gào tiān r, hé dú bēi, jí líng yuán shàng chūn fēng chuī. xióng cí xié háng yǔ lí shī, lù páng xíng rén chóu jiàn zhī.
告天兒,何獨悲,脊令原上春風吹。雄雌頡頏羽䙰褷,路旁行人愁見之。
mò rán juē qǐ shù bǎi zhàng, yǐ shēng kòu tiān jiàng wèi shuí. qí yīn cáo cáo, qí wěi jiā jiā.
驀然撅起數百丈,以聲叩天將為誰。其音嘈嘈,其尾佳佳。
hóu gān kǒu zào wú le qī, shǐ rén tīng zhī xīn dǎn cuī. zhōng yuán bǎn dàng shí yú zài, wǔ bīng xuè zhàn sān jīng kuī.
喉乾口燥無了期,使人聽之心膽摧。中原板蕩十餘載,五兵血戰三精虧。
huáng shā màn màn cǎo lí lí, dú lóu rú shuāng gǔ rú xuě. bǐ cāng gāo gāo zhì bù zhī, fěi fēng xià quán gǎn yú sī.
黃沙漫漫草離離,髑髏如霜骨如雪。彼蒼高高知不知,匪風下泉感於斯。
niàn rǔ wēi wù zhī ān wēi, gào tiān r, hé dú bēi.
念汝微物知安危,告天兒,何獨悲。