ràng wáng kāi guó jiāng zhī zuǒ, shàng fù zhōu wáng shí sān shì.
讓王開國江之左,尚父周王十三世。
tiě wáng yī biàn biàn yú yí, zhì dé wēi wēi shuí fù jì.
僣王一變變於夷,至德巍巍誰復繼。
yǒu měi jì zǐ cái qiě xián, lì pìn shàng guó hé piān piān.
有美季子才且賢,歷聘上國何翩翩。
dōng yóu zòng guān tài shī lè, wáng fēng dì dé jiē néng yán.
東遊縱觀太師樂,王風帝德皆能言。
zhōu xuán qí lǔ shuō zhū zǐ, wú kuì gǔ rén xiāng jǐng yì.
周旋齊魯說諸子,無愧古人相警意。
yī chóu xiàn zhe jiāo qíng, pèi jiàn zhōng xiàn jiàn gāo yì.
衣酬獻著交情,佩劍終縣見高誼。
shǐ chē tūn tūn shàng wèi hái, yú zhōng zhī dāo jī yǐ xiān.
使車焞焞尚未還,魚中之刀機已先。
qù zhī níng fù zǐ zāng jié, bù rěn fù zǐ xiōng dì qiāng qí tiān.
去之寧附子臧節,不忍父子兄弟戕其天。
shì rén wèi yán hé zú shù, lèi yún cí guó zhào wáng tǔ.
世人躗言何足數,類雲辭國兆亡土。
bù zhī zì gǔ jiē yǒu wáng, céng yǒu yí fēng zhèn qiān gǔ.
不知自古皆有亡,曾有遺風振千古。
chūn qiū dà yì zhāo rì xīng, tè bǐ biǎo mù yōu guāng míng.
春秋大義昭日星,特筆表墓幽光明。
gù guó yí cí shén lì zhǐ, wú mín shì shì fēng zī shèng.
故國遺祠神戾止,吳民世世豐粢盛。
zhōu zhī sūn zi wū tái yàn, liè rì qiū shuāng yìng yán miàn.
周之孫子烏台彥,烈日秋霜映顏面。
hé lǘ chéng biān chūn shuǐ bō, dàng yàng lán zhōu guò huái diān.
闔閭城邊春水波,蕩漾蘭舟過淮甸。
gāo tái fèng wǔ dà jiāng dōng, shú zuò wū tái qì shì xióng.
高台鳳舞大江東,孰作烏台氣勢雄。
míng nián tái qián shuāng yè hóng, guī péi cōng mǎ guān wú fēng.
明年台前霜葉紅,歸陪驄馬觀吳風。
guān wú fēng, gē zhì dé, jì zǐ cí qián zhào qiū sè.
觀吳風,歌至德,季子祠前照秋色。