shān diān shù shí biǎo, léi yǔ zhōng bù yī. mén dú liǎo wú zì, chuán shì qín huáng bēi.
山巔樹石表,雷雨終不欹。捫讀了無字,傳是秦皇碑。
dōng fēng míng gōng fá, hé zhào chéng xiàng sī. huò yún cáng jīn cè, shí hán wài fù zhī.
東封銘功伐,曷詔丞相斯。或雲藏金策,石函外覆之。
tíng tíng xiāo hàn jiān, guān zhě tú rán yí. zǔ lóng xī duō zhà, zī yì liàng kě zhī.
亭亭霄漢間,觀者徒然疑。祖龍昔多詐,茲意諒可知。
liù jí jì yǐ fán, yān yòng wén cí wèi? jiāng yǐ yú qián shǒu, tú lìng wàn gǔ chī.
六籍既已燔,焉用文辭為?將以愚黔首,徒令萬古嗤。