péng lái pàn, qí ěr sōng, cāng lín dài liè shēn qiú lóng. fēng yǔ shí shí yín bù xiē, yán tiān qī qiè hán wú dōng.
蓬萊畔,奇爾松,蒼鱗黛鬣身虬龍。風雨時時吟不歇,炎天淒切寒無冬。
wèn zhī hé dài shuí zhí cǐ, jīng shén mìng mài qiāng rú bǐ. chū bù bì shān lín, yuán bù jìng cháo shì.
問之何代誰植此,精神命脈羌如彼。初不避山林,原不竟朝市。
jiǔ suí lěng dàn yuán, jìng rèn yíng xū lǐ. shòu yǐ qiān líng wài, huǎng rán yī shùn lǐ.
久隨冷淡緣,靜任盈虛理。壽已千齡外,恍然一瞬里。
sōng yǒu wén, chén xiāo liǎng ěr jù fēn yún. sōng yǒu jiàn, zhuǎn yǎn róng cuì yì kān tàn.
松有聞,塵囂兩耳具紛紜。松有見,轉眼榮瘁亦堪嘆。
sōng ruò yǒu xīn qíng, néng wàng lì yǔ míng. rén fēi sōng, sōng fēi rén, gǔ lái nà jù qiān nián shēn?
松若有心情,能忘利與名。人非松,松非人,古來那具千年身?
lóng zhēng yǔ hǔ dòu, zhuǎn pàn jí chéng chén. sōng xī rén xī nài ěr hé, yáo bǐ qiě fàng qí sōng gē.
龍爭與虎鬥,轉盼即成陳。松兮人兮奈爾何,搖筆且放奇松歌。