yè mèng chéng chá dù dòu niú, zhí dào huáng gū tiān zhù tóu. cháng é shǒu bà yī lún jìng, yāo wǒ guǎng hán gōng lǐ yóu.
夜夢乘槎度鬥牛,直到黃姑天柱頭。嫦娥手把一輪鏡,邀我廣寒宮裡游。
guǎng hán zhī gōng jiǔ xiāo shàng, yù yǔ qióng lóu yì xiāng xiàng. bái yǔ cuì yān zǐ wù lóng, jiāo lóng shèng zhù huáng jīn bǎng.
廣寒之宮九霄上,玉宇瓊樓屹相向。白羽翠煙紫霧籠,蛟龍盛住黃金榜。
tiān sūn cái yī yún jǐn xiāng, yù nǚ zhī qǐ chéng wén zhāng. zuǒ zhāo nán jí yì xiá suàn, yòu pān běi dǒu qīng tiān jiāng.
天孫裁衣雲錦香,玉女織綺成文章。左招南極益遐算,右攀北斗傾天漿。
yī zhī gǔ guì yīn pó suō, wú gāng chí fǔ xiū cuō tuó. qiān zǎi hán cāng sāi yǔ zhòu, bā shān jǔ zhào féng shān hé.
一枝古桂陰婆娑,吳剛持斧休蹉跎。千載寒蒼塞宇宙,八埏舉棹逢山河。
shì shí bái dì xíng qiū lìng, tiān yǔ chū qiū jīn qì yīng. jīn jīng yù cǎi lù huā yí, yín hàn wú shēng yún qì jìng.
是時白帝行秋令,天與初秋金氣應。金莖欲采露花宜,銀漢無聲雲氣靜。
wǒ qǐ wèn cháng é, yuán quē hé tài kǔ, hé bù zhǎng jiào shì yù pán yī piàn tuán tuán zhào qiān gǔ.
我起問嫦娥,員缺何太苦,何不長教似玉盤一片團團照千古。
cháng é xiào wǒ hé tài yú, shì jiān wàn wù yǒu yíng kuī. bù lùn chūn huā hé nóng yàn, dāng shí qiū yè hái diāo shuāi.
嫦娥笑我何太愚,世間萬物有盈虧。不論春花何濃艷,當時秋葉還凋衰。
sì shí hán shǔ dié lái wǎng, bǎi suì guāng yīn yóu fǎn zhǎng. yán huí hào xué yǔn qīng chūn, péng zǔ qiān nián yì huáng rǎng.
四時寒暑迭來往,百歲光陰猶反掌。顏回好學隕青春,彭祖千年亦黃壤。
wèn dá wèi jí jìng, tóng hú cuī xiǎo chóu. jīn pán bàn yī dào, hū xiàng tiān xī liú.
問答未及竟,銅壺催曉籌。金盤半欹倒,忽向天西流。
jīn jī chóu chàng hū jīng jué, máo fà
金雞酬唱忽驚覺,毛髮