hàn jiā gōng què wǔ yún xián, bù shì dāng shí mèng yì bān. jīn diàn yè yán yíng zhú àn, cuì lián fēng sū yuè gōu xián.
漢家宮闕五雲閒,不似當時夢一般。金殿夜延螢燭暗,翠簾風窣月鈎閒。
shēng gē jìng zhú rén xiāo xī, lóu guān kōng yú yàn wǎng huán. xié rì tíng tíng dàn wú yǔ, wèi shuí kōng xià jiǔ zōng shān.
笙歌竟逐人消息,樓觀空餘燕往還。斜日亭亭淡無語,為誰空下九嵏山。