shí zài cháng ān mèng shǐ xǐng, wǔ chéng xián sòng fèi xīn shēng. wén zhāng mán rù zōng gōng yǎn, àn dú hé cí sú lì míng.
十載長安夢始醒,武城弦誦沸新聲。文章謾入宗工眼,案牘何辭俗吏名。
yáng liǔ zhe shuāng jīn lǚ cuì, mù mián hōng rì fěn yún qīng. gù yuán mán yǒu xīn rú huǒ, wèi liǎo píng shēng bào guó qíng.
楊柳着霜金縷脆,木綿烘日粉雲輕。故園謾有心如火,未了平生報國情。