jūn bú jiàn shī rén yǐ lái yī zi měi, mò nián liú luò lái kuí zi
君不見詩人以來一子美,莫年流落來夔子。
fù shī sān bǎi liù shí piān, xī ráng dōng tún kè chóu lǐ
賦詩三百六十篇,西瀼東屯客愁里。
hé rén zuò táng huà yí xiàng, shōu shí guāng máng bǎng shī shǐ
何人作堂畫遺像,收拾光芒榜詩史。
táng qián hé yǒu yǒu lì zhī, shù yóu wèi lǎo shú dú chí
堂前何有有荔枝,樹猶未老熟獨遲。
shì rén guì zǎo bù guì wǎn, tǎng fēi wǒ bèi shuí shǎng zhī
世人貴早不貴晚,倘非我輩誰賞之。
fú líng xī zāo fēi zǐ wū, wàn kē bāo xiū mò néng sù
涪陵昔遭妃子污,萬顆包羞莫能訴。
lú róng yī jīng shǎo líng bāi, zhì jīn chuán sòng qīng hóng jù
瀘戎一經少陵擘,至今傳誦輕紅句。
shǎo líng shāng shí lèi chéng xuè, yì diǎn dān xīn bù mó miè
少陵傷時淚成血,一點丹心不磨滅。
sàn chéng zhū shí mǎn yán fāng, fēng wèi rú shī liǎng qí jué
散成朱實滿炎方,風味如詩兩奇絕。
lè tiān céng huà zhōng zhōu tú, zì yán xiāng wèi rén jiān wú
樂天曾畫忠州圖,自言香味人間無。
jūn mó yì zuò mǐn zhōng pǔ, chén zǐ shēng míng zhòng nán tǔ
君謨亦作閩中譜,陳紫聲名重南土。
hé rú shī shǐ táng qián zhū, zhèng shì yī fàn gū zhōng yú
何如詩史堂前株,正是一飯孤忠餘。
rén wéi shì zhòng wù yì zhòng, duān rú zhàng rén wū shàng wū
人為世重物亦重,端如丈人屋上烏。
bā tú mǐn pǔ hé bì lù, xī yòng pǐn dì fēn zī zhū
巴圖閩譜合避路,奚用品第分錙銖。
chān xiān shú zhě rú yáng lú, dàn kě yǔ zhī zuò qián qū
攙先熟者如楊盧,但可與之作前驅。
mǐn niáng shí bā bì qiè ěr, jiāng jūn dà shù zhēn yōng nú
閩娘十八婢妾爾,將軍大樹真傭奴。
wǒ shēng sì bǎi yú nián hòu, lái zuò xiān shēng yóu chù shǒu
我生四百餘年後,來作先生游處守。
dēng táng sān tàn lì zhèng dān, liáo xiào liǔ rén cí zi hòu
登堂三嘆荔正丹,聊效柳人祠子厚。
ān dé xiān shēng jīn fù shēng, tiān fù kuí zhōu gē yī shǒu, yào shǐ lì zhī zhī míng zhǎng bù xiǔ
安得先生今復生,添賦夔州歌一首,要使荔枝之名長不朽。