dōng fēng zuó yè chuī fāng cǎo, lǜ jiàn chéng yīn hóng jiàn lǎo. tíng qián wú shǔ luò lái huā, fēn fù jiā tóng mò qīng sǎo.
東風昨夜吹芳草,綠漸成陰紅漸老。庭前無數落來花,分付家童莫輕掃。
kāi zūn dú zhuó xiàng huā qián, yǎng miàn gē hū shēng chè tiān. huā cán zì yǒu chóng kāi rì, rén lǎo hé yóu gèng shào nián.
開樽獨酌向花前,仰面歌呼聲徹天。花殘自有重開日,人老何由更少年。
zuì kàn míng yuè zhào huá diān, hái bǎ luò huā pù dì mián. chuáng tóu zhù jiǔ sān bǎi hú, náng dǐ xiāo tiáo wú yī qián.
醉看明月照華顛,還把落花鋪地眠。床頭貯酒三百斛,囊底蕭條無一錢。
kàn huā duì jiǔ qiě zì lè, yī rèn chūn guī tí dù juān.
看花對酒且自樂,一任春歸啼杜鵑。