dùn wēng jīng shè jiǔ huāng liáng, jūn qù yīng xiān zhù bàn xiāng
遁翁精舍久荒涼,君去應先炷瓣香。
chóu xī èr nán xián kě bìng, jí jīn yí gè ruò kān shāng
疇昔二難賢可並,即今一個弱堪傷。
shí píng duō yǒu nóng gēng yě, guān hǎo hún wú zú xià xiāng
時平多有農耕野,官好渾無卒下鄉。
mò zuò xún cháng huáng shòu kàn, zǐ zhēn xiàng yì wèi nán chāng
莫作尋常黃綬看,子真向亦尉南昌。