jūn bú jiàn shǔ dōu zhī chéng bǎi lǐ cháng, wú shù fú róng zhē nǚ qiáng. suì lìng bāng rén jì jiù sú, wǎng wǎng kōng xiàng zhēng xīn zhuāng.
君不見蜀都之城百里長,無數芙蓉遮女牆。遂令邦人記舊俗,往往空巷爭新妝。
yòu bú jiàn yún mèng zé zhōng tūn měi è, xiàng rú suǒ kuā shū luò luò. dú jiāng bā qiě bìng lán zhǐ, chǔ kè zhì jīn yóu yì zuó.
又不見雲夢澤中吞美惡,相如所夸殊落落。獨將巴且並蘭芷,楚客至今猶憶昨。
liǎng bāng bù wéi tiān xià xī, gù nǎi zhe yì zhuó shuǐ ní. yǎn kàn hóng lǜ yì xiān xuàn, wán wù gù yīng wèi wù mí.
兩邦不為天下溪,顧乃著意濁水泥。眼看紅綠意先眩,玩物固應為物迷。
qǐ zhī ruò zhì shén pú liǔ, chéng huǐ xū yú fān fù shǒu. chūn fēng qiū lù lüè fēn fū, hào xuě qīng shuāng yǐ cuī xiǔ.
豈知弱質甚蒲柳,成毀須臾翻覆手。春風秋露略紛敷,皓雪青霜已摧朽。
zhǔ rén xué dào qióng sān yú, fǔ shì guān shě zhēn qú lú. cóng qú cǎo mù róng yǔ kū, zhǐ yǒu cǐ xīn cháng zì rú.
主人學道窮三餘,俯視官舍真蘧廬。從渠草木榮與枯,只有此心常自如。
shuǐ biān bǐ sè níng jiàn sù, huáng zhōng fù lù chū hé jù. shì yé fēi yé shuí yǔ lùn, bǐ mèng wǒ mèng suí suǒ zhù.
水邊比色寧見素,隍中覆鹿初何據。似耶非耶誰與論,彼夢我夢隨所住。
dà piān zì zì jiē pī shā, qīng chén zǒu sòng jīng lín jiā. dùn gēn yě fù fā shēn xǐng, shì jiān hé wù fēi kōng huā.
大篇字字皆披沙,清晨走送驚鄰家。鈍根也復發深省,世間何物非空花。