jiù hǎo xīn zhī zǒng mò lùn, mí tiān fēng yǔ zì gū xiān. dà hū yù zhé jiāng jūn shù, zhī shǒu néng zhāo chǔ kè hún.
舊好新知總莫論,彌天風雨自孤鶱。大呼欲折將軍樹,只手能招楚客魂。
qǐ shì jiān nán cún gǔ dào, dú jiāng háo fà tòu kōng mén. hé dāng zhèn mèi chūn fēng qǐ, yī fú hán shā chè dǐ xuān.
豈是艱難存古道,獨將毫髮透空門。何當振袂春風起,一拂寒沙徹底暄。