chán dào yù huá shī fǎ huì xīn yuán mù mǔ shòu mén rén
禪到玉華施法會 心猿木母授門人
huà shuō táng sēng xǐ xǐ huān huān bié le jùn hóu, zài mǎ shàng xiàng xíng zhě dào: xián tú, zhè yī chǎng shàn guǒ, zhēn shèng shì bǐ qiū guó dā jiù ér tóng, jiē ěr zhī gōng yě. shā sēng dào: bǐ qiū guó zhǐ jiù dé yī qiān yī bǎi yī shí yī gè xiǎo ér, zěn shì zhè chǎng dà yǔ, pāng tuó jìn rùn, huó gòu zhě wàn wàn qiān qiān xìng mìng! dì zǐ yě àn zì chēng zàn dà shī xiōng de fǎ lì tōng tiān, cí ēn gài dì yě. bā jiè xiào dào: gē de ēn yě yǒu, shàn yě yǒu, què zhǐ shì wài shī rén yì, nèi bāo huò xīn. dàn yǔ lǎo zhū zǒu, jiù yào zuò jiàn rén. xíng zhě dào: wǒ zài nà lǐ zuò jiàn nǐ? bā jiè dào: yě gòu le! yě gòu le! cháng zhào gù wǒ kǔn, zhào gù wǒ diào, zhào gù wǒ zhǔ, zhào gù wǒ zhēng! jīn zài fèng xiān jùn shī le ēn huì yǔ wàn wàn zhī rén, jiù gāi zhù shàng bàn nián, dài qiè wǒ chī jǐ dùn zì zài bǎo fàn, què zhǐ guǎn cuī zǎn xíng lù! zhǎng lǎo wén yán, hè dào: zhè gè dāi zi, zěn me zhǐ sī liang lǔ zuǐ! kuài zǒu lù, zài mò dòu kǒu!
話說唐僧喜喜歡歡別了郡侯,在馬上向行者道:「賢徒,這一場善果,真勝似比丘國搭救兒童,皆爾之功也。」沙僧道:「比丘國只救得一千一百一十一個小兒,怎似這場大雨,滂沱浸潤,活彀者萬萬千千性命!弟子也暗自稱讚大師兄的法力通天,慈恩蓋地也。」八戒笑道:「哥的恩也有,善也有,卻只是外施仁義,內包禍心。但與老豬走,就要作踐人。」行者道:「我在那裡作踐你?」八戒道:「也彀了!也彀了!常照顧我捆,照顧我吊,照顧我煮,照顧我蒸!今在鳳仙郡施了恩惠與萬萬之人,就該住上半年,帶挈我吃幾頓自在飽飯,卻只管催趲行路!」長老聞言,喝道:「這個呆子,怎麼只思量擄嘴!快走路,再莫斗口!」
bā jiè bù gǎn yán, jū jū zuǐ, tiāo zhe xíng náng, dǎ zhe hā hā, shī tú men bēn shàng dà lù.
八戒不敢言,掬掬嘴,挑着行囊,打着哈哈,師徒們奔上大路。
cǐ shí guāng jǐng rú suō, yòu zhí shēn qiū zhī hòu, dàn jiàn: shuǐ hén shōu, shān gǔ shòu. hóng yè fēn fēi, huáng huā shí hòu. shuāng qíng jué yè zhǎng, yuè bái chuān chuāng tòu. jiā jiā yān huǒ xī yáng duō, chù chù hú guāng hán shuǐ liū. bái xiāng, hóng liǎo mào. jú lǜ chéng huáng, liǔ shuāi gǔ xiù. huāng cūn yàn luò suì lú huā, yě diàn jī shēng shōu shū dòu. sì zhòng xíng gòu duō shí, yòu jiàn chéng yuán yǐng yǐng, zhǎng lǎo jǔ biān yáo zhǐ jiào: wù kōng, nǐ kàn nà lǐ yòu yǒu yī zuò chéng chí, què bù zhī shì shèn qù chù. xíng zhě dào: nǐ wǒ jù wèi zēng dào, hé yǐ zhī zhī? qiě xíng zhì biān qián wèn rén.
此時光景如梭,又值深秋之候,但見:水痕收,山骨瘦。紅葉紛飛,黃花時候。霜晴覺夜長,月白穿窗透。家家煙火夕陽多,處處湖光寒水溜。白-香,紅蓼茂。桔綠橙黃,柳衰谷秀。荒村雁落碎蘆花,野店雞聲收菽豆。四眾行彀多時,又見城垣影影,長老舉鞭遙指叫:「悟空,你看那裡又有一座城池,卻不知是甚去處。」行者道:「你我俱未曾到,何以知之?且行至邊前問人。」
shuō bù liǎo, hū jiàn shù cóng lǐ zǒu chū yī gè lǎo zhě, shǒu chí zhú zhàng, shēn zhuó qīng yī, zú tà yī duì zōng xié, yāo shù yī tiáo biǎn dài, huāng de táng sēng gǔn ān xià mǎ, shàng qián dào gè wèn xùn.
說不了,忽見樹叢里走出一個老者,手持竹杖,身着輕衣,足踏一對棕鞋,腰束一條扁帶,慌得唐僧滾鞍下馬,上前道個問訊。
nà lǎo zhě fú zhàng hái lǐ dào: zhǎng lǎo nà fāng lái de? táng sēng hé zhǎng dào: pín sēng dōng tǔ táng cháo chà wǎng léi yīn bài fó qiú jīng zhě, jīn zhì bǎo fāng, yáo wàng chéng yuán, bù zhī shì shèn qù chù, tè wèn lǎo shī zhǔ zhǐ jiào. nà lǎo zhě wén yán, kǒu chēng: yǒu dào chán shī, wǒ zhè bì chù, nǎi tiān zhú guó xià jùn, dì míng yù huá xiàn. xiàn zhōng chéng zhǔ, jiù shì tiān zhú huáng dì zhī zōng shì, fēng wèi yù huá wáng. cǐ wáng shén xián, zhuān jìng sēng dào, zhòng ài lí mín. lǎo chán shī ruò qù xiāng jiàn, bì yǒu zhòng jìng. sān zàng xiè le, nà lǎo zhě jìng chuān shù lín ér qù.
那老者扶杖還禮道:「長老那方來的?」唐僧合掌道:「貧僧東土唐朝差往雷音拜佛求經者,今至寶方,遙望城垣,不知是甚去處,特問老施主指教。」那老者聞言,口稱:「有道禪師,我這敝處,乃天竺國下郡,地名玉華縣。縣中城主,就是天竺皇帝之宗室,封為玉華王。此王甚賢,專敬僧道,重愛黎民。老禪師若去相見,必有重敬。」三藏謝了,那老者徑穿樹林而去。
sān zàng cái zhuǎn shēn duì tú dì bèi yán qián shì. tā sān rén xīn xǐ, fú shī fù shàng mǎ.
三藏才轉身對徒弟備言前事。他三人欣喜,扶師父上馬。
sān zàng dào: méi duō lù, bù xū chéng mǎ. sì zhòng suì bù zhì chéng biān jiē dào guān kàn. yuán lái nà guān xiāng rén jiā, zuò mǎi zuò mài de, rén yān còu jí, shēng yì yì shén mào shèng. guān qí shēng yīn xiàng mào, yǔ zhōng huá wú yì. sān zàng fēn fù: tú dì men jǐn shèn, qiè bù kě fàng sì. nà bā jiè dī le tóu, shā sēng yǎn zhe liǎn, wéi sūn xíng zhě chān zhe shī fù. liǎng biān rén dōu lái zhēng kàn, qí shēng jiào dào: wǒ zhè lǐ zhǐ yǒu jiàng lóng fú hǔ de gāo sēng, bù céng jiàn jiàng zhū fú hóu de hé shàng. bā jiè rěn bú zhù, bǎ zuǐ yī jū dào: nǐ men kě céng kàn jiàn jiàng zhū wáng de hé shàng. hǔ dé mǎn jiē shàng rén diē diē, dōu wǎng liǎng biān shǎn guò. xíng zhě xiào dào: dāi zi, kuài cáng le zuǐ, mò zhuāng bàn, zǐ xì jiǎo xià guò qiáo. nà dāi zi dī zhe tóu, zhǐ shì xiào. guò le diào qiáo, rù chéng mén nèi, yòu jiàn nà dà jiē shàng jiǔ lóu gē guǎn, rè nào fán huá, guǒ rán shì shén zhōu dū yì. yǒu shī wèi zhèng, shī yuē: jǐn chéng tiě wèng wàn nián jiān, lín shuǐ yī shān sè sè xiān. bǎi huò tōng hú chuán rù shì, qiān jiā gū jiǔ diàn chuí lián. lóu tái chù chù rén yān guǎng, xiàng mò zhāo zhāo kè jiǎ xuān. bù yà zhǎng ān fēng jǐng hǎo, jī míng quǎn fèi yì bān bān. sān zàng xīn zhōng àn xǐ dào: rén yán xī yù zhū fān, gèng bù céng dào cǐ. xì guān cǐ jǐng, yǔ wǒ dà táng hé yì! suǒ wèi jí lè shì jiè, chéng cǐ zhī wèi yě. yòu tīng dé rén shuō, bái mǐ sì qián yī shí, má yóu bā lí yī jīn, zhēn shì wǔ gǔ fēng dēng zhī chù. xíng gòu duō shí, fāng dào yù huá wáng fǔ, fǔ mén zuǒ yòu yǒu zhǎng shǐ fǔ shěn lǐ tīng diǎn shàn suǒ dài kè guǎn. sān zàng dào: tú dì, cǐ jiān shì fǔ, děng wǒ jìn qù, cháo wáng yàn dié ér xíng. bā jiè dào: shī fù jìn qù, wǒ men kě hǎo zài yá mén qián zhàn lì? sān zàng dào: nǐ bù kàn zhè mén shàng shì dài kè guǎn sān zì! nǐ men dōu qù nà lǐ zuò xià, kàn yǒu cǎo liào, mǎi xiē wèi mǎ. wǒ jiàn le wáng, tǎng huò cì zhāi, biàn lái huàn nǐ děng tóng xiǎng. xíng zhě dào: shī fù fàng xīn qián qù, lǎo sūn zì dāng lǐ huì. nà shā sēng bǎ xíng lǐ tiāo zhì guǎn zhōng. guǎn zhōng yǒu kàn guǎn de rén yì, jiàn tā men miàn mào chǒu lòu, yě bù gǎn wèn tā, yě bù gǎn jiào tā chū qù, zhǐ de ràng tā zuò xià bù tí.
三藏道:「沒多路,不須乘馬。」四眾遂步至城邊街道觀看。原來那關廂人家,做買做賣的,人煙湊集,生意亦甚茂盛。觀其聲音相貌,與中華無異。三藏吩咐:「徒弟們謹慎,切不可放肆。那八戒低了頭,沙僧掩着臉,惟孫行者攙着師父。兩邊人都來爭看,齊聲叫道:「我這裡只有降龍伏虎的高僧,不曾見降豬伏猴的和尚。」八戒忍不住,把嘴一掬道:「你們可曾看見降豬王的和尚。」唬得滿街上人跌跌——,都往兩邊閃過。行者笑道:「呆子,快藏了嘴,莫裝扮,仔細腳下過橋。」那呆子低着頭,只是笑。過了吊橋,入城門內,又見那大街上酒樓歌館,熱鬧繁華,果然是神州都邑。有詩為證,詩曰:錦城鐵瓮萬年堅,臨水依山色色鮮。百貨通湖船入市,千家沽酒店垂簾。樓台處處人煙廣,巷陌朝朝客賈喧。不亞長安風景好,雞鳴犬吠亦般般。三藏心中暗喜道:「人言西域諸番,更不曾到此。細觀此景,與我大唐何異!所為極樂世界,誠此之謂也。」又聽得人說,白米四錢一石,麻油八厘一斤,真是五穀豐登之處。行彀多時,方到玉華王府,府門左右有長史府、審理廳、典膳所、待客館。三藏道:「徒弟,此間是府,等我進去,朝王驗牒而行。」八戒道:「師父進去,我們可好在衙門前站立?」三藏道:「你不看這門上是待客館三字!你們都去那裡坐下,看有草料,買些餵馬。我見了王,倘或賜齋,便來喚你等同享。」行者道:「師父放心前去,老孫自當理會。」那沙僧把行李挑至館中。館中有看館的人役,見他們面貌醜陋,也不敢問他,也不敢教他出去,只得讓他坐下不題。
què shuō lǎo shī fù huàn le yī mào, ná le guān wén, jìng zhì wáng fǔ qián, zǎo jiàn yǐn lǐ guān yíng zhe wèn dào: zhǎng lǎo hé lái? sān zàng dào: dōng tǔ dà táng chà lái dà léi yīn bài fó zǔ qiú jīng zhī sēng, jīn dào guì dì, yù dào huàn guān wén, tè lái cháo cān qiān suì. yǐn lǐ guān jí wèi chuán zòu, nà wáng zǐ guǒ rán xián dá, jí chuán zhǐ zhào jìn. sān zàng zhì diàn xià shī lǐ, wáng zǐ jí qǐng shàng diàn cì zuò. sān zàng jiāng guān wén xiàn shàng, wáng zǐ kàn le, yòu jiàn yǒu gè guó yìn xìn shǒu yā, yě jiù xīn rán jiāng bǎo yìn le, yā le huā zì, shōu zhé zài àn. wèn dào: guó shī zhǎng lǎo, zì nǐ nà dà táng zhì cǐ, lì biàn zhū bāng, gòng yǒu jǐ duō lù chéng? sān zàng dào:
卻說老師父換了衣帽,拿了關文,徑至王府前,早見引禮官迎着問道:「長老何來?」三藏道:「東土大唐差來大雷音拜佛祖求經之僧,今到貴地,欲倒換關文,特來朝參千歲。」引禮官即為傳奏,那王子果然賢達,即傳旨召進。三藏至殿下施禮,王子即請上殿賜坐。三藏將關文獻上,王子看了,又見有各國印信手押,也就欣然將寶印了,押了花字,收折在案。問道:「國師長老,自你那大唐至此,歷遍諸邦,共有幾多路程?」三藏道:
pín sēng yě wèi jì chéng tú. dàn xiān nián méng guān yīn pú sà zài wǒ wáng yù qián xiǎn shēn, céng liú le sòng zi, yán xī fāng shí wàn bā qiān lǐ. pín sēng zài lù, yǐ jīng guò yī shí sì biàn hán shǔ yǐ. wáng zǐ xiào dào: shí sì biàn hán shǔ, jí shí sì nián le. xiǎng shì tú zhōng yǒu shèn dān gē. sān zàng dào: yī yán nán jǐn! wàn zhé qiān mó, yě bù zhī shòu le duō shǎo kǔ chǔ, cái dào de bǎo fāng! nà wáng zǐ shí fēn huān xǐ. jí zhe diǎn shàn guān bèi sù zhāi guǎn dài. sān zàng:
「貧僧也未記程途。但先年蒙觀音菩薩在我王御前顯身,曾留了頌子,言西方十萬八千里。貧僧在路,已經過一十四遍寒暑矣。」王子笑道:「十四遍寒暑,即十四年了。想是途中有甚耽擱。」三藏道:「一言難盡!萬蟄千魔,也不知受了多少苦楚,才到得寶方!」那王子十分歡喜。即着典膳官備素齋管待。三藏:
qǐ shàng diàn xià, pín sēng yǒu sān gè xiǎo tú, zài wài děng hòu, bù gǎn lǐng zhāi, dàn kǒng chí wù xíng chéng. wáng zǐ jiào: dāng diàn guān, kuài qù qǐng zhǎng lǎo sān wèi tú dì, jìn fǔ tóng zhāi. dāng diàn guān suí chū wài xiāng qǐng, dōu dào: wèi zēng jiàn, wèi zēng jiàn. yǒu gēn suí de rén dào: dài kè guǎn zhōng zuò zhe sān gè chǒu mào hé shàng, xiǎng bì shì yě. dāng diàn guān tóng zhòng zhì guǎn zhōng, jí wèn kàn guǎn de dào: nà gè shì dà táng qǔ jīng sēng de gāo tú? wǒ zhǔ yǒu zhǐ, qǐng chī zhāi yě. bā jiè zhèng zuò dǎ dǔn, tīng jiàn yī gè zhāi zì, rěn bú zhù tiào qǐ shēn lái dá dào: wǒ men shì! wǒ men shì! dāng diàn guān yī jiàn le, hún fēi pò sàng, dōu zhàn zhàn de dào: shì gè zhū xiāo! zhū xiāo! xíng zhě tīng jiàn, yī bǎ chě zhù bā jiè dào: xiōng dì, fàng sī wén xiē, mò sā cūn yě. nà zhòng guān jiàn le xíng zhě, yòu dào: shì gè hóu jīng! hóu jīng! shā sēng gǒng shǒu dào: liè wèi xiū de jīng kǒng. wǒ sān rén dōu shì táng sēng de tú dì. zhòng guān jiàn le, yòu dào: zào jūn! zào jūn! sūn xíng zhě jí jiào bā jiè qiān mǎ, shā sēng tiāo dān, tóng zhòng rù yù huá wáng fǔ. dāng diàn guān xiān rù qǐ zhī, nà wáng zǐ jǔ mù jiàn nà děng chǒu è, què yě xīn zhōng hài pà. sān zàng hé zhǎng dào: qiān suì fàng xīn, wán tú suī shì mào chǒu, què dōu xīn liáng. bā jiè cháo shàng chàng gè nuò dào: pín sēng wèn xùn le. wáng zǐ yù jué xīn jīng. sān zàng dào: wán tú dōu shì shān yě zhōng shōu lái de, bù huì xíng lǐ, wàn wàng shè zuì. wáng zǐ nài zhe jīng kǒng, jiào diǎn shàn guān qǐng zhòng sēng guān qù bào shā tíng chī zhāi, sān zàng xiè le ēn, cí wáng xià diàn, tóng zhì tíng nèi, mán yuàn bā jiè dào: nǐ zhè hāng huò, quán bù zhī yī háo lǐ tǐ! suǒ xìng bù kāi kǒu, biàn yě bà le, zěn me nà bān cū lǔ! yī jù huà, zú zú chōng dào tài shān! xíng zhě xiào dào: hái shì wǒ bù chàng rě de hǎo, yě shěng xiē lì qì. shā sēng dào: tā chàng rě yòu bù děng qí, yù xiān jiù shū zhe gè zuǐ yāo he. bā jiè dào: huó táo qì! huó táo qì! shī fù qián rì jiào wǒ, jiàn rén dǎ gè wèn xùn ér shì lǐ. jīn rì dǎ wèn xùn, yòu shuō bù hǎo, jiào wǒ zěn de gàn me! sān zàng dào: wǒ jiào nǐ jiàn le rén dǎ gè wèn xùn, bù céng jiào nǐ jiàn wáng zǐ jiù cǐ wāi chán! cháng yán dào, wù yǒu jǐ děng wù, rén yǒu jǐ děng rén, rú hé bù fēn gè guì jiàn? zhèng shuō chù, jiàn nà diǎn shàn guān dài lǐng rén yì, diào kāi zhuō yǐ, bǎi shàng zhāi lái, shī tú men què bù yán yǔ, gè gè chī zhāi.
「啟上殿下,貧僧有三個小徒,在外等候,不敢領齋,但恐遲誤行程。」王子教:「當殿官,快去請長老三位徒弟,進府同齋。」當殿官隨出外相請,都道:「未曾見,未曾見。」有跟隨的人道:「待客館中坐着三個丑貌和尚,想必是也。」當殿官同眾至館中,即問看館的道:「那個是大唐取經僧的高徒?我主有旨,請吃齋也。」八戒正坐打盹,聽見一個齋字,忍不住跳起身來答道:「我們是!我們是!」當殿官一見了,魂飛魄喪,都戰戰的道:「是個豬魈!豬魈!」行者聽見,一把扯住八戒道:「兄弟,放斯文些,莫撒村野。」那眾官見了行者,又道:「是個猴精!猴精!」沙僧拱手道:「列位休得驚恐。我三人都是唐僧的徒弟。」眾官見了,又道:「灶君!灶君!」孫行者即教八戒牽馬,沙僧挑擔,同眾入玉華王府。當殿官先入啟知,那王子舉目見那等醜惡,卻也心中害怕。三藏合掌道:「千歲放心,頑徒雖是貌丑,卻都心良。」八戒朝上唱個喏道:「貧僧問訊了。」王子愈覺心驚。三藏道:「頑徒都是山野中收來的,不會行禮,萬望赦罪。」王子奈着驚恐,教典膳官請眾僧官去暴紗亭吃齋,三藏謝了恩,辭王下殿,同至亭內,埋怨八戒道:「你這夯貨,全不知一毫禮體!索性不開口,便也罷了,怎麼那般粗魯!一句話,足足衝倒泰山!」行者笑道:「還是我不唱喏的好,也省些力氣。」沙僧道:「他唱喏又不等齊,預先就抒着個嘴吆喝。」八戒道:「活淘氣!活淘氣!師父前日教我,見人打個問訊兒是禮。今日打問訊,又說不好,教我怎的幹麼!」三藏道:「我教你見了人打個問訊,不曾教你見王子就此歪纏!常言道,物有幾等物,人有幾等人,如何不分個貴賤?」正說處,見那典膳官帶領人役,調開桌椅,擺上齋來,師徒們卻不言語,各各吃齋。
què shuō nà wáng zǐ tuì diàn jìn gōng, gōng zhōng yǒu sān gè xiǎo wáng zǐ, jiàn tā miàn róng gǎi sè, jí wèn dào: fù wáng jīn rì wèi hé yǒu cǐ jīng kǒng? wáng zǐ dào: shì cái yǒu dōng tǔ dà táng chà lái bài fó qǔ jīng de yī gè hé shàng, dào huàn guān wén, què yī biǎo fēi fán. wǒ liú tā chī zhāi, tā shuō yǒu tú dì zài fǔ qián, wǒ jí mìng qǐng. shǎo shí jìn lái, jiàn wǒ bù xíng dà lǐ, dǎ gè wèn xùn, wǒ yǐ bù kuài. jí tái tóu kàn shí, yī gè gè chǒu shì yāo mó, xīn zhōng bù jué jīng hài, gù cǐ miàn róng gǎi sè. yuán lái nà sān gè xiǎo wáng zǐ bǐ zhòng bù tóng, yī gè gè hǎo wǔ hǎo qiáng, biàn jiù shēn quán lǔ xiù dào: mò gǎn shì nà shān lǐ zǒu lái de yāo jīng, jiǎ zhuāng rén xiàng, dài wǒ men ná bīng qì chū qù kàn lái! hǎo wáng zǐ, dà de gè ná yī tiáo qí méi gùn, dì èr gè lún yī bǎ jiǔ chǐ bǎ, dì sān gè shǐ yī gēn wū yóu hēi bàng zi, xióng jiū jiū qì áng áng de zǒu chū wáng fǔ, yāo he dào: shén me qǔ jīng de hé shàng! zài nà lǐ? shí yǒu diǎn shàn guān yuán rén děng guì xià dào: xiǎo wáng, tā men zài zhè bào shā tíng chī zhāi lī. xiǎo wáng zǐ bù fēn hǎo dǎi, chuǎng jiāng jìn qù, hè dào: rǔ děng shì rén shì guài, kuài zǎo shuō lái, ráo nǐ xìng mìng! hǔ dé sān zàng miàn róng shī sè, diū xià fàn wǎn, gōng zhe shēn dào: pín sēng nǎi táng cháo lái qǔ jīng zhě, rén yě, fēi guài yě. xiǎo wáng zǐ dào: nǐ biàn hái xiàng gè rén, nà sān gè chǒu de, duàn rán shì guài! bā jiè zhǐ guǎn chī fàn bù cǎi. shā sēng yǔ xíng zhě qiàn shēn dào: wǒ děng jù shì rén, miàn suī chǒu ér xīn liáng, shēn suī hāng ér xìng shàn. rǔ sān gè què shì hé lái, què zhè yàng hǎi kǒu qīng kuáng? páng yǒu diǎn shàn děng guān dào: sān wèi shì wǒ wáng zhī zǐ xiǎo diàn xià.
卻說那王子退殿進宮,宮中有三個小王子,見他面容改色,即問道:「父王今日為何有此驚恐?」王子道:「適才有東土大唐差來拜佛取經的一個和尚,倒換關文,卻一表非凡。我留他吃齋,他說有徒弟在府前,我即命請。少時進來,見我不行大禮,打個問訊,我已不快。及抬頭看時,一個個丑似妖魔,心中不覺驚駭,故此面容改色。」原來那三個小王子比眾不同,一個個好武好強,便就伸拳擄袖道:「莫敢是那山里走來的妖精,假裝人象,待我們拿兵器出去看來!」好王子,大的個拿一條齊眉棍,第二個輪一把九齒鈀,第三個使一根烏油黑棒子,雄糾糾、氣昂昂的走出王府,吆喝道:「甚麼取經的和尚!在那裡?」時有典膳官員人等跪下道:「小王,他們在這暴紗亭吃齋哩。」小王子不分好歹,闖將進去,喝道:「汝等是人是怪,快早說來,饒你性命!」唬得三藏面容失色,丟下飯碗,躬着身道:「貧僧乃唐朝來取經者,人也,非怪也。」小王子道:「你便還象個人,那三個丑的,斷然是怪!」八戒只管吃飯不睬。沙僧與行者欠身道:「我等俱是人,面雖丑而心良,身雖夯而性善。汝三個卻是何來,卻這樣海口輕狂?」旁有典膳等官道:「三位是我王之子小殿下。」
bā jiè diū le wǎn dào: xiǎo diàn xià, gè ná bīng qì zěn me? mò shì yào yǔ wǒ men dǎ lī?
八戒丟了碗道:「小殿下,各拿兵器怎麼?莫是要與我們打哩?」
èr wáng zǐ chè kāi bù, shuāng shǒu wǔ bǎ, biàn yào dǎ bā jiè. bā jiè xī xī xiào dào: nǐ nà bǎ zhǐ hǎo yǔ wǒ zhè bǎ zuò sūn zi bà le! jí jiē yī, yāo jiān qǔ chū bǎ lái, huǎng yī huǎng, jīn guāng wàn dào, diū liǎo jiě shù, yǒu ruì qì qiān tiáo, bǎ gè wáng zǐ hǔ dé shǒu ruǎn jīn má, bù gǎn wǔ nòng. xíng zhě jiàn dà de gè shǐ yī tiáo qí méi gùn, tiào ā tiào de, jí ěr duǒ lǐ qǔ chū jīn gū bàng lái, huǎng yī huǎng, wǎn lái cū xì, yǒu zhàng èr sān zhǎng duǎn, zháo dì xià yī dǎo, dǎo le yǒu sān chǐ shēn qiǎn, shù zài nà lǐ, xiào dào: wǒ bǎ zhè gùn zi sòng nǐ bà!
二王子掣開步,雙手舞鈀,便要打八戒。八戒嘻嘻笑道:「你那鈀只好與我這鈀做孫子罷了!」即揭衣,腰間取出鈀來,幌一幌,金光萬道,丟了解數,有瑞氣千條,把個王子唬得手軟筋麻,不敢舞弄。行者見大的個使一條齊眉棍,跳阿跳的,即耳朵里取出金箍棒來,幌一幌,碗來粗細,有丈二三長短,着地下一搗,搗了有三尺深淺,豎在那裡,笑道:「我把這棍子送你罷!」
nà wáng zǐ tīng yán, jí diū le zì jǐ gùn, qù qǔ nà bàng, shuāng shǒu jǐn qì lì yī bá, mò xiǎng dé dòng fēn háo, zài yòu duān yī duān, yáo yī yáo, jiù rú shēng gēn yì bān. dì sān gè sā qǐ mǎng xìng, shǐ wū yóu gān bàng lái dǎ, bèi shā sēng yī shǒu pī kāi, qǔ chū xiáng yāo bǎo zhàng, niān yī niān, yàn yàn guāng shēng, fēn fēn xiá liàng, hǔ dé nà diǎn shàn děng guān, yī gè gè dāi dāi zhēng zhēng, kǒu bù néng yán. sān gè xiǎo wáng zǐ yī qí xià bài dào: shén shī! shén shī! wǒ děng fán rén bù shí, wàn wàng shī zhǎn yī fān, wǒ děng hǎo bài shòu yě. xíng zhě zǒu jìn qián, qīng qīng de bǎ bàng ná jiāng qǐ lái dào: zhè lǐ zhǎi xiá, bù hǎo zhǎn shǒu, děng wǒ tiào zài kōng zhōng, shuǎ yí lù ér nǐ men kàn kàn. hǎo dà shèng, hū shào yī shēng, jiāng jīn dǒu yī zòng, liǎng zhī jiǎo tà zhe wǔ sè xiáng yún, qǐ zài bàn kōng, lí dì yuē yǒu sān bǎi bù gāo xià, bǎ jīn gū bàng diū kāi gè sǎ huā gài dǐng, huáng lóng zhuǎn shēn, yī shàng yī xià, zuǒ xuán yòu zhuǎn. qǐ chū shí rén yǔ bàng shì jǐn shàng tiān huā, cì hòu lái bù jiàn rén, zhǐ jiàn yì tiān bàng gǔn. bā jiè zài dǐ xià hē shēng cǎi, yě rěn bú zhù shǒu jiǎo, lì shēng hǎn dào: děng lǎo zhū yě qù shuǎ shuǎ lái! hǎo dāi zi, jià qǐ fēng tóu, yě dào bàn kōng, diū kāi bǎ, shàng sān xià sì, zuǒ wǔ yòu liù, qián qī hòu bā, mǎn shēn jiě shù, zhǐ tīng dé hū hū fēng xiǎng. zhèng shǐ dào rè nào chù, shā sēng duì zhǎng lǎo dào: shī fù, yě děng lǎo shā qù zào yǎn zào yǎn. hǎo hé shàng, shuāng zhe jiǎo yī tiào, lún zhe zhàng, yě qǐ zài kōng zhōng, zhǐ jiàn nà ruì qì yīn yūn, jīn guāng piǎo miǎo, shuāng shǒu shǐ xiáng yāo zhàng diū yī gè dān fèng cháo yáng, è hǔ pū shí, jǐn yíng màn dǎng, jié zhuǎn máng cuān. dì xiōng sān gè jí zhǎn shén tōng, dōu zài nà bàn kōng zhōng yī qí yáng wēi yào wǔ. zhè cái shì: zhēn chán jǐng xiàng bù fán tóng, dà dào yuán yóu mǎn tài kōng. jīn mù shī wēi yíng fǎ jiè, dāo guī zhǎn zhuǎn hé yuán tōng. shén bīng jīng ruì suí shí xiǎn, dān qì huā shēng dào chù chóng. tiān zhú suī gāo hái jiè xìng, yù huá wáng zǐ zǒng guī zhōng. hǔ dé nà sān gè xiǎo wáng zǐ, guì zài chén āi. bào shā tíng dà xiǎo rén yuán, bìng wáng fǔ lǐ lǎo wáng zǐ, mǎn chéng zhōng jūn mín nán nǚ, sēng ní dào sú, yī yīng rén děng, jiā jiā niàn fó kē tóu, hù hù niān xiāng lǐ bài. guǒ rán shì: jiàn xiàng guī zhēn dù zhòng sēng, rén jiān zuò fú xiǎng qīng píng. cóng jīn guǒ zhèng pú tí lù, jǐn shì cān chán bài fó rén. tā sān gè gè chěng xióng cái, shǐ le yí lù, àn xià xiáng yún, bǎ bīng qì shōu le, dào táng sēng miàn qián wèn xùn, xiè le shī ēn, gè gè zuò xià bù tí.
那王子聽言,即丟了自己棍,去取那棒,雙手盡氣力一拔,莫想得動分毫,再又端一端,搖一搖,就如生根一般。第三個撒起莽性,使烏油杆棒來打,被沙僧一手劈開,取出降妖寶杖,拈一拈,艷艷光生,紛紛霞亮,唬得那典膳等官,一個個呆呆掙掙,口不能言。三個小王子一齊下拜道:「神師!神師!我等凡人不識,萬望施展一番,我等好拜授也。」行者走近前,輕輕的把棒拿將起來道:「這裡窄狹,不好展手,等我跳在空中,耍一路兒你們看看。」好大聖,唿哨一聲,將筋斗一縱,兩隻腳踏着五色祥雲,起在半空,離地約有三百步高下,把金箍棒丟開個撒花蓋頂,黃龍轉身,一上一下,左旋右轉。起初時人與棒似錦上添花,次後來不見人,只見一天棒滾。八戒在底下喝聲采,也忍不住手腳,厲聲喊道:「等老豬也去耍耍來!」好呆子,駕起風頭,也到半空,丟開鈀,上三下四,左五右六,前七後八,滿身解數,只聽得呼呼風響。正使到熱鬧處,沙僧對長老道:「師父,也等老沙去躁演躁演。」好和尚,雙着腳一跳,輪着杖,也起在空中,只見那銳氣氤氳,金光縹緲,雙手使降妖杖丟一個丹鳳朝陽,餓虎撲食,緊迎慢擋,捷轉忙攛。弟兄三個即展神通,都在那半空中一齊揚威耀武。這才是:真禪景象不凡同,大道緣由滿太空。金木施威盈法界,刀圭展轉合圓通。神兵精銳隨時顯,丹器花生到處崇。天竺雖高還戒性,玉華王子總歸中。唬得那三個小王子,跪在塵埃。暴紗亭大小人員,並王府里老王子,滿城中軍民男女,僧尼道俗,一應人等,家家念佛磕頭,戶戶拈香禮拜。果然是:見象歸真度眾僧,人間作福享清平。從今果正菩提路,儘是參禪拜佛人。他三個各逞雄才,使了一路,按下祥雲,把兵器收了,到唐僧面前問訊,謝了師恩,各各坐下不題。
nà sān gè xiǎo wáng zǐ jí huí gōng lǐ, gào zòu lǎo wáng dào: fù wáng wàn qiān zhī xǐ! jīn yǒu mò dà zhī gōng yě! shì cái kě céng kàn jiàn bàn kōng zhōng wǔ nòng me? lǎo wáng dào: wǒ cái jiàn bàn kōng xiá cǎi, jiù yú gōng yuàn nèi tóng nǐ mǔ qīn děng zhòng fén xiāng qǐ bài, gèng bù zhī shì nà lǐ shén xiān jiàng jù yě. xiǎo wáng zǐ dào: bú shì nà lǐ shén xiān, jiù shì nà qǔ jīng sēng sān gè chǒu tú dì. yī gè shǐ jīn gū tiě bàng, yī gè shǐ jiǔ chǐ dīng bǎ, yī gè shǐ xiáng yāo bǎo zhàng, bǎ wǒ sān gè de bīng qì, bǐ de tōng méi yǒu fèn háo. wǒ men jiào tā shǐ yí lù, tā xián dì shàng zhǎi xiá, bù hǎo zhī wú, děng wǒ qǐ zài kōng zhōng, shǐ yí lù nǐ kàn. tā jiù gè jià yún tóu, mǎn kōng zhōng xiáng yún piǎo miǎo, ruì qì yīn yūn. cái rán là xià, dōu zuò zài bào shā tíng lǐ.
那三個小王子急回宮裡,告奏老王道:「父王萬千之喜!今有莫大之功也!適才可曾看見半空中舞弄麼?」老王道:「我才見半空霞彩,就於宮院內同你母親等眾焚香啟拜,更不知是那裡神仙降聚也。」小王子道:「不是那裡神仙,就是那取經僧三個醜徒弟。一個使金箍鐵棒,一個使九齒釘鈀,一個使降妖寶杖,把我三個的兵器,比的通沒有分毫。我們教他使一路,他嫌地上窄狹,不好支吾,等我起在空中,使一路你看。他就各駕雲頭,滿空中祥雲縹緲,瑞氣氤氳。才然落下,都坐在暴紗亭里。
zuò ér de shí fēn huān xǐ, yù yào bài tā wèi shī, xué tā shǒu duàn, bǎo hù wǒ bāng, cǐ chéng mò dà zhī gōng! bù zhī fù wáng yǐ wèi hé rú? lǎo wáng wén yán, xìn xīn cóng yuàn.
做兒的十分歡喜,欲要拜他為師,學他手段,保護我邦,此誠莫大之功!不知父王以為何如?」老王聞言,信心從願。
dāng shí fù zǐ sì rén, bù bǎi jià, bù zhāng gài, bù xíng dào bào shā tíng. tā sì zhòng shōu shí xíng lǐ, yù jìn fǔ xiè zhāi, cí wáng qǐ xíng, ǒu jiàn yù huá wáng fù zǐ shàng tíng lái dào shēn xià bài, huāng de zhǎng lǎo shū shēn, pū dì hái lǐ, xíng zhě děng shǎn guò páng biān, wēi wēi lěng xiào.
當時父子四人,不擺駕,不張蓋,步行到暴紗亭。他四眾收拾行李,欲進府謝齋,辭王起行,偶見玉華王父子上亭來倒身下拜,慌得長老舒身,撲地還禮,行者等閃過旁邊,微微冷笑。
zhòng bài bì, qǐng sì zhòng jìn fǔ táng shàng zuò. sì zhòng xīn rán ér rù, lǎo wáng qǐ shēn dào: táng lǎo shī fù, gū yǒu yī shì fèng qiú, bù zhī sān wèi gāo tú, kě néng róng fǒu? sān zàng dào:
眾拜畢,請四眾進府堂上坐。四眾欣然而入,老王起身道:「唐老師父,孤有一事奉求,不知三位高徒,可能容否?」三藏道:
dàn píng qiān suì fēn fù, xiǎo tú bù gǎn bù cóng. lǎo wáng dào: gū xiān jiàn liè wèi shí, zhǐ yǐ wèi táng cháo yuǎn lái xíng jiǎo sēng, qí shí ròu yǎn fán tāi, duō zhì qīng xiè. shì jiàn sūn shī zhū shī shā shī qǐ wǔ zài kōng, fāng zhī shì xiān shì fú. gū sān gè quǎn zǐ, yī shēng hǎo nòng wǔ yì, jīn jǐn fā qián xīn, yù bài wèi mén tú, xué xiē wǔ yì. wàn wàng lǎo shī kāi tiān dì zhī xīn, pǔ yùn cí zhōu, chuán dù xiǎo ér, bì yǐ qīng chéng zhī zī fèng xiè. xíng zhě wén yán rěn bú zhù hē hē xiào dào: nǐ zhè diàn xià, hǎo bù huì shì! wǒ děng chū jiā rén, bā bù de yào chuán jǐ gè tú dì. nǐ lìng láng jì yǒu cóng shàn zhī xīn, qiè bù kě shuō qǐ fēn háo zhī lì, dàn zhǐ yǐ qíng xiāng chù, zú wèi ài yě. wáng zǐ tīng yán, shí fēn huān xǐ, suí mìng dà pái yán yàn, jiù yú běn fǔ zhèng táng bǎi liè. yī! yī shēng zhǐ yì, jí kè jù wán. dàn jiàn nà: jié cǎi piāo , xiāng yān fù yù. qiāng jīn zhuō zi guà jiǎo xiāo, huǎng rén yǎn mù cǎi qī yǐ ér pù jǐn xiù, tiān zuò fēng guāng. shù guǒ xīn xiān, chá tāng xiāng pēn. sān wǔ dào xián shí qīng tián, yī liǎng cān mán tóu fēng jié. zhēng sū mì jiān gèng qí zāi, yóu zhá táng jiāo zhēn měi yǐ. yǒu jǐ píng xiāng nuò sù jiǔ, zhēn chū lái, sài guò qióng jiāng xiàn jǐ fān yáng xiàn xiān chá, pěng dào shǒu, xiāng qī dān guì. bān bān pǐn pǐn jiē qí bèi, sè sè xíng xíng jǐn chū qí. yī bì xiāng jiào chéng yīng de gē wǔ chuī dàn, cuō nòng yǎn xì. tā shī tú men bìng wáng fù zǐ, jǐn lè yī rì. bù jué tiān wǎn, sàn le jiǔ xí, yòu jiào jí yú bào shā tíng pù shè chuáng wéi, qǐng shī ān sù, dài míng zǎo jié chéng fén xiāng, zài bài qiú chuán wǔ yì. zhòng jiē tīng cóng, jí bèi xiāng tāng, qǐng shī mù yù, zhòng què guī qǐn. cǐ shí nà:
「但憑千歲吩咐,小徒不敢不從。」老王道:「孤先見列位時,只以為唐朝遠來行腳僧,其實肉眼凡胎,多致輕褻。適見孫師、豬師、沙師起舞在空,方知是仙是佛。孤三個犬子,一生好弄武藝,今謹發虔心,欲拜為門徒,學些武藝。萬望老師開天地之心,普運慈舟,傳度小兒,必以傾城之資奉謝。」行者聞言忍不住呵呵笑道:「你這殿下,好不會事!我等出家人,巴不得要傳幾個徒弟。你令郎既有從善之心,切不可說起分毫之利,但只以情相處,足為愛也。」王子聽言,十分歡喜,隨命大排筵宴,就於本府正堂擺列。噫!一聲旨意,即刻俱完。但見那:結彩飄-,香煙馥郁。戧金桌子掛絞綃,幌人眼目;彩漆椅兒鋪錦繡,添座風光。樹果新鮮,茶湯香噴。三五道閒食清甜,一兩餐饅頭豐潔。蒸酥蜜煎更奇哉,油札糖澆真美矣。有幾瓶香糯素酒,斟出來,賽過瓊漿;獻幾番陽羨仙茶,捧到手,香欺丹桂。般般品品皆齊備,色色行行盡出奇。一壁廂叫承應的歌舞吹彈,撮弄演戲。他師徒們並王父子,盡樂一日。不覺天晚,散了酒席,又叫即於暴紗亭鋪設床幃,請師安宿,待明早竭誠焚香,再拜求傳武藝。眾皆聽從,即備香湯,請師沐浴,眾卻歸寢。此時那:
zhòng niǎo gāo qī wàn sù chén, shī rén xià tà bà ó yín. yín hé guāng xiǎn tiān mí liàng, yě jìng huāng liáng cǎo gēng shēn. zhēn chǔ dīng dōng qiāo bié yuàn, guān shān yǎo dòng xiāng xīn. hán qióng shēng lǎng zhī rén yì, lì lì chuáng tóu pò mèng hún.
眾鳥高棲萬簌沉,詩人下榻罷哦吟。銀河光顯天彌亮,野徑荒涼草更深。砧杵叮咚敲別院,關山杳-動鄉心。寒蛩聲朗知人意,嚦嚦床頭破夢魂。
yī xiāo wǎn jǐng tí guò, míng zǎo, nà lǎo wáng fù zǐ, yòu lái xiāng jiàn zhè zhǎng lǎo. zuó rì xiāng jiàn, hái shì wáng lǐ, jīn rì jiù xíng shī lǐ. nà sān gè xiǎo wáng zǐ duì xíng zhě bā jiè shā sēng dāng miàn kòu tóu, bài wèn dào: zūn shī zhī bīng qì, hái jiè chū yǔ dì zǐ men kàn kàn.
一宵晚景題過,明早,那老王父子,又來相見這長老。昨日相見,還是王禮,今日就行師禮。那三個小王子對行者、八戒、沙僧當面叩頭,拜問道:「尊師之兵器,還借出與弟子們看看。」
bā jiè wén yán, xīn rán qǔ chū dīng bǎ, pāo zài dì xià. shā sēng jiāng bǎo zhàng pāo chū, yǐ zài qiáng biān. èr wáng zǐ yǔ sān wáng zǐ tiào qǐ qù biàn ná, jiù rú qīng tíng hàn shí zhù, yī gè gè zhēng dé hóng tóu chì liǎn, mò xiǎng ná dòng bàn fēn háo. dài wáng zi jiàn le, jiào dào: xiōng dì, mò fèi lì le. shī fù de bīng qì, jù shì shén bīng, bù zhī yǒu duō shǎo zhòng lī! bā jiè xiào dào:
八戒聞言,欣然取出釘鈀,拋在地下。沙僧將寶杖拋出,倚在牆邊。二王子與三王子跳起去便拿,就如蜻蜓撼石柱,一個個掙得紅頭赤臉,莫想拿動半分毫。大王子見了,叫道:「兄弟,莫費力了。師父的兵器,俱是神兵,不知有多少重哩!」八戒笑道:
wǒ de bǎ yě méi duō chóng, zhǐ yǒu yī cáng zhī shù, lián bǐng wǔ qiān líng sì shí bā jīn. sān wáng zǐ wèn shā sēng dào: shī fù bǎo zhàng duō chóng? shā sēng xiào dào: yě shì wǔ qiān líng sì shí bā jīn. dài wáng zi qiú xíng zhě de jīn gū bàng kàn. xíng zhě qù ěr duǒ lǐ qǔ chū yī gè zhēn ér lái, yíng fēng huǎng yī huǎng, jiù yǒu wǎn lái cū xì, zhí zhí de shù lì miàn qián. nà wáng fù zǐ dōu jiē sǒng jù, zhòng guān yuán gè gè xīn jīng. sān gè xiǎo wáng zǐ lǐ bài dào: zhū shī shā shī zhī bīng, jù suí shēn dài zài yī xià, jí kě qǔ zhī. sūn shī wèi hé zì ěr zhōng qǔ chū? jiàn fēng jí zhǎng, hé yě? xíng zhě xiào dào: nǐ bù zhī wǒ zhè bàng bú shì fán jiān děng xián kě yǒu zhě. zhè bàng shì: hóng méng chū pàn táo tiě, dà yǔ shén rén qīn suǒ shè. hú hǎi jiāng hé qiǎn gòng shēn, céng jiāng cǐ bàng zhī zhī qiè. kāi shān zhì shuǐ tài píng shí, liú luò dōng yáng zhèn hǎi què. rì jiǔ nián shēn fàng cǎi xiá, néng xiāo néng zhǎng néng guāng jié. lǎo sūn yǒu fèn qǔ jiāng lái, biàn huà wú fāng suí kǒu jué. yào dà mí yú yǔ zhòu jiān, yào xiǎo què shì zhēn ér jié. bàng míng rú yì hào jīn gū, tiān shàng rén jiān chēng yī jué. zhòng gāi yī wàn sān qiān wǔ bǎi jīn, huò cū huò xì néng shēng miè. yě céng zhù wǒ nào tiān gōng, yě céng suí wǒ gōng dì què. fú hǔ jiàng lóng chù chù tōng, liàn mó dàng guài fāng fāng chè. jǔ tóu yī zhǐ tài yáng hūn, tiān dì guǐ shén jiē dǎn qiè. hùn dùn xiān chuán dào zhì jīn, yuán lái bú shì fán jiān tiě. nà wáng zǐ tīng yán, gè gè dǐng lǐ bù jǐn. sān gè xiàng qián chóng chóng bài lǐ, qián xīn qiú shòu, xíng zhě dào: nǐ sān rén bù zhī xué nà bān wǔ yì. wáng zǐ dào:
「我的鈀也沒多重,只有一藏之數,連柄五千零四十八斤。」三王子問沙僧道:「師父寶杖多重?」沙僧笑道:「也是五千零四十八斤。」大王子求行者的金箍棒看。行者去耳朵里取出一個針兒來,迎風幌一幌,就有碗來粗細,直直的豎立面前。那王父子都皆悚懼,眾官員個個心驚。三個小王子禮拜道:「豬師、沙師之兵,俱隨身帶在衣下,即可取之。孫師為何自耳中取出?見風即長,何也?」行者笑道:「你不知我這棒不是凡間等閒可有者。這棒是:鴻蒙初判陶-鐵,大禹神人親所設。湖海江河淺共深,曾將此棒知之切。開山治水太平時,流落東洋鎮海闕。日久年深放彩霞,能消能長能光潔。老孫有分取將來,變化無方隨口訣。要大彌於宇宙間,要小卻似針兒節。棒名如意號金箍,天上人間稱一絕。重該一萬三千五百斤,或粗或細能生滅。也曾助我鬧天宮,也曾隨我攻地闕。伏虎降龍處處通,煉魔盪怪方方徹。舉頭一指太陽昏,天地鬼神皆膽怯。混沌仙傳到至今,原來不是凡間鐵。」那王子聽言,個個頂禮不盡。三個向前重重拜禮,虔心求授,行者道:「你三人不知學那般武藝。」王子道:
yuàn shǐ gùn de jiù xué gùn, guàn shǐ bǎ de jiù xué bǎ, ài yòng zhàng de jiù xué zhàng. xíng zhě xiào dào: jiào biàn yě róng yì, zhǐ shì nǐ děng wú lì liàng, shǐ bù dé wǒ men de bīng qì, kǒng xué zhī bù jīng, rú huà hǔ bù chéng fǎn lèi gǒu yě. gǔ rén yún, jiào xùn bù yán shī zhī duò, xué wèn wú chéng zi zhī zuì. rǔ děng jì yǒu chéng xīn, kě qù fén xiāng lái bài le tiān dì, wǒ xiān chuán nǐ xiē shén lì, rán hòu kě shòu wǔ yì. sān gè xiǎo wáng zǐ wén yán, mǎn xīn huān xǐ, jí biàn qīn tái xiāng àn, mù shǒu fén xiāng, cháo tiān lǐ bài. bài bì qǐng shī chuán fǎ, xíng zhě zhuǎn xià shēn lái, duì táng sēng xíng lǐ dào: gào zūn shī, shù dì zǐ zhī zuì. zì dāng nián zài liǎng jiè shān méng shī fù dà dé jiù tuō dì zǐ, bǐng jiào shā mén, yī xiàng xī lái, suī bù céng zhòng bào shī ēn, què yě céng dù shuǐ dēng shān, jié jǐn xīn lì. jīn lái fú guó zhī xiāng, xìng yù xián wáng sān zi, tóu bài wǒ děng, yù xué wǔ yì. bǐ jì wèi wǒ děng zhī tú dì, jí wèi wǒ shī zhī tú sūn yě. jǐn bǐng guò wǒ shī, shù hǎo chuán shòu. sān zàng shí fēn dà xǐ. bā jiè shā sēng jiàn xíng zhě xíng lǐ, yě nà zhuǎn shēn cháo sān zàng kē tóu dào: shī fù, wǒ děng yú lǔ, zhuō kǒu dùn sāi, bù huì shuō huà, wàng shī fù gāo zuò fǎ wèi, yě ràng wǒ liǎng gè gè zhāo gè tú dì shuǎ shuǎ, yě shì xī fāng lù shàng zhī yì niàn. sān zàng jù xīn rán yǔn zhī.
「願使棍的就學棍,慣使鈀的就學鈀,愛用杖的就學杖。」行者笑道:「教便也容易,只是你等無力量,使不得我們的兵器,恐學之不精,如畫虎不成反類狗也。古人云,教訓不嚴師之惰,學問無成子之罪。汝等既有誠心,可去焚香來拜了天地,我先傳你些神力,然後可授武藝。」三個小王子聞言,滿心歡喜,即便親抬香案,沐手焚香,朝天禮拜。拜畢請師傳法,行者轉下身來,對唐僧行禮道:「告尊師,恕弟子之罪。自當年在兩界山蒙師父大德救脫弟子,秉教沙門,一向西來,雖不曾重報師恩,卻也曾渡水登山,竭盡心力。今來佛國之鄉,幸遇賢王三子,投拜我等,欲學武藝。彼既為我等之徒弟,即為我師之徒孫也。謹稟過我師,庶好傳授。」三藏十分大喜。八戒、沙僧見行者行禮,也那轉身朝三藏磕頭道:「師父,我等愚魯,拙口鈍腮,不會說話,望師父高坐法位,也讓我兩個各招個徒弟耍耍,也是西方路上之憶念。」三藏俱欣然允之。
xíng zhě cái jiào sān gè wáng zǐ jiù yú bào shā tíng hòu, jìng shì zhī jiān, huà le gāng dòu, jiào sān rén dōu fǔ fú zài nèi, yī gè gè míng mù níng shén. zhè lǐ què àn àn niàn dòng zhēn yán, sòng dòng zhòu yǔ, jiāng xiān qì chuī rù tā sān rén xīn fù zhī zhōng, bǎ yuán shén shōu guī běn shě, chuán yǔ kǒu jué, gè shòu dé wàn qiān zhī lǚ lì, yùn tiān le huǒ hòu, què xiàng gè tuō tāi huàn gǔ zhī fǎ. yùn biàn le zǐ wǔ zhōu tiān, nà sān gè xiǎo wáng zǐ, fāng cái sū xǐng, yī qí pá jiāng qǐ lái, mǒ mǒ liǎn, jīng shén dǒu sǒu, yī gè gè gǔ zhuàng jīn qiáng: dài wáng zi jiù ná dé jīn gū bàng, èr wáng zǐ jiù lún dé jiǔ chǐ bǎ, sān wáng zǐ jiù jǔ dé xiáng yāo zhàng. lǎo wáng jiàn le huān xǐ bù shèng, yòu pái sù yàn, qǐ xiè tā shī tú sì zhòng. jiù zài yán qián gè chuán gè shòu: xué gùn de yǎn gùn, xué bǎ de yǎn bǎ, xué zhàng de yǎn zhàng. suī rán dǎ jǐ gè zhuǎn shēn, diū jǐ bān jiě shù, zhōng shì yǒu xiē zhuó lì, zǒu yí lù, biàn chuǎn qì xū xū, bù néng nài jiǔ gài tā nà bīng qì dōu yǒu biàn huà, qí jìn tuì gōng yáng, suí xiāo suí zhǎng, jiē yǒu biàn huà zì rán zhī miào, cǐ děng zhōng shì fán fū, qǐ néng yǐ jù jí yě? dāng rì sàn le yán yàn.
行者才教三個王子就於暴紗亭後,靜室之間,畫了罡斗,教三人都俯伏在內,一個個瞑目寧神。這裡卻暗暗念動真言,誦動咒語,將仙氣吹入他三人心腹之中,把元神收歸本舍,傳與口訣,各授得萬千之膂力,運添了火候,卻象個脫胎換骨之法。運遍了子午周天,那三個小王子,方才甦醒,一齊爬將起來,抹抹臉,精神抖擻,一個個骨壯筋強:大王子就拿得金箍棒,二王子就輪得九齒鈀,三王子就舉得降妖杖。老王見了歡喜不勝,又排素宴,啟謝他師徒四眾。就在筵前各傳各授:學棍的演棍,學鈀的演鈀,學杖的演杖。雖然打幾個轉身,丟幾般解數,終是有些着力,走一路,便喘氣噓噓,不能耐久;蓋他那兵器都有變化,其進退攻揚,隨消隨長,皆有變化自然之妙,此等終是凡夫,豈能以遽及也?當日散了筵宴。
cì rì, sān gè wáng zǐ yòu lái chēng xiè dào: gǎn méng shén shī shòu cì le lǚ lì, zòng rán lún dé shī de shén qì, zhǐ shì zhuǎn huàn jiān nán. yì yù mìng gōng jiàng yī shī shén qì shì yàng, jiǎn xuē jīn liǎng, dǎ zào yì bān, wèi zhī shī fù kěn róng fǒu? bā jiè dào: hǎo! hǎo! hǎo! shuō dé xiàng huà. wǒ men de qì xiè, yī zé nǐ men shǐ bù dé, èr zé wǒ men yào hù fǎ xiáng mó, zhèng gāi lìng zào lìng zào. wáng zǐ yòu suí xuān zhào tiě jiàng, mǎi bàn gāng tiě wàn jīn, jiù yú wáng fǔ nèi qián yuàn dā chǎng, zhī lú zhù zào. xiān yī rì jiāng gāng tiě liàn shú, cì rì qǐng xíng zhě sān rén jiāng jīn gū bàng jiǔ chǐ bǎ xiáng yāo zhàng, dōu qǔ chū fàng zài péng chǎng zhī jiān, kàn yàng zào zuò, suì cǐ zhòu yè bù shōu.
次日,三個王子又來稱謝道:「感蒙神師授賜了膂力,縱然輪得師的神器,只是轉換艱難。意欲命工匠依師神器式樣,減削斤兩,打造一般,未知師父肯容否?」八戒道:「好!好!好!說得象話。我們的器械,一則你們使不得,二則我們要護法降魔,正該另造另造。」王子又隨宣召鐵匠,買辦鋼鐵萬斤,就於王府內前院搭廠,支爐鑄造。先一日將鋼鐵煉熟,次日請行者三人將金箍棒、九齒鈀、降妖杖,都取出放在篷廠之間,看樣造作,遂此晝夜不收。
yī! zhè bīng qì yuán shì tā men suí shēn zhī bǎo, yī kè bù kě lí zhě, gè cáng zài shēn, zì yǒu xǔ duō guāng cǎi hù tǐ. jīn fàng zài chǎng yuàn zhōng jǐ rì, nà xiá guāng yǒu wàn dào chōng tiān, ruì qì yǒu qiān bān zhào dì. qí yè yǒu yī yāo jīng, lí chéng zhǐ yǒu qī shí lǐ yuǎn jìn, shān huàn bào tóu shān, dòng huàn hǔ kǒu dòng, yè zuò zhī jiān, hū jiàn xiá guāng ruì qì, jí jià yún tóu ér kàn. yuán shì zhōu chéng zhī guāng cǎi, tā àn xià yún lái jìn qián guān kàn, nǎi shì zhè sān bān bīng qì fàng guāng. yāo jīng yòu xǐ yòu ài dào: hǎo bǎo bèi! hǎo bǎo bèi! zhè shì shèn rén yòng de, jīn fàng zài cǐ? yě shì wǒ de yuán fǎ, ná le qù ya! ná le qù ya! tā ài xīn yī dòng, nòng qǐ wēi fēng, jiāng sān bān bīng qì, yī gǔ shōu zhī, jìng zhuǎn běn dòng. zhèng shì nà: dào bù xū yú lí, kě lí fēi dào yě. shén bīng jǐn luò kōng, wǎng fèi cān xiū zhě. bì jìng bù zhī zěn shēng xún dé zhè bīng qì, qiě tīng xià huí fēn jiě
噫!這兵器原是他們隨身之寶,一刻不可離者,各藏在身,自有許多光彩護體。今放在廠院中幾日,那霞光有萬道沖天,瑞氣有千般罩地。其夜有一妖精,離城只有七十里遠近,山喚豹頭山,洞喚虎口洞,夜坐之間,忽見霞光瑞氣,即駕雲頭而看。原是州城之光彩,他按下雲來近前觀看,乃是這三般兵器放光。妖精又喜又愛道:「好寶貝!好寶貝!這是甚人用的,今放在此?也是我的緣法,拿了去呀!拿了去呀!」他愛心一動,弄起威風,將三般兵器,一股收之,徑轉本洞。正是那:道不須臾離,可離非道也。神兵盡落空,枉費參修者。畢竟不知怎生尋得這兵器,且聽下回分解——