guān yīn yuàn sēng móu bǎo bèi hēi fēng shān guài qiè jiā shā
觀音院僧謀寶貝 黑風山怪竊袈裟
què shuō tā shī tú liǎng gè, cè mǎ qián lái, zhí zhì shān mén shǒu guān kàn, guǒ rán shì yī zuò sì yuàn. dàn jiàn nà céng céng diàn gé, dié dié láng fáng, sān shān mén wài, wēi wēi wàn dào cǎi yún zhē wǔ fú táng qián, yàn yàn qiān tiáo hóng wù rào. liǎng lù sōng huáng, yī lín guì bǎi. liǎng lù sōng huáng, wú nián wú jì zì qīng yōu yī lín guì bǎi, yǒu sè yǒu yán suí ào lì. yòu jiàn nà zhōng gǔ lóu gāo, fú tú tǎ jùn. ān chán sēng dìng xìng, tí shù niǎo yīn xián. jì mò wú chén zhēn jì mò, qīng xū yǒu dào guǒ qīng xū. shī yuē: shàng shā yuán yǐn cuì wō, zhāo tí shèng jǐng sài pó pó. guǒ rán jìng tǔ rén jiān shǎo, tiān xià míng shān sēng zhàn duō. zhǎng lǎo xià le mǎ, xíng zhě xiē le dān, zhèng yù jìn mén, zhǐ jiàn nà mén lǐ zǒu chū yī zhòng sēng lái. nǐ kàn tā zěn shēng mó yàng: tóu dài zuǒ jī mào, shēn chuān wú gòu yī. tóng huán shuāng zhuì ěr, juàn dài shù yāo wéi. cǎo lǚ xíng lái wěn, mù yú shǒu nèi tí. kǒu zhōng cháng zuò niàn, bō rě zǒng guī yī. sān zàng jiàn le, shì lì mén páng, dào gè wèn xùn, nà hé shàng lián máng dá lǐ, xiào dào shī zhān, wèn: shì nà lǐ lái de? qǐng rù fāng zhàng xiàn chá. sān zàng dào: wǒ dì zǐ nǎi dōng tǔ qīn chà, shàng léi yīn sì bài fó qiú jīng. zhì cǐ chù tiān sè jiāng wǎn, yù jiè shàng shā yī xiāo. nà hé shàng dào: qǐng jìn lǐ zuò, qǐng jìn lǐ zuò. sān zàng fāng huàn xíng zhě qiān mǎ jìn lái. nà hé shàng hū jiàn xíng zhě xiàng mào, yǒu xiē hài pà, biàn wèn: nà qiān mǎ de shì gè shén me dōng xī? sān zàng dào: qiāo yán! qiāo yán! tā de xìng jí, ruò tīng jiàn nǐ shuō shì shèn me dōng xī, tā jiù nǎo le. tā shì wǒ de tú dì.
卻說他師徒兩個,策馬前來,直至山門首觀看,果然是一座寺院。但見那層層殿閣,迭迭廊房,三山門外,巍巍萬道彩雲遮;五福堂前,艷艷千條紅霧繞。兩路松篁,一林檜柏。兩路松篁,無年無紀自清幽;一林檜柏,有色有顏隨傲麗。又見那鐘鼓樓高,浮屠塔峻。安禪僧定性,啼樹鳥音閒。寂寞無塵真寂寞,清虛有道果清虛。詩曰:上剎-園隱翠窩,招提勝景賽婆婆。果然淨土人間少,天下名山僧占多。長老下了馬,行者歇了擔,正欲進門,只見那門裡走出一眾僧來。你看他怎生模樣:頭戴左笄帽,身穿無垢衣。銅環雙墜耳,絹帶束腰圍。草履行來穩,木魚手內提。口中常作念,般若總皈依。三藏見了,侍立門旁,道個問訊,那和尚連忙答禮,笑道失瞻,問:「是那裡來的?請入方丈獻茶。」三藏道:「我弟子乃東土欽差,上雷音寺拜佛求經。至此處天色將晚,欲借上剎一宵。」那和尚道:「請進里坐,請進里坐。」三藏方喚行者牽馬進來。那和尚忽見行者相貌,有些害怕,便問:「那牽馬的是個甚麼東西?」三藏道:「悄言!悄言!他的性急,若聽見你說是甚麼東西,他就惱了。他是我的徒弟。」
nà hé shàng dǎ le gè hán jìn, yǎo zhe zhǐ tóu dào: zhè bān yī gè chǒu tóu guài nǎo de, hǎo zhāo tā zuò tú dì? sān zàng dào: nǐ kàn bu chū lái lī, chǒu zì chǒu, shèn shì yǒu yòng.
那和尚打了個寒噤,咬着指頭道:「這般一個丑頭怪腦的,好招他做徒弟?」三藏道:「你看不出來哩,丑自丑,甚是有用。」
nà hé shàng zhǐ de tóng sān zàng yǔ xíng zhě jìn le shān mén. shān mén lǐ. yòu jiàn nà zhèng diàn shàng shū sì gè dà zì, shì guān yīn chán yuàn. sān zàng yòu dà xǐ dào: dì zǐ lǚ gǎn pú sà shèng ēn, wèi jí kòu xiè. jīn yù chán yuàn, jiù rú jiàn pú sà yì bān, shén hǎo bài xiè. nà hé shàng wén yán, jí mìng dào rén kāi le diàn mén, qǐng sān zàng cháo bài. nà xíng zhě shuān le mǎ, diū le xíng lǐ, tóng sān zàng shàng diàn. sān zàng zhǎn bèi shū shēn, pù xiōng nà dì, wàng jīn xiàng kòu tóu. nà hé shàng biàn qù dǎ gǔ, xíng zhě jiù qù zhuàng zhōng. sān zàng fǔ fú tái qián, qīng xīn dǎo zhù. zhù bài yǐ bì, nà hé shàng zhù le gǔ, xíng zhě hái zhǐ guǎn zhuàng zhōng bù xiē, huò jǐn huò màn, zhuàng le xǔ jiǔ, nà dào rén dào: bài yǐ bì le, hái zhuàng zhōng zěn me? xíng zhě fāng diū le zhōng chǔ, xiào dào: nǐ nà lǐ xiǎo dé, wǒ zhè shì zuò yī rì hé shàng zhuàng yī rì zhōng de. cǐ shí què jīng dòng nà sì lǐ dà xiǎo sēng rén shàng xià fáng zhǎng lǎo, tīng dé zhōng shēng luàn xiǎng, yī qí yōng chū dào: nà gè yě rén zài zhè lǐ luàn qiāo zhōng gǔ? xíng zhě tiào jiāng chū lái, duō de yī shēng dào:
那和尚只得同三藏與行者進了山門。山門裡。又見那正殿上書四個大字,是觀音禪院。三藏又大喜道:「弟子屢感菩薩聖恩,未及叩謝。今遇禪院,就如見菩薩一般,甚好拜謝。」那和尚聞言,即命道人開了殿門,請三藏朝拜。那行者拴了馬,丟了行李,同三藏上殿。三藏展背舒身,鋪胸納地,望金象叩頭。那和尚便去打鼓,行者就去撞鐘。三藏俯伏台前,傾心禱祝。祝拜已畢,那和尚住了鼓,行者還只管撞鐘不歇,或緊或慢,撞了許久,那道人道:「拜已畢了,還撞鐘怎麼?」行者方丟了鍾杵,笑道:「你那裡曉得,我這是做一日和尚撞一日鐘的。」此時卻驚動那寺里大小僧人、上下房長老,聽得鐘聲亂響,一齊擁出道:「那個野人在這裡亂敲鐘鼓?」行者跳將出來,咄的一聲道:
shì nǐ sūn wài gōng zhuàng le shuǎ zǐ de! nèi xiē hé shàng yī jiàn le, hǔ dé diē diē gǔn gǔn, dōu pá zài dì xià dào: léi gōng yé yé! xíng zhě dào: léi gōng shì wǒ de zhòng sūn ér lī!
「是你孫外公撞了耍子的!」那些和尚一見了,唬得跌跌滾滾,都爬在地下道:「雷公爺爺!」行者道:「雷公是我的重孫兒哩!
qǐ lái qǐ lái, bú yào pà, wǒ men shì dōng tǔ dà táng lái de lǎo yé. zhòng sēng fāng cái lǐ bài, jiàn le sān zàng, dōu cái fàng xīn bù pà. nèi yǒu běn sì yuàn zhǔ qǐng dào: lǎo yé men dào hòu fāng zhàng zhōng fèng chá. suì ér jiě jiāng qiān mǎ, tái le xíng lǐ, zhuǎn guò zhèng diàn, jìng rù hòu fáng, xù le zuò cì.
起來起來,不要怕,我們是東土大唐來的老爺。」眾僧方才禮拜,見了三藏,都才放心不怕。內有本寺院主請道:「老爺們到後方丈中奉茶。」遂而解韁牽馬,抬了行李,轉過正殿,徑入後房,序了坐次。
nà yuàn zhǔ xiàn le chá, yòu ān pái zhāi gōng. tiān guāng shàng zǎo, sān zàng chēng xiè wèi bì, zhǐ jiàn nà hòu miàn yǒu liǎng gè xiǎo tóng, chān zhe yī gè lǎo sēng chū lái. kàn tā zěn shēng dǎ bàn: tóu shàng dài yī dǐng pí lú fāng mào, māo jīng shí de bǎo dǐng guāng huī shēn shàng chuān yī lǐng jǐn róng biǎn shān, fěi cuì máo de jīn biān huǎng liàng. yī duì sēng xié zǎn bā bǎo, yī gēn zhǔ zhàng qiàn yún xīng. mǎn miàn zhòu hén, hǎo sì lí shān lǎo mǔ yī shuāng hūn yǎn, què rú dōng hǎi lóng jūn. kǒu bù guān fēng yīn chǐ luò, yāo tuó bèi qū wèi jīn luán. zhòng sēng dào: shī zǔ lái le. sān zàng gōng shēn shī lǐ yíng jiē dào: lǎo yuàn zhǔ, dì zǐ bài yī. nà lǎo sēng hái le lǐ, yòu gè xù zuò. lǎo sēng dào:
那院主獻了茶,又安排齋供。天光尚早,三藏稱謝未畢,只見那後面有兩個小童,攙着一個老僧出來。看他怎生打扮:頭上戴一頂毗盧方帽,貓睛石的寶頂光輝;身上穿一領錦絨褊衫,翡翠毛的金邊晃亮。一對僧鞋攢八寶,一根拄杖嵌雲星。滿面皺痕,好似驪山老母;一雙昏眼,卻如東海龍君。口不關風因齒落,腰駝背屈為筋攣。眾僧道:「師祖來了。」三藏躬身施禮迎接道:「老院主,弟子拜揖。」那老僧還了禮,又各敘坐。老僧道:
shì jiān xiǎo de men shuō dōng tǔ táng cháo lái de lǎo yé, wǒ cái chū lái fèng jiàn. sān zàng dào:
「適間小的們說東土唐朝來的老爺,我才出來奉見。」三藏道:
qīng zào bǎo shān, bù zhī hǎo dǎi, shù zuì shù zuì! lǎo sēng dào: bù gǎn bù gǎn! yīn wèn:
「輕造寶山,不知好歹,恕罪恕罪!」老僧道:「不敢不敢!」因問:
lǎo yé, dōng tǔ dào cǐ, yǒu duō shǎo lù chéng? sān zàng dào: chū zhǎng ān biān jiè, yǒu wǔ qiān yú lǐ guò liǎng jiè shān, shōu le yī gè xiǎo tú, yí lù lái, xíng guò xī fān hā guó, jīng liǎng gè yuè, yòu yǒu wǔ liù qiān lǐ, cái dào le guì chù. lǎo sēng dào: yě yǒu wàn lǐ zhī yáo le. wǒ dì zǐ xū dù yī shēng, shān mén yě bù céng chū qù, chéng suǒ wèi zuò jǐng guān tiān, chū xiǔ zhī bèi. sān zàng yòu wèn: lǎo yuàn zhǔ gāo shòu jǐ hé? lǎo sēng dào: chī zhǎng èr bǎi qī shí suì le. xíng zhě tīng jiàn dào: zhè hái shì wǒ wàn dài sūn ér lī? sān zàng chǒu le tā yī yǎn dào: jǐn yán! mò yào bù shí gāo dī chōng zhuàng rén. nà hé shàng biàn wèn: lǎo yé, nǐ yǒu duō shào nián jì le? xíng zhě dào bù gǎn shuō. nà lǎo sēng yě zhǐ dāng yī jù fēng huà, biàn bù jiè yì, yě bù zài huí, zhǐ jiào xiàn chá. yǒu yī gè xiǎo xìng tóng, ná chū yī gè yáng zhī yù de pán ér, yǒu sān gè fǎ lán xiāng jīn de chá zhōng yòu yī tóng, tí yī bǎ bái tóng hú ér, zhēn le sān bēi xiāng chá. zhēn gè shì sè qī liú ruǐ yàn, wèi shèng guì huā xiāng. sān zàng jiàn le, kuā ài bù jǐn dào: hǎo wù jiàn! hǎo wù jiàn! zhēn shì měi shí měi qì! nà lǎo sēng dào: wū yǎn wū yǎn! lǎo yé nǎi tiān cháo shàng guó, guǎng lǎn qí zhēn, shì zhè bān qì jù, hé zú guò jiǎng? lǎo yé zì shàng bāng lái, kě yǒu shèn me bǎo bèi, jiè yǔ dì zǐ yī guān? sān zàng dào: kě lián!
「老爺,東土到此,有多少路程?」三藏道:「出長安邊界,有五千餘里;過兩界山,收了一個小徒,一路來,行過西番哈-國,經兩個月,又有五六千里,才到了貴處。」老僧道:「也有萬里之遙了。我弟子虛度一生,山門也不曾出去,誠所謂坐井觀天,樗朽之輩。」三藏又問:「老院主高壽幾何?」老僧道:「痴長二百七十歲了。」行者聽見道:「這還是我萬代孫兒哩?」三藏瞅了他一眼道:「謹言!莫要不識高低衝撞人。」那和尚便問:老爺,你有多少年紀了?」行者道;「不敢說。」那老僧也只當一句瘋話,便不介意,也不再回,只叫獻茶。有一個小幸童,拿出一個羊脂玉的盤兒,有三個法藍鑲金的茶鍾;又一童,提一把白銅壺兒,斟了三杯香茶。真箇是色欺榴蕊艷,味勝桂花香。三藏見了,夸愛不盡道:「好物件!好物件!真是美食美器!」那老僧道:「污眼污眼!老爺乃天朝上國,廣覽奇珍,似這般器具,何足過獎?老爺自上邦來,可有甚麼寶貝,借與弟子一觀?」三藏道:「可憐!
wǒ nà dōng tǔ, wú shén bǎo bèi, jiù yǒu shí, lù chéng yáo yuǎn, yě bù néng dài dé. xíng zhě zài páng dào: shī fù, wǒ qián rì zài bāo fú lǐ, céng jiàn nà lǐng jiā shā, bú shì jiàn bǎo bèi? ná yǔ tā kàn kàn rú hé? zhòng sēng tīng shuō jiā shā, yī gè gè lěng xiào. xíng zhě dào: nǐ xiào zěn de? yuàn zhǔ dào: lǎo yé cái shuō jiā shā shì jiàn bǎo bèi, yán shí kě xiào. ruò shuō jiā shā, shì wǒ děng bèi zhě, bù zhǐ èr sān shí jiàn ruò lùn wǒ shī zǔ, zài cǐ chù zuò le èr bǎi wǔ liù shí nián hé shàng, zú yǒu qī bā bǎi jiàn! jiào: ná chū lái kàn kàn. nà lǎo hé shàng, yě shì tā yī shí mài nòng, biàn jiào dào rén kāi kù fáng, tóu tuó tái guì zi, jiù tái chū shí èr guì, fàng zài tiān jǐng zhōng, kāi le suǒ, liǎng biān shè xià yī jià, sì wéi qiān le shéng zi, jiāng jiā shā yī jiàn jiàn dǒu kāi guà qǐ, qǐng sān zàng guān kàn. guǒ rán shì mǎn táng qǐ xiù, sì bì líng luó! xíng zhě yī yī guān zhī, dōu shì xiē chuān huā nà jǐn, cì xiù xiāo jīn zhī wù, xiào dào: hǎo, hǎo, hǎo, shōu qǐ shōu qǐ! bǎ wǒ men de yě qǔ chū lái kàn kàn. sān zàng bǎ xíng zhě chě zhù, qiāo qiāo de dào: tú dì, mò yào yǔ rén dòu fù. nǐ wǒ shì dān shēn zài wài, zhǐ kǒng yǒu cuò.
我那東土,無甚寶貝,就有時,路程遙遠,也不能帶得。」行者在旁道:「師父,我前日在包袱里,曾見那領袈裟,不是件寶貝?拿與他看看如何?」眾僧聽說袈裟,一個個冷笑。行者道:「你笑怎的?」院主道:「老爺才說袈裟是件寶貝,言實可笑。若說袈裟,似我等輩者,不止二三十件;若論我師祖,在此處做了二百五六十年和尚,足有七八百件!」叫:「拿出來看看。」那老和尚,也是他一時賣弄,便叫道人開庫房,頭陀抬柜子,就抬出十二櫃,放在天井中,開了鎖,兩邊設下衣架,四圍牽了繩子,將袈裟一件件抖開掛起,請三藏觀看。果然是滿堂綺繡,四壁綾羅!行者一一觀之,都是些穿花納錦,刺繡銷金之物,笑道:「好,好,好,收起收起!把我們的也取出來看看。」三藏把行者扯住,悄悄的道:「徒弟,莫要與人鬥富。你我是單身在外,只恐有錯。」
xíng zhě dào: kàn kàn jiā shā, yǒu hé chà cuò? sān zàng dào: nǐ bù céng lǐ huì dé, gǔ rén yǒu yún, zhēn qí wán hǎo zhī wù, bù kě shǐ jiàn tān lán jiān wěi zhī rén. tǎng ruò yī jīng rù mù, bì dòng qí xīn jì dòng qí xīn, bì shēng qí jì. rǔ shì gè wèi huò de, suǒ zhī ér bì yīng qí qiú kě yě bù rán, zé yǔn shēn miè mìng, jiē qǐ yú cǐ, shì bù xiǎo yǐ. xíng zhě dào: fàng xīn fàng xīn! dōu zài lǎo sūn shēn shàng! nǐ kàn tā bù yóu fēn shuō, jí jí de zǒu le qù, bǎ gè bāo fú jiě kāi, zǎo yǒu xiá guāng bèng bèng, shàng yǒu liǎng céng yóu zhǐ guǒ dìng, qù le zhǐ, qǔ chū jiā shā! dǒu kāi shí, hóng guāng mǎn shì, cǎi qì yíng tíng. zhòng sēng jiàn le, wú yī gè bù xīn huān kǒu zàn. zhēn gè hǎo jiā shā! shàng tóu yǒu: qiān bān qiǎo miào míng zhū zhuì, wàn yàng xī qí fú bǎo zǎn. shàng xià lóng xū pù cǎi qǐ, dōu luó sì miàn jǐn yán biān. tǐ guà wǎng liǎng cóng cǐ miè, shēn pī chī mèi rù huáng quán. tuō huà tiān xiān qīn shǒu zhì, bú shì zhēn sēng bù gǎn chuān.
行者道:「看看袈裟,有何差錯?」三藏道:「你不曾理會得,古人有云,珍奇玩好之物,不可使見貪婪奸偽之人。倘若一經入目,必動其心;既動其心,必生其計。汝是個畏禍的,索之而必應其求可也;不然,則殞身滅命,皆起於此,事不小矣。」行者道:「放心放心!都在老孫身上!」你看他不由分說,急急的走了去,把個包袱解開,早有霞光迸迸,尚有兩層油紙裹定,去了紙,取出袈裟!抖開時,紅光滿室,彩氣盈庭。眾僧見了,無一個不心歡口贊。真箇好袈裟!上頭有:千般巧妙明珠墜,萬樣稀奇佛寶攢。上下龍鬚鋪彩綺,兜羅四面錦沿邊。體掛魍魎從此滅,身披魑魅入黃泉。托化天仙親手制,不是真僧不敢穿。
nà lǎo hé shàng jiàn le zhè bān bǎo bèi, guǒ rán dòng le jiān xīn, zǒu shàng qián duì sān zàng guì xià, yǎn zhōng chuí lèi dào: wǒ dì zǐ zhēn shì méi yuán! sān zàng chān qǐ dào: lǎo yuàn shī yǒu hé huà shuō? tā dào: lǎo yé zhè jiàn bǎo bèi, fāng cái zhǎn kāi, tiān sè wǎn le, nài hé yǎn mù hūn huā, bù néng kàn de míng bái, qǐ bú shì wú yuán! sān zàng jiào: zhǎng shàng dēng lái, ràng nǐ zài kàn. nà lǎo sēng dào: yé yé de bǎo bèi, yǐ shì guāng liàng, zài diǎn le dēng, yī fā huǎng yǎn, mò xiǎng kàn de zǐ xì. xíng zhě dào: nǐ yào zěn de kàn cái hǎo? lǎo sēng dào:
那老和尚見了這般寶貝,果然動了奸心,走上前對三藏跪下,眼中垂淚道:「我弟子真是沒緣!」三藏攙起道:「老院師有何話說?」他道:「老爺這件寶貝,方才展開,天色晚了,奈何眼目昏花,不能看得明白,豈不是無緣!」三藏教:「掌上燈來,讓你再看。」那老僧道:「爺爺的寶貝,已是光亮,再點了燈,一發晃眼,莫想看得仔細。」行者道:「你要怎的看才好?」老僧道:
lǎo yé ruò shì kuān ēn fàng xīn, jiào dì zǐ ná dào hòu fáng, xì xì de kàn yī yè, míng zǎo sòng hái lǎo yé xī qù, bù zhī zūn yì hé rú? sān zàng tīng shuō, chī le yī jīng, mán yuàn xíng zhě dào: dōu shì nǐ! dōu shì nǐ! xíng zhě xiào dào: pà tā zěn de? děng wǒ bāo qǐ lái, jiào tā ná le qù kàn. dàn yǒu shū yú, jǐn shì lǎo sūn guǎn zhěng. nà sān zàng zǔ dāng bú zhù, tā bǎ jiā shā dì yǔ lǎo sēng dào: píng nǐ kàn qù, zhǐ shì míng zǎo zhào jiù hái wǒ, bù dé sǔn wū xiē xū. lǎo sēng xǐ xǐ huān huān, zhe xìng tóng jiāng jiā shā ná jìn qù, què fēn fù zhòng sēng, jiāng qián miàn chán táng sǎo jìng, qǔ liǎng zhāng téng chuáng, ān shè pù gài, qǐng èr wèi lǎo yé ān xiē yī bì xiāng yòu jiào ān pái míng zǎo zhāi sòng xíng, suì ér gè sàn. shī tú men guān le chán táng, shuì xià bù tí.
「老爺若是寬恩放心,教弟子拿到後房,細細的看一夜,明早送還老爺西去,不知尊意何如?」三藏聽說,吃了一驚,埋怨行者道:「都是你!都是你!」行者笑道:「怕他怎的?等我包起來,教他拿了去看。但有疏虞,儘是老孫管整。」那三藏阻當不住,他把袈裟遞與老僧道:「憑你看去,只是明早照舊還我,不得損污些須。」老僧喜喜歡歡,着幸童將袈裟拿進去,卻吩咐眾僧,將前面禪堂掃淨,取兩張藤床,安設鋪蓋,請二位老爺安歇;一壁廂又教安排明早齋送行,遂而各散。師徒們關了禪堂,睡下不題。
què shuō nà hé shàng bǎ jiā shā piàn dào shǒu, ná zài hòu fáng dēng xià, duì jiā shā hào táo tòng kū, huāng de nà běn sì sēng, bù gǎn xiān shuì. xiǎo xìng tóng yě bù zhī wèi hé, què qù bào yǔ zhòng sēng dào: gōng gōng kū dào èr gēng shí hòu, hái bù xiē shēng. yǒu liǎng gè tú sūn, shì tā xīn ài zhī rén, shàng qián wèn dào: shī gōng, nǐ kū zěn de? lǎo sēng dào: wǒ kū wú yuán, kàn bù dé táng sēng bǎo bèi! xiǎo hé shàng dào: gōng gōng nián jì gāo dà, fā guò le tā de jiā shā, fàng zài nǐ miàn qián, nǐ zhǐ xiāo jiě kāi kàn biàn bà le, hé xū tòng kū? lǎo sēng dào: kàn de bù zhǎng jiǔ. wǒ jīn nián èr bǎi qī shí suì, kōng zhēng le jǐ bǎi jiàn jiā shā, zěn me dé yǒu tā zhè yī jiàn? zěn me dé zuò gè táng sēng? xiǎo hé shàng dào: shī gōng chāi le. táng sēng nǎi shì lí xiāng bèi jǐng de yī gè xíng jiǎo sēng. nǐ zhè děng nián gāo, xiǎng yòng yě gòu le, dào yào xiàng tā zuò xíng jiǎo sēng, hé yě? lǎo sēng dào: wǒ suī shì zuò jiā zì zài, lè hū wǎn jǐng, què bù dé tā zhè jiā shā chuān chuān. ruò jiào wǒ chuān dé yī rì ér, jiù sǐ yě bì yǎn, yě shì wǒ lái yáng shì jiān wèi sēng yī chǎng! zhòng sēng dào: hǎo méi zhèng jīng! nǐ yào chuān tā de, yǒu hé nán chù?
卻說那和尚把袈裟騙到手,拿在後房燈下,對袈裟號啕痛哭,慌得那本寺僧,不敢先睡。小幸童也不知為何,卻去報與眾僧道:「公公哭到二更時候,還不歇聲。」有兩個徒孫,是他心愛之人,上前問道:「師公,你哭怎的?」老僧道:「我哭無緣,看不得唐僧寶貝!」小和尚道:「公公年紀高大,發過了他的袈裟,放在你面前,你只消解開看便罷了,何須痛哭?」老僧道:「看的不長久。我今年二百七十歲,空掙了幾百件袈裟,怎麼得有他這一件?怎麼得做個唐僧?」小和尚道:「師公差了。唐僧乃是離鄉背井的一個行腳僧。你這等年高,享用也彀了,倒要象他做行腳僧,何也?」老僧道:「我雖是坐家自在,樂乎晚景,卻不得他這袈裟穿穿。若教我穿得一日兒,就死也閉眼,也是我來陽世間為僧一場!」眾僧道:「好沒正經!你要穿他的,有何難處?
wǒ men míng rì liú tā zhù yī rì, nǐ jiù chuān tā yī rì, liú tā zhù shí rì, nǐ jiù chuān tā shí rì biàn bà le. hé kǔ zhè bān tòng kū? lǎo sēng dào: zòng rán liú tā zhù le bàn zài, yě zhǐ chuān dé bàn zài, dào dǐ yě bù dé qì zhǎng. tā yào qù shí zhǐ de yǔ tā qù, zěn shēng liú dé zhǎng yuǎn?
我們明日留他住一日,你就穿他一日,留他住十日,你就穿他十日便罷了。何苦這般痛哭?」老僧道:「縱然留他住了半載,也只穿得半載,到底也不得氣長。他要去時只得與他去,怎生留得長遠?」
zhèng shuō huà chù, yǒu yī gè xiǎo hé shàng míng huàn guǎng zhì, chū tóu dào: gōng gōng, yào de zhǎng yuǎn yě róng yì. lǎo sēng wén yán, jiù huān xǐ qǐ lái dào: wǒ ér, nǐ yǒu shèn me gāo jiàn? guǎng zhì dào: nà táng sēng liǎng gè shì zǒu lù de rén, xīn kǔ zhī shén, rú jīn yǐ shuì zháo le. wǒ men xiǎng jǐ gè yǒu lì liàng de, ná le qiāng dāo, dǎ kāi chán táng, jiāng tā shā le, bǎ shī shǒu mái zài hòu yuán, zhǐ wǒ yī jiā zhī dào, què yòu móu le tā de bái mǎ xíng náng, què bǎ nà jiā shā liú xià, yǐ wèi chuán jiā zhī bǎo, qǐ fēi zi sūn zhǎng jiǔ zhī jì yé? lǎo hé shàng jiàn shuō, mǎn xīn huān xǐ, què cái kāi le yǎn lèi dào: hǎo! hǎo! hǎo! cǐ jì jué miào! jí biàn shōu shí qiāng dāo. nèi zhōng yòu yǒu yī gè xiǎo hé shàng, míng huàn guǎng móu, jiù shì nà guǎng zhì de shī dì, shàng qián lái dào: cǐ jì bù miào. ruò yào shā tā, xū yào kàn kàn dòng jìng. nà gè bái liǎn de shì yì, nà gè máo liǎn de shì nán. wàn yī shā tā bù dé, què bù fǎn zhāo jǐ huò?
正說話處,有一個小和尚名喚廣智,出頭道:「公公,要得長遠也容易。」老僧聞言,就歡喜起來道:「我兒,你有甚麼高見?」廣智道:「那唐僧兩個是走路的人,辛苦之甚,如今已睡着了。我們想幾個有力量的,拿了槍刀,打開禪堂,將他殺了,把屍首埋在後園,只我一家知道,卻又謀了他的白馬、行囊,卻把那袈裟留下,以為傳家之寶,豈非子孫長久之計耶?」老和尚見說,滿心歡喜,卻才揩了眼淚道:「好!好!好!此計絕妙!」即便收拾槍刀。內中又有一個小和尚,名喚廣謀,就是那廣智的師弟,上前來道:「此計不妙。若要殺他,須要看看動靜。那個白臉的似易,那個毛臉的似難。萬一殺他不得,卻不反招己禍?
wǒ yǒu yī gè bù dòng dāo qiāng zhī fǎ, bù zhī nǐ zūn yì rú hé? lǎo sēng dào: wǒ ér, nǐ yǒu hé fǎ? guǎng móu dào: yī xiǎo sūn zhī jiàn, rú jīn huàn jù dōng shān dà xiǎo fáng tóu, měi rén yào gān chái yī shù, shě le nà sān jiān chán táng, fàng qǐ huǒ lái, jiào tā yù zǒu wú mén, lián mǎ yī huǒ fén zhī. jiù shì shān qián shān hòu rén jiā kàn jiàn, zhǐ shuō shì tā zì bù xiǎo xīn, zǒu le huǒ, jiāng wǒ chán táng dōu shāo le. nà liǎng gè hé shàng, què bù dōu shāo sǐ? yòu hǎo yǎn rén ěr mù. jiā shā qǐ bú shì wǒ men chuán jiā zhī bǎo? nèi xiē hé shàng wén yán, wú bù huān xǐ, dōu dào: qiáng! qiáng! qiáng! cǐ jì gèng miào! gèng miào! suì jiào gè fáng tóu bān chái lái. āi!
我有一個不動刀槍之法,不知你尊意如何?」老僧道:「我兒,你有何法?」廣謀道:「依小孫之見,如今喚聚東山大小房頭,每人要乾柴一束,舍了那三間禪堂,放起火來,教他欲走無門,連馬一火焚之。就是山前山後人家看見,只說是他自不小心,走了火,將我禪堂都燒了。那兩個和尚,卻不都燒死?又好掩人耳目。袈裟豈不是我們傳家之寶?」那些和尚聞言,無不歡喜,都道:「強!強!強!此計更妙!更妙!」遂教各房頭搬柴來。唉!
zhè yī jì, zhèng shì nòng dé gè gāo shòu lǎo sēng gāi jǐn mìng, guān yīn chán yuàn huà wèi chén! yuán lái tā nà sì lǐ, yǒu qī bā shí gè fáng tóu, dà xiǎo yǒu èr bǎi yú zhòng. dāng yè yī yōng bān chái, bǎ gè chán táng qián qián hòu hòu sì miàn wéi rào bù tōng, ān pái fàng huǒ bù tí.
這一計,正是弄得個高壽老僧該盡命,觀音禪院化為塵!原來他那寺里,有七八十個房頭,大小有二百餘眾。當夜一擁搬柴,把個禪堂前前後後四面圍繞不通,安排放火不題。
què shuō sān zàng shī tú, ān xiē yǐ dìng. nà xíng zhě què shì gè líng hóu, suī rán shuì xià, zhǐ shì cún shén liàn qì, méng lóng zhe xǐng yǎn. hū tīng dé wài miàn bú zhù de rén zǒu, zhā zhā de chái xiǎng fēng shēng, tā xīn yí huò dào: cǐ shí yè jìng, rú hé yǒu rén xíng dé jiǎo bù zhī shēng?
卻說三藏師徒,安歇已定。那行者卻是個靈猴,雖然睡下,只是存神鍊氣,朦朧着醒眼。忽聽得外面不住的人走,揸揸的柴響風生,他心疑惑道:「此時夜靜,如何有人行得腳步之聲?
mò gǎn shì zéi dào, móu hài wǒ men de? tā jiù yī gǔ lǔ tiào qǐ, yù yào kāi mén chū kàn, yòu kǒng jīng xǐng shī fù. nǐ kàn tā nòng gè jīng shén, yáo shēn yī biàn, biàn zuò yī gè mì fēng ér, zhēn gè shì: kǒu tián wěi dú, yāo xì shēn qīng. chuān huā dù liǔ fēi rú jiàn, zhān xù xún xiāng shì luò xīng. xiǎo xiǎo wēi qū néng fù zhòng, xiāo xiāo báo chì huì chéng fēng. què zì chuán léng xià, zuān chū kàn fēn míng. zhǐ jiàn nà zhòng sēng men, bān chái yùn cǎo, yǐ wéi zhù chán táng fàng huǒ lī. xíng zhě àn xiào dào: guǒ yī wǒ shī fù zhī yán, tā yào hài wǒ men xìng mìng, móu wǒ de jiā shā, gù qǐ zhè děng dú xīn. wǒ dài yào ná gùn dǎ tā a, kě lián yòu bù jīn dǎ, yī dùn gùn dōu dǎ sǐ le, shī fù yòu guài wǒ xíng xiōng. bà, bà, bà! yǔ tā gè shùn shǒu qiān yáng, jiāng jì jiù jì, jiào tā zhù bù chéng bà! hǎo xíng zhě, yī jīn dǒu tiào shàng nán tiān mén lǐ, hǔ dé gè páng liú gǒu bì gōng shēn, mǎ zhào wēn guān kòng bèi, jù dào: bù hǎo le! bù hǎo le! nà nào tiān gōng de zhǔ zi yòu lái le! xíng zhě yáo zhuó shǒu dào: liè wèi miǎn lǐ xiū jīng, wǒ lái xún guǎng mù tiān wáng de. shuō bù liǎo, què yù tiān wáng zǎo dào, yíng zhe xíng zhě dào: jiǔ kuò, jiǔ kuò. qián wén dé guān yīn pú sà lái jiàn yù dì, jiè le sì zhí gōng cáo liù dīng liù jiǎ bìng jiē dì děng, bǎo hù táng sēng wǎng xī tiān qǔ jīng qù, shuō nǐ yǔ tā zuò le tú dì, jīn rì zěn me dé xián dào cǐ? xíng zhě dào: qiě xiū xù kuò. táng sēng lù yù dǎi rén, fàng huǒ shāo tā, shì zài wàn fēn jǐn jí, tè lái xún nǐ jiè pì huǒ zhào ér, jiù tā yī jiù. kuài xiē ná lái shǐ shǐ, jí kè fǎn shàng. tiān wáng dào: nǐ chà le, jì shì dǎi rén fàng huǒ, zhǐ gāi jiè shuǐ jiù tā, rú hé yào pì huǒ zhào? xíng zhě dào: nǐ nà lǐ xiǎo dé jiù lǐ. jiè shuǐ jiù zhī, què shāo bù qǐ lái, dào xiàng yīng le tā zhǐ shì jí cǐ zhào, hù zhù le táng sēng wú shāng, qí yú guǎn tā, jǐn tā shāo qù, kuài xiē kuài xiē! cǐ shí kǒng yǐ wú jí, mò wù le wǒ xià biān gàn shì! nà tiān wáng xiào dào: zhè hóu zi hái shì zhè děng qǐ bù shàn zhī xīn, zhǐ gù le zì jiā, jiù bù guǎn bié rén.
莫敢是賊盜,謀害我們的?」他就一骨魯跳起,欲要開門出看,又恐驚醒師父。你看他弄個精神,搖身一變,變做一個蜜蜂兒,真箇是:口甜尾毒,腰細身輕。穿花度柳飛如箭,粘絮尋香似落星。小小微軀能負重,囂囂薄翅會乘風。卻自椽棱下,鑽出看分明。只見那眾僧們,搬柴運草,已圍住禪堂放火哩。行者暗笑道:「果依我師父之言,他要害我們性命,謀我的袈裟,故起這等毒心。我待要拿棍打他啊,可憐又不禁打,一頓棍都打死了,師父又怪我行兇。罷,罷,罷!與他個順手牽羊,將計就計,教他住不成罷!」好行者,一筋斗跳上南天門裡,唬得個龐劉苟畢躬身,馬趙溫關控背,俱道:「不好了!不好了!那鬧天宮的主子又來了!」行者搖着手道:「列位免禮休驚,我來尋廣目天王的。」說不了,卻遇天王早到,迎着行者道:「久闊,久闊。前聞得觀音菩薩來見玉帝,借了四值功曹、六丁六甲並揭諦等,保護唐僧往西天取經去,說你與他做了徒弟,今日怎麼得閒到此?」行者道:「且休敘闊。唐僧路遇歹人,放火燒他,事在萬分緊急,特來尋你借辟火罩兒,救他一救。快些拿來使使,即刻返上。」天王道:「你差了,既是歹人放火,只該借水救他,如何要辟火罩?」行者道:「你那裡曉得就裡。借水救之,卻燒不起來,倒相應了他;只是藉此罩,護住了唐僧無傷,其餘管他,盡他燒去,快些快些!此時恐已無及,莫誤了我下邊幹事!」那天王笑道:「這猴子還是這等起不善之心,只顧了自家,就不管別人。」
xíng zhě dào: kuài zhe kuài zhe, mò yào diào zuǐ, hài le dà shì! nà tiān wáng bù gǎn bù jiè, suì jiāng zhào ér dì yǔ xíng zhě.
行者道:「快着快着,莫要調嘴,害了大事!」那天王不敢不借,遂將罩兒遞與行者。
xíng zhě ná le, àn zhe yún tóu, jìng dào chán táng fáng jí shàng, zhào zhù le táng sēng yǔ bái mǎ xíng lǐ, tā què qù nà hòu miàn lǎo hé shàng zhù de fāng zhàng fáng shàng tóu zuò, zhuó yì bǎo hù nà jiā shā. kàn nèi xiē rén fàng qǐ huǒ lái, tā zhuǎn niǎn jué niàn zhòu, wàng xùn dì shàng xī yī kǒu qì chuī jiāng qù, yī zhèn fēng qǐ, bǎ nà huǒ zhuǎn guā dé hōng hōng luàn zhe. hǎo huǒ! hǎo huǒ! dàn jiàn: hēi yān mò mò, hóng yàn téng téng. hēi yān mò mò, zhǎng kōng bù jiàn yì tiān xīng hóng yàn téng téng, dà dì yǒu guāng qiān lǐ chì. qǐ chū shí, zhuó zhuó jīn shé cì hòu lái, wēi wēi xuè mǎ. nán fāng sān chěng yīng xióng, huí lù dà shén shī fǎ lì. zào gān chái shāo liè huǒ xìng, shuō shén me suì rén zuān mù shú yóu mén qián piāo cǎi yàn, sài guò le lǎo zǔ kāi lú. zhèng shì nà wú qíng huǒ fā, zěn jìn zhè yǒu yì xíng xiōng, bù qù mǐ zāi, fǎn xíng zhù nüè. fēng suí huǒ shì, yàn fēi yǒu qiān zhàng yú gāo huǒ chèn fēng wēi, huī bèng shàng jiǔ xiāo yún wài. pīng pīng pāng pāng, hǎo biàn shì cán nián bào zhú pō pō lǎ lǎ, què jiù rú jūn zhōng pào shēng. shāo dé nà dāng chǎng fú xiàng mò néng táo, dōng yuàn jiā lán wú chù duǒ. shèng rú chì bì yè áo bīng, sài guò ē páng gōng nèi huǒ! zhè zhèng shì xīng xīng zhī huǒ, néng shāo wàn qǐng zhī tián. xū yú jiān, fēng kuáng huǒ shèng, bǎ yī zuò guān yīn yuàn, chù chù tōng hóng. nǐ kàn nà zhòng hé shàng, bān xiāng tái lóng, qiǎng zhuō duān guō, mǎn yuàn lǐ jiào kǔ lián tiān.
行者拿了,按着雲頭,徑到禪堂房脊上,罩住了唐僧與白馬、行李,他卻去那後面老和尚住的方丈房上頭坐,着意保護那袈裟。看那些人放起火來,他轉捻訣念咒,望巽地上吸一口氣吹將去,一陣風起,把那火轉颳得烘烘亂着。好火!好火!但見:黑煙漠漠,紅焰騰騰。黑煙漠漠,長空不見一天星;紅焰騰騰,大地有光千里赤。起初時,灼灼金蛇;次後來,威威血馬。南方三-逞英雄,回祿大神施法力。燥乾柴燒烈火性,說甚麼燧人鑽木;熟油門前飄彩焰,賽過了老祖開爐。正是那無情火發,怎禁這有意行兇,不去弭災,反行助虐。風隨火勢,焰飛有千丈余高;火趁風威,灰迸上九霄雲外。乒乒乓乓,好便似殘年爆竹;潑潑喇喇,卻就如軍中炮聲。燒得那當場佛象莫能逃,東院伽藍無處躲。勝如赤壁夜鏖兵,賽過阿房宮內火!這正是星星之火,能燒萬頃之田。須臾間,風狂火盛,把一座觀音院,處處通紅。你看那眾和尚,搬箱抬籠,搶桌端鍋,滿院裡叫苦連天。
sūn xíng zhě hù zhù le hòu biān fāng zhàng, pì huǒ zhào zhào zhù le qián miàn chán táng, qí yú qián hòu huǒ guāng dà fā, zhēn gè shì zhào tiān hóng yàn huī huáng, tòu bì jīn guāng zhào yào!
孫行者護住了後邊方丈,辟火罩罩住了前面禪堂,其餘前後火光大發,真箇是照天紅焰輝煌,透壁金光照耀!
bù qī huǒ qǐ zhī shí, jīng dòng le yī shān shòu guài. zhè guān yīn yuàn zhèng nán èr shí lǐ yuǎn jìn, yǒu zuò hēi fēng shān, shān zhōng yǒu yī gè hēi fēng dòng, dòng zhōng yǒu yī gè yāo jīng, zhèng zài shuì xǐng fān shēn, zhǐ jiàn nà chuāng mén tòu liàng, zhī dào shì tiān míng. qǐ lái kàn shí, què shì zhèng běi xià de huǒ guāng huǎng liàng, yāo jīng dà jīng dào: ya! zhè bì shì guān yīn yuàn lǐ shī le huǒ! zhè xiē hé shàng hǎo bù xiǎo xīn! wǒ kàn shí yǔ tā jiù yī jiù lái. hǎo yāo jīng, zòng qǐ yún tóu, jí zhì yān huǒ zhī xià, guǒ rán chōng tiān zhī huǒ, qián miàn diàn yǔ jiē kōng, liǎng láng yān huǒ fāng zhuó. tā dà zhuài bù, zhuàng jiāng jìn qù, zhèng hū huàn jiào qǔ shuǐ lái, zhǐ jiàn nà hòu fáng wú huǒ, fáng jí shàng yǒu yī rén fàng fēng. tā què qíng zhī rú cǐ, jí rù lǐ miàn kàn shí, jiàn nà fāng zhàng zhōng jiān yǒu xiē xiá guāng cǎi qì, tái àn shàng yǒu yī gè qīng zhān bāo fú. tā jiě kāi yī kàn, jiàn shì yī lǐng jǐn jiā shā, nǎi fú mén zhī yì bǎo. zhèng shì cái dòng rén xīn, tā yě bù jiù huǒ, tā yě bù jiào shuǐ, ná zhe nà jiā shā, chèn hōng dǎ jié, zhuāi huí yún bù, jìng zhuǎn dōng shān ér qù.
不期火起之時,驚動了一山獸怪。這觀音院正南二十里遠近,有座黑風山,山中有一個黑風洞,洞中有一個妖精,正在睡醒翻身,只見那窗門透亮,只道是天明。起來看時,卻是正北下的火光晃亮,妖精大驚道:「呀!這必是觀音院裡失了火!這些和尚好不小心!我看時與他救一救來。」好妖精,縱起雲頭,即至煙火之下,果然沖天之火,前面殿宇皆空,兩廊煙火方灼。他大拽步,撞將進去,正呼喚叫取水來,只見那後房無火,房脊上有一人放風。他卻情知如此,急入裡面看時,見那方丈中間有些霞光彩氣,台案上有一個青氈包袱。他解開一看,見是一領錦-袈裟,乃佛門之異寶。正是財動人心,他也不救火,他也不叫水,拿着那袈裟,趁哄打劫,拽回雲步,徑轉東山而去。
nà chǎng huǒ zhǐ shāo dào wǔ gēng tiān míng, fāng cái miè xī. nǐ kàn nà zhòng sēng men, chì chì jīng jīng, tí tí kū kū, dōu qù nà huī nèi xún tóng tiě, bō fǔ tàn, pū jīn yín. yǒu de zài qiáng kuāng lǐ, shān dā wō péng yǒu de chì bì gēn tóu, zhī guō zào fàn. jiào yuān jiào qū, luàn rǎng luàn nào bù tí.
那場火只燒到五更天明,方才滅息。你看那眾僧們,赤赤精精,啼啼哭哭,都去那灰內尋銅鐵,撥腐炭,撲金銀。有的在牆筐里,苫搭窩棚;有的赤壁根頭,支鍋造飯。叫冤叫屈,亂嚷亂鬧不題。
què shuō xíng zhě qǔ le pì huǒ zhào, yī jīn dǒu sòng shàng nán tiān mén, jiāo yǔ guǎng mù tiān wáng dào: xiè jiè! xiè jiè! tiān wáng shōu le dào: dà shèng zhì chéng le. wǒ zhèng chóu nǐ bù hái wǒ de bǎo bèi, wú chù xún tǎo, qiě xǐ jiù sòng lái yě. xíng zhě dào: lǎo sūn kě shì nà dāng miàn piàn wù zhī rén? zhè jiào zuò hǎo jiè hǎo hái, zài jiè bù nán. tiān wáng dào: xǔ jiǔ bù miàn, qǐng dào gōng shǎo zuò yī shí hé rú? xíng zhě dào: lǎo sūn bǐ zài qián bù tóng, làn bǎn dèng gāo tán kuò lùn liǎo rú jīn bǎo táng sēng, bù dé shēn xián. róng xù! róng xù! jí cí bié zhuì yún, yòu jiàn nà tài yáng xīng shàng, jìng lái dào chán táng qián, yáo shēn yī biàn, biàn zuò gè mì fēng ér, fēi jiāng jìn qù, xiàn le běn xiàng, kàn shí nà shī fù hái chén shuì lī. xíng zhě jiào dào: shī fù, tiān liàng le, qǐ lái bà. sān zàng cái xǐng jué, fān shēn dào: zhèng shì. chuān le yī fú, kāi mén chū lái, hū tái tóu zhǐ jiàn xiē dào bì hóng qiáng, bù jiàn le lóu tái diàn yǔ, dà jīng dào:
卻說行者取了辟火罩,一筋斗送上南天門,交與廣目天王道:「謝借!謝借!」天王收了道:「大聖至誠了。我正愁你不還我的寶貝,無處尋討,且喜就送來也。」行者道:「老孫可是那當面騙物之人?這叫做好借好還,再借不難。」天王道:「許久不面,請到宮少坐一時何如?」行者道:「老孫比在前不同,爛板凳高談闊論了;如今保唐僧,不得身閒。容敘!容敘!」急辭別墜雲,又見那太陽星上,徑來到禪堂前,搖身一變,變做個蜜蜂兒,飛將進去,現了本象,看時那師父還沉睡哩。行者叫道:「師父,天亮了,起來罷。」三藏才醒覺,翻身道:「正是。」穿了衣服,開門出來,忽抬頭只見些倒壁紅牆,不見了樓台殿宇,大驚道:
ya! zěn me zhè diàn yǔ jù wú? dōu shì hóng qiáng, hé yě? xíng zhě dào: nǐ hái zuò mèng lī! jīn yè zǒu le huǒ de. sān zàng dào: wǒ zěn bù zhī? xíng zhě dào: shì lǎo sūn hù le chán táng, jiàn shī fù nóng shuì, bù céng jīng dòng. sān zàng dào: nǐ yǒu běn shì hù le chán táng, rú hé jiù bù jiù bié fáng zhī huǒ? xíng zhě xiào dào: hǎo jiào shī fù dé zhī. guǒ rán yī nǐ zuó rì zhī yán, tā ài shàng wǒ men de jiā shā, suàn jì yào shāo shā wǒ men. ruò bú shì lǎo sūn zhī jué, dào rú jīn jiē chéng huī gǔ yǐ! sān zàng wén yán, hài pà dào: shì tā men fàng de huǒ me? xíng zhě dào: bú shì tā shì shuí? sān zàng dào: mò bú shì dài màn le nǐ, nǐ gān de zhè gè gōu dāng? xíng zhě dào: lǎo sūn shì zhè děng bèi lǎn zhī rén, gàn zhè děng bù liáng zhī shì? shí shí shì tā jiā fàng de. lǎo sūn jiàn tā xīn dú, guǒ shì bù céng yǔ tā jiù huǒ, zhǐ shì yǔ tā lüè lüè zhù xiē fēng de. sān zàng dào: tiān nà! tiān nà! huǒ qǐ shí, zhǐ gāi zhù shuǐ, zěn zhuǎn zhù fēng? xíng zhě dào: nǐ kě zhī gǔ rén yún, rén méi shāng hǔ xīn, hǔ méi shāng rén yì. tā bù nòng huǒ, wǒ zěn kěn nòng fēng? sān zàng dào: jiā shā hé zài? gǎn mò shì shāo huài le yě? xíng zhě dào: méi shì! méi shì! shāo bù huài! nà fàng jiā shā de fāng zhàng wú huǒ. sān zàng hèn dào: wǒ bù guǎn nǐ! dàn shì yǒu xiē ér shāng sǔn, wǒ zhǐ bǎ nà huà ér niàn dòng niàn dòng, nǐ jiù shì sǐ le! xíng zhě huāng le dào: shī fù, mò niàn! mò niàn! guǎn xún hái nǐ jiā shā jiù shì le. děng wǒ qù ná lái zǒu lù. sān zàng cái qiān zhe mǎ, xíng zhě tiāo le dān, chū le chán táng, jìng wǎng hòu fāng zhàng qù.
「呀!怎麼這殿宇俱無?都是紅牆,何也?」行者道:「你還做夢哩!今夜走了火的。」三藏道:「我怎不知?」行者道:「是老孫護了禪堂,見師父濃睡,不曾驚動。」三藏道:「你有本事護了禪堂,如何就不救別房之火?」行者笑道:「好教師父得知。果然依你昨日之言,他愛上我們的袈裟,算計要燒殺我們。若不是老孫知覺,到如今皆成灰骨矣!」三藏聞言,害怕道:「是他們放的火麼?」行者道:「不是他是誰?」三藏道:「莫不是怠慢了你,你乾的這個勾當?」行者道:「老孫是這等憊懶之人,幹這等不良之事?實實是他家放的。老孫見他心毒,果是不曾與他救火,只是與他略略助些風的。」三藏道:「天那!天那!火起時,只該助水,怎轉助風?」行者道:「你可知古人云,人沒傷虎心,虎沒傷人意。他不弄火,我怎肯弄風?」三藏道:「袈裟何在?敢莫是燒壞了也?」行者道:「沒事!沒事!燒不壞!那放袈裟的方丈無火。」三藏恨道:「我不管你!但是有些兒傷損,我只把那話兒念動念動,你就是死了!」行者慌了道:「師父,莫念!莫念!管尋還你袈裟就是了。等我去拿來走路。」三藏才牽着馬,行者挑了擔,出了禪堂,徑往後方丈去。
què shuō nèi xiē hé shàng, zhèng bēi qiè jiān, hū de kàn jiàn tā shī tú qiān mǎ tiāo dān ér lái, hǔ dé yī gè gè hún fēi pò sàn dào: yuān hún suǒ mìng lái le! xíng zhě hè dào: shén me yuān hún suǒ mìng? kuài hái wǒ jiā shā lái! zhòng sēng yī qí guì dǎo kòu tóu dào: yé yé ya!
卻說那些和尚,正悲切間,忽的看見他師徒牽馬挑擔而來,唬得一個個魂飛魄散道:「冤魂索命來了!」行者喝道:「甚麼冤魂索命?快還我袈裟來!」眾僧一齊跪倒叩頭道:「爺爺呀!
yuān yǒu yuān jiā, zhài yǒu zhài zhǔ. yào suǒ mìng bù gàn wǒ men shì, dōu shì guǎng móu yǔ lǎo hé shàng dìng jì hài nǐ de, mò wèn wǒ men tǎo mìng. xíng zhě duō de yī shēng dào: wǒ bǎ nǐ zhè xiē gāi sǐ de chù shēng! nà gè wèn nǐ tǎo shén me mìng! zhǐ ná jiā shā lái hái wǒ zǒu lù! qí jiān yǒu liǎng gè dǎn liàng dà de hé shàng dào: lǎo yé, nǐ men zài chán táng lǐ yǐ shāo sǐ le, rú jīn yòu lái tǎo jiā shā, duān dì hái shì rén shì guǐ? xíng zhě xiào dào: zhè huǒ niè chù! nà lǐ yǒu shèn me huǒ lái? nǐ qù qián miàn kàn kàn chán táng, zài lái shuō huà! zhòng sēng men pá qǐ lái wǎng qián guān kàn, nà chán táng wài miàn dí mén chuāng shàn, gèng bù céng liáo zhuó le bàn fēn. zhòng rén sǒng jù, cái rèn dé sān zàng shì wèi shén sēng, xíng zhě shì zūn hù fǎ, yī qí shàng qián kòu tóu dào:
冤有冤家,債有債主。要索命不干我們事,都是廣謀與老和尚定計害你的,莫問我們討命。」行者咄的一聲道:「我把你這些該死的畜生!那個問你討甚麼命!只拿袈裟來還我走路!」其間有兩個膽量大的和尚道:「老爺,你們在禪堂里已燒死了,如今又來討袈裟,端的還是人是鬼?」行者笑道:「這伙孽畜!那裡有甚麼火來?你去前面看看禪堂,再來說話!」眾僧們爬起來往前觀看,那禪堂外面的門窗-扇,更不曾燎灼了半分。眾人悚懼,才認得三藏是位神僧,行者是尊護法,一齊上前叩頭道:
wǒ děng yǒu yǎn wú zhū, bù shí zhēn rén xià jiè! nǐ de jiā shā zài hòu miàn fāng zhàng zhōng lǎo shī zǔ chù lī. sān zàng xíng guò le sān wǔ céng bài bì pò qiáng, jiē tàn bù yǐ. zhǐ jiàn fāng zhàng guǒ rán wú huǒ, zhòng sēng qiǎng rù lǐ miàn, jiào dào: gōng gōng! táng sēng nǎi shì shén rén, wèi zēng shāo sǐ, rú jīn fǎn hài le zì jǐ jiā dāng! chèn zǎo ná chū jiā shā, hái tā qù yě.
「我等有眼無珠,不識真人下界!你的袈裟在後面方丈中老師祖處哩。」三藏行過了三五層敗壁破牆,嗟嘆不已。只見方丈果然無火,眾僧搶入裡面,叫道:「公公!唐僧乃是神人,未曾燒死,如今反害了自己家當!趁早拿出袈裟,還他去也。」
yuán lái zhè lǎo hé shàng xún bù jiàn jiā shā, yòu shāo le běn sì de fáng wū, zhèng zài wàn fēn fán nǎo jiāo zào zhī chù, yī wén cǐ yán, zěn gǎn dá yīng? yīn xún sī wú jì, jìn tuì wú fāng, zhuāi kāi bù, gōng zhe yāo, wǎng nà qiáng shàng zhe shí zhuàng le yī tóu, kě lián zhǐ zhuàng dé nǎo pò xuè liú hún pò sàn, yān hóu qì duàn rǎn hóng shā! yǒu shī wèi zhèng, shī yuē: kān tàn lǎo nà xìng yú méng, wǎng zuò rén jiān yī shòu wēng. yù de jiā shā chuán yuǎn shì, qǐ zhī fú bǎo bù fán tóng! dàn jiāng róng yì wèi zhǎng jiǔ, dìng shì xiāo tiáo qǔ bài gōng. guǎng zhì guǎng móu chéng shén yòng? sǔn rén lì jǐ yī chǎng kōng! huāng de gè zhòng sēng kū dào: shī gōng yǐ zhuàng shā le, yòu bù jiàn jiā shā, zěn shēng shì hǎo? xíng zhě dào: xiǎng shì rǔ děng dào cáng qǐ yě! dōu chū lái! kāi jù huā míng shǒu běn, děng lǎo sūn zhú yī chá diǎn! nà shàng xià fáng de yuàn zhǔ, jiāng běn sì hé shàng tóu tuó xìng tóng dào rén jǐn xíng kāi jù shǒu běn èr zhāng, dà xiǎo rén děng, gòng jì èr bǎi sān shí míng. xíng zhě qǐng shī fù gāo zuò, tā què yī yī cóng tóu chàng míng sōu jiǎn, dōu yào jiě fàng yī jīn, fēn míng diǎn guò, gèng wú jiā shā. yòu jiāng nà gè fáng tóu bān qiǎng chū qù de xiāng lóng wù jiàn, cóng tóu xì xì xún biàn, nà lǐ dé yǒu zōng jī. sān zàng xīn zhōng fán nǎo, ào hèn xíng zhě bù jǐn, què zuò zài shàng miàn niàn dòng nà zhòu. xíng zhě pū de diē dǎo zài dì, bào zhe tóu, shí fēn nán jìn, zhǐ jiào mò niàn!
原來這老和尚尋不見袈裟,又燒了本寺的房屋,正在萬分煩惱焦燥之處,一聞此言,怎敢答應?因尋思無計,進退無方,拽開步,躬着腰,往那牆上着實撞了一頭,可憐只撞得腦破血流魂魄散,咽喉氣斷染紅沙!有詩為證,詩曰:堪嘆老衲性愚蒙,枉作人間一壽翁。欲得袈裟傳遠世,豈知佛寶不凡同!但將容易為長久,定是蕭條取敗功。廣智廣謀成甚用?損人利己一場空!慌得個眾僧哭道:「師公已撞殺了,又不見袈裟,怎生是好?」行者道:「想是汝等盜藏起也!都出來!開具花名手本,等老孫逐一查點!」那上下房的院主,將本寺和尚、頭陀、幸童、道人盡行開具手本二張,大小人等,共計二百三十名。行者請師父高坐,他卻一一從頭唱名搜檢,都要解放衣襟,分明點過,更無袈裟。又將那各房頭搬搶出去的箱籠物件,從頭細細尋遍,那裡得有蹤跡。三藏心中煩惱,懊恨行者不盡,卻坐在上面念動那咒。行者撲的跌倒在地,抱着頭,十分難禁,只教「莫念!
mò niàn! guǎn xún hái le jiā shā! nà zhòng sēng jiàn le, yī gè gè zhàn jīng jīng de, shàng qián guì xià quàn jiě, sān zàng cái hé kǒu bù niàn. xíng zhě yī gǔ lǔ tiào qǐ lái, ěr duǒ lǐ chè chū tiě bàng, yào dǎ nèi xiē hé shàng, bèi sān zàng hē zhù dào: zhè hóu tóu! nǐ tóu tòng hái bù pà, hái yào wú lǐ? xiū dòng shǒu! qiě mò shāng rén! zài yǔ wǒ shěn wèn yī wèn! zhòng sēng men kē tóu lǐ bài, āi gào sān zàng dào: lǎo yé ráo mìng! wǒ děng wěi shí de bù céng kàn jiàn. zhè dōu shì nà lǎo sǐ guǐ de bú shì. tā zuó wǎn kàn zhe nǐ de jiā shā, zhǐ kū dào gēng shēn shí hòu, kàn yě bù céng gǎn kàn, sī liang yào tú zhǎng jiǔ, zuò gè chuán jiā zhī bǎo, shè jì dìng cè, yào shāo shā lǎo yé. zì huǒ qǐ zhī hòu, kuáng fēng dà zuò, gè rén zhǐ gù jiù huǒ, bān qiǎng wù jiàn, gèng bù zhī jiā shā qù xiàng.
莫念!管尋還了袈裟!」那眾僧見了,一個個戰兢兢的,上前跪下勸解,三藏才合口不念。行者一骨魯跳起來,耳朵里掣出鐵棒,要打那些和尚,被三藏喝住道:「這猴頭!你頭痛還不怕,還要無禮?休動手!且莫傷人!再與我審問一問!」眾僧們磕頭禮拜,哀告三藏道:「老爺饒命!我等委實的不曾看見。這都是那老死鬼的不是。他昨晚看着你的袈裟,只哭到更深時候,看也不曾敢看,思量要圖長久,做個傳家之寶,設計定策,要燒殺老爺。自火起之候,狂風大作,各人只顧救火,搬搶物件,更不知袈裟去向。」
xíng zhě dà nù, zǒu jìn fāng zhàng wū lǐ, bǎ nà chù sǐ guǐ shī shǒu tái chū, xuǎn bō le xì kàn, hún shēn gèng wú nà jiàn bǎo bèi, jiù bǎ gè fāng zhàng jué dì sān chǐ, yě wú zōng yǐng. xíng zhě cǔn liàng bàn shǎng, wèn dào: nǐ zhè lǐ kě yǒu shèn me yāo guài chéng jīng me? yuàn zhǔ dào:
行者大怒,走進方丈屋裡,把那觸死鬼屍首抬出,選剝了細看,渾身更無那件寶貝,就把個方丈掘地三尺,也無蹤影。行者忖量半晌,問道:「你這裡可有甚麼妖怪成精麼?」院主道:
lǎo yé bù wèn, mò xiǎng dé zhī. wǒ zhè lǐ zhèng dōng nán yǒu zuò hēi fēng shān, hēi fēng dòng nèi yǒu yī gè hēi dài wáng. wǒ zhè lǎo sǐ guǐ cháng yǔ tā jiǎng dào, tā biàn shì gè yāo jīng. bié wú shén wù. xíng zhě dào: nà shān lí cǐ yǒu duō yuǎn jìn? yuàn zhǔ dào: zhǐ yǒu èr shí lǐ, nà wàng jiàn shān tóu de jiù shì. xíng zhě xiào dào: shī fù fàng xīn, bù xū jiǎng le, yí dìng shì nà hēi guài tōu qù wú yí. sān zàng dào: tā nà xiāng lí cǐ yǒu èr shí lǐ, rú hé jiù duàn dé shì tā? xíng zhě dào: nǐ bù céng jiàn yè jiān nà huǒ, guāng téng wàn lǐ, liàng tòu sān tiān, qiě xiū shuō èr shí lǐ, jiù shì èr bǎi lǐ yě zhào jiàn le! zuò dìng shì tā jiàn huǒ guāng yào, chèn zhe jī huì, àn àn de lái dào zhè lǐ, kàn jiàn wǒ men jiā shā shì jiàn bǎo bèi, bì rán chèn hōng lǔ qù yě. děng lǎo sūn qù xún tā yī xún. sān zàng dào: nǐ qù le shí, wǒ què hé yǐ?
「老爺不問,莫想得知。我這裡正東南有座黑風山,黑風洞內有一個黑大王。我這老死鬼常與他講道,他便是個妖精。別無甚物。」行者道:「那山離此有多遠近?」院主道:「只有二十里,那望見山頭的就是。」行者笑道:「師父放心,不須講了,一定是那黑怪偷去無疑。」三藏道:「他那廂離此有二十里,如何就斷得是他?」行者道:「你不曾見夜間那火,光騰萬里,亮透三天,且休說二十里,就是二百里也照見了!坐定是他見火光-耀,趁着機會,暗暗的來到這裡,看見我們袈裟是件寶貝,必然趁哄擄去也。等老孫去尋他一尋。」三藏道:「你去了時,我卻何倚?」
xíng zhě dào: zhè gè fàng xīn, àn zhōng zì yǒu shén líng bǎo hù, míng zhōng děng wǒ jiào nèi xiē hé shàng fú shì. jí huàn zhòng hé shàng guò lái dào: rǔ děng zhe jǐ gè qù mái nà lǎo guǐ, zhe jǐ gè fú shì wǒ shī fù, kān shǒu wǒ bái mǎ! zhòng sēng lǐng nuò. xíng zhě yòu dào: rǔ děng mò shùn kǒu ér dá yīng, děng wǒ qù le, nǐ jiù bù lái fèng chéng. kàn shī fù de, yào yí yán yuè sè yǎng bái mǎ de, yào shuǐ cǎo diào yún. jiǎ yǒu yī háo ér chà le, zhào yī zhè gè yàng gùn, yǔ nǐ men kàn kàn! tā chè chū gùn zi, zhào nà huǒ shāo de zhuān qiáng pū de yī xià, bǎ nà qiáng dǎ dé fěn suì, yòu zhèn dào le yǒu qī bā céng qiáng. zhòng sēng jiàn le, gè gè gǔ ruǎn shēn má, guì zhe kē tóu dī lèi dào: yé yé kuān xīn qián qù, wǒ děng jié lì qián xīn, gòng fèng lǎo yé, jué bù gǎn yī háo dài màn! hǎo xíng zhě, jí zòng jīn dǒu yún, jìng shàng hēi fēng shān, xún zhǎo zhè jiā shā. zhèng shì nà: jīn chán qiú zhèng chū jīng jī, zhàng xī tóu xī shè cuì wēi. hǔ bào láng chóng xíng chù yǒu, gōng shāng shì kè jiàn shí xī. lù féng yì guó yú sēng dù, quán zhàng qí tiān dà shèng wēi. huǒ fā fēng shēng chán yuàn fèi, hēi xióng yè dào jǐn yī. bì jìng cǐ qù bù zhī jiā shā yǒu wú, jí xiōng rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě
行者道:「這個放心,暗中自有神靈保護,明中等我叫那些和尚伏侍。」即喚眾和尚過來道:「汝等着幾個去埋那老鬼,着幾個伏侍我師父,看守我白馬!」眾僧領諾。行者又道:「汝等莫順口兒答應,等我去了,你就不來奉承。看師父的,要怡顏悅色;養白馬的,要水草調勻。假有一毫兒差了,照依這個樣棍,與你們看看!」他掣出棍子,照那火燒的磚牆撲的一下,把那牆打得粉碎,又震倒了有七八層牆。眾僧見了,個個骨軟身麻,跪着磕頭滴淚道:「爺爺寬心前去,我等竭力虔心,供奉老爺,決不敢一毫怠慢!」好行者,急縱筋斗雲,徑上黑風山,尋找這袈裟。正是那:金禪求正出京畿,仗錫投西涉翠微。虎豹狼蟲行處有,工商士客見時稀。路逢異國愚僧妒,全仗齊天大聖威。火發風生禪院廢,黑熊夜盜錦-衣。畢竟此去不知袈裟有無,吉凶如何,且聽下回分解——