xiǎo lí qīng ní lǐng, mù dù xiān rén guān. shàng rú yè bì wō chuí xián, xià rú cuàn mǎng zhì shù hàn.
曉離青泥嶺,暮度仙人關。上如曳壁蝸垂涎,下如竄莽雉束翰。
céng wén yīn píng yǔ sān xiá, zhōu chē wǎng wǎng wèi cuī cán. rù shǔ dà dǐ wú tǎn tú, cǐ dì lìng rén máo gǔ hán.
曾聞陰平與三峽,舟車往往為摧殘。入蜀大抵無坦途,此地令人毛骨寒。
xuán yá qiào bì è shēn gǔ, kū sōng guài shí shēng qí jiān. hún jīng mù xuàn rén yǐ fù, shǒu mén zú suō chéng pán shān.
懸崖峭壁扼深谷,枯松怪石生其間。魂驚目眩人蟻附,手捫足縮成盤跚。
gǔ sāi bái gǔ jǐ qiān zǎi, yě wēng zhǐ diǎn jiē fù tàn. jīn rén jì rù hé shàng yuán, yòu bào bǎi wàn kāi tiě shān.
古塞白骨幾千載,野翁指點嗟復嘆。金人既入和尚原,又報百萬開鐵山。
màn yǐ hé chí shǔ mén hù, yào zhī hàn bì xū cháng ān. yīn fēng hū zì yuǎn hè qǐ, suí bēn yǔ xuě qiān wàn lǐ.
漫倚河池蜀門戶,要知捍蔽須長安。陰風忽自遠壑起,隨奔雨雪千萬里。
xíng rén bàn zǎi yī shang dān, hái shèng qiáo fū dòng yù sǐ. xū yú xuě jì yún yì wú, piàn yuè dāng kōng qù rén zhǐ.
行人半載衣裳單,還勝樵夫凍欲死。須臾雪霽雲亦無,片月當空去人咫。
zhào biàn yuán fēi zǎi xiàng cái, qī dù guò cǐ tú láo zāi. xīn fǎ kě bà jí dāng bà, rú hé què dài ān shí lái.
趙抃元非宰相才,七度過此徒勞哉。新法可罷即當罷,如何卻待安石來。
zhōng yuán dōu wú yòng wǔ dì, yì zhōu yī yú fēi shàng jì. mù niú liú mǎ jìng hé gōng, dào xiǎn yīng xióng nán yòng zhì.
中原都無用武地,益州一隅非上計。木牛流馬竟何功,道險英雄難用智。
xū jiē fēn fēn bù zú shù, wǒ dú yǒu huái huái dù fǔ. xié jiā dòng jī bái shuǐ xiá, yóu zì qīng gē wú suǒ kǔ, yǎn dǐ róng huà shì rú tǔ.
吁嗟紛紛不足數,我獨有懷懷杜甫。攜家凍飢白水峽,猶自清歌無所苦,眼底榮華視如土。