hán gōng bù xìn fó, kěn xìn shì yǒu xiān. mǔ dān huā shàng shuí suǒ fù, yī zhāo xuě yōng lán tián guān.
韓公不信佛,肯信世有仙。牡丹花上誰所賦,一朝雪擁藍田關。
ā xiāng huàn huà yǒu rú cǐ, shén xiān zhuó zhuó zài yǎn qián. shǐ gōng yī yǔ shāo dī qū, xié shǒu tóng háng liáng fēi nàn.
阿湘幻化有如此,神仙灼灼在眼前。使公一語稍低屈,攜手同行良非難。
hú wéi qí mǎ làng zì kǔ, zhī lìng shōu gǔ jiāng zhī biān. nǎi zhī cǐ gōng xiōng zhōng wù lù yǒu zhuàng qì, dǐ sǐ bù kěn cóng xiāng yán.
胡為騎馬浪自苦,祗令收骨江之邊。乃知此公胸中屼峍有壯氣,抵死不肯從湘言。
dāng shí guǒ zhōu yǒu xiè nǚ, bái zhòu jū shì shēng yún yān. xū yú shàng shēng zhòng suǒ jiàn, gōng wèi chī mèi wù guài qí féng zhān.
當時果州有謝女,白晝居室生雲煙。須臾上升眾所見,公謂魑魅物怪其逢旃。
hòu lái rú zhě pō hǎo yì, suì lìng mò shì kǎn lí lóng hǔ fēn fēn chuán. nǎi zhī hán gōng bù kě jí, tài shān běi dǒu bù dú wén zhāng rán.
後來儒者頗好異,遂令末世坎離龍虎紛紛傳。乃知韓公不可及,泰山北斗不獨文章然。