jǐ rén qīng xiǎo wèn yōu qī, huàn qǐ gū sēng yì zì mí. dào chù gōng qiáng jiē mù mǎ, jí biān píng bō shàng wén jī.
幾人清曉問幽棲,喚起孤僧意自迷。到處宮牆皆牧馬,極邊瓶缽尚聞雞。
kōng tán yì kě xián xiāo rì, dà xiào hé néng shù guò xī. zhèng hǎo tuán luán chóu bié qù, tǔ chuáng yī jiù lěng qī qī.
空談亦可閒消日,大笑何能數過溪。正好團圞愁別去,土床依舊冷淒淒。