nóng lǐ jī hào xuě, fán táo xuàn zhāo xiá
穠李積皓雪,繁桃炫朝霞。
jiāng biān rì rì jiàn chūn sè, jìn shì xún cháng ér nǚ huā
江邊日日見春色,儘是尋常兒女花。
dōng lán yī shù néng qīng guó, qiān bàn líng lóng shuí jiǎn kè? bàn tǔ yí hóng què shèng hóng, quán kāi shì bái yuán fēi bái
東闌一樹能傾國,千瓣玲瓏誰剪刻?半吐疑紅卻勝紅,全開似白元非白。
páng suī qiǎn dàn zhèng fù nóng, yǎ lì chēng yuè jiān yí fēng
旁雖淺淡正復濃,雅麗稱月間宜風。
yīn shí qíng wǔ gè yì tài, chēn xǐ xiào pí wú bù gōng
陰時晴午各異態,嗔喜笑鼙無不工。
jiē wǒ cōng cōng bù shū jí, shí fù wēi yín duì huā lì
嗟我匆匆簿書急,時復微吟對花立。
bái zhù yóu zhān xī lù xiāng, qīng xié bù pà cāng tái shī
白苧猶沾夕露香,青鞋不怕蒼苔濕。
ér jīn piāo bó chǔ jiāng bīn, xiǎng xiàng fēng yí yī chuàng shén
而今漂泊楚江濱,想像丰儀一愴神。
chóu chàng dāng shí kàn huā kè, duì huā hái shuō qù nián rén
惆悵當時看花客,對花還說去年人。