sǎn jìng hóng yīn, mò yào fàng ér tóng pāo lì
糝徑紅茵,莫要放、兒童拋礫。
zhī qú shì xiān jiā biàn huàn, fó jiā kōng sè
知渠是、仙家變幻,佛家空色。
qīng nǚ wú duān gōng jiǎn cǎi, zǐ gū yǒu suì céng mí chì
青女無端工翦彩,紫姑有祟曾迷赤。
dàn shuāng shuāng xì dié rào kōng zhī, fēi hái xī
但雙雙、戲蝶繞空枝,飛還息。
jīng liàng jiǎn, jū yīn jí
鯨量減,駒陰急。
fāng shì guò, yú qíng xī
芳事過,余情惜。
màn xīn qiāng yǎo miǎo, zòu yún hé sè
漫新腔窈渺,奏雲和瑟。
piāo dàng suí tā hóng yè shuǐ, xiāo tiáo huà zuò qīng wú guó
飄蕩隨他紅葉水,蕭條化作青蕪國。
yì qiáo biān chí shàng gòng pān fān, kōng liú jī
憶橋邊、池上共攀翻,空留跡。