wú chái shēng ér yǒu zhì zài sì fāng, hú yuè qín chǔ tóng yī táng
吾儕生而有志在四方,胡越秦楚同一堂。
shèng nián fù jiàn qù xiāng guó, zòng héng bā huāng zhōu wǔ yuè
盛年負劍去鄉國,縱橫八荒周五嶽。
jūn bú jiàn xí bù xiá nuǎn tū bù qián, qiān qiū wàn gǔ chēng shèng xián
君不見席不暇煖突不黔,千秋萬古稱聖賢。
wǒ shēng hèn bù féng èr zi, fù shū dān náng suí jì wěi
我生恨不逢二子,負書擔囊隨驥尾。
qí lín jú jí tóng nú dài, lǎo sǐ lì xià zhēn kě āi
騏驎跼蹐同駑駘,老死櫪下真可哀。
gù rén zhī wǒ ài yóu zǒu, yuǎn zhá zhāo yāo lái gǔ kǒu
故人知我愛遊走,遠札招邀來谷口。
gǔ kǒu qiū gāo guā mǎn yuán, sī liang qióng lǎo zhōng bì mén
谷口秋高瓜滿園,思量窮老終閉門。
jīn zhāo míng shān xìng wú nà, dōng xíng lù dǎ luó fú guò
今朝名山興無那,東行路打羅浮過。
luó fú xiān rén wéi gě hóng, xiāng féng bié qù hé cōng cōng
羅浮仙人為葛洪,相逢別去何匆匆。
lín qí zèng wǒ shuāng bái hè, qiān lǐ gāo fēi dào cháng lè
臨岐贈我雙白鶴,千里高飛到長樂。
dào shí jiǔ yuè qiū zhèng hán, zhǔ rén mù xu gōng pán cān
到時九月秋正寒,主人苜蓿供盤餐。
bǎo shí dēng gāo zòng guī mù, huí shǒu gù shān jiàn máo wū
飽食登高縱歸目,回首故山見茅屋。
máo wū zhōng jiān yǒu ā shuí, yīn fēng jì yǔ yáo xiāng sī
茅屋中間有阿誰,因風寄語遙相思。
jiē zāi rén shēng qǐ dé zhǎng mí jù, bái rì xī chí shuǐ dōng qù
嗟哉人生豈得長麋聚,白日西馳水東去。
qù yǐ hū, qù yǐ hū, tiān shēng wǒ bèi wú xián yú, shèng xián bù xué jiē fán fū
去矣乎,去矣乎,天生我輩無賢愚,聖賢不學皆凡夫。
fán fū shèng xián hé suǒ xué, jué jí bù mí mí bù jué
凡夫聖賢何所學,覺即不迷迷不覺。
yī zhāo chòu fǔ huà shén qí, diǎn fén qiū suǒ chéng zāo pò
一朝臭腐化神奇,典墳丘索成糟粕。
wǒ jīn chuí chū mén, ān zhī xíng lù nán
我今垂出門,安知行路難。
bǎi lǐ bàn jiǔ shí, qián lù hé màn màn
百里半九十,前路何漫漫。
dàn xū lìng guā yī shuāng mù, bié lái sān rì hái xiāng kàn
但須另刮一雙目,別來三日還相看。