wú yuè jiā rén gǔ yún hǎo, pò jiā wáng guó kě shèng dào. zuó yè xián guān ài ài gē, zuò zhōng tàn xī wú rú hé.
吳越佳人古雲好,破家亡國可勝道。昨夜閒觀愛愛歌,坐中嘆息無如何。
ài ài nǎi shì chāng jiā nǚ, hún jīn pú yù mái chén tǔ. gē wǔ wú zhōng dì yī rén, lǜ fā shuāng huán cái shí wǔ.
愛愛乃是娼家女,渾金璞玉埋塵土。歌舞吳中第一人,綠髮雙鬟才十五。
ěr wén yǎn jiàn shì hé shì, bù wèi qí rén nǎi rú xǔ. cāo xīn wēi xī lǜ huàn shēn, bàn yè dēng qián lèi rú yǔ.
耳聞眼見是何事,不謂其人乃如許。操心危兮慮患深,半夜燈前淚如雨。
jiǎ rú yī xiào dé qiān jīn, bù rú jià zuò liáng rén fù. táo lǐ bù wéi dāng lù huā, fú róng kāi xiàng qiū fēng zhǔ.
假如一笑得千金,不如嫁作良人婦。桃李不為當路花,芙蓉開向秋風渚。
hū rán yī rì féng zhāng shì, biàn yuē zhōng shēn bù xiāng qì. shān kě mó xī hǎi kě kū, shēng wéi yī xī sǐ wú èr.
忽然一日逢張氏,便約終身不相棄。山可磨兮海可枯,生唯一兮死無二。
yǒu rú chū lì cóng zhōng mù, hū rán huà zuò xiāo xiāng zhú. yòu rú huáng niǎo chūn fēng shí, qiān qiáo mù xī chū yōu gǔ.
有如樗櫟叢中木,忽然化作瀟湘竹。又如黃鳥春風時,遷喬木兮出幽谷。
wén jūn zǒu mǎ lái chéng dū, nòng yù chuī xiāo cái jǐ qū. bù wén mǎ shàng pí pá shēng, què zài shān tóu wàng fū kū.
文君走馬來成都,弄玉吹簫才幾曲。不聞馬上琵琶聲,卻在山頭望夫哭。
qù nián chūn fēng hái mǎn fáng, zuó yè yuè míng hái mǎn chuáng. xíng rén yī qù bù fù fǎn, bú shì jiāng shān qí lù cháng.
去年春風還滿房,昨夜月明還滿床。行人一去不復返,不是江山歧路長。
qián nián yóu xī jīn lǚ yī, qù nián bù huà shēn yàn zhī. jīn nián jīn rì wàn shì yǐ, jiāo xiāo fěi cuì kàn rú ní.
前年猶惜金縷衣,去年不畫深燕脂。今年今日萬事已,鮫綃翡翠看如泥。
yī nǚ èr fū xī qiè zhī suǒ xiū, bù zhōng yú suǒ shì xī qí jiāng hé qiú.
一女二夫兮妾之所羞,不忠於所事兮其將何求。
é méi hào chǐ xī nǎi qiè zhī chóu, bù rú wú shēng xī shù jī wú yóu. yāo yāo cǎo chóng xī tì tì fù zhōng, mí bù yǒu chū xī xiān kè yǒu zhōng.
蛾眉皓齒兮乃妾之讎,不如無生兮庶幾無尤。喓喓草蟲兮趯趯阜螽,靡不有初兮鮮克有終。
yuān yāng yú fēi xī bì zhī luó zhī, rén xián cǐ hèn xī xiāo hé shí. shēn shān rén jī bú dào chù, bìng luán liǎn chì cháo kōng zhī.
鴛鴦於飛兮畢之羅之,人閒此恨兮消何時。深山人跡不到處,病鸞斂翅巢空枝。