dú bì zhài mén mù shí qīn, shī tǒng bāo zhuó bù fáng pín
獨閉柴門木石親,詩筒剝啄不妨頻。
qīng dēng fēng yǔ duō lí mèng, bái fà jiāng hú shǎo gù rén
青燈風雨多離夢,白髮江湖少故人。
mán dú chǔ sāo zhāo tài yǐ, shuí tīng yǐng qū hé yáng chūn
謾讀楚騷招太乙,誰聽郢曲和陽春。
shū xiāng jiàn qì jù liáo luò, xū lǎo qián kūn fù mǔ shēn
書香劍氣俱寥落,虛老乾坤父母身。