xiǎo chū dōu mén dé hǎo huái, nuǎn shā qíng rì jìng fēng mái
曉出都門得好懷,暖沙晴日淨風霾。
gāo dūn yuǎn sǒng rú gū tǎ, fèi dié zhōng fēn shì duàn yá
高墩遠聳如孤塔,廢堞中分似斷涯。
xīn mìng yòu péi cí kè hòu, jiù tí céng yǔ gù rén xié
新命又陪詞客後,舊題曾與故人偕。
tíng cān yě sì dāo chá gōng, zhèng jí shān sēng wǔ wèi zhāi
停驂野寺叨茶供,正及山僧午未齋。