tiān dì yǒu qīng qì, zhōng rén yì zhōng wù. ā shuí xiě chū jiāng nán chūn, fǎng fú hú shān jiàn jiā mù.
天地有清氣,鍾人亦鍾物。阿誰寫出江南春,彷佛湖山見佳木。
lǎo gàn hé chá yá, róu tiáo yì sēn luó. shū zhī yāo jiǎo xiāng jiāo jiā, huā shén huàn chū lián kōng pā.
老乾何槎牙,柔條亦森羅。疏枝夭矯相交加,花神幻出連空葩。
cháng fēng chuī luò tiān jiā xuě, wàn ruǐ qiān zhī xiǎo zhēng bái. yáo tái xiān zǐ wǔ yī piāo, gū yè shén rén pèi zhū jié.
長風吹落天家雪,萬蕊千枝曉爭白。瑤台仙子舞衣飄,姑射神人佩珠結。
bīng yù zhī zī shú yǔ lún, shēng lái bù shòu bàn diǎn chén. yě cǎo xián huā zhēn
冰玉之姿孰與倫,生來不受半點塵。野草閒花真