xī lái hàn shuǐ jìn shān gēn, zhōu rén yún cǐ shì lù mén.
西來漢水浸山根,舟人云此是鹿門。
qiào bì cāng cāng shí sè gǔ, qū jìng yǎo yǎo téng luó hūn.
峭壁蒼蒼石色古,曲徑杳杳藤蘿昏。
luàn fēng yōu gǔ bù zhī shù, dǐ shì páng gōng qī yǐn chǔ.
亂峰幽谷不知數,底是龐公棲隱處。
hán qíng yī xiào jiāng fēng qīng, shuāng lǔ jí yáo xià tān qù.
含情一笑江風清,雙櫓急搖下灘去。