,殷以绳易钉如其法。至夕,不闻鬼泣声。明旦视朽木,竟遁去。
strong yīng táo guǐ strong
樱桃鬼
xióng tài shǐ běn, jiù jū jīng shī zhī bàn jié hú tòng, yǔ zhuāng biān xiū lìng yú jū xiāng lín, měi yè zhì jiǔ, hù xiāng guò cóng.
熊太史本,僦居京师之半截胡衕,与庄编修令舆居相邻,每夜置酒,互相过从。
bā yuè shí èr rì yè, zhuāng jù jiǔ yǐn xióng, bīn zhǔ gòng zuò. hū tóng chéng xiàng gōng qiǎn rén lái zhāo zhuāng qù, xióng zhī qí jí guī, dú zhuó dài zhī. zì zhēn yī bēi zhì jǐ shàng, wèi jí yǐn, bēi yǐ kōng yǐ. chū yóu yí jǐ zhī wàng zhī yě, yòu zhēn yī bēi cì zhī. jiàn yǒu jù shǒu lán sè cóng jǐ xià shēn chū tàn bēi, xióng qǐ lì, lán shǒu zhě yì qǐ lì, qí rén tóu mù miàn fā, wú yī bù lán. xióng dà hū, liǎng jiā nú xī zhì, zhú zhào, wú yī wù. zhuāng guī wén zhī, xì xióng yuē:" jūn gǎn sù cǐ hū?" xióng nián shào qì háo, jí mìng tóng nú qǔ bèi zhěn zhì tà shàng ér huī tóng chū, dú chí yī jiàn zuò. jiàn zhě, dà jiàng jūn nián gēng yáo suǒ zèng, píng qīng hǎi xuè rén wú suàn zhě yě. shí qiū fēng nù háo, xié yuè lěng zhào, tà shī lǜ shā zhàng, kōng míng chéng chè. jiē gǔ míng sān gēng, xīn qiè cǐ guài, zhōng bù néng mèi. hū jǐ shàng kēng rán zhì yī jiǔ bēi, zài kēng rán zhì yī jiǔ bēi. xióng xiào yuē:" tōu jiǔ zhě lái yǐ." é ér yī tuǐ zì dōng chuāng jìn, yī mù yī ěr yī shǒu bàn bí bàn kǒu yī tuǐ zì xī chuāng jìn, yī mù yī ěr yī shǒu bàn bí bàn kǒu, shì jiāng rén shēn dāng zhōng fēn jù zuò liǎng bàn zhě, jiē zuò lán sè. é hé wéi yī, shǎn shǎn rán nù nì zhàng zhōng, lěng qì jiàn bī, zhàng hū zì kāi. xióng qǐ bá jiàn kǎn zhī, zhōng guǐ bì, rú zhe bì xù, liǎo wú shēng xiǎng. bēn chuāng táo qù, xióng zhuī zhì yīng táo shù xià ér miè.
八月十二日夜,庄具酒饮熊,宾主共坐。忽桐城相公遣人来招庄去,熊知其即归,独酌待之。自斟一杯置几上,未及饮,杯已空矣。初犹疑己之忘之也,又斟一杯伺之。见有巨手蓝色从几下伸出探杯,熊起立,蓝手者亦起立,其人头、目、面、发,无一不蓝。熊大呼,两家奴悉至,烛照,无一物。庄归闻之,戏熊曰:“君敢宿此乎?”熊年少气豪,即命童奴取被枕置榻上而麾童出,独持一剑坐。剑者,大将军年羹尧所赠,平青海血人无算者也。时秋风怒号,斜月冷照,榻施绿纱帐,空明澄澈。街鼓鸣三更,心怯此怪,终不能寐。忽几上铿然掷一酒杯,再铿然掷一酒杯。熊笑曰:“偷酒者来矣。”俄而一腿自东窗进,一目、一耳、一手、半鼻、半口;一腿自西窗进,一目、一耳、一手、半鼻、半口,似将人身当中分锯作两半者,皆作蓝色。俄合为一,睒睒然怒睨帐中,冷气渐逼,帐忽自开。熊起拔剑砍之,中鬼臂,如着敝絮,了无声响。奔窗逃去,熊追至樱桃树下而灭。
cì zǎo, zhǔ rén qǐ, jiàn chuāng wài yǒu xuè hén, jí lái xún wèn, xióng gào suǒ yǐ. nǎi zhǎn yīng táo shù fén zhī, shàng dài jiǔ qì. chuāng wài yǒu sī hūn nú, lǎo yǐ, jì lóng qiě gǔ, suǒ wò chuāng tà nǎi guǐ chū rù jīng guò chù, yǎo wú wén jiàn, hān shēng rú léi. xióng hòu nián dēng bā xún, zhǎng zǐ xún fǔ zhè jiāng, cì zǐ jiān sī hú nán, cháng xiào wèi rén yuē:" yú yǐ dǎn qì fú qì shèng yāo, zhōng bù rú sī hūn nú zhī lóng qiě gǔ yóu shèng yāo yě."
次早,主人起,见窗外有血痕,急来询问,熊告所以。乃斩樱桃树焚之,尚带酒气。窗外有司阍奴,老矣,既聋且瞽,所卧窗榻乃鬼出入经过处,杳无闻见,鼾声如雷。熊后年登八旬,长子巡抚浙江,次子监司湖南,常笑谓人曰:“余以胆气、福气胜妖,终不如司阍奴之聋且瞽尤胜妖也。”
strong shǔ niè lín xī zhòng strong
鼠啮林西仲
fú jiàn gěng fān zhī biàn, xià mén sī mǎ lín xī zhòng bù jiàng, bèi fù rù yù. xī zhòng píng sù huà yī xiǎo xiàng, hū bèi shǔ niè duàn qí tóu, huán jǐng yī xiàn rú dāo jié zhě. jiā rén hào kū, yǐ wéi bù xiáng. wèi jǐ, wáng shī pò gěng, chū xī zhòng yú yù, fù qí guān, jiā qiān sān jí. xī zhòng huán jiā, jiā rén zhì jiǔ qìng zài shēng. shì xī, wén qún shǔ shēng jiū jiū shén máng, káng yī wù zhì jǐ shǎng qù. shì zhī, suǒ xián qù xiǎo xiàng zhī tóu, qí chí lái huán xī zhòng yě.
福建耿藩之变,厦门司马林西仲不降,被缚入狱。西仲平素画一小像,忽被鼠啮断其头,环颈一线如刀截者。家人号哭,以为不祥。未几,王师破耿,出西仲于狱,复其官,加迁三级。西仲还家,家人置酒庆再生。是夕,闻群鼠声啾啾甚忙,扛一物置几上去。视之,所衔去小像之头,其持来还西仲也。