shān zhōng miàn bì bù zhī nián, jiāng shàng chéng bēi gòng dù chán. xué dé chuī shēng bìng nòng guǎn, suí shí qǐ shí le chén yuán.
山中面壁不知年,江上乘杯共渡禪。學得吹笙並弄管,隨時乞食了塵緣。
shuāng chuī xíng guò wú mén shì, yī wén qīng xiǎng jīng rén ěr. jí jié fán xián bù gǎn dàn, duǎn xiāo cháng dí hé néng qǐ.
雙吹行過吳門市,一聞清響驚人耳。急節繁弦不敢彈,短簫長笛何能起。
dān míng sàn luò yǔ huā pín, hé zòu pú tí bié fàng chūn. zhǐ yí gěi yuàn wèi biān sài, què dào zhī huán shì luò bīn.
單鳴散落雨花頻,合奏菩提別放春。只疑給苑為邊塞,卻道祗洹是洛濱。
shēng gōng dàn shàng qiān rén zuò, guàn ài xīn shēng jǐn wàng wò. zhī yuè xī yīn qǐ yì tōng, bān zhē ruì fàn yīng nán hé.
生公石上千人坐,慣愛新聲盡忘臥。支籥希音豈易通,般遮瑞梵應難和。
yóu lái jué jì shì wú lún, shuí dāng shí qū tīng qí zhēn. bù féng miào jiě chén sī bèi, jǐ zuò xún cháng pěng bō rén.
由來絕伎世無倫,誰當識曲聽其真。不逢妙解陳思輩,幾作尋常捧缽人。