hái shòu shēng táng wáng zūn shàn guǒ dù gū hún xiāo yǔ zhèng kōng mén
还受生唐王遵善果 度孤魂萧瑀正空门
shī yuē: bǎi suì guāng yīn shì shuǐ liú, yī shēng shì yè děng fú ōu. zuó cháo miàn shàng táo huā sè, jīn rì tou biān xuě piàn fú. bái yǐ zhèn cán fāng shì huàn, zǐ guī shēng qiè xiǎng huí tóu. gǔ lái yīn néng yán shòu, shàn bù qiú lián tiān zì zhōu. què shuō táng tài zōng suí zhe cuī pàn guān zhū tài wèi, zì tuō le yuān jiā zhài zhǔ, qián jìn duō shí, què lái dào" liù dào lún huí" zhī suǒ, yòu jiàn nà téng yún de shēn pī xiá pèi, shòu de yāo guà jīn yú, sēng ní dào sú, zǒu shòu fēi qín, chī mèi wǎng liǎng, tāo tāo dōu bēn zǒu nà lún huí zhī xià, gè jìn qí dào. táng wáng wèn yuē:" cǐ yì hé rú?" pàn guān dào:" bì xià míng xīn jiàn xìng, shì bì jì le, chuán yǔ yáng jiān rén zhī.
诗曰:百岁光陰似水流,一生事业等浮沤。昨朝面上桃花色,今日头边雪片浮。白蚁阵残方是幻,子规声切想回头。古来陰能延寿,善不求怜天自周。却说唐太宗随着崔判官、朱太尉,自脱了冤家债主,前进多时,却来到“六道轮回”之所,又见那腾云的身披霞帔,受-的腰挂金鱼,僧尼道俗,走兽飞禽,魑魅魍魉,滔滔都奔走那轮回之下,各进其道。唐王问曰:“此意何如?”判官道:“陛下明心见性,是必记了,传与阳间人知。
zhè huàn zuò liù dào lún huí: xíng shàn de shēng huà xiān dào, jìn zhōng de chāo shēng guì dào, xíng xiào de zài shēng fú dào, gōng píng de hái shēng rén dào, jī dé de zhuǎn shēng fù dào, è dú de chén lún guǐ dào." táng wáng tīng shuō, diǎn tóu tàn yuē:" shàn zāi, zhēn shàn zāi! zuò shàn guǒ wú zāi! shàn xīn cháng qiē qiē, shàn dào dà kāi kāi. mò jiào xìng è niàn, shì bì shǎo diāo guāi. xiū yán bù bào yìng, shén guǐ yǒu ān pái." pàn guān sòng táng wáng zhí zhì nà chāo shēng guì dào mén, bài hū táng wáng dào:
这唤做六道轮回:行善的升化仙道,尽忠的超生贵道,行孝的再生福道,公平的还生人道,积德的转生富道,恶毒的沉沦鬼道。”唐王听说,点头叹曰:“善哉,真善哉!作善果无灾!善心常切切,善道大开开。莫教兴恶念,是必少刁乖。休言不报应,神鬼有安排。”判官送唐王直至那超生贵道门,拜呼唐王道:
" bì xià ā, cǐ jiān nǎi chū tóu zhī chù, xiǎo pàn gào huí, zhe zhū tài wèi zài sòng yī chéng." táng wáng xiè dào:" yǒu láo xiān shēng yuǎn shè." pàn guān dào:" bì xià dào yáng jiān, qiān wàn zuò gè shuǐ lù dà huì, chāo dù nà wú zhǔ de yuān hún, qiē wù wàng le. ruò shì yīn sī lǐ wú bào yuàn zhī shēng, yáng shì jiān fāng dé xiǎng tài píng zhī qìng. fán bǎi bù shàn zhī chù, jù kě yī yī gǎi guò, pǔ yù shì rén wéi shàn, guǎn jiào nǐ hòu dài mián cháng, jiāng shān yǒng gù." táng wáng yī yī zhǔn zòu, cí le cuī pàn guān, suí zhe zhū tài wèi, tóng rù mén lái. nà tài wèi jiàn mén lǐ yǒu yī pǐ hǎi liú mǎ, ān qí bèi, jí qǐng táng wáng shàng mǎ, tài wèi zuǒ yòu fú chí. mǎ xíng rú jiàn, zǎo dào le wèi shuǐ hé biān, zhī jiàn nà shuǐ miàn shàng yǒu yī duì jīn sè lǐ yú zài hé lǐ fān bō tiào dòu.
“陛下呵,此间乃出头之处,小判告回,着朱太尉再送一程。”唐王谢道:“有劳先生远涉。”判官道:“陛下到阳间,千万做个水陆大会,超度那无主的冤魂,切勿忘了。若是陰司里无报怨之声,阳世间方得享太平之庆。凡百不善之处,俱可一一改过,普谕世人为善,管教你后代绵长,江山永固。”唐王一一准奏,辞了崔判官,随着朱太尉,同入门来。那太尉见门里有一匹海骝马,鞍-齐备,急请唐王上马,太尉左右扶持。马行如箭,早到了渭水河边,只见那水面上有一对金色鲤鱼在河里翻波跳斗。
táng wáng jiàn le xīn xǐ, dōu mǎ tān kàn bù shě, tài wèi dào:" bì xià, zǎn dòng xiē, chèn zǎo gǎn shí chén jìn chéng qù yě." nà táng wáng zhǐ guǎn tān kàn, bù kěn qián xíng, bèi tài wèi cuō zhe jiǎo, gāo hū dào:" hái bù zǒu, děng shén!" pū de yī shēng, wàng nà wèi hé tuī xià mǎ qù, què jiù tuō le yīn sī, jìng huí yáng shì.
唐王见了心喜,兜马贪看不舍,太尉道:“陛下,趱动些,趁早赶时辰进城去也。”那唐王只管贪看,不肯前行,被太尉撮着脚,高呼道:“还不走,等甚!”扑的一声,望那渭河推下马去,却就脱了陰司,径回阳世。
què shuō nà táng cháo jià xià yǒu xú mào gōng qín shū bǎo hú jìng dé duàn zhì xián mǎ sān bǎo chéng yǎo jīn gāo shì lián yú shì nán fáng xuán líng dù rú huì xiāo fù yì zhāng dào yuán zhāng shì héng wáng děng liǎng bān wén wǔ, jù bǎo zhe nà dōng gōng tài zǐ yǔ huáng hòu pín fēi gōng é shì zhǎng, dōu zài nà bái hǔ diàn shàng jǔ āi, yī bì xiāng yì chuán āi zhào, yào xiǎo yù tiān xià, yù fú tài zǐ dēng jī. shí yǒu wèi zhēng zài páng dào:" liè wèi qiě zhù, bù kě! bù kě! jiǎ ruò jīng dòng zhōu xiàn, kǒng shēng bù cè. qiě zài àn hòu yī rì, wǒ zhǔ bì huán hún yě."
却说那唐朝驾下有徐茂功、秦叔宝、胡敬德、段志贤、马三宝、程咬金、高士廉、虞世南、房玄龄、杜如晦、萧-、傅奕、张道源、张士衡、王-等两班文武,俱保着那东宫太子与皇后、嫔妃、宫娥、侍长,都在那白虎殿上举哀,一壁厢议传哀诏,要晓谕天下,欲扶太子登基。时有魏征在旁道:“列位且住,不可!不可!假若惊动州县,恐生不测。且再按候一日,我主必还魂也。”
xià biān shǎn shàng xǔ jìng zōng dào:" wèi chéng xiàng yán zhī shén miù. zì gǔ yún pō shuǐ nán shōu, rén shì bù fǎn, nǐ zěn me hái shuō zhè děng xū yán, huò luàn rén xīn, shì hé dào lǐ!" wèi zhēng dào:
下边闪上许敬宗道:“魏丞相言之甚谬。自古云泼水难收,人逝不返,你怎么还说这等虚言,惑乱人心,是何道理!”魏征道:
" bù mán xǔ xiān shēng shuō, xià guān zì yòu dé shòu xiān shù, tuī suàn zuì míng, guǎn qǔ bì xià bù sǐ." zhèng jiǎng chù, zhǐ tīng dé guān zhōng lián shēng dà jiào dào:" shā wǒ yé! shā wǒ yé" hǔ dé gè wén guān wǔ jiàng xīn huāng, huáng hòu pín fēi dǎn zhàn. yí gè gè miàn rú qiū hòu huáng sāng yè, yāo shì chūn qián nèn liǔ tiáo. chǔ jūn jiǎo ruǎn, nán fú sàng zhàng jǐn āi yí shì zhǎng hún fēi, zěn dài liáng guān zūn xiào lǐ? pín fēi dǎ diē, cǎi nǚ yī xié. pín fēi dǎ diē, què rú kuáng fēng chuī dǎo bài fú róng cǎi nǚ yī xié, hǎo sì zhòu yǔ chōng wāi jiāo hàn dàn. zhòng chén sǒng jù, gǔ ruǎn jīn má. zhàn zhàn jīng jīng, chī chī yǎ yǎ. bǎ yī zuò bái hǔ diàn què xiàng duàn liáng qiáo, nào sàng tái jiù rú dǎo tā sì. cǐ shí zhòng gōng rén zǒu dé jīng guāng, nà gè gǎn jìn líng fú jiù. duō kuī le zhèng zhí de xú mào gōng, lǐ liè de wèi chéng xiàng, yǒu dǎn liàng de qín qióng, tè měng zhuàng de jìng dé, shàng qián lái fú zhe guān cái, jiào dào:" bì xià yǒu shèn me fàng bu xià xīn chù, shuō yǔ wǒ děng, bú yào nòng guǐ, jīng hài le juàn zú." wèi zhēng dào:" bú shì nòng guǐ, cǐ nǎi bì xià huán hún yě. kuài qǔ qì xiè lái!" dǎ kāi guān gài, guǒ jiàn tài zōng zuò zài lǐ miàn, hái jiào" sǐ wǒ le! shì shuí jiù lāo?" mào gōng děng shàng qián fú qǐ dào:" bì xià sū xǐng mò pà, chén děng dōu zài cǐ hù jià lī." táng wáng fāng cái kāi yǎn dào:" zhèn shì cái hǎo kǔ, duǒ guò yīn sī è guǐ nán, yòu zāo shuǐ miàn sàng shēn zāi." zhòng chén dào:" bì xià kuān xīn wù jù, yǒu shèn shuǐ zāi lái?"
“不瞒许先生说,下官自幼得授仙术,推算最明,管取陛下不死。”正讲处,只听得棺中连声大叫道:“-杀我耶!-杀我耶”唬得个文官武将心慌,皇后嫔妃胆战。一个个面如秋后黄桑叶,腰似春前嫩柳条。储君脚软,难扶丧杖尽哀仪;侍长魂飞,怎戴梁冠遵孝礼?嫔妃打跌,彩女欹斜。嫔妃打跌,却如狂风吹倒败芙蓉;彩女欹斜,好似骤雨冲歪娇菡萏。众臣悚惧,骨软筋麻。战战兢兢,痴痴痖痖。把一座白虎殿却象断梁桥,闹丧台就如倒塌寺。此时众宫人走得精光,那个敢近灵扶柩。多亏了正直的徐茂功,理烈的魏丞相,有胆量的秦琼,忒猛撞的敬德,上前来扶着棺材,叫道:“陛下有甚么放不下心处,说与我等,不要弄鬼,惊骇了眷族。”魏征道:“不是弄鬼,此乃陛下还魂也。快取器械来!”打开棺盖,果见太宗坐在里面,还叫“-死我了!是谁救捞?”茂功等上前扶起道:“陛下苏醒莫怕,臣等都在此护驾哩。”唐王方才开眼道:“朕适才好苦,躲过陰司恶鬼难,又遭水面丧身灾。”众臣道:“陛下宽心勿惧,有甚水灾来?”
táng wáng dào:" zhèn qí zhe mǎ, zhèng xíng zhì wèi shuǐ hé biān, jiàn shuāng tóu yú xì, bèi zhū tài wèi qī xīn, jiāng zhèn tuī xià mǎ lái, diē luò hé zhōng, jī hū sǐ." wèi zhēng dào:" bì xià guǐ qì shàng wèi jiě." jí zhe tài yī yuàn jìn ān shén dìng pò tāng yào, yòu ān pái zhōu shàn. lián fú yī èr cì, fāng cái fǎn běn huán yuán, zhī dé rén shì. yī jì táng wáng sǐ qù, yǐ sān zhòu yè, fù huí yáng jiān wèi jūn. shī yuē: wàn gǔ jiāng shān jǐ biàn gēng, lì lái shù dài bài hé chéng. zhōu qín hàn jìn duō qí shì, shuí shì táng wáng sǐ fù shēng? dāng rì tiān sè yǐ wǎn, zhòng chén qǐng wáng guī qǐn, gè gè sàn qì. cì zǎo, tuō què xiào yī, huàn le cǎi fú, yí gè gè hóng páo wū mào, yí gè gè zǐ shòu jīn zhāng, zài nà cháo mén wài děng hòu xuān zhào.
唐王道:“朕骑着马,正行至渭水河边,见双头鱼戏,被朱太尉欺心,将朕推下马来,跌落河中,几乎-死。”魏征道:“陛下鬼气尚未解。”急着太医院进安神定魄汤药,又安排粥膳。连服一二次,方才反本还原,知得人事。一计唐王死去,已三昼夜,复回阳间为君。诗曰:万古江山几变更,历来数代败和成。周秦汉晋多奇事,谁似唐王死复生?当日天色已晚,众臣请王归寝,各各散讫。次早,脱却孝衣,换了彩服,一个个红袍乌帽,一个个紫绶金章,在那朝门外等候宣召。
què shuō tài zōng zì fú le ān shén dìng pò zhī jì, lián jìn le shù cì zhōu tāng, bèi zhòng chén fú rù qǐn shì, yī yè wěn shuì, bǎo yǎng jīng shén, zhí zhì tiān míng fāng qǐ, dǒu sǒu wēi yí, nǐ kàn tā zěn shēng dǎ bàn dài yī dǐng chōng tiān guān, chuān yī lǐng zhě huáng páo. xì yī tiáo lán tián bì yù dài, tà yī duì chuàng yè wú yōu lǚ. mào táng táng, sài guò dāng cháo wēi liè liè, zhòng xìng jīn rì. hǎo yí gè qīng píng yǒu dào de dà táng wáng, qǐ sǐ huí shēng de lǐ bì xià! táng wáng shàng jīn luán bǎo diàn, jù jí liǎng bān wén wǔ, shān hū yǐ bì, yī pǐn fēn bān. zhǐ tīng dé chuán zhǐ dào:
却说太宗自服了安神定魄之剂,连进了数次粥汤,被众臣扶入寝室,一夜稳睡,保养精神,直至天明方起,抖擞威仪,你看他怎生打扮;戴一顶冲天冠,穿一领赭黄袍。系一条蓝田碧玉带,踏一对创业无忧履。貌堂堂,赛过当朝;威烈烈,重兴今日。好一个清平有道的大唐王,起死回生的李陛下!唐王上金銮宝殿,聚集两班文武,山呼已毕,依品分班。只听得传旨道:
" yǒu shì chū bān lái zòu, wú shì tuì cháo." nà dōng xiāng shǎn guò xú mào gōng wèi zhēng wáng dù rú huì fáng xuán líng yuán tiān gāng lǐ chún fēng xǔ jìng zōng děng, xī xiāng shǎn guò yīn kāi shān liú hóng jī mǎ sān bǎo duàn zhì xián chéng yǎo jīn qín shū bǎo hú jìng dé xuē rén guì děng, yī qí shàng qián, zài bái yù jiē qián fǔ fú qǐ zòu dào:" bì xià qián cháo yī mèng, rú hé xǔ jiǔ fāng jué?" tài zōng dào:" rì qián jiē dé wèi zhēng shū, zhèn jué shén hún chū diàn, zhī jiàn yǔ lín jūn qǐng zhèn chū liè. zhèng xíng shí, rén mǎ wú zōng, yòu jiàn nà xiān jūn fù wáng yǔ xiān xiōng dì zhēng rǎng.
“有事出班来奏,无事退朝。”那东厢闪过徐茂功、魏征、王-、杜如晦、房玄龄、袁天罡、李淳风、许敬宗等,西厢闪过殷开山、刘洪基、马三宝、段志贤、程咬金、秦叔宝、胡敬德、薛仁贵等,一齐上前,在白玉阶前俯伏启奏道:“陛下前朝一梦,如何许久方觉?”太宗道:“日前接得魏征书,朕觉神魂出殿,只见羽林军请朕出猎。正行时,人马无踪,又见那先君父王与先兄弟争嚷。
zhèng nán jiě chù, jiàn yī rén wū mào zào páo, nǎi shì pàn guān cuī , hē tuì xiān xiōng dì, zhèn jiāng wèi zhēng shū chuán dì yǔ tā. zhèng kàn shí, yòu jiàn qīng yī zhě, zhí zhuàng fān, yǐn zhèn rù nèi, dào sēn luó diàn shàng, yǔ shí dài yán wáng xù zuò. tā shuō nà jīng hé lóng wū gào wǒ xǔ jiù zhuǎn shā zhī shì, shì zhèn jiāng qián yán chén jù yī biàn. tā shuō yǐ sān cáo duì guò àn le, jí mìng qǔ shēng sǐ wén bù, jiǎn kàn wǒ de yáng shòu. shí yǒu cuī pàn guān chuán shàng bù zǐ, yán wáng kàn le dào, guǎ rén yǒu sān shí sān nián tiān lù, cái guò de yī shí sān nián, hái gāi wǒ èr shí nián yáng shòu, jí zhe zhū tài wèi cuī pàn guān sòng zhèn huí lái. zhèn yǔ shí wáng zuò bié, yǔn le sòng tā guā guǒ xiè ēn. zì chū le sēn luó diàn, jiàn nà yīn sī lǐ, bù zhōng bù xiào fēi lǐ fēi yì zuó jiàn wǔ gǔ míng qī àn piàn dà dǒu xiǎo chèng jiān dào zhà wěi yíng xié qī wǎng zhī tú, shòu nèi xiē mó shāo chōng cuò zhī kǔ, jiān áo diào bō zhī xíng, yǒu qiān qiān wàn wàn, kàn zhī bù zú. yòu guò zhe wǎng sǐ chéng zhōng, yǒu wú shù de yuān hún. jǐn dōu shì liù shí sì chù yān chén de pàn zéi, qī shí èr chù cǎo kòu de hún líng, dǎng zhù le zhèn zhī lái lù. xìng kuī cuī pàn guān zuò bǎo, jiè dé hé nán xiāng lǎo ér de jīn yín yī kù, mǎi zhuǎn guǐ hún, fāng dé qián xíng. cuī pàn guān jiào zhèn huí yáng shì, qiān wàn zuò yī chǎng shuǐ lù dà huì, chāo dù nà wú zhǔ de gū hún, jiāng cǐ yán dīng níng fēn bié.
正难解处,见一人乌帽皂袍,乃是判官崔-,喝退先兄弟,朕将魏征书传递与他。正看时,又见青衣者,执幢幡,引朕入内,到森罗殿上,与十代阎王叙坐。他说那泾河龙诬告我许救转杀之事,是朕将前言陈具一遍。他说已三曹对过案了,急命取生死文簿,检看我的阳寿。时有崔判官传上簿子,阎王看了道,寡人有三十三年天禄,才过得一十三年,还该我二十年阳寿,即着朱太尉、崔判官、送朕回来。朕与十王作别,允了送他瓜果谢恩。自出了森罗殿,见那陰司里,不忠不孝、非礼非义、作践五谷、明欺暗骗、大斗小秤、奸盗诈伪、滢邪欺罔之徒,受那些磨烧舂锉之苦,煎熬吊剥之刑,有千千万万,看之不足。又过着枉死城中,有无数的冤魂。尽都是六十四处烟尘的叛贼,七十二处草寇的魂灵,挡住了朕之来路。幸亏崔判官作保,借得河南相老儿的金银一库,买转鬼魂,方得前行。崔判官教朕回阳世,千万作一场水陆大会,超度那无主的孤魂,将此言叮咛分别。
chū le nà liù dào lún huí zhī xià, yǒu zhū tài wèi qǐng zhèn shàng mǎ, fēi yě xiāng sì xíng dào wèi shuǐ hé biān, wǒ kàn jiàn nà shuǐ miàn shàng yǒu shuāng tóu yú xì. zhèng huān xǐ chù, tā jiāng wǒ cuō zhe jiǎo, tuī xià shuǐ zhōng, zhèn fāng dé huán hún yě." zhòng chén wén cǐ yán, wú bù chēng hè, suì cǐ biān xíng chuán bào, tiān xià gè fǔ xiàn guān yuán, shàng biǎo chēng qìng bù tí.
出了那六道轮回之下,有朱太尉请朕上马,飞也相似行到渭水河边,我看见那水面上有双头鱼戏。正欢喜处,他将我撮着脚,推下水中,朕方得还魂也。”众臣闻此言,无不称贺,遂此编行传报,天下各府县官员,上表称庆不题。
què shuō tài zōng yòu chuán zhǐ shè tiān xià zuì rén, yòu chá yù zhōng chóng fàn. shí yǒu shěn guān jiāng xíng bù jiǎo zhǎn zuì rén, chá yǒu sì bǎi yú míng chéng shàng. tài zōng fàng shè huí jiā, bài cí fù mǔ xiōng dì, tuō chǎn yǔ qīn qī zǐ zhí, míng nián jīn rì fù cáo, réng lǐng yīng de zhī zuì. zhòng fàn xiè ēn ér tuì. yòu chū xù gū bǎng wén, yòu chá gōng zhōng lǎo yòu cǎi nǚ gòng yǒu sān qiān rén, chū zhǐ pèi jūn. zì cǐ, nèi wài jù shàn, yǒu shī wèi zhèng, shī yuē: dà guó táng wáng ēn dé hóng, dào guò yáo shùn wàn mín fēng. sǐ qiú sì bǎi jiē lí yù, yuàn nǚ sān qiān fàng chū gōng. tiān xià duō guān chēng shàng shòu, cháo zhōng zhòng zǎi hè yuán lóng. shàn xīn yī niàn tiān yìng yòu, fú yīn yīng chuán shí qī zōng. tài zōng jì fàng gōng nǚ chū sǐ qiú yǐ bì, yòu chū yù zhì bǎng wén, biàn chuán tiān xià. bǎng yuē:" qián kūn hào dà, rì yuè zhào jiàn fēn míng yǔ zhòu kuān hóng, tiān dì bù róng jiān dǎng. shǐ xīn yòng shù, guǒ bào zhī zài jīn shēng shàn bù qiǎn qiú, huò fú xiū yán hòu shì. qiān bān qiǎo jì, bù rú běn fèn wéi rén wàn zhǒng qiáng tú, zěn shì suí yuán jié jiǎn. xīn xíng cí shàn, hé xū nǔ lì kàn jīng? yì yù sǔn rén, kōng dú rú lái yī cáng!"
却说太宗又传旨赦天下罪人,又查狱中重犯。时有审官将刑部绞斩罪人,查有四百余名呈上。太宗放赦回家,拜辞父母兄弟,托产与亲戚子侄,明年今日赴曹,仍领应得之罪。众犯谢恩而退。又出恤孤榜文,又查宫中老幼彩女共有三千人,出旨配军。自此,内外俱善,有诗为证,诗曰:大国唐王恩德洪,道过尧舜万民丰。死囚四百皆离狱,怨女三千放出宫。天下多官称上寿,朝中众宰贺元龙。善心一念天应佑,福荫应传十七宗。太宗既放宫女、出死囚已毕,又出御制榜文,遍传天下。榜曰:“乾坤浩大,日月照鉴分明;宇宙宽洪,天地不容奸党。使心用术,果报只在今生;善布浅求,获福休言后世。千般巧计,不如本分为人;万种强徒,怎似随缘节俭。心行慈善,何须努力看经?意欲损人,空读如来一藏!”
zì cǐ shí, gài tiān xià wú yī rén bù xíng shàn zhě. yī bì xiāng yòu chū zhāo xián bǎng, zhāo rén jìn guā guǒ dào yīn sī lǐ qù yī bì xiāng jiāng bǎo zàng kù jīn yín yī kù, chà è guó gōng hú jìng dé shàng hé nán kāi fēng fǔ, fǎng xiāng liáng huán zhài. bǎng zhāng shù rì, yǒu yī fù mìng jìn guā guǒ de xián zhě, běn shì jūn zhōu rén, xìng liú míng quán, jiā yǒu wàn guàn zhī zī. zhǐ yīn qī lǐ cuì lián zài mén shǒu bá jīn chāi zhāi sēng, liú quán mà le tā jǐ jù, shuō tā bù zūn fù dào, shàn chū guī mén. lǐ shì rěn qì bù guò, zì yì ér sǐ. piē xià yī shuāng ér nǚ nián yòu, zhòu yè bēi tí.
自此时,盖天下无一人不行善者。一壁厢又出招贤榜,招人进瓜果到陰司里去;一壁厢将宝藏库金银一库,差鄂国公胡敬德上河南开封府,访相良还债。榜张数日,有一赴命进瓜果的贤者,本是均州人,姓刘名全,家有万贯之资。只因妻李翠莲在门首拔金钗斋僧,刘全骂了他几句,说他不遵妇道,擅出闺门。李氏忍气不过,自缢而死。撇下一双儿女年幼,昼夜悲啼。
liú quán yòu bù rěn jiàn, wú nài, suì shě le xìng mìng, qì le jiā yuán, piē le ér nǚ, qíng yuàn yǐ sǐ jìn guā, jiāng huáng bǎng jiē le, lái jiàn táng wáng. wáng chuán zhǐ yì, jiào tā qù jīn tíng guǎn lǐ, tóu dǐng yī duì nán guā, xiù dài huáng qián, kǒu qín yào wù.
刘全又不忍见,无奈,遂舍了性命,弃了家缘,撇了儿女,情愿以死进瓜,将皇榜揭了,来见唐王。王传旨意,教他去金亭馆里,头顶一对南瓜,袖带黄钱,口噙药物。
nà liú quán guǒ fú dú ér sǐ, yì diǎn hún líng, dǐng zhe guā guǒ, zǎo dào guǐ mén guān shàng.
那刘全果服毒而死,一点魂灵,顶着瓜果,早到鬼门关上。
bǎ mén de guǐ shǐ hè dào:" nǐ shì shèn rén, gǎn lái cǐ chù?" liú quán dào:" wǒ fèng dà táng tài zōng huáng dì qīn chāi, tè jìn guā guǒ yǔ shí dài yán wáng shòu yòng de." nà guǐ shǐ xīn rán jiē yǐn. liú quán jìng zhì sēn luó bǎo diàn, jiàn le yán wáng, jiāng guā guǒ jìn shàng dào:" fèng táng wáng zhǐ yì, yuǎn jìn guā guǒ, yǐ xiè shí wáng kuān yòu zhī ēn." yán wáng dà xǐ dào:" hǎo yí gè yǒu xìn yǒu dé de tài zōng huáng dì!" suì cǐ shōu le guā guǒ. biàn wèn nà jìn guā de rén xìng míng, nà fāng rén shì, liú quán dào:" xiǎo rén shì jūn zhōu chéng mín jí, xìng liú míng quán. yīn qī lǐ shì yì sǐ, piē xià ér nǚ wú rén kān guǎn, xiǎo rén qíng yuàn shě jiā qì zǐ, juān qū bào guó, tè yǔ wǒ wáng jìn gòng guā guǒ, xiè zhòng dài wáng hòu ēn." shí wáng wén yán, jí mìng chá kān liú quán qī lǐ shì.
把门的鬼使喝道:“你是甚人,敢来此处?”刘全道:“我奉大唐太宗皇帝钦差,特进瓜果与十代阎王受用的。”那鬼使欣然接引。刘全径至森罗宝殿,见了阎王,将瓜果进上道:“奉唐王旨意,远进瓜果,以谢十王宽宥之恩。”阎王大喜道:“好一个有信有德的太宗皇帝!”遂此收了瓜果。便问那进瓜的人姓名,那方人氏,刘全道:“小人是均州城民籍,姓刘名全。因妻李氏缢死,撇下儿女无人看管,小人情愿舍家弃子,捐躯报国,特与我王进贡瓜果,谢众大王厚恩。”十王闻言,即命查勘刘全妻李氏。
nà guǐ shǐ sù qǔ lái zài sēn luó diàn xià, yǔ liú quán fū qī xiàng huì. sù bà qián yán, huí xiè shí wáng ēn yòu, nà yán wáng què jiǎn shēng sǐ bù zǐ kàn shí, tā fū qī men dōu yǒu dēng xiān zhī shòu, jí chà guǐ shǐ sòng huí. guǐ shǐ qǐ shàng dào:" lǐ cuì lián guī yīn rì jiǔ, shī shǒu wú cún, hún jiāng hé fù?" yán wáng dào:" táng yù mèi lǐ yù yīng, jīn gāi cù sǐ nǐ kě jiè tā shī shǒu, jiào tā huán hún qù yě." nà guǐ shǐ lǐng mìng, jí jiāng liú quán fū qī èr rén huán hún. dài dìng chū le yīn sī, nà yīn fēng rào rào, jìng dào le cháng ān dà guó, jiāng liú quán de hún líng, tuī rù jīn tíng guǎn lǐ jiāng cuì lián de líng hún, dài jìn huáng gōng nèi yuàn, zhī jiàn nà yù yīng gōng zhǔ, zhèng zài huā yīn xià, xú bù lǜ tái ér xíng, bèi guǐ shǐ pū gè mǎn huái, tuī dǎo zài dì, huó zhuō le tā hún, què jiāng cuì lián de hún líng, tuī rù yù yīng shēn nèi. guǐ shǐ huí zhuǎn yīn sī bù tí.
那鬼使速取来在森罗殿下,与刘全夫妻相会。诉罢前言,回谢十王恩宥,那阎王却检生死簿子看时,他夫妻们都有登仙之寿,急差鬼使送回。鬼使启上道:“李翠莲归陰日久,尸首无存,魂将何附?”阎王道:“唐御妹李玉英,今该促死;你可借他尸首,教他还魂去也。”那鬼使领命,即将刘全夫妻二人还魂。带定出了陰司,那陰风绕绕,径到了长安大国,将刘全的魂灵,推入金亭馆里;将翠莲的灵魂,带进皇宫内院,只见那玉英宫主,正在花陰下,徐步绿苔而行,被鬼使扑个满怀,推倒在地,活捉了他魂,却将翠莲的魂灵,推入玉英身内。鬼使回转陰司不题。
què shuō gōng yuàn zhōng de dà xiǎo shì bì, jiàn yù yīng diē sǐ, jí zǒu jīn luán diàn, bào yǔ sān gōng huáng hòu dào:" gōng zhǔ niáng niáng diē sǐ yě!" huáng hòu dà jīng, suí bào tài zōng, tài zōng wén yán diǎn tóu tàn yuē:" cǐ shì xìn yǒu zhī yě. zhèn céng wèn shí dài yán jūn:' lǎo yòu ān hū?' tā dào:' jù ān, dàn kǒng yù mèi shòu cù.' guǒ zhōng qí yán." hé gōng rén dōu lái bēi qiè, jǐn dào huā yīn xià kàn shí, zhī jiàn nà gōng zhǔ wēi wēi yǒu qì. táng wáng dào:" mò kū! mò kū!
却说宫院中的大小侍婢,见玉英跌死,急走金銮殿,报与三宫皇后道:“宫主娘娘跌死也!”皇后大惊,随报太宗,太宗闻言点头叹曰:“此事信有之也。朕曾问十代阎君:‘老幼安乎?’他道:‘俱安,但恐御妹寿促。’果中其言。”合宫人都来悲切,尽到花陰下看时,只见那宫主微微有气。唐王道:“莫哭!莫哭!
xiū jīng le tā." suì shàng qián jiāng yù shǒu fú qǐ tóu lái, jiào dào:" yù mèi sū xǐng sū xǐng."
休惊了他。”遂上前将御手扶起头来,叫道:“御妹苏醒苏醒。”
nà gōng zhǔ hū de fān shēn, jiào:" zhàng fū màn xíng, děng wǒ yī děng!" tài zōng dào:" yù mèi, shì wǒ děng zài cǐ." gōng zhǔ tái tóu zhēng yǎn guān kàn dào:" nǐ shì shuí rén, gǎn lái chě wǒ?"
那宫主忽的翻身,叫:“丈夫慢行,等我一等!”太宗道:“御妹,是我等在此。”宫主抬头睁眼观看道:“你是谁人,敢来扯我?”
tài zōng dào:" shì nǐ huáng xiōng huáng sǎo." gōng zhǔ dào:" wǒ nà lǐ dé gè shèn me huáng xiōng huáng sǎo! wǒ niáng jia xìng lǐ, wǒ de rú míng huàn zuò lǐ cuì lián, wǒ zhàng fū xìng liú míng quán, liǎng kǒu ér dōu shì jūn zhōu rén shì. yīn wèi wǒ sān ge yuè qián, bá jīn chāi zài mén shǒu zhāi sēng, wǒ zhàng fū guài wǒ shàn chū nèi mén, bù zūn fù dào, mà le wǒ jǐ jù, shì wǒ qì sāi xiōng táng, jiāng bái líng dài xuán liáng yì sǐ, piē xià yī shuāng ér nǚ, zhòu yè bēi tí. jīn yīn wǒ zhàng fū bèi táng wáng qīn chāi, fù yīn sī jìn guā guǒ, yán wáng lián mǐn, fàng wǒ fū qī huí lái. tā zài qián zǒu, yīn wǒ lái chí, gǎn bù shàng tā, wǒ bàn le yī diē. nǐ děng wú lǐ! bù zhī xìng míng, zěn gǎn chě wǒ!" tài zōng wén yán, yǔ zhòng gōng rén dào:" xiǎng shì yù mèi diē hūn le, hú shuō lī." chuán zhǐ jiào tài yī yuàn jìn tāng yào, jiāng yù yīng fú rù gōng zhōng.
太宗道:“是你皇兄、皇嫂。”宫主道:“我那里得个甚么皇兄、皇嫂!我娘家姓李,我的侞名唤做李翠莲,我丈夫姓刘名全,两口儿都是均州人氏。因为我三个月前,拔金钗在门首斋僧,我丈夫怪我擅出内门,不遵妇道,骂了我几句,是我气塞胸堂,将白绫带悬梁缢死,撇下一双儿女,昼夜悲啼。今因我丈夫被唐王钦差,赴陰司进瓜果,阎王怜悯,放我夫妻回来。他在前走,因我来迟,赶不上他,我绊了一跌。你等无礼!不知姓名,怎敢扯我!”太宗闻言,与众宫人道:“想是御妹跌昏了,胡说哩。”传旨教太医院进汤药,将玉英扶入宫中。
táng wáng dāng diàn, hū yǒu dāng jià guān zòu dào:" wàn suì, jīn yǒu jìn guā guǒ rén liú quán huán hún, zài cháo mén wài děng zhǐ." táng wáng dà jīng, jí chuán zhǐ jiāng liú quán zhào jìn, fǔ fú dan chi.
唐王当殿,忽有当驾官奏道:“万岁,今有进瓜果人刘全还魂,在朝门外等旨。”唐王大惊,急传旨将刘全召进,俯伏丹墀。
tài zōng wèn dào:" jìn guā guǒ zhī shì hé rú?" liú quán dào:" chén dǐng guā guǒ, jìng zhì guǐ mén guān, yǐn shàng sēn luó diàn, jiàn le nà shí dài yán jūn, jiāng guā guǒ fèng shàng, bèi yán wǒ wáng yīn qín zhì xiè zhī yì. yán jūn shén xǐ, duō duō bài shàng wǒ wáng dào:' zhēn shì gè yǒu xìn yǒu dé de tài zōng huáng dì'!" táng wáng dào:" nǐ zài yīn sī jiàn xiē shèn me lái?" liú quán dào:" chén bù céng yuǎn xíng, méi jiàn shèn de, zhǐ wén de yán wáng wèn chén xiāng guàn xìng míng. chén jiāng qì jiā shè zi yīn qī yì sǐ yuàn lái jìn guā zhī shì, shuō le yī biàn, tā jí chà guǐ shǐ, yǐn guò wǒ qī, jiù zài sēn luó diàn xià xiāng huì. yī bì xiāng yòu jiǎn kàn sǐ shēng wén bù, shuō wǒ fū qī dōu yǒu dēng xiān zhī shòu, biàn chà guǐ shǐ sòng huí. chén zài qián zǒu, wǒ qī hòu xíng, xìng de huán hún. dàn bù zhī qī tóu hé suǒ." táng wáng jīng wèn dào:" nà yán wáng kě céng shuō nǐ qī shèn me?" liú quán dào:" yán wáng bù céng shuō shèn me, zhǐ tīng dé guǐ shǐ shuō,' lǐ cuì lián guī yīn rì jiǔ, shī shǒu wú cún.' yán wáng dào:' táng yù mèi lǐ yù yīng jīn gāi cù sǐ, jiào cuì lián jí jiè yù yīng shī huán hún qù bà.' chén bù zhī táng yù mèi shì shèn dì fāng, jiā jū hé chǔ, wǒ hái wèi zēng dé qù zhǎo xún lī." táng wáng wén zòu, mǎn xīn huān xǐ, dāng duì duō guān dào:" zhèn bié yán jūn, céng wèn gōng zhōng zhī shì, tā yán lǎo yòu jù ān, dàn kǒng yù mèi shòu cù. què cái yù mèi yù yīng, huā yīn xià diē sǐ, zhèn jí fú kàn, xū yú sū xǐng, kǒu jiào' zhàng fū màn xíng, děng wǒ yī děng!' zhèn zhī dào shì tā diē hūn le hú yán. yòu wèn tā xiáng xì, tā shuō de huà, yǔ liú quán yì bān."
太宗问道:“进瓜果之事何如?”刘全道:“臣顶瓜果,径至鬼门关,引上森罗殿,见了那十代阎君,将瓜果奉上,备言我王殷勤致谢之意。阎君甚喜,多多拜上我王道:‘真是个有信有德的太宗皇帝’!”唐王道:“你在陰司见些甚么来?”刘全道:“臣不曾远行,没见甚的,只闻得阎王问臣乡贯、姓名。臣将弃家舍子、因妻缢死、愿来进瓜之事,说了一遍,他急差鬼使,引过我妻,就在森罗殿下相会。一壁厢又检看死生文簿,说我夫妻都有登仙之寿,便差鬼使送回。臣在前走,我妻后行,幸得还魂。但不知妻投何所。”唐王惊问道:“那阎王可曾说你妻甚么?”刘全道:“阎王不曾说甚么,只听得鬼使说,‘李翠莲归陰日久,尸首无存。’阎王道:‘唐御妹李玉英今该促死,教翠莲即借玉英尸还魂去罢。’臣不知唐御妹是甚地方,家居何处,我还未曾得去找寻哩。”唐王闻奏,满心欢喜,当对多官道:“朕别阎君,曾问宫中之事,他言老幼俱安,但恐御妹寿促。却才御妹玉英,花陰下跌死,朕急扶看,须臾苏醒,口叫‘丈夫慢行,等我一等!’朕只道是他跌昏了胡言。又问他详细,他说的话,与刘全一般。”
wèi zhēng zòu dào:" yù mèi ǒu ěr shòu cù, shǎo sū xǐng jí shuō cǐ yán, cǐ shì liú quán qī jiè shī huán hún zhī shì. cǐ shì yě yǒu, kě qǐng gōng zhǔ chū lái, kàn tā yǒu shèn huà shuō." táng wáng dào:
魏征奏道:“御妹偶尔寿促,少苏醒即说此言,此是刘全妻借尸还魂之事。此事也有,可请宫主出来,看他有甚话说。”唐王道:
" zhèn cái mìng tài yī yuàn qù jìn yào, bù zhī hé rú." biàn jiào fēi pín rù gōng qù qǐng. nà gōng zhǔ zài lǐ miàn luàn rǎng dào:" wǒ chī shèn me yào? zhè lǐ nà shi wǒ jiā! wǒ jiā shì qīng liáng wǎ wū, bù xiàng zhè gè hài huáng bìng de fáng zi, huā lí hú shào de mén shàn! fàng wǒ chū qù! fàng wǒ chū qù!" zhèng rǎng chù, zhī jiàn sì wǔ gè nǚ guān, liǎng sān ge tài jiàn, fú zhe tā, zhí zhì diàn shàng. táng wáng dào:" nǐ kě rèn de nǐ zhàng fū me?" yù yīng dào:" shuō nà lǐ huà, wǒ liǎng gè cóng xiǎo ér de jié fà fū qī, yǔ tā shēng nán yù nǚ, zěn de bù rèn de?" táng wáng jiào nèi guān chān tā xià qù. nà gōng zhǔ xià le bǎo diàn, zhí zhì bái yù jiē qián, jiàn le liú quán, yī bǎ chě zhù dào:" zhàng fū, nǐ wǎng nà lǐ qù, jiù bù děng wǒ yī děng! wǒ diē le yī jiāo, bèi nèi xiē méi dào lǐ de rén wéi zhù wǒ rǎng, zhè shì zěn de shuō!" nà liú quán tīng tā shuō de huà shì qī zhī yán, guān qí rén fēi qī zhī miàn, bù gǎn xiāng rèn. táng wáng dào:" zhè zhèng shì shān bēng dì liè yǒu rén jiàn, zhuō shēng tì sǐ què nán féng!" hǎo yí gè yǒu dào de jūn wáng, jí jiāng yù mèi de zhuāng lián yī wù shǒu shì, jǐn shǎng cì le liú quán, jiù rú péi jià yì bān, yòu cì yǔ tā yǒng miǎn chà yáo de yù zhǐ, zhe tā dài lǐng yù mèi huí qù. tā fū qī liǎng gè, biàn zài jiē qián xiè le ēn, huān huān xǐ xǐ huán xiāng. yǒu shī wèi zhèng: rén shēng rén sǐ shì qián yuán, duǎn duǎn cháng zhǎng gè yǒu nián. liú quán jìn guā huí yáng shì, jiè shī huán hún lǐ cuì lián. tā liǎng gè cí le jūn wáng, jìng lái jūn zhōu chéng lǐ, jiàn jiù jiā yè ér nǚ jù hǎo, liǎng kǒu ér xuān yáng shàn guǒ bù tí.
“朕才命太医院去进药,不知何如。”便教妃嫔入宫去请。那宫主在里面乱嚷道:“我吃甚么药?这里那是我家!我家是清凉瓦屋,不象这个害黄病的房子,花狸狐哨的门扇!放我出去!放我出去!”正嚷处,只见四五个女官,两三个太监,扶着他,直至殿上。唐王道:“你可认得你丈夫么?”玉英道:“说那里话,我两个从小儿的结发夫妻,与他生男育女,怎的不认得?”唐王叫内官搀他下去。那宫主下了宝殿,直至白玉阶前,见了刘全,一把扯住道:“丈夫,你往那里去,就不等我一等!我跌了一跤,被那些没道理的人围住我嚷,这是怎的说!”那刘全听他说的话是妻之言,观其人非妻之面,不敢相认。唐王道:“这正是山崩地裂有人见,捉生替死却难逢!”好一个有道的君王,即将御妹的妆奁、衣物、首饰,尽赏赐了刘全,就如陪嫁一般,又赐与他永免差徭的御旨,着他带领御妹回去。他夫妻两个,便在阶前谢了恩,欢欢喜喜还乡。有诗为证:人生人死是前缘,短短长长各有年。刘全进瓜回阳世,借尸还魂李翠莲。他两个辞了君王,径来均州城里,见旧家业儿女俱好,两口儿宣扬善果不题。
què shuō nà yù chí gōng jiāng jīn yín yī kù, shàng hé nán kāi fēng fǔ fǎng kàn xiàng liáng, yuán lái mài shuǐ wèi huó, tóng qī zhāng shì zài mén shǒu fàn mài wū pén wǎ qì yíng shēng, dàn zuàn de xiē qián ér, zhǐ yǐ pán chán wèi zú, qí duō shǎo zhāi sēng bù shī, mǎi jīn yín zhǐ dìng, jì kù fén shāo, gù yǒu cǐ shàn guǒ zhēn shēn. yáng shì jiān shì yī tiáo hǎo shàn de qióng hàn, nà shì lǐ què shì gè jī yù duī jīn de zhǎng zhě. yù chí gōng jiāng jīn yín sòng shàng tā mén, hǔ dé nà xiàng gōng xiāng pó hún fēi pò sàn yòu jiān yǒu běn fǔ guān yuán, máo shè wài chē mǎ pián jí, nà lǎo liǎng kǒu zi rú chī rú yǎ, guì zài dì xià, zhǐ shì kē tóu lǐ bài. yù chí gōng dào:" lǎo rén jiā qǐng qǐ. wǒ suī shì gè qīn chāi guān, què jī zhe wǒ wáng de jīn yín sòng lái huán nǐ." tā zhàn jīng jīng de dá dào:" xiǎo de méi yǒu shèn me jīn yín fàng zhài, rú hé gǎn shòu zhè bù míng zhī cái?" yù chí gōng dào:" wǒ yě fǎng dé nǐ shì gè qióng hàn, zhǐ shì nǐ zhāi sēng bù shī, jǐn qí suǒ yòng, jiù mǎi bàn jīn yín zhǐ dìng, shāo jì yīn sī, yīn sī lǐ yǒu nǐ jī xià de qián chāo. shì wǒ tài zōng huáng dì sǐ qù sān rì, huán hún fù shēng, céng zài nà yīn sī lǐ jiè le nǐ yī kù jīn yín, jīn cǐ zhào shù sòng hái yǔ nǐ. nǐ kě yī yī shōu xià, děng wǒ hǎo qù huí zhǐ." nà xiāng liáng liǎng kǒu ér zhǐ shì cháo tiān lǐ bài, nà lǐ gǎn shòu, dào:" xiǎo de ruò shòu le zhèi xiē jīn yín, jiù sǐ dé kuài le. suī rán shì shāo zhǐ jì kù, cǐ nǎi míng míng zhī shì kuàng wàn suì yé ye nà shì lǐ jiè le jīn yín, yǒu hé píng jù? wǒ jué bù gǎn shòu." yù chí gōng dào:" bì xià shuō, jiè nǐ de dōng xī, yǒu cuī pàn guān zuò bǎo kě zhèng, nǐ shōu xià bà." xiāng liáng dào:" jiù sǐ yě shì bù gǎn shòu de." yù chí gōng jiàn tā kǔ kǔ tuī cí, zhǐ de jù běn chāi rén qǐ zòu. tài zōng jiàn le běn, zhī xiāng liáng bù shòu jīn yín, dào:" cǐ chéng wéi shàn liáng zhǎng zhě!" jí chuán zhǐ jiào hú jìng dé jiāng jīn yín yǔ tā xiū lǐ sì yuàn, qǐ gài shēng cí, qǐng sēng zuò shàn, jiù dāng hái tā yì bān. zhǐ yì dào rì, jìng dé wàng quē xiè ēn, xuān zhǐ, zhòng jiē zhī zhī. suì jiāng jīn yín mǎi dào chéng lǐ jūn mín wú ài de dì jī yī duàn, zhōu wéi yǒu wǔ shí mǔ kuān kuò, zài shàng xīng gōng, qǐ gài sì yuàn, míng" chì jiàn xiàng guó sì". zuǒ yǒu xiàng gōng xiāng pó de shēng cí, juān bēi kè shí, shàng xiě zhe" yù chí gōng jiān zào", jí jīn dà xiàng guó sì shì yě.
却说那尉迟公将金银一库,上河南开封府访看相良,原来卖水为活,同妻张氏在门首贩卖乌盆瓦器营生,但赚得些钱儿,只以盘缠为足,其多少斋僧布施,买金银纸锭,记库焚烧,故有此善果臻身。阳世间是一条好善的穷汉,那世里却是个积玉堆金的长者。尉迟公将金银送上他门,唬得那相公、相婆魂飞魄散;又兼有本府官员,茅舍外车马骈集,那老两口子如痴如哑,跪在地下,只是磕头礼拜。尉迟公道:“老人家请起。我虽是个钦差官,却赍着我王的金银送来还你。”他战兢兢的答道:“小的没有甚么金银放债,如何敢受这不明之财?”尉迟公道:“我也访得你是个穷汉,只是你斋僧布施,尽其所用,就买办金银纸锭,烧记陰司,陰司里有你积下的钱钞。是我太宗皇帝死去三日,还魂复生,曾在那陰司里借了你一库金银,今此照数送还与你。你可一一收下,等我好去回旨。”那相良两口儿只是朝天礼拜,那里敢受,道:“小的若受了这些金银,就死得快了。虽然是烧纸记库,此乃冥冥之事;况万岁爷爷那世里借了金银,有何凭据?我决不敢受。”尉迟公道:“陛下说,借你的东西,有崔判官作保可证,你收下罢。”相良道:“就死也是不敢受的。”尉迟公见他苦苦推辞,只得具本差人启奏。太宗见了本,知相良不受金银,道:“此诚为善良长者!”即传旨教胡敬德将金银与他修理寺院,起盖生祠,请僧作善,就当还他一般。旨意到日,敬德望阙谢恩,宣旨,众皆知之。遂将金银买到城里军民无碍的地基一段,周围有五十亩宽阔,在上兴工,起盖寺院,名“敕建相国寺”。左有相公相婆的生祠,镌碑刻石,上写着“尉迟公监造”,即今大相国寺是也。
gōng wán huí zòu, tài zōng shén xǐ. què yòu jù jí duō guān, chū bǎng zhāo sēng, xiū jiàn shuǐ lù dà huì, chāo dù míng fǔ gū hún. bǎng xíng tiān xià, zhe gè chù guān yuán tuī xuǎn yǒu dào de gāo sēng, shàng cháng ān zuò huì. nà xiāo gè yuè zhī qī, tiān xià duō sēng jù dào. táng wáng chuán zhǐ, zhe tài shǐ chéng fù yì xuǎn jǔ gāo sēng, xiū jiàn fó shì. fù yì wén zhǐ, jí shàng shū zhǐ fú tú, yǐ yán wú fú. biǎo yuē:" xī yù zhī fǎ, wú jūn chén fù zǐ, yǐ sān tú liù dào, méng yòu yú chǔn, zhuī jì wǎng zhī zuì, kuī jiāng lái zhī fú, kǒu sòng fàn yán, yǐ tú tōu miǎn. qiě shēng sǐ shòu yāo, běn zhū zì rán xíng dé wēi fú, xì zhī rén zhǔ. jīn wén sú tú jiǎo tuō, jiē yún yóu fú. zì wǔ dì sān wáng, wèi yǒu fó fǎ, jūn míng chén zhōng, nián zuò cháng jiǔ. zhì hàn míng dì shǐ lì hú shén, rán wéi xī yù sāng mén, zì zhuàn qí jiào, shí nǎi yí fàn zhōng guó, bù zú wèi xìn." tài zōng wén yán, suì jiāng cǐ biǎo zhì fù qún chén yì zhī. shí yǒu zǎi xiàng xiāo , chū bān fǔ xìn zòu yuē:
工完回奏,太宗甚喜。却又聚集多官,出榜招僧,修建水陆大会,超度冥府孤魂。榜行天下,着各处官员推选有道的高僧,上长安做会。那消个月之期,天下多僧俱到。唐王传旨,着太史丞傅奕选举高僧,修建佛事。傅奕闻旨,即上疏止浮图,以言无佛。表曰:“西域之法,无君臣父子,以三途六道,蒙诱愚蠢,追既往之罪,窥将来之福,口诵梵言,以图偷免。且生死寿夭,本诸自然;刑德威福,系之人主。今闻俗徒矫托,皆云由佛。自五帝三王,未有佛法,君明臣忠,年祚长久。至汉明帝始立胡神,然惟西域桑门,自传其教,实乃夷犯中国,不足为信。”太宗闻言,遂将此表掷付群臣议之。时有宰相萧-,出班俯囟奏曰:
" fó fǎ xìng zì lǚ cháo, hóng shàn è è, míng zhù guó jiā, lǐ wú fèi qì. fú, shèng rén yě.
“佛法兴自屡朝,弘善遏恶,冥助国家,理无废弃。佛,圣人也。
fēi shèng zhě wú fǎ, qǐng zhì yán xíng." fù yì yǔ xiāo lùn biàn, yán lǐ běn yú shì qīn shì jūn, ér fú bèi qīn chū jiā, yǐ pǐ fū kàng tiān zǐ, yǐ jì tǐ bèi suǒ qīn, xiāo bù shēng yú kōng sāng, nǎi zūn wú fù zhī jiào, zhèng suǒ wèi fēi xiào zhě wú qīn. xiāo dàn hé zhǎng yuē:" dì yù zhī shè, zhèng wéi shì rén." tài zōng zhào tài pú qīng zhāng dào yuán zhōng shū lìng zhāng shì héng, wèn fó shì yíng fú, qí yīng hé rú. èr chén duì yuē:" fú zài qīng jìng rén shù, guǒ zhèng fú kōng. zhōu wǔ dì yǐ sān jiào fēn cì: dà huì chán shī yǒu zàn yōu yuǎn, lì zhòng gōng yǎng ér wú bù xiǎn wǔ zǔ tóu tāi, dá mó xiàn xiàng. zì gǔ yǐ lái, jiē yún sān jiào zhì zūn ér bù kě huǐ, bù kě fèi. fú qǐ bì xià shèng jiàn míng cái." tài zōng shén xǐ dào:" qīng zhī yán hé lǐ. zài yǒu suǒ chén zhě, zuì zhī." suì zhe wèi zhēng yǔ xiāo zhāng dào yuán, yāo qǐng zhū fú, xuǎn jǔ yī míng yǒu dà dé xíng zhě zuò tán zhǔ, shè jiàn dào chǎng, zhòng jiē dùn shǒu xiè ēn ér tuì. zì cǐ shí chū le fǎ lǜ: dàn yǒu huǐ sēng bàng fú zhě, duàn qí bì.
非圣者无法,请置严刑。”傅奕与萧-论辨,言礼本于事亲事君,而佛背亲出家,以匹夫抗天子,以继体悖所亲,萧-不生于空桑,乃遵无父之教,正所谓非孝者无亲。萧-但合掌曰:“地狱之设,正为是人。”太宗召太仆卿张道源、中书令张士衡,问佛事营福,其应何如。二臣对曰:“佛在清净仁恕,果正佛空。周武帝以三教分次:大慧禅师有赞幽远,历众供养而无不显;五祖投胎,达摩现象。自古以来,皆云三教至尊而不可毁,不可废。伏乞陛下圣鉴明裁。”太宗甚喜道:“卿之言合理。再有所陈者,罪之。”遂着魏征与萧-、张道源,邀请诸佛,选举一名有大德行者作坛主,设建道场,众皆顿首谢恩而退。自此时出了法律:但有毁僧谤佛者,断其臂。
cì rì, sān wèi cháo chén, jù zhòng sēng, zài nà shān chuān tán lǐ, zhú yī cóng tóu chá xuǎn, nèi zhòng xuǎn dé yī míng yǒu dé xíng de gāo sēng. nǐ dào tā shì shuí rén? líng tōng běn huì hào jīn chán, zhǐ wèi wú xīn tīng fú jiǎng, zhuǎn tuō chén fán kǔ shòu mó, jiàng shēng shì sú zāo luó wǎng. tóu tāi luò dì jiù féng xiōng, wèi chū zhī qián lín è dǎng. fù shì hǎi zhōu chén zhuàng yuán, wài gōng zǒng guǎn dāng cháo zhǎng. chū shēn mìng fàn luò jiāng xīng, shùn shuǐ suí bō zhú làng yāng. hǎi dǎo jīn shān yǒu dà yuán, qiān ān hé shàng jiāng tā yǎng. nián fāng shí bā rèn qīn niáng, tè fù jīng dū qiú wài zhǎng. zǒng guǎn kāi shān diào dà jūn, hóng zhōu jiǎo kòu zhū xiōng dǎng. zhuàng yuán guāng ruǐ tuō tiān luó, zi fù xiāng féng kān hè jiǎng. fù yè dāng jīn shòu zhǔ ēn, líng yān gé shàng xián míng xiǎng. ēn guān bù shòu yuàn wèi sēng, hóng fú shā mén jiāng dào fǎng. xiǎo zì jiāng liú gǔ fó ér, fǎ míng huàn zuò chén xuán zàng. dāng rì duì zhòng jǔ chū xuán zàng fǎ shī. zhè gè rén zì yòu wèi sēng, chū niáng tāi, jiù chí zhāi shòu jiè. tā wài gōng jiàn shì dāng cháo yí lù zǒng guǎn yīn kāi shān, tā fù qīn chén guāng ruǐ, zhōng zhuàng yuán, guān bài wén yuān diàn dà xué shì. yī xīn bù ài róng huá, zhǐ xǐ xiū chí jì miè. chá dé tā gēn yuán yòu hǎo, dé xíng yòu gāo. qiān jīng wàn diǎn, wú suǒ bù tōng: fó hào xiān yīn, wú bān bú huì. dāng shí sān wèi yǐn zhì yù qián, yáng chén wǔ dǎo, bài bà zòu yuē:" chén děng méng shèng zhǐ, xuǎn dé gāo sēng yī míng chén xuán zàng." tài zōng wén qí míng, chén sī liáng jiǔ dào:" kě shì xué shì chén guāng ruǐ zhī ér xuán zàng fǒu?" jiāng liú ér kòu tóu yuē:" chén zhèng shì." tài zōng xǐ dào:" guǒ rán jǔ zhī bù cuò, chéng wèi yǒu dé xíng yǒu chán xīn de hé shàng. zhèn cì nǐ zuǒ sēng gāng yòu sēng gāng tiān xià dà chǎn dōu sēng gāng zhī zhí." xuán zàng dùn shǒu xiè ēn, shòu le dà chǎn guān jué. yòu cì wǔ cǎi zhī jīn jiā shā yī jiàn, pí lú mào yī dǐng. jiào tā yòng xīn zài bài míng sēng, pái cì lí bān shǒu, shū bàn zhǐ yì, qián fù huà shēng sì, zé dìng jí rì liáng shí, kāi yǎn jīng fǎ. xuán zàng zài bài lǐng zhǐ ér chū, suì dào huà shēng sì lǐ, jù jí duō sēng, dǎ zào chán tà, zhuāng xiū gōng dé, zhěng lǐ yīn yuè. xuǎn dé dà xiǎo míng sēng gòng jì yī qiān èr bǎi míng, fēn pài shàng zhōng xià sān táng. zhū suǒ fú qián, wù jiàn jiē qí, tóu tóu yǒu cì. xuǎn dào běn nián jiǔ yuè chū sān rì, huáng dào liáng chén, kāi qǐ zuò qī qī sì shí jiǔ rì shuǐ lù dà huì. jí jù biǎo shēn zòu, tài zōng jí wén wǔ guó qī huáng qīn, jù zhì qī fù huì, niān xiāng tīng jiǎng. bì jìng bù zhī shèng yì rú hé, qiě tīng xià huí fēn jiě
次日,三位朝臣,聚众僧,在那山川坛里,逐一从头查选,内中选得一名有德行的高僧。你道他是谁人?灵通本讳号金蝉,只为无心听佛讲,转托尘凡苦受磨,降生世俗遭罗网。投胎落地就逢凶,未出之前临恶党。父是海州陈状元,外公总管当朝长。出身命犯落江星,顺水随波逐浪泱。海岛金山有大缘,迁安和尚将他养。年方十八认亲娘,特赴京都求外长。总管开山调大军,洪州剿寇诛凶党。状元光蕊脱天罗,子父相逢堪贺奖。复谒当今受主恩,凌烟阁上贤名响。恩官不受愿为僧,洪福沙门将道访。小字江流古佛儿,法名唤做陈玄奘。当日对众举出玄奘法师。这个人自幼为僧,出娘胎,就持斋受戒。他外公见是当朝一路总管殷开山,他父亲陈光蕊,中状元,官拜文渊殿大学士。一心不爱荣华,只喜修持寂灭。查得他根源又好,德行又高。千经万典,无所不通:佛号仙音,无般不会。当时三位引至御前,扬尘舞蹈,拜罢奏曰:“臣-等蒙圣旨,选得高僧一名陈玄奘。”太宗闻其名,沉思良久道:“可是学士陈光蕊之儿玄奘否?”江流儿叩头曰:“臣正是。”太宗喜道:“果然举之不错,诚为有德行有禅心的和尚。朕赐你左僧纲、右僧纲、天下大阐都僧纲之职。”玄奘顿首谢恩,受了大阐官爵。又赐五彩织金袈裟一件,毗卢帽一顶。教他用心再拜明僧,排次-黎班首,书办旨意,前赴化生寺,择定吉日良时,开演经法。玄奘再拜领旨而出,遂到化生寺里,聚集多僧,打造禅榻,装修功德,整理音乐。选得大小明僧共计一千二百名,分派上中下三堂。诸所佛前,物件皆齐,头头有次。选到本年九月初三日,黄道良辰,开启做七七四十九日水陆大会。即具表申奏,太宗及文武国戚皇亲,俱至期赴会,拈香听讲。毕竟不知圣意如何,且听下回分解——