bó mù zhū mén bìng qí lái, xiāng kàn cí kè gòng pái huái
薄暮朱門並騎來,相看詞客共徘徊。
gū tíng jiǒng duì fú róng chū, yī jìng shēn cóng bì lì kāi
孤亭迥對芙蓉出,一徑深從薜荔開。
yè jìng fēi shuāng liú yù jiǎ, tiān kōng míng yuè shàng yáo tái
夜靜飛霜流玉斝,天空明月上瑤台。
fēng chén shì chù yīng liú hé, kěn ràng dāng nián yè xià cái
風塵是處應劉合,肯讓當年鄴下才。