shǎo líng lǎo wēng è bīn sǐ, yì yù dà bì tiān xià rén
少陵老翁饿濒死,意欲大庇天下人。
yī chuán máo wū bù zú bì fēng yǔ, ān dé wàn jiān zhī shà gài fù sì hǎi chì zǐ tóng xīn xīn
一椽茆屋不足蔽风雨,安得万间之厦盖覆四海赤子同欣欣。
yán kuáng yì guǎng bù liàng lì, zhì jīn shì sú wén zhě jiāo xiào chēn
言狂意广不量力,至今世俗闻者交笑嗔。
hóu chéng xiǎo rú yú dú shén, bù gǎn chēn xiào wèi gōng zhī yì hòu qiě zhēn
侯城小儒愚独甚,不敢嗔笑谓公之意厚且真。
gǔ lái zhì luàn jiē yǒu yīn, dà chén gù wèi jǐn chí lù, qí jì zhǐ wèi ān yī shēn
古来致乱皆有因,大臣固位谨持禄,其计止为安一身。
gāo chē dà dào yào chǐ fù, zǐ nǚ yù bó jiāo lǐ lín
高车大纛耀侈富,子女玉帛骄里邻。
ān wēi dé shī bǎi bù zhī, gèng tiě gāo yú biàn lì tián zhái yí zǐ sūn
安危得失百不知,更僣膏腴便利田宅遗子孙。
shēng líng qióng kǔ duò gōu dú, hán shì kùn cuì wú yī shēn
生灵穷苦堕沟渎,寒士困悴无衣绅。
bǐ yě zhēn xiū qǐ xí, gē wǔ yàn lè qióng cháo hūn
彼也珍羞绮席,歌舞燕乐穷朝昏。
lǎo wēng āi tòng shí wèi cǐ, shú shì bǐ fū xiān zi pì zhī quǎn shǔ jiā guàn jīn
老翁哀痛实为此,熟视鄙夫憸子辟之犬鼠加冠巾。
yuē wǒ dé zhì yǒu bù wéi, jí xié fèn shì yù jiù qí bì wàng jiàn pín
曰我得志有不为,嫉邪愤世欲救其弊忘贱贫。
zhì jīn sì yuè bā bǎi suì, zhī wēng zhī yì shì dú shǎo, dǎo wēng suǒ è cháng fēn fēn
至今巳阅八百岁,知翁之意世独少,蹈翁所恶常纷纷。
hóu chéng zi, wéi shì jù, rén shòu tiān dì zhōng, hé yǐ bù yǔ qín shòu cǎo mù wèi děng lún
侯城子,为是惧,人受天地中,何以不与禽兽草木为等伦。
yī xīn yùn wàn huà, wǔ xìng hán yì rén
一心运万化,五性涵义仁。
xià? hòu tǔ suǒ bù néng, shàng zàn huáng tiān zhī quē xiè, diào hán shǔ, fǔ wǔ chén
下?后土所不能,上赞皇天之阙燮,调寒暑,抚五辰。
dà yǔ shū bǎi chuān, yī zhōu zōng lǐ lǐ yuè zhèng jiào yǔ shì wèi táo jūn
大禹疏百川,伊周综理礼乐政教与世为陶钧。
kǒng zǐ mèng kē bù de wèi, zhù shū míng dào yì yǔ zhì shuǐ zhěng shì zhī gōng jūn
孔子孟轲不得位,著书明道亦与治水拯世之功均。
wú wèi kǒng zǐ tú, rěn gǔ liú sú tóng chén lún
吾为孔子徒,忍汩流俗同沉沦。
gù tí yī shì yuē wàn jiān, zuò jué yǔ zhòu tíng dú qì shì jiē qián chén
故题一室曰万间,坐觉宇宙亭毒气势皆前陈。
shēn jiàn bù gǎn lùn zhèng jiào, shì jiāng xiū fù kǒng yè wèi shì kāi hūn yín
身贱不敢论政教,誓将修复孔业为世开昏嚚。
shì zhōng zuǒ yòu liè gǔ shū, yì yǒu zhū shǐ suǒ bǐ zhì yì zhī shì zhōng liáng chén
室中左右列古书,亦有诸史所笔志义之士忠良臣。
guān yǒu zi hòu, luò yǒu bó chún, qún gōng jìn chū jiē fèng lín
关有子厚,洛有伯淳,群公近出皆凤麟。
měi zāi zi hòu, xī míng zhī shuō hé zhūn zhūn
美哉子厚,西铭之说何谆谆。
wú kǒng dāng shí yì gǎn bēi tàn yì, gù lì cǐ lùn kě yǔ rì yuè tóng guāng xīn
吾恐当时亦感悲叹意,故立此论可与日月同光新。
wèi jūn bù zhī cǐ, wú yǐ jiàn huáng jí, wèi chén bù zhī cǐ, wú yǐ kāng zhào mín
为君不知此,无以建皇极,为臣不知此,无以康兆民。
yuàn xiě cǐ shū qiān wàn juǎn, xǐ zhuó bǐ xiōng yǔ sī zhì, shǐ zhī lín lín zhī zhòng, jiē wú gòng chū ér tóng shēn
愿写此书千万卷,洗濯鄙胸与私智,使知林林之众,皆吾共出而同娠。
shì zhī bù zhì yuè yǔ qín, jǐn biàn shēn yín chóu tàn zhī sú, ruò qù hán hù féng yáng chūn
视之不至越与秦,尽变呻吟愁叹之俗,若去寒冱逢阳春。
xiǎo rú bù xī dú kùn chǔ cǐ shì, zuò wéi yǎ sòng gē shèng shén, zài jiàn zhōng guó dà zhì tóng zhōu yīn
小儒不惜独困处此室,作为雅颂歌圣神,再见中国大治同周殷。