píng shēng pō guài shān yīn kè, zhōng dào hé yuán xìng biàn huī
平生頗怪山陰客,中道何緣興便灰。
kě wèi chàng chóu qiān jiǔ liàng, hái yīn cháo yǒng fá shī cái
可為倡酬慳酒量,還因嘲詠乏詩才。
yī shí yuán hè láo xiāng yà, bǎi lǐ xī shān xiào dú huí
一時猿鶴勞相迓,百里溪山笑獨回。
wǒ bìng suī shuāi xīn què jiàn, mào hán jīn shì liǎng fān lái
我病雖衰心卻健,冒寒今是兩番來。