qiè hú shī guān huì shuò máng, rùn wèi bù fù guī míng táng. zhuān jiā lì xiàng qì huī jìn, rì jiǎo yuè chǐ píng huāng táng.
挈壺失官晦朔忙,閏位不復歸明堂。專家曆象棄灰燼,日角月齒憑荒唐。
yī shuí shǒu guān zhù xià shǐ, wù wù bù yǔ bēi zhāng cāng. yuán zhī miè shuǐ fù bù jiǔ, zǎo fèng dìng lì guī xìng wáng.
伊誰守官柱下史,兀兀不語悲張蒼。緣知滅水復不久,早奉定歷歸興王。
pī tú shǔ mǐ huì jí xì, rú huì liù lì fēn dī áng. bǎi nián xīng jì hù dé shī, tán tiān kǒu qū yóu néng zhāng.
披圖黍米繪極細,如匯六歷分低昂。百年星紀互得失,譚天口屈猶能張。
fú fēng zhù shū shǒu yáo diǎn, bēi zhòu yì yè chà wǔ shāng. tóng hú jiàn fù jiǎn gāo mì, pò cù rì yù wú huī guāng.
扶風著書首《堯典》,禆晝益夜差五商。銅壺箭復減高密,迫促日馭無輝光。
wǒ cóng tài chū yǐn zhī zhǎng, shāo jiǎn yīn lì hái guī yáng. shuí tuī běi chén dìng tiān jì, fù xū nán zhèng sī zǒng zhāng.
我從太初引之長,稍減陰曆還歸陽。誰推北辰定天紀,復需南正司總章。
tiān rén dāng rì lǐ běn yī, gǔ jī zhì dé lái hóng huāng. jūn guān zhù xià de jǐ zài, wén jiàn yóu shèng luò xià huáng.
天人當日理本一,古幾至德來洪荒。君官柱下得幾載,聞見猶勝洛下黃。
hé rén gèng lùn wǔ dé dìng, hàn xìng kě yǐ zhuī xuān huáng.
何人更論五德定,漢興可以追軒皇。