hàn jì qīng qīng qiān lǐ cǎo, hàn jiā gōng què píng rú sǎo. lǎo mán rǎng bì chěng háo xióng, yè dōu zhuàng lì kuā fēng hào.
漢季青青千里草,漢家宮闕平如掃。老瞞攘臂逞豪雄,鄴都壯麗誇豐鎬。
huī huáng jiǔ xī jiā shū xūn, cuó é tóng què gāo céng yún. huá xīn zǒu pò gōng zhōng zhù, mù tí yóu biǎo hàn jiāng jūn.
輝煌九錫嘉殊勛,嵯峨銅雀高層雲。華歆走破宮中柱,墓題猶表漢將軍。
cháng qū qì yàn tūn wú yuè, fù shī héng shuò hān jiāng yuè. zhú lú yī jù jǐn chéng huī, gài shì xióng xīn fān zé shé.
長驅氣焰吞吳越,賦詩橫槊酣江月。舳艫一炬盡成灰,蓋世雄心翻咋舌。
ài zǐ lín zhōng fù yú rén, fēn xiāng mài lǚ hé bēi xīn. xī líng rì mù zhāng hé shuǐ, qiān qiū mò mò kōng huáng chén.
愛子臨終付與人,分香賣履何悲辛。西陵日暮漳河水,千秋漠漠空黃塵。